Chương 323: Quyển 1 Chương 218-Có Lực Sĩ Đây (1)

Sau khi trả lời Mi Phương, Lưu Sấm cũng không lo chuyện này nữa.

Trong lịch sử Mi Phương tuy tiếng tăm không vang dội bằng anh trai y những lại có những tác phẩm tuyệt vời. Người này, không phải là không có năng lực, chỉ tiếc là dùng không đúng chỗ. Hiện giờ Lưu Sấm bố trí y ở Bắc Cương, cũng coi như là để y một mình đối mặt với cơ hội.

Tin tưởng rằng Mi Phương sẽ không để cho hắn thất vọng. Mà trên thực tế, Mi Phương hiện giờ ở Bắc Cương làm rất tốt. Trong khoảng thời gian ngắn đã có thể trụ vững, chứng minh ở phương diện này y quả thực có khả năng. Nếu đã như vậy cần gì phải cho hắn quá nhiều trói buộc? Cho nên, Lưu Sấm không quá hao tổn tâm sức nghĩ về chuyện này, bởi vì theo tin tức truyền đến từ Hứa Đô, Tào Tháo sắp thảo phạt Nam Dương lần thứ ba.

Lúc này đây, chỉ sợ cũng là lần cuối cùng Tào Tháo động binh với Nam Dương.

Lưu Sấm không nhớ rõ lắm kết quả trận chiến này của Tào Tháo, hắn chỉ nhớ rõ sau trận chiến này Giả Hủ quy thuận, Trương Tú đầu hàng … Trương Tú là cháu họ của Tây Lương đại tướng Trương Tế, dụng binh không hề tầm thường. Có thể dựa vào Nam Dương ba lần chống lại công kích của Tào Tháo, chứng tỏ năng lực của người này không hề bình thường. Quan trọng nhất là Giả Hủ Độc sĩ quy thuận, Tào Tháo chắc chắn như hổ thêm cánh.

Nói thật ra, Lưu Sấm kiếp trước ban đầu cũng không thích Giả Hủ. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, sự hiện hữu của Giả Hủ trong cảm nhận của hắn cũng không đặc biệt rõ ràng. Nhưng càng trưởng thành, sự hiểu biết của hắn về Giả Hủ cũng thêm sâu sắc Giỏi về tự bảo vệ mình, tính toán không bỏ sót, lại có khả năng biến báo.

Đây hiển nhiên là một người rất giỏi tự thân xác định thời thế! Đời sau thường nhắc đến ngũ đại mưu sĩ của Tào tháo, Quách Gia chết sớm, Tuân Úc vì lòng hướng về hoàng tộc nhà Hán nên xảy ra xung đột với tào Tháo, cuối cùng cũng chết sớm ở tuổi tráng niên. Về phần Trình Dục và Tuân Du, khách quan mà nói thì chưa đủ độ, Trình Dục quá mức kiên cường, Tuân Du lại thiên về binh lược, làm một tham mưu trưởng tốt nhưng lại không thể làm một mưu chủ đỉnh cao.

Cho nên sau thời Tào Ngụy, người chân chính được làm mưu chủ cũng chỉ có Giả Hủ Giả Văn Hòa.

Trước có Quỷ tài, sau có Độc sĩ … Lưu Sấm đột nhiên cảm thấy những ngày tháng sau này của hắn chỉ sợ sẽ có chút khó khăn.

- Tử Sơn, Tư Mã Ý hiện giờ đang ở đâu?

Bộ Chất ngẩng đầu nói:

- Hôm trước Hành Nhược phái người truyền tin, nói Tư Mã Ý và Khổng Minh đã đến Tức Mặc … Chắc chỉ mấy ngày nữa là đến được Đông Lai.

- Hai người họ ở chung thế nào?

- Ý công tử là Tư Mã Ý và Khổng Minh sao?

- Ừm …

Bộ Chất có chút khó hiểu, vì sao Lưu Sấm lại coi trọng quan hệ giữa hai người này như vậy. Vì thế nên suy nghĩ một chút rồi nói:

- Theo Hành Nhược nói, hai người đôi khi mâu thuẫn nhưng quan hệ vẫn xem là khá tốt. Hành Nhược còn nói, hiếm thấy Khổng Minh gặp được đối thủ. Tư Mã Ý có tài hùng biện kinh người, thường xuyên cùng Khổng Minh tranh luận không ngớt. Hai bên đều có thắng bại nên cũng rất khó nói ai lợi hại hơn ai. - Khổng Minh có một đối thủ, thật ra là một chuyện tốt.

Vốn trong lịch sử, Khổng Minh cũng có bạn tốt làm bạn. Bàng Thống, Từ Thứ, Mạnh Công Uy, Thạch Quảng Nguyên, Thôi Châu Bình … Những người này trong thời Tam Quốc đều là những người vô cùng tài giỏi. Không nói đến Bàng Thống và Gia Cát Lượng nổi danh, Từ Thứ, Mạnh Công Uy, Thạch Quảng Nguyên, cũng đều không hề tầm thường … Có bằng hữu như vậy làm bạn, Gia Cát Lượng mới có thể nhanh chóng trưởng thành. Đáng tiếc, Lưu Sấm hiện giờ cũng không tính đưa Gia Cát Lượng đi Kinh Châu. Thiếu đi những người bạn này thúc đẩy, Gia Cát Lượng còn có thể đạt đến đỉnh cao như vậy không? Lưu Sấm có chút hoài nghi.

Tuy nhiên, sự xuất hiện của Tư Mã Ý, lại giúp Lưu Sấm mở ra một khung cửa mới.

Ta không thể mời Bàng Thống đến, nhưng ta có thể giới thiệu cho ngươi những người bạn khác … Phải biết rằng, tài nguyên trong tay hắn không hề thiếu. Có cây ngô đồng Trịnh Huyền ở đây, Lưu Sấm không hề lo không thu hút được phượng hoàng nghỉ chân. Tư Mã Ý chính là người bạn hữu đầu tiên Lưu Sấm an bài cho Gia Cát Lượng. Xem thái độ của Tư Mã ý tựa hồ cũng có chút hảo cảm với Lưu Sấm … Nhưng dù thế nào y vẫn là một nhân vật khó lường. Ít nhất theo Lưu Sấm, thành tựu trong tương lai của Tư Mã Ý còn gấp trăm lần Bàng Thống vừa xuất còn chưa thành công đã vội qua đời.

Hy vọng làm bạn với Chủng Hổ, Ngọa Long sẽ học hỏi được nhiều.

- Tình hình bên Bất Kỳ thế nào rồi?

- Quy mô ban đầu của Nam Sơn thư viện, hiện giờ đã quy tụ hơn bốn trăm người, trong đó có rất nhiều danh sĩ đương thời.

Lưu Sấm ngẫm nghĩ một chút, cũng thấy hài lòng.

- Công tử.

- Ân.

Bộ Chất do dự một chút, hạ giọng nói:

- Ta có một yêu cầu hơi quá đáng, mong rằng công tử đáp ứng.

- Tử Sơn, ngươi theo ta nhiều năm, có lời gì, đừng ngại nói ra, không cần e dè.

- Ta muốn đến Bắc Sơn xem tình hình bên đó.

Lưu Sấm nghe được không khỏi ngẩn ra. Hắn nghĩ một chút liền gật đầu nói:

- Đi xem cũng tốt, một mình Tử Phưởng dù sao cũng là thế cô lực mỏng, ngươi qua bên đó hày giúp y một phen. Vừa hay mấy ngày trước, Nguyên Thiệu gửi thư nói y không muốn tiếp tục đóng ở Lang Gia. Mà nay hai quận Đông Võ Lang Gia đã hợp thành một mảnh, Ích Ân đại huynh có thể khống chế được, y lưu ở bên kia, cũng quả thật đáng tiếc. Vậy thì ta để cho Nguyên Thiệu và ngươi cùng đến Bắc Cương. Mặt khác ở đây ta có một phong thư, khi các ngươi đi ngang qua quận Quảng Dương, hãy vòng đến huyện Kế, tìm một người tên là Từ Mạc, đem thư giao cho y.

Từ Mạc là một nhân tài Trịnh Huyền tiến cử cho Lưu Sấm. Nghe nói người này tinh thông việc đồng áng, tài cán phi phàm … Năm ấy y từng học ở trường của Trịnh Huyền, sau vì chuyện gia đình nên bắt buộc phải về quê. Lưu Sấm vẫn muốn mời chào người này, lại lại lo lắng đường xá xa xôi, Từ Mạc không muốn đến.

Vừa lúc Mi Phương nói, việc gieo trồng cây cao lương ở Bắc Cương gặp khó khăn, Lưu Sấm liền nghĩ ngay đến người này. Có thư của Trịnh Huyền, Lưu Sấm chắc đến tám phần có thể mời chào người này, chứ đừng nói là để y làm việc mà y vô cùng am hiểu, tin rằng Từ Mạc sẽ không cự tuyệt nữa.

Sau khi Bộ Chất nghe xong liền khom người nói:

- Công tử yên tâm, Chất tất không phụ ủy thác của công tử.

Chỉ là, chuyến đi này của Bộ Chất, Lưu Sấm lại gặp phải một vấn đề khác.

Trần Kiểu và Trần Quần khéo đối ngoại mà không giỏi đối nội. Đừng nhìn hai quận Bắc Hải và Đông Lai nhỏ vậy nhưng mỗi năm công văn chuyển đến nhiều không tả xiết. Trước đây, đều là do Bộ Chất một tay xử lý, giúp Lưu Sấm tránh được không ít phiền phức. Nhưng Bộ Chất đi rồi, ai chịu trách nhiệm đống công văn này? Sau khi Lưu Sấm đồng ý với Bộ Chất cũng có chút đau đầu. - Sao không mời Định Công đến trước?

- Hả?

- Từ Tử Minh đã về Cao Mật, cũng không cần bố trí thêm gì nữa. Mà việc mở rộng đồn điền ở Giao Tây mà Định Công làm trong năm nay đã có thể giao cho Tử Minh tiếp nhận. Định Công trước kia chẳng phải rất tường tận những công vụ này sao? Để y trở lại tiếp quản vừa hay đúng lúc.

Lã Đại hiện nay được lệnh đến Di An, thật có chút lãng phí nhân tài. Mà Từ Dịch thì giỏi về công việc đồn điền, để y tiếp quản việc Ý An quả là một lựa chọn tốt.

Lưu Sấm nghĩ vậy cũng thấy nhẹ nhõm.

- Nếu đã vậy ta liền sai người mời Định Công trở về.

++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++++

Lã Đại ở Di An thoáng cái đã gần một năm.

Một năm qua y luôn tích cực chuẩn bị công việc đồn điền ở Giao Tây. Lưu Sấm đột nhiên gọi y về Cao Mật, Lã Đại ban đầu còn tưởng đã xảy ra chuyện gì. Đến khi về đến Cao Mật hỏi rõ ràng mọi chuyện mới xem như có thể thỏ phào nhẹ nhõm, tiếp nhận sự vụ từ tay Bộ Chất. Tuy nói Giao Tây là tâm huyết của y nhưng trong lòng Lã Đại vẫn luôn hy vọng có thể trở về Cao Mật Dù sao nơi đây mới là trung tâm của Lưu Sấm chứ đừng nói đến Lã Đại cũng không am hiểu việc đồng áng, y lại hy vọng được xử lý chính vụ chứ không phải ba cái chuyện lặt vặt hàng ngày.

Sau đó Từ Dịch nhận lệnh đảm nhiệm công việc ở Di An. Sau khi an bài ổn thỏa cho Lã Đại, Lưu Sấm hơi mệt nên trở về hậu trạch.

- Mạnh Ngạn, sao lại mệt đến vậy?

Mi Hoán sai người chuẩn bị cơm chiều, đưa đến thư phòng của Lưu Sấm, ân cần hỏi han. Lưu Sấm chỉ cười cười, hạ giọng nói:

- Cũng chưa tính là mệt, chỉ là an bài một chút chuyện nhân sự thôi Hiện giờ này địa bàn càng lúc càng lớn, sô người cần quản lý ngày càng nhiều. Trước kia đều có Tử Sơn lo liệu giúp ta, hôm nay chuyển giao cho Định Công mới biết công việc này nặng nề đến vậy.

Người có thể sử dụng trong tay vẫn còn thiếu Mi Hoán không khỏi có chút đau lòng, đi đến sau lưng Lưu Sấm, nhẹ nhàng giúp hắn xoa bóp bả vai.

Thành hôn được hai tháng, Lưu Sấm cũng không giống như những gì người ngoài suy đoán hưởng hết "Tề nhân chi phúc" (thành ngữ, ý nói là phúc của người dân nước Tề: có cả vợ cả thiếp, hưởng hết trái ôm phải ấp). Hắn đương nhiên là muốn thế, nhưng công việc cứ liên tiếp dồn đến, thời gian ấm êm bên giai nhân so với sau khi kết hôn còn ít hơn rất nhiều. Mi Hoán thấy hai gò má Lưu Sấm hơi hóp lại, không cầm được có chút đau lòng. - Đúng rồi, hôm nay ta nhận được thư của đại huynh.

- Hả?

Đại huynh trong miệng Mi Hoán không ai khác chính là Mi Chúc.

Hiện giờ, Mi Chúc vẫn như trước làm Thái thú quận Đông Hải, bên ngoài không có bất cứ giao lưu gì với Lưu Sấm. Nhưng bên trong thì Mi Chúc lại âm thầm qua lại thư từ với Mi Hoán, giúp cho sự bồi hồi và nỗi nhớ trong lòng Mi Hoán vơi bớt. Chỉ có điều việc thư từ qua lại này trù Mi Hoán và Lưu Sấm Sấm ra, người ngoài không ai biết.

Đến cả Mi Chúc bên kia cũng giao cho một mình Lâm Lại Tử phụ trách, ngay cả phu nhân của Mi Chúc cũng không biết Mi Chúc có liên hệ với Lưu Sấm.

- Lưu Bị gần đây thường xuyên qua lại thư từ với đại huynh.

- Hả?

- Đại huynh cảm giác y dường như đã muốn động binh với Lã Bố.

Lưu Sấm dùng sức phun ra một ngụm hơi trắng xóa, dường như đang tự lẩm bẩm: Đương nhiên rồi! Lưu Bị chưa bao giờ buông tha cho Từ Châu Nếu y không có động tĩnh gì mới là chuyện lạ. Từ sau chuyện năm trước Trần Khuê mưu phản, Lưu Bị vẫn án binh bất động. Đến nay cuối cùng y cũng sắp ra tay, không ngoài dự liệu của Lưu Sấm. - Nàng nói với đại huynh, bảo y đừng tham dự vào chuyện này. Nếu Lưu Bị muốn y hỗ trợ thì không cần cự tuyệt, nhưng tuyệt đối không được xuất binh tranh chấp với Lã Bố. Lưu Bị hiện nay đã không phải đối thủ của Lã Bố nữa rồi.

Đối với việc này Mi Hoán cũng không hiểu rõ lắm.

Tuy nhiên nếu Lưu Sấm nói như vậy, nàng đương nhiên cũng không muốn để Mi Chúc rơi vào nguy hiểm.