Bên học viện mở đèn xanh cho Caesar, trong lòng lão Tiều hiểu rõ rằng với loại người như Caesar thì không thể dùng quy định bình thường ràng buộc. Tuy một số kỹ xảo chiến đấu rất quan trọng nhưng việc Caesar đi tới thế giới nhân loại để đồ Long thì khẳng định sẽ học tập được nhiều hơn. Kinh nghiệm do ma luyện trong chiến đấu mà ra mới là quan trọng. Còn chuyện sinh tử thì không phải là chuyện nhân lực có thể giải quyết được.
Lần đi đồ Long này không phải là đơn giản chỉ là đồ Long mà phải chọc giận cự Long, làm cho nó bùng phát toàn bộ lực lượng, lại nhất định phải giết chết nó ngay lúc lực lượng đạt tới đỉnh phong thì lúc đó sinh mệnh lực được ngưng tụ ra Long tinh đủ mạnh, khả năng chữa khỏi cho Elena lại càng lớn. Mà bây giờ Elena đã hoàn toàn lâm vào trạng thái chết giả, Long ôn bám trên người nàng không biến mất nhưng năng lực hấp thu đã suy giảm, gần như là đã tiến vào một trạng thái ngủ đông. Nhưng chuyện này kéo dài bao lâu thì ai cũng không dám chắc, tất cả chỉ biết nghe mệnh trời mà thôi. Hơn nữa, Caesar cũng không chắc có giết được cự Long hay không, những người khác cũng chẳng thấy có gì khả quan. Nếu rồng dễ giết như vậy thìchúng đã sớm biến mất trên đại lục Maya. Tài phú to lớn, toàn thân là bảo, điều này đã đủ để hấp dẫn vô số mạo hiểm giả. Nhưng lực lượng cường đại của Long tộc làm cho ý tưởng tham lam của họ không thể không kiềm chế, lực lượng có thể áp chế lòng tham của nhân loại thì có thể biết là đáng sợ bao nhiêu .
Với Caesar mà nói, hắn không có lựa chọn, cho dù chỉ là một phần vạn hy vọng cũng phải thử, huống hồ trong vốn từ điển của hắn làm gì có chuyện gì không làm được.
Alex bệ hạ rất muốn hỗ trợ nhưng cũng không có biện pháp nào. Muốn đồ Long thì tốt nhất là phái quân đội đi, nhưng một quân đoàn hải tộc xuất hiện ngay trong thế giới nhân loại khác gì mặt trời giữa đêm khuya. Hơn nữa Hải vực Mỹ Nhân Ngư vẫn đang chịu uy hiếp của vong linh, không thể phái cao thủ ra ngoài. Roger đã trở về ngay khi biết tình huống của Elena để bẩm báo Hải Long vương. Thậm chí họ cũng không hề tin tưởng vào công cuộc đồ Long này, Elena cũng phải tạm thời ở lại hải vực Mỹ Nhân Ngư, Long ôn có khả năng lây bệnh với Long tộc, Roger cũng không dám tới gần.
o0o
Thềm lục địa thuộc Hải vực Mỹ Nhân Ngư, một bóng người từ đáy biển chui lên, cẩn thận xem xét xung quanh một lát rồi lựa chọn một chỗ vắng vẻ để đi lên, như thế mới không khiến cho người ta chú ý.
Caesar lôi Bì Cầu ra để cho nó hít thở không khí. Hắn và Bì Cầu có số mệnh giống nhau, đều rất quen thuộc với khí hậu của lục địa. Vốn hắn còn lo lắng khi hải yêu rời mặt biển sẽ khó thích nghi nhưng tên nhóc này lại càng sống khỏe.
Nhìn thế giới loài người xa lạ, Caesar ổn định tâm trạng chuẩn bị đối mặt tất cả. Sau khi tiến vào địa phận của nhân loại, tất cả đều sẽ thay đổi, lại phải đặc biệt cẩn thận, nếu lộ ra thân phận hải tộc của hắn thì rắc rối chắc chắn sẽ không nhỏ. May mà bộ dạng của hắn cũng không khác nhân loại, hơn nữa mạo hiểm giả và dong binh cũng thịnh hành trong thế giới loài người nên kẻ ăn mặc lạ lùng, quái dị cũng rất nhiều. Chuyện ấy tạo thuận lợi cho Caesar.
Đang lúc hắn chuẩn bị hành động, lại phát hiện có người theo dõi hắn, ánh mắt sắc bén nhìn vào trong lòng biển. Chẳng lẽ là vong linh?
- Ra đi!
Làn sóng vỗ lên những tảng đá ngầm, tung lên vô số bọt nước mỹ lệ, Clara cười hì hì lộ ra khỏi mặt nước:
- Nhị ca, ta cũng muốn tới thế giới nhân loại chơi một chuyến.
- Liều lĩnh, chẳng lẽ ngươi không biết thế giới loài người đang treo thưởng cho người bắt cô sao. Đừng tạo thêm rắc rối nữa, công chúa đại nhân nên trở về đi, nếu không chắc chắn Alex bệ hạ sẽ theo ta đòi mạng.
- Không thì thôi, cũng không phải ta đi cùng anh nha. Sao họ có thể cho anh đi một mình, nghe nói cự Long rất đáng sợ. Mà thôi, ta cũng muốn cứu Nana.
- Không được. Với kiểu của cô, chúng ta chưa kịp tới dãy núi Trust đã bị loài người tống vào trong tù rồi.
- Không sao, Mỹ Nhân Ngư tộc chúng ta là chủng tộc giống với nhân loại nhất nha. Chỉ cần buộc tóc lên là được, cùng lắm là anh đưa ta một cái mạng che mặt. Nếu anh không cho ta đi cùng, ta cứ tự mình đi, nửa đường xảy ra chuyện gì thì trách nhiệm thuộc về anh. [Đến chết!]
Rõ ràng Clara chơi xấu, với lại Caesar cũng biết Mỹ Nhân Ngư trời không sợ, đất không tha có thể làm bất cứ chuyện gì. Hắn cũng không yên tâm để Clara một mình ở trong thế giới nhân loại, quá nguy hiểm. Cân nhắc mãi, Caesar đành phải đáp ứng, nhưng có ba quy định. Một là phải nghe lời. Hai, vẫn là phải nghe lời. Ba, nhất định phải nghe lời. Nếu không không bàn nữa, tất nhiên là Clara cực kì thoải mái đồng ý.
Cải trang xong, thay quần áo sạch sẽ, Caesar kéo theo Clara bay về phỉa đỉnh đồi. Clara còn cách cảnh giới có thể giá ngự không khí rất xa, hơn nữa lại rời xa biển cả nên uy lực thủy hệ ma pháp của nàng giảm đi rất nhiều. Clara và Caesar đứng trên đỉnh đồi nhìn về phía xa. Cách đó không xa chính là một thôn làng của loài người, mà theo bản đồ thì thôn làng này chính là trạm thứ nhất cả họ, tên là Morgan. Thông qua thôn này là có thể tới được một thành thị nhỏ của loài người là Starbucks. Nghe nói vị trí địa lí cùng diện mạo của ngôi thành này còn rất độc đáo.
- Đi thôi, chúng ta đến xem xem nhân loại là thế nào đi.
Nói xong Caesar kéo Clara chạy về phía thôn làng như cơn lốc.
Trong ấn tượng của hắn, nhân loại giống Long kỵ sĩ Sri Lanka vậy, đều hùng mạnh, đáng sợ. Nhưng tới khi gặp được loài người chân chính thì Caesar và Clara đều không thể tưởng tượng nổi. Phiên chợ ngay trước mắt cực kì nhộn nhịp, người đến người đi không ngừng, đây hiển nhiên là một phiên chợ hải sản, nơi mà loài người lấy đó để buôn bán. Nhưng nhìn qua, đa số những người này đều rất nhu nhược, kém hơn hải tộc rất nhiều. Thú vị nhất là phần lớn nhân loại đều giống hệt nhau. Hai người không thể không hòa nhập vào thế giới loài người, chờ tới tương lai không bằng làm ngay bây giờ, do dự một chút, hai người cùng lẫn vào trong đám đông.
Caesar cẩn thận thì Clara lại nghịch ngợm, pha lẫn trong đó là một chút tò mò, mỗi một thứ đồ nàng đều thấy mới lạ cực kì, mà ngay cả những “Người” xung quanh cũng rất thú vị. Sự đặc biệt của hai người vẫn lọt vào mắt người để ý, một đứa trẻ bé xíu, gầy teo, ánh mắt ranh mãnh nhìn chăm chú hai người ngoài tới này đã lâu, thu nhập mấy hôm nay đều tính trên người hai vị ngoại lai này.
- Hai vị mạo hiểm giả tôn kính, xin hỏi có phải các ngài vì đến vì rồng phải không.
Caesar và Clara bị một đứa bé cản lại, nhưng lời của đứa nhóc làm hai người cả kinh. Bọn họ vừa mới rời biển không lâu, hơn nữa việc này có rất ít người biết, vì sao một đứa nhóc loài người lại có thể biết đây? Chẳng lẽ là vong linh? Ánh mắt Caesar thoáng hiện một tia sát khí, tuy sẽ phiền phức nhưng hắn vẫn có thể diệt khẩu toàn bộ nhân loại ở đây.
Terew chưa lớn lắm nhưng cũng đã lăn lộn trong giang hồ nhiều năm, từ nhỏ đã phải nhìn ánh mắt người ta mà làm việc, dĩ nhiên là hiểu rõ người ta muốn cái gì. Hai mạo hiểm giả trước mặt, một người thì ăn mặc kín đáo, một người thì khí độ bất phàm, mà tuổi lại không lớn, rõ ràng là công tử tiểu thư nhà vương công quý tộc nào xuất môn, vừa làm một đôi uyên ương, vừa muốn làm đồ Long dũng sĩ gì gì đó. Cuộc sống của những người như hắn rất đơn giản, chỉ đường cùng với gạt người, thỉnh thoảng thì trộm vặt làm một vụ mua bán nhỏ. Nói chung, có thể duy trì cuộc sống là được, ngẫu nhiên câu được đứa ngốc nào thì càng tốt. Đáng tiếc là địa phương nhỏ bé này của bọn chúng không có đại nhân vật nào, người có tiền cũng không nhiều. Gần đây đột nhiên một con rồng không biết từ đâu bay tới chiếm lấy một đỉnh núi. Chuyện này vốn chẳng có gì, nhưng dưới chân núi đằng này là một thương lộ khá quan trọng, đồng thời rồng đồng nghĩa với danh lợi, tiền tài, khiến cho vô số mạo hiểm giả chen chúc tới. Đây chính là cơ hội tốt nhất, làm giàu lấy tiền cưới vợ, sinh con.
Quê quán của Terew ở chính thôn Morgan này nhưng bây giờ chỉ là một đứa trẻ mồ côi. Lần này nó trở về là muốn đem cả hang ổ chuyển tới Starbucks, không ngờ trong lúc vô ý lại tóm được hai con dê béo. Do đặc điểm đặc biệt của Starbucks vốn là một nơi rất náo nhiệt, trong thời gian này lại càng náo nhiệt hơn. Nghe nói công chúa của vương quốc Cagliari cũng bị tin tức này làm cho tò mò, dũng sĩ nào có thể đồ Long sẽ có cơ hội cùng nàng ăn tối. Vẻ đẹp của công chúa đã nổi danh trên toàn đại lục, đây chính là cơ hội rất tốt để được công chúa coi trọng, còn ít nhất thì cũng phải được một cái chức quan.
Vài năm gần đây, vương quốc Cagliari cũng không thái bình, tranh đấu ngôi vị thừa kế cũng mới chấm dứt, tân vương không có con trai mà chỉ có hai con gái. Vị con gái lớn chỉ ham thích chính trị, giao thiệp rất nhiều với các thế lực lớn, rất có khả năng trở thành vị nữ vương đầu tiên trên đại lục Maya. Mà cô con gái nhỏ thì khá hoạt bát… phải nói là điêu ngoa mới đúng hơn. Nàng chỉ thích múa gậy múa quyền, cực kì sùng bái cường giả. Nếu không phải thấy luận võ chiêu thân quá phức tạp, bị quốc vương cấm chỉ thì không biết tiểu công chúa còn gây ra chuyện gì. Nhưng thế nào đi nữa thì Cagliari cũng là một cường quốc trên đại lục Maya, nhất là mấy năm nay phát triển rất mạnh, quan hệ với hải tộc cũng không tệ. Còn thành Starbucks vốn nằm trong địa phận của vương quốc Cagliari mà lại phải phụ thuộc vào đế quốc Ottoman (1). Đây chính là do năm xưa mấy tiểu công quốc nằm giữa hai nước lớn này cắt nhượng lại. Đương nhiên mấy công quốc này quá hiểu tình cảnh của mình, hoàn toàn phụ thuộc vào tay người khác.
- Khụ khụ, hai vị, không nên hiểu lầm, ta không có địch ý. Ta là Terew, là hướng dẫn viên địa phương. Nhìn cách ăn mặc của hai người, chắc chắn là mạo hiểm giả võ nghệ siêu quần. Tuy nhiên vì cự Long, mạo hiểm giả tới rất nhiều nên thành Starbucks đã chật kín chỗ, người ngoài muốn kiếm một chỗ dừng chân là rất khó, không bằng hai vị thuê ta làm hướng dẫn viên, một số chuyện nhỏ cũng dễ xử lý.
Caesar và Clara ngớ người nhìn nhau, trong nhân loại còn có nghề nghiệp này? Thật ra trong hai người cũng chẳng lớn hơn Terew bao nhiêu, phần lớn cuộc đời của Mỹ Nhân Ngư tộc đều bảo trì dung mạo thanh xuân, mà Caeasr lại trải qua sinh tử ma luyện nên thoạt nhìn cũng khá thành thục, với lại khí chất cao thủ cũng không phải là vứt đi.
- Được rồi, e hèm, chúng ta vừa mới tới đây, quả thật là không quen thuộc lắm. Ngươi kiếm giúp chúng ta một chiếc hải…. à, xe ngựa tốt một chút. Chúng ta muốn đi Starbuck.
Nghe Caesar đồng ý, Terew liền lộ ra một vẻ tươi cười chói lọi:
- Ta đã làm việc thì ngài cứ an tâm, ta sẽ chuẩn bị tốt ngay lập tức.
Sau đó Caesar ném cho nó một kịm tệ, Terew lập tức phủi mông chạy như điên đi chuẩn bị. Từ nhỏ Caesar đã nghe lão đầu tử kể không ít chuyện về nhân loại, bao gồm cả một số thói quen cuộc sống cùng lễ nghi cung đình. Nhưng mà vật giá, giá cả thay đổi rất nhanh, vừa cầm được kim tệ, Terew đã biết mình đã tóm được một thằng tiêu tiền như rác.
- Nghe hắn nói thì có một con cự Long lạc đàn ở gần đây, nếu thuận lợi lấy được Long tinh thì thật tốt quá.
Caesar tràn đầy hưng phấn, tâm tình rất tốt, không ngờ vừa mới lên đất liền đã có tin tức tốt như vậy.
- Như vậy là tốt nhất, nhưng xung quanh chúng ta có quá nhiều nhân loại, vẫn phải cẩn thận một chút.
Clara có cảm giác như những người xung quanh đang quan sát nàng vậy.
- Bây giờ mới biết rắc rối sao, biết vậy vừa rồi không cho cô theo.
- Thôi mà thôi mà. Là Mỹ Nhân Ngư nữ vương tương lai, người ta cần phải tìm hiểu địch nhân lớn nhất một chút.
Địch nhân sao? Caesear không rõ vì sao hải tộc không thể chung sống hòa bình. Căn nguyên của tranh đấu là tài nguyên sinh tồn, mà trên thực tế, hải tộc và loài người không có xung đột về mặt này. Chẳng lẽ vẻn vẹn chỉ vì dục vọng hoặc là phân biệt chủng tộc sinh ra cừu hận? Nhìn ác ma tham lam trong lời nói của hải tộc, thế nào Caesar cũng không thấy giống.
Một lúc sau, Terew đánh một cỗ xe ngựa lớn chạy tới. Đây là xe ngựa tốt nhất có thể tìm thấy ở xung quanh đây nhưng vẫn quá đơn sơ. May mà Clara và Caesar cũng không so đo, thật ra họ chẳng có khái niệm gì về xe ngựa của nhân loại, chỉ cảm thấy rất lạ mà thôi. Nhìn Caesar và Clara không lộ ra nét mặt không hài lòng, Terew cũng nhẹ nhàng thở ra. Xem ra hai người này vẫn dễ nói chuyện lắm, trời xanh phù hộ mình.
Caesar hành lễ đúng theo tiêu chuẩn quý tộc, hơi khom người nói:
- Công chúa Clara tôn kính, mời lên xe ngựa.
Dưới mạng che mặt, Clara mỉm cười. Từ khi biết được tin tức về rồng, nàng nhận ra tâm tình Caesar cực kì tốt, thế mà cũng trêu đùa được, cũng bày ra bộ dáng công chúa. Mà nói tới phong thái công chúa thì Clara chắc chắn đứng thứ nhất. Hai người vui vẻ bước lên xe ngựa.
Terew xem mà cười thầm, hóa ra đúng là một đôi tình nhân, ngay cả ngôi vị công chúa cũng bị đem ra để tán tỉnh đưa tình. Nhưng mà hình như tên người này nghe qua ở đâu rồi thì phải.
Xe ngựa thẳng đường tiến vào thành Starbucks. Tình cảnh của loại lãnh thổ bị cắt nhượng này thường rất khó xử nhưng coi như thành Starbucks gặp may, do địa thế không quá hiểm yếu nên song phương cũng không muốn tốn công bố trí phòng ngự. Đối với Cagliari, thành trì này trên danh nghĩa là của Ottoman, cử trọng binh tới thành này quá bằng đem dê vào miệng cọp. Cho nên nơi này ngư long hỗn tạp, cả thành cũng tuân theo tôn chỉ buôn bán lớn nhất, chỉ cần nộp thuế thì ai cũng có thể đến. Vì thế, không ít tội phạm đã trà trộn vào đây. Nơi đây, tất cả đều có thể dùng tiền và tính mạng để giải quyết…
Chú thích:
(1) Ottoman: là quốc hiệu cuả đế quốc Thổ Nhĩ Kì tồn tại từ năm 1299 tới 1923. Vào thời kì đỉnh cao quyền lực từ thế kỉ XVI-XVII, lãnh thổ của đế quốc Ottoman trải dài qua các vùng Tiểu Á, Trung Đông, chiếm phần lớn phía Bắc của Châu Phi, và phần Đông Nam Châu Âu, trải dài tới tận Kavkaz. Khi đó diện tích của đế quốc Ottoman đạt 5,6 triệu km2, và có lực ảnh hưởng quốc tế cực kì rộng lớn.