Về kinh nghiệm vào sinh ra tử thì Caesar không kém Cự Kình vương bao nhiêu. Kinh nghiệm và tuổi tác không hề liên quan trực tiếp tới nhau, hơn nữa tuổi thơ của Caesar lại cực kì đặc biệt.
Về lực phòng ngự thì Caesar lại kém Cự Kình vương rất nhiều, nhưng biểu hiện tới bây giờ lại dẻo dai ngoài sức tưởng tượng. Nếu là một người khác thì đã bị Cự Kình vương đánh chết không biết bao nhiêu lần, nhưng Caesar vẫn đang cùng Cự Kình vương đấu bất phân thắng bại. Cự Kình vương đã nổi hứng, đã bao năm rồi Ngài không gặp một đối thủ như thế này, đã vậy lại còn là một thanh niên hải tộc. Chắc chắn tương lai của hải tộc sẽ nằm trên tay người này.
Cự Kình vương gầm lớn, cả vương thành đều bị âm thanh gây chấn động, có những mái nhà bị bốc cả lên. Gần như toàn bộ cư dân Cự Kình vương thành đều tập trung ở đây cảm thụ một cuộc đại chiến có một không hai này. Đối với họ mà nói, không cái gì có thể quan trọng hơn một cuộc chiến tuyệt vời đầy nhiệt huyết.
Cuối cùng Cự Kình vương cũng dùng tới thực lực chân chính. Một tay đỡ lấy ba lần nhị điệp kình liên tiếp của Caesar, lớp da bên ngoài cánh tay đều nứt ra, rồi nhân cơ hội đánh một quyền cực mạnh lên ngực đối phương, Caesar bị đánh bay ra ngoài như một viên đạn nhưng hắn lại đứng lên như chưa có gì xảy ra. Cự Kình vương liên tục gào thét, thân hình lại lớn lên gấp đôi. Cảnh giới của Cự Kình vương đã đạt tới Nghịch Kình Biến, mỗi lần dùng thì không chỉ cơ thể trở nên to lớn mà lực lượng cũng tăng lên chóng mặt.
Dù Caesar không tỉnh táo lắm cũng cảm nhận được một luồng lực lượng cuồn cuộn mênh mông. Có lẽ đây mới chính là lực lượng tuyệt đối.
Caesar nhào tới, Cự Kình vương chỉ vung tay một cái nhẹ nhàng nhưng Caesar lại bị đánh bay ra ngoài một lần nữa. Caesar còn chưa rơi xuống, Cự Kình vương đã biến mất trong nháy mắt rồi xuất hiện tại gần Caesar, sau đó lại dùng một quyền đánh văng hắn ra. Đây mới là thực lực chân chính của Cự Kình vương, là lực lượng, lực lượng vượt qua tất cả các loại kỹ xảo. Mà giữa không trung, Caesar phun ra một ngụm máu tươi. Lần này hắn không chống đỡ nổi nữa, một quyền mạnh mẽ vừa rồi đã đánh tan Hải đấu khí của hắn. May mà Cự Kình vương vẫn còn nương tay, nếu dùng toàn lực thì sợ rằng Caesar đã bị đập thành cám.
Cự Kình vương nghĩ rằng cuộc chiến đã kết thúc, nhưng đột biến xuất hiện. Tiếng hoan hô của các Cự Kình chiến sĩ bị cắt đứt. Bởi vì thân thể Caesar vẫn nằm lơ lửng giữa không trung, không hề rơi xuống. Chẳng mấy chốc, thân thể hắn dần dựng lên, trong ánh mắt bạo phát một loại ngân quang thần kì, mà luồng sáng này lại giống ánh trăng rằm như đúc.
Chỉ trong tích tắc, Cự Kình vương liền cảm thấy một cỗ áp lực chưa từng có. Loại áp lực này cả đời Ngài mới gặp có hai lần, lần nào cũng đều gặp trong nguy hiểm. Mạnh, quá mạnh!
- Mọi người rời đi ngay lập tức! Ngay lập tức! Tất cả!
Nói xong, hai tay Ngài cùng đảo qua, từng đợt lực đẩy đánh bay mọi người đánh bay ra ngoài.
Tuy không rõ chuyện gì xảy ra nhưng mọi người đều cảm thấy có điều khác thường. Hơn nữa, đây lại là mệnh lệnh của quân vương nên mọi người đều nhanh chóng rút lui theo bản năng.
Mà Caesar lúc này đã hoàn toàn ở trong trạng thái chiến đấu bản năng. Trước mặt hắn xuất hiện một quả cầu ánh sáng xanh biếc; hai tay là một màu đỏ rực, một màu xanh nhạt; hai chân lại là màu vàng đất và trắng ngà; trên ngực thì hoàn toàn đen kịt.
Bỗng nhiên sáu quang cầu xoay tròn tại chỗ ngày một nhanh, mà Cự Kình vương đứng phía dưới liền bị ép lún cả xuống đất. Lần này ngay cả Ngài cũng cảm thấy khó tin, đây là ma pháp, một loại ma pháp chưa thấy bao giờ. Sáu quang cầu xoay tròn giữa không trung với tốc độ mà mắt người không thể nhìn rõ. Một âm thanh trong trẻo, lạnh lùng lan truyền khắp Cự Kình vương thành trong nháy mắt.
- Trên trời dưới đất, chỉ có lục đạo–Lục Đạo Luân Hồi!
Cơn lốc nổi lên, nước biển gầm rú quay cuồng, ẩn chứa lực lượng mà hải tộc chưa bao giờ thấy ở bên trong, mặt đất cũng không ngừng rung động. Có thể nói, mọi thứ xung quanh đều phải chịu ảnh hưởng, mà đứng ở trung tâm như Cự Kình vương thì lại càng thảm hại. Cỗ lực lượng mạnh mẽ đó không ngừng đè ép Ngài, đây là Cự Kình vương Rafael, chiến sĩ mạnh nhất hải tộc, nếu là một người khác thì chỉ sợ là đã bị nghiền nát. Tốc độ của Lục Đạo Luân Hồi cũng không nhanh mà cứ từ từ hạ xuống. Nhưng kèm theo đó là hoàn cảnh xung quanh bị ảnh hưởng nghiêm trọng, các kiến trúc xung quanh quảng trường đã bị sụp đổ hoàn toàn.
Mọi người tránh đi đã xa, Elena và Clara ôm chặt lấy nhau, đầu óc trống rỗng. Là Long chiến sĩ như Elena hay là ma pháp sư như Clara cũng đều cảm nhận rõ ràng sự đáng sợ của Lục Đạo Luân Hồi kia. Thậm chí bên trong còn chứa rất nhiều nguyên tố không rõ. Chẳng lẽ Caesar định áp súc cả những loại nguyên tố này? Phải biết rằng nếu có người có thể áp súc thủy hỏa nguyên tố lại với nhau, thì chắc chắn sức nổ phải gấp áp súc thủy cầu cùng loại hơn 50 lần. Hai loại đó đã không hề còn ở cùng một cấp bậc. Nếu là sáu loại…. Hải Thần ạ!
Nhưng rõ ràng là thân thể của Caesar đã không thể chịu đựng thêm được nữa. Lần này hắn đã mất ý thức hoàn toàn, Lục Đạo Luân Hồi chưa hoàn thành đã bị mất khống chế, hướng thẳng tới Cự Kình vương mà đánh tới. Lúc này Cự Kình vương cũng hiểu chính mình đã gặp phải khảo nghiệm sinh tử lớn nhất từ khi chiến tranh Thần Nguyệt kết thúc.
“Hống”
Cự Kình vương nghịch chuyển hoàn toàn Cự “Kình Biến” của mình, khôi phục bộ dáng vốn có của ngài trong nháy mắt. Mà lực lượng của Kình Biến đã tích tụ lâu năm liền bùng nổ trong nháy mắt. Hai tay Ngài vung lên tiếp lấy Lục Đạo Luân Hồi, mặc cho lực lượng hung bạo gặm nhấm cả thân thể. Cái Ngài gọi là lực lượng tuyệt đối cuối cũng đã gặp đối thủ, với trình độ Cự Kình lực như thế này mà Ngài cũng không làm cách nào để ngăn cản được.
Dưới sự chấn động của nguồn lực lượng mạnh mẽ, khuôn mặt của Cự Kình vương cũng bị biến dạng, thân thể cứ lún xuống dưới mặt đất từng tấc từng tấc một. Nhưng sức mạnh của Ngài không ngừng tăng lên, hai tay không ngừng tăng lực nhằm chống đỡ lại. Thế rồi Lục Đạo Luân Hồi cũng bị lực lượng mạnh mẽ của Cự Kình vương bóp móp vào, nhưng đồng thời, nguyên tố lực lượng cũng điên cuồng ăn mòn thân thể Cự Kình vương. Mà cũng chỉ có lực lượng nghịch Kình Biến mạnh mẽ của Cự Kình vương mới có thể chống đỡ được Lục Đạo Luân Hồi. Mặt khác, may mà Caesar cũng chưa hoàn thành tuyệt kỹ kinh khủng này, nếu không nhất định tít báo lớn ngày mai sẽ là tin Cự Kình vương thành bị hủy diệt.
“Bùm!!!!”
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên. Cự Kình vương đã bóp nát Lục Đạo Luân Hồi trước khi nó kịp hoàn toàn bùng nổ, hóa thành từng nguyên tố bình thường tan vào trong nước biển. Mà những chấn động xung quanh bây giờ mới bình ổn trở lại.
Xung quanh đều im phăng phắc, tất cả mọi người đều ngơ ngác nhìn Cự Kình vương lôi thôi lếch thếch không chịu được. Cho dù nghĩ nát óc cũng không có ai tưởng tượng ra chuyện ngày hôm nay, vốn chỉ là một cuộc luận võ bình thường nhưng không ai ngờ là lại phát triển tới độ này. Mà vốn đang được lực lượng nâng lên giữa không trung, bây giờ Caesar lại mất đi chỗ dựa, rơi thẳng xuống. Lập tức, trong đám người còn đang sợ hãi xuất hiện hai thân ảnh bay vụt ra, Elena và Clara không hề lơ đễnh, ánh mắt của các nàng chưa hề rời khỏi thân hình Caesar. Dù sao thân pháp của Elena cũng nhanh hơn nhiều nên đỡ được Caesar đầu tiên.
Lúc này những người khác mới để ý tới cuộc chiến đã kết thúc. Cả một đám như thủy triều tràn tới nhưng hộ vệ đội vương thành đã bắt tay vào công việc, ngăn cản tất cả mọi người.
Cự Kình vương suy tư nhìn Caesar, trên mặt lộ ra một nụ cười kì lạ. Ngài hơi vận động cơ thể một chút. Tên nhóc này giỏi thật, chiêu vừa rồi đã đạt tới cực hạn của lực lượng, phải nói là cực hạn của ma pháp mới đúng. Nó đã làm lực lượng Kình Biến mà Ngài tích tụ trong mười mấy năm tiêu hao gần hết, cho dù là ma đạo sĩ của nhân loại cũng khó mà làm được. Đây là sáu loại lực lượng hoàn toàn khác biệt. Nếu không phải thân thể của thằng nhóc này mà không thừa nhận được thì hôm nay hươu chết vào tay ai cũng khó mà nói.
Mịa, đau thật đấy, đã bao năm rồi không bị như vầy. Sau khi khôi phục thân thể khổng lồ, Cự Kình vương lại cảm thấy một loại cảm giác sảng khoái kì lạ trong lòng. Đối với Ngài, lực lượng không phải là mục tiêu cuối cùng mà là phát huy lực lượng càng mạnh mẽ để đạt được niềm vui chiến đấu lớn nhất. Nói thật, ngoài Cự Kình vương thì các vị quân vương khác đều rất để ý mặt mũi, ai cũng không ra tay dễ dàng, cho dù hiếu chiến như Hải Long vương cũng lén lén lút lút. Không ngờ hôm nay lại có thu hoạch bất ngờ.
Cự Kình vương phất tay ngăn đám thị về đang tới gần, cười khổ một tiếng. Vương thành đáng thương của ta, xem ra cái quảng trường này phải trùng tu toàn bộ. Bây giờ Ngài chỉ lo cho người trẻ tuổi kia, sử dụng sức mạnh vượt khỏi hạn chế thân thể như thế thì sợ rằng có vấn đề.
Mà Clara và Elena cũng lo cuống lên, nước mắt của Clara không ngừng tuôn ra. Vị tiểu công chúa là điển hình của thấy gió thành mưa, chớp mắt một cái liền đem mấy vết sẹo đầy trên người Caesar đổ hết lên đầu Cự Kình vương vô tội.
Đối mặt với cái nhìn hầm hầm của Clara, Cự Kình vương chỉ cười ôn hòa. Ngài cảm thấy được khí tức của người quen trên người hai vị tiểu nữ hiệp này nhưng không dám xác định.
- Tiểu cô nương, không nên tức giận, cứ thế sẽ có nếp nhăn đấy.
- Đồ khốn, vi lão bất tôn(1), thế mà lại bắt nạt hậu bối. Hừ! Nếu chàng xảy ra chuyện gì, ta, ta liều mạng với ngươi!
Clara tức giận đến nỗi chính nàng cũng không biết mình đang nói gì. Còn Elena thì bình tĩnh hơn một chút:
- Rafael bệ hạ. Xin mau điều trị cho hắn, sư tỷ của ta vô ý mạo phạm mà thôi.
- Ha ha, tiểu cô nương. Đến vài năm nữa thì ai bắt nạt ai vẫn chưa chắc đâu. Cô xem xem, ta cũng bị đánh đến nỗi thương tích đầy người đây này.
Lúc này năng lực chữa trị khủng bố của Cự Kình tộc cũng đã biểu hiện ra. Trên người Cự Kình vương hiện ra một lớp bọt trắng, sau đó các vết thương đều được khôi phục một cách nhanh chóng mà mắt thường cũng có thể thấy được. Khi Ngài đi tới trước mặt Caesar thì thân thể đã nhỏ lại như lúc Nghịch Kình Biến bình thường.
Xem mặt chẳng bắt hình dong, ai ngờ luôn lấy dũng mãnh để xưng danh như Cự Kình vương lại là người ôn hòa như thế.
Tay Cự Kình vương đặt lên người Caesar. Rafael bệ hạ cau mày. Ngài có thể cảm thấy sự hỗn loạn trong cơ thể người trẻ tuổi nảy, nhưng khi Cự Kình lực của Ngài muốn xem xét cụ thểthì lại có từng đạo từng đạo lực lượng liên tiếp vồ tới, hơn nữa mỗi đạo lực lượng đều mạnh mẽ kinh người.
- Bạn của các ngươi rất được. Người như thế mấy trăm năm cũng không gặp được.
Cự Kình vương khen ngợi từ trong đáy lòng. Giang sơn đời đời đều sản sinh ra nhân tài. Thấy Caesar còn trẻ mà đã mạnh mẽ như vậy, Cự Kình vương cũng không cầm lòng nổi mà có cảm giác anh hùng trì mộ(2) man mác.
Nghe được lời khen ngợi của Cự Kình vương, Clara và Elena đều vô cùng tự hào. Nhưng bây giờ điều các nàng quan tâm nhất chính là tình trạng cơ thể Caesar.
- Tiểu cô nương an tâm đi. Trong cơ thể hắn có một cỗ lực lượng không rõ đang bảo vệ, chắc chắn là không sao hết. Thôi, tới hoàng cung của ta đi, dù sao ở đó vẫn có mấy tên bác sĩ không tệ.
Lời của Cự Kình vương làm cho Elena và Clara yên tâm hẳn. Các nàng lo lắn đến nỗi quên cả tự kiểm tra qua thương thế của Caesar.
Vệ đội vương thành tăng cường đã bao vây hoàn toàn khu vực này. Nhưng xung quanh vòng vây là rất nhiều công dân của Cự Kình vương thành, trong đó có một phần ba là thuộc chủng tộc khác. Dù sao vương thành chính là một trung tâm buôn bán. Ánh mắt của họ đều tập trung vào bên trong, cho dù đã bị rất nhiều hộ vệ cao lớn che chắn.
Ai cũng đã rõ thực lực của đại đệ tử đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Đánh bại Promets, niềm kiêu ngạo của Cự Kình tộc, đã thế còn đại chiến cả trăm hiệp với thần tượng của họ, Cự Kình vương, lại làm Cự Kình vương phải chật vật tới mức này. Hơn nữa lại trẻ tuổi thế này thì đây chính là người đầu tiên.
o0o
Cự Kình vương đích than mời ba người tới hoàng cung. Từ bộ dáng cao hứng của Cự Kình vương thì rõ ràng là rất coi trọng người trẻ tuổi này. Cự Kình vương ái tài đã nổi danh, có thể là coi là người duy nhất không kiêu căng phách lối trong lục đại vương tộc. Tất nhiên là phải có thực tài mới được, còn với kẻ tầm thường thì tính tính của Cự Kình vương cũng chỉ bình thường.
Rafael bệ hạ đem cung điện Ngài thích nhất ra cấp cho ba người Caesar, đồng thời gọi ngự y tới. Phải nói rằng khả năng chữa trị thương tích chiến đấu của bọn họ đều có tên có tuổi trong hải tộc. Nhưng mọi người quay qua quay lại cũng không làm cách nào xem xét được tình huống trong cơ thể Caesar, chỉ có thể tạm thời viết một đơn thuốc bổ, xử lý ngoại thương một chút, từ từ quan sát.
Mà Elena và Clara cứ như vậy chăm sóc Caesar, cả cơm chiều cũng bỏ bê. Tính tình hai vị công chúa đều y như nhau, lúc này thì ai mà nuốt nổi.
Trên thực tế, với tình huống đó mà sử dụng lực lượng như thế thì chịu tác dụng phụ rất lớn. Mỗi lần Caesar gặp nguy cơ tới tính mạng đều xuất ra lực lượng như thế rồi sau đó hoàn toàn lâm vào ngủ say, bật chế độ tự bảo vệ. Chuyện này thì lão đầu tử là rõ nhất, chỉ tội là lão lại không có ở đây. Việc mà Elena và Clara có thể làm bây giờ chỉ là cầu nguyện Hải Thần thôi.
Caesar thế mà ngủ sướng thì thôi. Lực lượng siêu phàm của hắn là được rèn luyện qua những lần sinh tử như thế mà ra. Lợi ích lần này không nhỏ, dưới áp lực của Cự Kình vương, hắn đã có thể dùng nhị điệp kình bằng quyền, uy lực ngày xưa của nó đã không thể sánh bằng. Lại sử dụng Lục Đạo Luân Hồi nên ma khống lực và ma lực lại được tăng cường, đến lúc có một ngày có thể phá hủy ràng buộc của ma pháp cân bằng thì chính là lúc hắn thoát thai hoán cốt. Còn về những thương tích do Cự Kình vương gây ra cũng không tệ lắm, cơ thể hắn đã bắt đầu tự chữa trị. Sợ là khả năng khôi phục của thân thể Caesar còn mạnh hơn Cự Kình vương nhiều. Không tỉnh dậy như vậy chỉ là vì tiêu hao tinh thần quá lớn mà thôi.
Elena và Clara ngạc nhiên nhìn thân thể Caesar lấp lóe ngân quang nhàn nhạt. Một số vết thương đã khép miệng, sắc mặt cũng tốt hơn rất nhiều. Các nàng phấn chấn, vội vàng chạy đi gọi ngự y. Mấy vị ngự y Cự Kình tộc cũng chép miệng xưng kỳ lạ, loại năng lực khôi phục như thế này thì ngay cả trong Cự Kình tộc cũng là hiếm thấy.
Sau khi được ngự y khẳng định, cuối cùng hai vị công chúa điện hạ mới thở phào nhẹ nhõm, liếc nhau ngượng ngùng. Bây giờ hai nàng mới phát hiện thấy đói bụng nhưng vẫn không chịu rời phòng. May mà Cự Kình vương đã qua thời trai trẻ, vô cùng thức thời không cho người quấy rầy các nàng.
Bên trong hoàng cung quá yên tĩnh, nhưng bên ngoài lại như phiên giang đảo hải. Cự Kình vương Rafael bệ hạ đã ra tay sau bao năm im lặng, hơn nữa trận chiến đầu tiên lại kinh thiên động địa như thế. Các nhân viên tình báo của các hải vực đều nghe ngóng dò la. Dù sao giữa các đại vương tộc cũng có sự đề phòng nhất định, điều tra thực lực của nhau là một chuyện rất bình thường. Uy lực của Cự Kình vương càng mạnh mẽ hơn xưa, mà người thanh niên này lại càng được chú ý hơn. Hải Vương Tế chẳng còn xa, hễ là người trẻ tuổi đều được chú ý tới, huống hồ lại là loại từ trên trời rơi xuống này.
Một số người có may mắn được chứng kiến trận chiến vẫn còn cảm thấy kinh ngạc, khó tin, nhưng dù sao thì đó cũng là điều dễ hiểu. Bởi vì biểu hiện xuất sắc của Caesar nên danh vọng của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên nâng lên tới một đỉnh núi càng cao hơn. Thậm chí nhiều người còn cho rằng hải tộc đệ nhất cao thủ không phải là lục đại vương tộc mà là đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Cứ xem đồ đệ Ngài thì biết, thế mà lại có thể đánh giằng co với Cự Kình vương, làm Cự Kình vương cũng phải dùng tới nghịch Kình Biến, có thể nói là tuy bại mà vinh. Phải biết rằng Cự Kình vương chính là nhân vật cấp bậc truyền thuyết.
Ma vũ song tu, ma vũ song tu chân chính, một bình dân, vậy mà lại có được lực lượng vượt qua cả vương tộc, vô số bài ca ca ngợi. Thân phận của Caesar được vô số người phỏng đoán.
Tất nhiên là Mạo hiểm công hội không bỏ qua cuộc chiến ở Cự Kình vương thành. Từ nhận xét chuyên nghiệp của họ trước hiện trường, sợ rằng thực lực của người thanh niên này đã đạt tới trình độ chỉ đứng sau lục đại đế vương. Trong toàn bộ hải tộc, người có thể thắng hắn dễ dàng không quá mười người. Mà chiêu cuối cùng của hắn thì ngay cả Cự Kình vương cũng khó cản được, quả là đáng sợ. Có lẽ có một ngày hắn sẽ thật sự tung hoành vô địch khắp hải tộc.
Từ suy đoán như thế, thực lực của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên đã được mọi người đưa tới trình độ xuất thần nhập hóa. Người có thể dạy được đồ đệ như thế, dùng mông để nghĩ cũng thấy được đáng sợ như thế nào, huống hồ không lâu trước vừa một hơi mà diệt một hải tặc đoàn lớn.
Hùng mạnh! Chỉ có thể hình dung như vậy.
Thương đoàn Hoa Chi Khánh Thứ cực kì đắt khách. Có thể từ nay về sau, khi thương đoàn này đi lại trong các đại hải vực thì trừ phi là có người hết muốn sống chứ nếu không thì sẽ không có ai dám đụng chạm tới nó. Mà ấn ký quyển trục kia của Mạo hiểm công hội được gia đình lão Thao Đặc cúng bái, tôn lên thành bảo vật gia truyền. Rất nhiều người đã tới đây không phải vì tìm mua mà chỉ để được nhìn quyển trục kia một cái. Quyển trục này được đặt ở trước đại đường nhưng không có ai đủ can đảm dám trộm vật này đi. Đại mạo hiểm sư Thâm Uyên không chỗ nào không tồn tại, nếu làm chuyện như thế rất có thể phải toi mạng.
Bây giờ ba chị em Hoa Chi Khánh Thứ cùng đội trưởng Huyết Sát giống như trở thành người giúp việc cho gia đình lão Thao Đặc, cả ngày đều ở đó. Một mặt họ biết chắc chắn ba người Caesar sẽ trở lại đây, mặt khác nếu có may mắn thì biết đâu lại được gặp đại mạo hiểm sư Thâm Uyên trong truyền thuyết. Chỉ cần lão nhân gia ngài nói một câu thì về sau Thương đoàn Hoa Chi Khánh Thứ muốn gì chả có.
Đương nhiên hai vị “cao thủ” Dark - York cũng không rời đi. Họ đều ở lại ngay trong nhà lão Thao Đặc. Hai vị này tuy nhát gan nhưng lúc nguy hiểm cũng không bỏ lại gia đình lão Thao Đặc. Điều này làm cho lão Thao Đặc trung hậu hiền lành rất cảm kích, dù mọi việc giải quyết chẳng liên quan gì đến họ.
Dark và York đều quyết định phải bái sư học nghê. Nếu như không bái được đại mạo hiểm sư Thâm Uyên, thì bái đồ đệ Ngài cũng “Tạm được”. Dù sao có thể đánh bại cao thủ tuổi trẻ như Promets, lại có khả năng chiến đấu với Cự Kình vương như thế, thì loại sư phụ này cũng không đến nỗi “Bẽ mặt” bọn hắn.
Caesar cảm thấy mình lại lâm vào cảnh giới nội thị, nhưng lại không giống lắm, như là một không gian xa lạ. Một thanh trường kiếm màu đen bị bao quanh bởi hỏa diễm màu đen đột ngột hiện ra. Những đường nét thật hoàn mỹ, cảm giác lực lượng thật mạnh mẽ, dường như một lực hấp dẫnh quỷ dị đang hướng Caesar vẫy tay.
- Đến đây, Caesar, nắm lấy ta. Chỉ cần chúng ta nhân kiếm hợp nhất thì không ai có thể thắng được người. Đến đây đi, nắm lấy ta. Giết sạch tất cả những ai cản trở, người chính là Vua của thế giới…
Hắc sắc ma kiếm dùng chấn động của linh hồn không ngừng hấp dẫn Caesar. Tiếc là tuyệt kỹ trăm phát trăm trúng của nó lại chẳng có tác dụng gì với Caesar. Caesar chỉ cảm thấy thanh kiếm này quyen quen, tạo hình cũng không tệ, chắc cũng cỡ một kim tệ. Nếu ngày nào đói ăn thì biết đâu cũng có thể đem cầm.
Tinh thần cảm thấy mệt mỏi, Caesar thoát ly khỏi cảnh giới nội thị, mở hai mắt thì phát hiện ra mình đang nằm trên một chiếc giường siêu lớn, bên trái là Elena, bên phải là Clara. Hai nàng mỗi người ôm một cánh tay, ngủ say……
Chú thích:
(1)"Vi lão bất tôn" là một thành ngữ có ý nghĩa chỉ những hành động, việc làm không đúng với tuổi tác/địa vị khiến người khác không tôn trọng. Ý ở đây có lẽ là ỷ lớn hiếp nhỏ.
(2)Anh hùng trì mộ: hình ảnh người anh hùng khi về già.