Chương 77: Q.7 - Chương 6 : Nhị Điệp Kình

Hai người đứng trên luận võ đài. Luận võ đài của Cự Kình tộc còn rộng lớn gấp bốn, năm lần so với các vương thành khác. Hai người vừa bước ra, cả quảng trường liền sôi trào. Tính hiếu chiến của Cự Kình tộc được thể hiện rõ ràng. Promets là niềm kiêu ngạo của Cự Kình tộc, mà hắn cũng có năng lực để đạt được điều đó. Caesar, vô danh tiểu tốt, nhưng phía sau hắn lại là danh hiệu đại đệ tử của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên. Hơn nữa với biểu hiện của hai vị đồ đệ khác lúc trước thì không ai dám nghi ngờ thực lực của hắn. Ngay cả Promets cũng vậy, trong lục đại cao thủ tuổi trẻ, người có thể cho hắn cảm giác như thế chỉ tính được trên đầu ngón tay. Mà cảm giác người trước mắt này gây cho hắn lại càng đặc biệt.

- Promets.

- Caesar.

Hai người nhìn nhau cười. Vốn tưởng rằng còn nói thêm vài câu khách sáo, ai ngờ vừa hô tên xong liền ra tay. Cuối cùng mọi người cũng thấy được thế nào là cao thủ. Thân hình to lớn của Promets lại khiến người ta cảm thấy nhẹ nhàng. Mà vốn nên dùng tốc độ để chống đỡ lại Promets thì Caesar lại nhẹ nhàng thong thả, nhưng trong lúc di chuyển thì thân thể còn hơi đung đưa. Những người hơi kém một chút nhìn còn cảm thấy chóng mặt.

Promets cười lên thoải mái. Thân pháp này không hề ảnh hưởng gì tới hắn. Giống như Camby đã nói, lực lượng tuyệt đối sẽ chiến thắng tất cả, đáng tiếc là lực lượng của Camby chưa phải là lực lượng tuyệt đối. Một quyền đánh ra, hắn biết Caesar muốn thăm dò hắn một chút cho nên cũng không khách khí. Hắn muốn biết người được gọi là cao đồ của Thâm Uyên có xứng với danh hiệu hay không.

Nhưng mọi người lại kinh ngạc, đối mặt với Cự Kình lực của Promets, Caesar nhỏ bé lại giơ một ngón tay lên đỡ khiến cho người xem có cảm giác lạnh gáy, như thế không phải là lấy trứng chọi đá sao? Những người này như là có thể thấy được cảnh tượng cánh tay Caesar bị đánh nát. Nhưng Promets lại càng chăm chú, không hề thu lực mà lại còn càng gia tăng lực đạo. Phản ứng của hắn với lực lượng cực kì mẫn cảm, một chỉ của đối phương không hề yếu ớt chút nào.

Người tin tưởng Caesar thì chỉ có Elena và Clara. Các nàng biết uy lực bạo liệt chỉ của Caesar, nhưng quá quan tâm thì lại loạn. Đối thủ là cao thủ nhất Cự Kình tộc, lấy lực lượng mà dương danh Maya. Mà hiệu quả thị giác của hai người quá tương phản.

Va chạm chỉ trong tích tắc, Promets đánh một quyền xuống, Caesar phóng một chỉ lên. Cự Kình lực và Hải đấu khí giấu trong cơ thể Caesar tiếp xúc trong nháy mắt. Đặc điểm của bạo liệt chỉ chính là ẩn giấu, nó đem lực lượng tập trung nên hiệu quả thị giác không hoành tráng, nhưng chiêu thức này của lão Tiều chính là tuyệt học điều khiển lực lượng. Về lực lượng thì Promets có tin tưởng tuyệt đối. Khi mới tiếp xúc, hắn biết mình sẽ chiếm ưu thế, nhưng ý nghĩ này còn chưa biến mất thì đã thấy một cỗ lực lượng hung bạo, lại giống như châm nhọn xông tới trực tiếp phá hủy phòng ngự của hắn rồi tiến thẳng vào trong cơ thế. Sức phá hoại của nó rất kinh khủng, mà Cự Kình lực của hắn lại không kịp ngăn cản. Theo bản năng, Promets nhảy ngược lại phía sau. Cũng may là lực lượng kia không tiến vào cơ thể hắn được nhiều lắm, với sự mạnh mẽ của cơ thể thì hắn cũng có thể hóa giải được.

Mà trong mắt người ngoài thì Promets lại bị một ngón tay của Caesar đánh bay, phải lùi bảy tám bước mới đứng vững được, còn Caesar vẫn chưa nhúc nhích mảy may.

Hiểu quả của bạo liệt chỉ là cực kì thực dụng. Tổng lực mới là lực lượng chân chính, đầu tiên là triệt tiêu lực phòng ngự của đối phương, sau đó mới là công kích thực dụng. Vương tộc như Cự Kình tộc thì thân thể quá mạnh mẽ, có những lúc còn không cần quan tâm tới phòng ngự. Nhưng bạo liệt chỉ của Caesar chính là hai lần công kích liên tiếp, mà lần công kích thứ hai hình thành ngay trước khí đối phương kịp sinh ra lực chống đỡ, cũng thay đổi phương hướng một bộ phận phản lực để có hiệu quả công kích tốt nhất. Nói cách khác hoàn toàn là lực phá hoại.

Sắc mặt của Promets ngưng trọng, rõ ràng hắn không rõ một chiêu kia của Caesar là thế nào. Lực lượng của đối phương trực tiếp triệt tiêu lực công kích của hắn mà hắn lại không có lực phản kháng. Chuyện này hắn mới gặp lần đầu tiên, dù là Cự Kình vương cũng không làm được thế này. Nhưng Promets lại không sợ hãi mà càng vui vẻ. Một chiến sĩ chân chính không bao giờ sợ khiêu chiến, nói chi Promets chính là một chiến sĩ chân chính. Hắn cười vang, bắt đầu chủ động công kích. Từ cục diện mà xem, có vẻ Promets muốn triền đấu với Caesar.

Người xem lại càng ngạc nhiên, có người còn há mồm mà không ra lời. Thậm chí họ còn hoài nghi có phải Caesar là Cự Kình tộc hay không. Vị thế hai người lại đổi lại cho nhau, chẳng nhẽ lực lượng của đối phương lại mạnh như thế?

Clara và Elena thì mặc kệ, các nàng và thương đoàn Hoa Chi Khánh Thứ không ngừng hô cổ vũ Caesar, vừa thấy Caesar chiếm thượng phong là liền nhảy loi choi hò hét vang trời.

Hai người trên đài cũng bắt đầu cuộc chiến đầy tính phá hoại. Điển hình là hai tên phá hại của công. Promets chăm chỉ dùng Cự Kình lực đập phá, lực lượng nặng nề mạnh mẽ khiến sàng đấu liền bị vỡ ra một cái hố to. Mà mục đích của Caesar chính là luyện tập nhị điệp kình trong chiến đấu, ngón tay vừa gặp mặt đất liền nổ ra một mảng lớn. Hai người ta tới ngươi lui, có lúc thân thể còn dán sát vào với nhau, tốc độ công kích cũng cực kì nhanh, nhưng va chạm thực sự thì lại không có bao nhiêu. Tới bây giờ Promets cũng chưa gặp việc gì ấm ức như thế này. Hắn đã thử va chạm vài lần nhưng lần nào cũng thế, khó mà ngăn cản được. May là vừa rồi cũng đã có chuẩn bị, phát huy Cự Kình lực kịp thời nên cũng không phải chật vật như lúc đầu.

Nói ra thì phải trách Promets quá xui xẻo mà thôi, chiêu này chính là khắc tinh của Cự Kình tộc. Trong cận chiến, không có lực phòng ngự nào có thể ngăn cả nhị điệp kình, có lẽ chỉ có lực lượng tuyệt đối mới được. Đáng tiếc là Promets cũng chưa có lực lượng đó. Lúc Promts né bạo liệt chỉ thì liền bị Caesar đạp bay ra ngoài. May mà chân Caesar không thể sử dụng nhị điệp kình, nếu không một cước đó cũng đủ lấy mạng hắn. Lực phá hoại của nhị điệp kình không chỉ là hủy hoại, mà bên trong còn một cỗ lực lượng nổ mạnh, đây là do có một phần phản lực chứa bên trong. Điều này chỉ sợ là người sáng tạo ra cũng chẳng hiểu được, loại cảnh giới này có lẽ chỉ có Caesar mới có thể có, người khác muốn cũng không được. Chiêu thức này dường như vì hắn mà sinh ra vậy.

Các Cự Kình tộc đều im lặng, ngay cả trong tiếng thở cũng nặng nề. Việc lạ lúc nào cũng có, nhưng chuyện này thì chưa thấy bao giờ, trong lịch sử của Cự Kình vương tộc cũng không có, thế mà hôm nay một chiến sĩ của chủng tộc khác lại đánh cho Cự Kình vương tộc chạy khắp nơi. Bọn họ cũng không trách chiến sĩ kia quá kém, vì Promets là một chiến sĩ rất cường hãn, không thể nghi ngờ thực lực của hắn, chỉ có thể nói đối thủ quá mạnh mà thôi. Ngoài ra còn có một số người khác, bọn họ không quan tâm tới mấy đồ đệ này, họ chỉ tò mò về đại mạo hiểm sư mà thôi. Nhưng nhìn ba người đồ đệ thể hiện thì đột nhiên họ hoài nghi, vị đại mạo hiểm sư này còn là người hay sao? Thực lực của hắn đã tới trình độ gì? Thế mà lại có thể dạy ba loại đồ đệ hoàn toàn khác nhau. Hai người trước, một là Mỹ Nhân Ngư vương tộc, một là Hải Long vương tộc có thực lực như thế còn chấp nhận được. Nhưng gã trẻ tuổi trước mắt này không biết là chủng tộc nào mà quá đáng sợ. Tuy không rõ là chuyện gì xảy ra nhưng tình thế của Promets phải buông bỏ ưu thế nhất của Cự Kình tộc thì rõ.

Promets cũng cáu, hắn không thể hiểu loại lực lượng này là gì, làm thế nào lại có lực lượng như thế?

“Hống”

Promets giận, lửa giận chính là nguồn suối cho lực lượng của Cự Kình tộc. Hắn bắt đầu Kình Biến. Thân thể Promets bắt đầu thu nhỏ, kính biến của hắn tinh thuần hơn Camby nhiều, cảnh giới cũng khác. Thân thể thu nhỏ dần, bên ngoài cơ thể lại hiện ra một lớp ánh sáng mờ nhạt, cơ bắp co giãn, dần dần cứng chắc như sắt thép.

Các Cự Kình chiến sĩ lại khôi phục lòng tin, Promets đã thể hiện thực lực chân chính ra. Thực tế Kình Biến của hắn đã đạt nhị cấp. Trước kia chỉ dùng tới nhất cấp vì muốn giữ lại thực lực để đối phó năm người tuổi trẻ cao thủ khác. Không ngờ lại bị người này bức phải lộ ra, mà đối phương mới dùng đi dùng lại có một chiêu.

Caesar cảm thấy lực lượng đối phương dần dần cô đặc. Cự Kình tộc quả là kì lạ, có thể dùng phương pháp này để đề cao lực lượng. Nhưng không thể phủ nhận, trong lúc quyết chiến giữa cao thủ thì hình thể như thế này mới càng thích hợp. Tính quyết định trong tranh đấu giữa cao thủ không phải là dáng người mà là lực lượng. Long tộc hùng mạnh không phải vì dáng vẻ to lớn của chúng mà là do lực lượng khủng bố. Như Hồng Long vương Pampas thì dù cứng cỏi như siêu giai hải yêu cũng có thể dễ dàng xé rách.

“Kình Biến” nhị cấp xong, Promets còn thu nhỏ hơn cả Camby, ánh mắt đỏ rực. Lực lượng thân thể không hề giữ lại mà tiết ra ngoài, tùy ý nhấc tay đánh một đạo Cự Kình lực về phía Caesar. Caesar lập tức nhảy lên không, mặt đất liền bị nổ tung, đá vụn bay tung tóe. Hình như Promets còn muốn dùng viễn trình công kích dạy dỗ Caesar một chút. Tuy lực lượng bị tiêu hao nhiều hơn nhưng vẫn chưa là gì với hắn. Caesar phải tránh né rất chật vật, Cự Kình chiến sĩ phía dưới hò reo càng vang dội. Từ đầu đều bị áp bức, cuối cùng bây giờ cũng có thể thể hiện uy phong của Cự Kình chiến sĩ. Cự Kình chỉ có chết trận chứ không thể bị người ta áp chế. Đây là một truyền thống của Cự Kình tộc, nó tốt hay xấu thì không ai để ý. Lịch sử tôn nghiêm và vinh diệu còn quan trọng hơn cả tính mạng. Nhưng Cự Kình tộc quả là người đơn giản, chẳng lẽ họ đã quên ai là đối thủ của Promets?

Đó là Caesar!

Là Caesar đại đế trong tương lại.

Viễn trình công kích? Caesar cũng thích chẳng kém.

Vì Matoon, Caesar vẫn muốn làm một ma pháp sư mạnh mẽ, coi như là lòng kính trọng với lão sư phụ. Hai tay lật lại, hai quả áp súc thủy cầu xuất hiện. Nếu bàn về viễn trìn công kích thì chiến sĩ không thể bì được với ma pháp sư. Hai quả áp súc thủy cầu phi tới, Promets cũng thấy không ổn, vội nhảy sang một bên.

“Ầm”

Caesar cũng đã đánh đến phát nghiện thì còn quản ba bảy hai mốt gì nữa, áp súc thủy cầu cứ nhằm Promets mà điên cuồng oanh tạc. Nếu lực lượng Kình Biến của Promets không đủ mạnh mẽ thì chỉ sợ đã sớm bị đánh thành cám. Đương nhiên là Promets cũng không chịu yếu thế, lợi dụng cơ hội nhảy lên cao, hai quền xuất kích nhằm về phía Caesar trên không mà toàn lực đánh tới. Lần này hắn đánh ra kích khó tin, lực lượng Cự Kình lực của nhị cấp Kình Biến cũng không thể bằng được.

Nếu ở tình huống khác, chuyện này cũng không có vấn đề gì, đáng tiếc là hắn lại gặp Caesar. Giữa không trung, hai tay Caesar xòe ra, Hải đấu khí tỏa ra mạnh mẽ, tăng tốc vận chuyển, hai ngón tay đều giơ lên, hai bạo liệt chỉ. Promets cắn răng xuất toàn lực.

“Ầm Ầm… Đì Đùng”

Không trung tạo thành từng đợt sóng gợn, đây là hiện tượng khi lực lượng mạnh mẽ va chạm mới có. Promets, như lúc bắt đầu, bị đánh bay xuống với tốc độ còn nhanh hơn khi tiến lên, giống như một tảng đá vào sàn đấu. Còn Caesar cũng bị đánh bay thẳng lên trời nhưng hắn vẫn có thể ổn định thân hình, Hải đấu khí đang co rút lại càng tỏa ra mãnh liệt, lực lượng phóng thích hoàn toàn. Hắn biết Promets cũng không gặp vết thương trí mạng. Nhị điệp kình xâm nhập vào trong không nhiều lắm, mà thân thể có biến hóa gì đó sau khi Kình Biến lại cứng cáp như sắt thép vậy.

Toàn bộ quảng trường hoàn toàn im ắng, cả thương đoàn Hoa Chi Khánh Thứ cũng lặng người. Họ muốn hoan hô mà lại không phát ra nổi bất cứ âm thanh nào. Ai nấy đều bất ngờ, Promets điện hạ, một trong lục đại cao thủ mà bị người ta đánh cho thành như vậy. Tuy danh tiếng của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên quá lớn nhưng Caesar chỉ là đồ đệ mà thôi. Với lại Promets xuất thân từ danh môn, thành danh từ sớm, danh tiếng chỉ có lớn chứ không nhỏ, trong khi Caesar thì chẳng có tiếng tăm gì. Không ngờ cục diện cuộc chiến lại hoàn toàn nghiêng về một phía thế này.

Cuộc chiến vẫn chưa chấm dứt, rõ ràng Caesar đang rất khoái trá. Cứ ở trên cao mà oanh kích xuống như thế thì ai mà không thích đây? Hơn mười thủy cầu xuất hiện xung quanh Caesar, còn mọi người vừa nhìn thấy những cái thủy cầu này thì đều chuẩn bị sẵn tâm lý. Mấy cái quả cầu màu lam nho nhỏ này đều là ma pháp áp súc đáng sợ. Ma pháp sư của Cự Kình vương thành không nhiều nhưng không phải là không có, giống như Mỹ Nhân Ngư vương thành có không ít chiến sĩ vậy. Dù chưa ăn thịt lợn thì cũng phải biết con lợn nó như thế nào. Áp súc ma pháp là một loại ma pháp thâm ảo, không phải ma pháp sư nào cũng có thể sử dụng được. Mà cái tên siêu biến thái đứng trên không kia đã sử dụng cả đấu khí lẫn ma pháp, lại còn loại lực lượng kì lạ kia nữa, như thể không có gì không thể làm được vậy. Cơn ác mộng chỉ mới bắt đầu, áp súc ma pháp càng nhiều, khó khăn càng lớn. Lúc đầu Caesar mới thử áp súc hai cái thủy cầu, mà bây giờ thủy cầu xung quanh lại như vật sống nhao nhao thôn phệ lẫn nhau, từng cái từng cái một, tuy tốc độ càng ngày càng chậm nhưng chẳng mấy chốc mà hợp lại thành một. Caesar không hề chần chừ, liền vung tay ném viên thủy cầu áp súc siêu cấp xuống. Promets vừa mới chui ra đã cảm thấy lực lượng ma pháp kinh khủng ngay trên đỉnh đầu, tiếc là hắn không thể tránh kịp nữa rồi. Hai mắt hắn đỏ rực, răng nghiến chặt, song chưởng đẩy tới.

“Xì xì, xì xì”

Thủy cầu áp súc không nổ tung mà lại bị Promets dùng Cự Kình lực đỡ lấy. Lực lượng mạnh mẽ của thủy cầu áp súc không ngừng xâm nhập thân thể của hắn. Thân thể cứng cỏi mạnh mẽ như vậy mà không ngừng xuất huyết, hai chân không ngừng lún sâu xuống mặt đất, sợ rằng không thể chống đỡ thêm được nữa. Còn Caesar ung dung khoanh tay đứng giữa không trung. Hắn có thể công kích tiếp, nhưng đây chỉ là một cuộc tỷ thí không phải liều mạng nên hắn không làm vậy. Với lại, hắn có cảm giác rằng Promets còn có hậu thủ, Cự Kình vương tộc cũng phải có bí kĩ đặc biệt mới đúng.

Dưới lực lượng mạnh mẽ của ma pháp, Promets trơ mắt nhìn thân thể càng ngày càng lún xuống. Chẳng nhẽ lại thua như thế này sao?

Áp lực là gì? Là động lực tốt nhất.

Hắn, một Cự Kình chiến sĩ, một chủng tộc bất khuất. Dù có chết cũng không khuất phục, đó là tinh thần của Cự Kình tộc.

“Grràaooo”

Gầm lên một tiếng, hai tay Promets như hóa thành sắt thép, mạnh mẽ đánh vỡ thủy cầu đã áp súc tám, chín lần. Nhưng hắn cũng bị đánh bay lên trời rồi nặng nề rơi xuống đất. Võ đài đáng thương bây giờ đã trở nên rách nát kinh khủng.

Cuộc chiến như thế khiến cho công dân của Cự Kình vương thành không nói ra lời. Ngay cả nhị cấp “Kình Biến” cũng đã sử dụng, thế mà vẫn bị đối phương đánh cho như thế, hắn không phải là người. Đã thế hắn lại còn là ma vũ song tu trong truyền thuyết, ma vũ song tu chân chính, cả ma pháp lẫn vũ lực đều đến một cảnh giới nhất định chứ không phải là để làm phụ trợ. Chuyện ấy thì Long chiến sĩ không thể làm được, bởi vì Long đấu khí cũng có thể phóng ma pháp nhưng bị hạn chế rất nhiều, ví dụ như là tốc độ, mà trong chiến đấu rất có thể sẽ trở thành điểm trí mạng.

Tất cả đều đã có số, cho nên một số lý thuyết không thể áp dụng trong thực chiến bình thường được. Nhưng tên Caesar này lại có thể, hơn nữa mặt nào cũng mạnh mẽ. Về lực lượng, có thể thắng cả Cự Kình lực, loại đấu khí đặc chủng có được chất lượng cao nhất. Về ma pháp, hắn dùng áp súc ma pháp dễ như ăn đậu phụ vậy. Đây là thực lực của đại đồ đệ của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên sao? Vậy lão không còn là người nữa rồi.

Cự Kình nhất tộc là một chủng tộc sùng bái cường giả, họ không vì người ta là ngoại tộc mà hắt hủi. Mỗi dũng sĩ chân chính đều mong muốn được tới dũng giả chi thành. Đệ tử của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên lựa chọn Cự Kình vương thành là điểm đến khiêu chiến cũng là gián tiếp chứng nhận cho bọn họ. Rất nhiều năm sau, truyền thống này được người ta phát triển lên, Cự Kình vương thành đều được mọi người công nhận. Ấy là chuyện của đời sau, cũng không cần đề cập tới.

Kết thúc sao?

Promets vẫn đứng lên, thân thể vẫn còn run rẩy nhưng nhị cấp Cự “Kình Biến” vẫn chưa biến mất, chứng tỏ rằng hắn vẫn còn dư lực. Trải qua cường độ công kích như thế mà còn được như vậy thì cũng chỉ có thân thể khủng bố của Cự Kình tộc mà thôi. Rõ ràng Promets vẫn chưa bỏ cuộc, hơn nữa hắn vẫn còn hậu thủ. Caesar chưa hạ đài là cũng vì đang chờ hắn. Trên mặt hai người lộ ra nụ cười mà chỉ có họ mới hiểu…

- Ngươi đã muốn, vậy thử luôn xem sao?

Caesar hưng phấn nói. Biết chiêu tiếp theo sẽ rất nguy hiểm nhưng hắn còn rất tự tin.

- Đối thủ thật hiếm có. Nếu không như thế thì làm sao ta thể hiện lòng tôn trọng với ngươi được chứ?

Promets quyết tâm nói, chỉ có đối thủ như thế mới xứng được với công kích mà cả cơ thể hắn cũng phải chịu thương tổn. Đáng tiếc là nếu hắn có thêm một khoảng thời gian nữa thì tốt, bây giờ công kích đó của hắn vẫn còn chưa hoàn thiện.

Đúng lúc đó, đám người xung quanh lại tách ra, có người hô lớn:

- Rafael bệ hạ giá lâm…

Cự Kình vương, niềm kiêu ngạo của Cự Kình tộc, dũng sĩ chân chính, chiến sĩ vô địch. Thân hình Cự Kình vương dần xuất hiện sau đám người. Hình dáng của ngài không giống với Cự Kình tộc bình thường, không những không cao lớn mà ngược lại lại giống với hải tộc bình thường, cũng không có khí thế kinh người, trong ánh mắt lại chỉ có một vùng yên tĩnh.

Vừa thấy người này, lòng Caesar liền trầm xuống. Áp lực, áp lực tuyệt đối, cảnh giới đáng sợ giống hệt Long kỵ sĩ Sri Lanka.

Toàn bộ chiến sĩ của Cự Kình tộc đều quỳ xuống nghênh đón vị quân vương họ tôn kính nhất. Còn đứng chỉ có ba người, Caesar, Clara và Elena. Elena và Clara chỉ quỳ trước Hải Thần, còn Caesar thì không có ai đáng để hắn quỳ.

Cự Kình vương Rafael chỉ nhìn lướt qua Clara và Elena, rồi lực chú ý đều tập trung trên người Caesar, trên mặt lộ ra vẻ tươi cười.

- Promets.

Giọng của Rafael bệ hạ rất bình thản nhưng lại lộ ra một loại lực lượng bất khả kháng. Từ trong thanh âm mà cũng cảm thấy lực lượng thì chỉ có ngài mà thôi.

- Dạ, bệ hạ tôn kính.

Kiêu ngạo bất khuất như Promets lại cực kì ngoan ngoãn trước mặt Rafael bệ hạ. Ngài là thần tượng của toàn bộ Cự Kình tộc. Cự Kình vương tộc không hề giống với các chủng tộc khác, họ là một chủng tộc trung thành bậc nhất.

- Nhẫn nại cũng không có nghĩa là sợ hãi, kích động có khi cũng là một loại trốn tránh. Ngươi nói xem?

Vẻ mặt Promets xúc động, đứng lên, cung kính hành lễ với Caesar:

- Caesar tiên sinh. Ta thua. Nhưng ta, Promets, nhất định sẽ thắng ngài.

Promets biết cảnh giới của hắn không thể qua mắt được Rafael bệ hạ. Bệ hạ cho hắn đường lui, cũng là vì tương lai của hắn. Lúc này, chiêu thức đó vẫn khó có thể giành được thắng lợi, mà tai hại lại rất lớn.

Thất bại không đáng sợ, đáng sợ chính là sợ hãi thất bại. Tâm không bại, viễn bất bại.

Caesar mỉm cười, thành tâm đáp lễ:

- Được cùng ngài giao đấu, ta cũng có lợi ích không ít. Nếu sau này có cơ hội, nhất định sẽ lại thỉnh giáo.

Promets xuống đài. Bây giờ trên đài chỉ còn Cự Kình vương và Caesar, hai người cứ đứng nhìn nhau như vậy.

Bất kì ai cũng không thể dùng khí thế áp đảo Caesar. Ai cũng vậy. Tuy Cự Kình vương Rafael đã xuất chiêu nhưng hiệu quả lại không như ngài dự đoán. Cự Kình vương cười vui vẻ:

- Anh bạn nhỏ này, có hứng thú đấu một trận với ta không?

… Hải Thần tại thượng, đã bao lâu Cự Kình vương không có dục vọng chiến đấu nữa rồi. Người cùng ngài giao thủ đều là siêu cấp cường giả đồng lứa, nếu không thì cũng chính là tướng lĩnh dũng mãnh của nhân loại. Thế mà hôm nay ngài lại chủ động khiêu chiến một gã hải tộc trẻ tuổi. Điều này chứng minh rằng thực lực của Caesar đã khiến cho ngài nổi hứng.

Từ trước tới nay, hải tộc đều lấy nhận thức chung làm tiên quyết, không lắm quy định thối như nhân loại. Chỉ cần hai bên đồng ý thì dù thân phận thế nào thì cũng có thể chiến đấu. Tất cả mọi người đều đang đợi câu trả lời của Caesar. Không biết vị đồ đệ của đại mạo hiểm sư Thâm Uyên này sẽ ứng đối như thế nào?

- Đã mong muốn từ lâu. Không dám. Mời ngài.

Caesar sợ quái gì?!