Với khiếu thẩm mỹ của Mỹ Nhân Ngư, Caesar đồng học cũng không được tính là đặc biệt xuất chúng. Nhất là bối giáp đặc biệt của bối tộc, trong mắt Mỹ Nhân Ngư thì rất bất tiện, rắc rối. Có những lúc Mỹ Nhân Ngư thậm chí còn ưa chuộng tướng mạo của nhân loại hơn.
Nhưng bây giờ ngạc nhiên mà Caesar đưa đến cho họ tuyệt đối không kém cấp chú cấm chú…
Trong những người đang ngồi, ngoại trừ vương hậu Christiana thì những người khác đều quen thuộc Caesar đến nỗi không thể quen thuộc hơn. Nhưng hiện tại ánh mắt nhìn Caesar đều có cảm giác cổ quái giống nhau, bao gồm cả Elena. Elena cũng không có bao nhiêu cơ hội được tử tế mà nhìn kĩ tướng mạo thật sự của Caesar.
Không thể không nói, Caesar bây giờ có thể hình dung là một nam nhi điển hình. Hào quang màu đen mang theo ánh lam xung quanh lưu chuyển, hoang dã bất kham, khuôn mặt anh tuấn cương nghị như cẩm thạch. Tuy không tuấn mỹ giống như Mỹ Nhân Ngư, nhưng loại dung mạo cương nghị này là vô địch. Mà thân thể chiến sĩ lại có vẻ đẹp hài hòa, không như Caio, Batis có cơ thể cơ bắp lồi lõm, cũng không thư sinh yếu đuối như Potter Tibat, so ra với Hải Long tộc hoàn mỹ cũng không kém nhiều lắm. Nhưng trên người Caesar có một loại phong vị mà Hải Long tộc không có, một loại thong dong kì lạ, không thể dùng ngôn ngữ mà miêu tả được, ẩn chứa lực hấp dẫn rất đặc biệt.
Có lẽ tuổi Caesar cũng chưa thể coi là lớn nhưng đời hắn phần lớn là trải qua trong mạo hiểm và chiến đấu cho nên đã sớm thành thục. Mà loại thành thục này lại cùng một chút ngây ngô hòa trộn với nhau tạo thành một loại thiên địch với nữ giới.
Trái tim Elena đã sớm không quan tâm tới chuyện gì khác, nhìn Caesar mà cảm thấy trong lòng vô cùng ngọt ngào. Nàng cũng không để ý nhiều lắm tới dung mạo nhưng người yêu của mình có mị lực mười phần như thế thì cũng rất hạnh phúc. Mà Clara cũng không khá hơn, nếu trước kia chỉ là đùa giỡn, chủ yếu chỉ là do tính tình tinh nghịch của một cô bé con, chỉ đơn thuần là thích mà thôi, thì bây giờ nàng cảm thấy được dường như chính mình vừa bị sét đánh, tim không ngừng đập bình bịch, đến nỗi phải cúi đầu không dám nhìn nữa, nhưng lại nhịn không nổi phải ngẩng đầu liếc trộm vài lần, hai má không ngừng đỏ ửng.
Isa và vương hậu Christiana thì thoải mái, vương hậu dù sao cũng là người già dặn, có thể nói người trẻ tuổi rất giống nhân loại này có mị lực rất lớn, dương cương mà lại ẩn chứa âm nhu quỷ dị khiến cho mị lực của hắn lại càng lớn. Vương hậu năm đó cũng là tuyệt đại giai nhân trên khắp hải tộc, thanh niên cao thủ dạng gì cũng đã nhìn thấy, trong đó có cả nhân tộc cũng theo đuổi. Thế nhưng, người như thế này mới nhìn thấy lần đầu tiên.
Isa là một cô gái có ý chí cực kì kiên định, nếu không cũng không có địa vị như bây giờ trong một gia tộc thương nghiệp như vậy. Tài năng là trời ban, nhưng bình tĩnh, tỉnh táo cũng là yếu tố mà người chiến thắng phải có. Từ trước tới nay, đối với Caesar, Isa đều rất thưởng thức, cho dù có một chút độngtâm, nhưng từ khi Elena công chúa và Clara công chúa xuất hiện thì cũng đã biến mất. Bởi vì nàng hiểu rõ là cùng hai nàng công chúa tranh đua thì không có phần thắng nào cả. Nhưng Caesar rất tốt, nếu không với thân phận của nàng cũng sẽ không tiếp tục ở cạnh hắn. Nhưng lúc này nàng lại sinh ra một loại ham muốn không nên có, nàng muốn hoàn toàn có được…..
Trong phòng ăn cực kì yên tĩnh, chỉ có thanh âm Batis đang cặm cụi ăn uống. Có thể cảm thấy quá yên lặng, nên hắn cũng ngẩng đầu nhìn, nhưng cũng không có phản ứng nhiều lắm, lại cúi xuống tiếp tục ăn…. Khó trách tại sao Khủng thú tộc lại phải diệt vong, tuy bọn họ có lực lượng cường đại nhưng về mặt trí tuệ lại không thể so sánh với các chủng tộc tiến hóa khác.
- Trời không có mắt, đầu nhi, ngươi sao lại trở nên xấu xí thế này, chẳng lẽ là sự thoái hóa của Xà Âu tộc trong truyền thuyết sao?
Caio đồng học đột nhiên reo lên.
- Hải Thần tại thượng, Ngài quả nhiên rất công bình, bộ dáng lão đại bây giờ kém ta nhiều lắm.
Mọi người bị Caio đột nhiên hét lớn làm cho giật mình. Nhưng cũng không có nhiều người để ý tới hắn.
- Caesar, thế này là sao?
Vương hậu Christiana nhìn chằm chằm vào Caesar, chuyện này nàng mới nhìn thấy lần đầu tiên. Nếu như không có bối giáp trên mặt thì Caesar rất giống nhân tộc, mà những đặc trưng của hải tộc lại rất ít, nếu ở trên đại lục mà nhìn thấy người như vậy, trăm phần trăm sẽ là một nhân loại.
Caesar sờ sờ mặt mình thầm hỏng bét, nhưng hắn cũng không quá lo lắng. Hắn cho rằng chắc chắn mình là hải tộc, chỉ là lớn lên có một chút khác biệt mà thôi.
- Vương hậu bệ hạ, ta cũng không rõ, ta khi mới sinh cũng không khác gì với bối tộc bình thường. Có thể là do vong linh ma pháp cũng nên.
- Đúng vậy, vương hậu, bối tộc chúng ta cũng có thuyết nói về chuyện lột giáp này, cho người nói như thế là càng tiến hóa, bối tộc càng thêm hùng mạnh. Nhưng ta lại cho rằng đấy là thoái hóa, bối giáp là chỗ đẹp nhất của Xà Âu bối tộc , tại sao lại không có được chứ.
Caio nói xong mà không biết ngượng, ngẩng đầu ưỡn ngực, biểu diễn ra chỗ đặc biệt của chính mình.
Nghe Caio nói xong, mọi người đều chỉ biết gật đầu. Đối với chuyện lột giáp của bối tộc cũng đã có nghe qua. Có một số bối tộc trong nháy mắt trước khi tử vong thì bối giáp liền bị bóc ra hoàn toàn. Mà ở trong bối tộc còn có một chi rất đặc biệt, bọn họ từ khi sinh ra đã mang theo một bộ chiến giáp đặc biệt. Loại này chiến giáp khác với Caio, không dính liền với thân thể mà có thể cởi ra. Nhưng bối tộc nhất hệ này đều đem những đứa trẻ mới ra đời này đánh chết, tính ra Caesar cũng không phải là đặc biệt.
- Caio người đừng có khoác lác, Caesar bây giờ đẹp trai hơn ngươi gấp trăm lần, ngươi không cần phải tự sướng.
Isa không nhịn được cười, cũng không phát hiện ra giọng nói của mình khác thường. Những lời như thế sao có thể từ trong miệng đại tiểu thư gia tộc Carrot nói ra. Nhưng tình huống này rất đặc biệt, ai cũng đang bị kích thích, dù không khí đã được lắng xuống một chút nên cũng không ai để ý. Cũng không biết là do Caesar quá đẹp trai hay quá giống loài người mà ngoại trừ Batis thì mọi người đều không còn hứng thú ăn uống, nhất là Caesar, bị nhiều người nhìn chằm chằm như thế, rõ ràng là không tự nhiên được. Bây giờ tình huống không xấu lắm nhưng cũng chẳng tốt được bao nhiêu. Quan trọng là về sau hắn không thể ngụy trang được nữa.
Cuối cùng, khi Alex bệ hạ quay lại, yến hội cũng giải tán. Clara rất muốn xuất cung, nhưng cũng chỉ có thể nghĩ trong lòng mà thôi. Isa cũng có người hầu đang chờ. Caio tuy là vương tử nhưng cũng khá tự do, xem ra lão già nhà hắn quả thật tính cho hắn nếm đau khổ, nhưng Caio đồng học cũng không lo lắng gì nhiều về việc đó. Triết Biệt chỉ vỗ vỗ bả vai Caesar rồi biến mất. Từ khi trở lại Mỹ Nhân Ngư vương thành, Triết Biệt có chút khác thường, rất hiếm khi nhìn thấy mặt hắn.
Ba người Caesar, Caio, Batis chậm rãi trở về. Batis trước sau im lặng không nói một lời, mà kẻ luôn luôn ba hoa như Caio cũng đột nhiên im lặng.
- Caio, cảm ơn ngươi.
Rất lâu sau, Caesar mới quay về phía Caio ở bên cạnh nói. Tuy mất đi lớp ngụy trang nhưng Caesar cũng nhẹ nhõm thở một hơi. Phải mang cái đồ vật kia quá là phiền toái, mà hắn cũng không chú ý lắm, binh tới tướng ngăn, nước dâng thì đất cản.
- Đầu nhi, yên tâm đi. Mặc kệ ngươi là ai thì cũng là huynh đệ của ta. Caio chỉ nhận người, những cái khác đều vô nghĩa. Nhưng để phòng tránh rắc rối, chúng ta bây giờ phải thống nhất lời của ta nói hôm nay.
Thân là vương tộc của bối tộc trong Xà Âu bối tộc, người khác có thể không hiểu, nhưng chắc chắn không lừa được Caio. Tuy không biết Caesar là chủng tộc nào, nhưng có thể chắc chắn, tuyệt đối không phải là Xà Âu bối tộc, thuy nhiên chắc chắn Caesar chính là Caesar, như Caio đã nói, vậy là đủ rồi.
Mà ở phương diện này, không ai có thể thuyết phục được như vương tử của Xà Âu bối tộc. Đương nhiên Caio cũng đang mạo hiểm, thậm chí liên quan cả tới bối tộc mà hắn đang là đại biểu.
Nhìn thân ảnh Caesar và Batis đang xa dần, Caio lắc lắc đầu, tự nhủ:
- Đấu khí, ma pháp, Ma Pháp Long, hải tộc có bộ dáng nhân loại, thần binh phải phục tùng… Quá thú vị. Đầu nhi, cuộc sống sau này hay có hứng thú hay không đây, ta rất là chờ mong.
Lúc này Triết Biệt đang ngồi một mình trên cao nhìn một tòa phủ đệ hào hoa, sang trọng, dường như đang nghe tiếng ca du dương. Có lẽ nếu so sánh với tiếng ca của Clara, tiếng ca này cơ bản là không thể sánh được. Nhưng đối với Triết Biệt, đây mới là tiếng ca hay nhất, có điều tiếng ca này lại không phải vì hắn mà cất lên. Triết Biệt nghiến răng, tay nắm chặt cung tiễn, gân xanh nhô ra, nhưng cuối cùng vẫn buôn lỏng, nặng nề thở dài, quay người rời đi, bóng dáng tràn ngập bi ai và cô độc…. Có lẽ từ nay về sau, hắn vẫn cô độc, vẫn tìm kiếm, cuối cùng vẫn tay trắng mà thôi.
Đó cũng là số mệnh.
Bên trong xe ngựa hoa lệ, Isa lẳng lặng ngồi, có một chút si ngốc. Mà người phụ nữ trung niên ngồi đối diện nàng lại không nén được sắc mặt vui mừng.
- Tiểu thư, trưởng lão hội đã thành công tốt đẹp, bọn họ cho rằng chiến lược lần này của ngài là hoàn toàn chính xác. Đã có mấy gia tộc đồng ý cho gia tộc Carrot chúng ta quyền lợi tự do mậu dịch. Đây đều là dựa vào anh minh của tiểu thư.
Hiển nhiên qua chuyện này, địa vị Isa càng được nâng cao. Mà với công lao vài năm nay của nàng, nếu là nam nhi thì đã sớm là người thừa kế được mọi người ủng hộ. Nhưng Isa lại là một cô gái, là gái không phải là vấn đề, nhưng mà con gái thì sẽ kết hôn. Phe phản đối cũng vin vào điểm này mà lên tiếng. Là con gái, lập gia đình xong sẽ là con nhà người ta, cũng sẽ khiến tài phú của Gia tộc Carrot chuyển sang người khác. Nên trước khi Isa có thể xác định nam nhi của mình, nàng muốn trở thành gia chủ là rất khó khăn.
- Vú nương, thích một người là thế nào?
Isa dường như không nghe được lời nói của người khác, vẻ mặt có chút ngốc nghếch, có vấn đề cho dù là người thông minh cũng không biết trả lời thế nào.
- Tiểu thư, cảm giác này chỉ có thể hiểu mà không thể truyền đạt bằng lời được. Nếu người đã trải qua thì sẽ biết, nếu chưa trải qua thì có nói cũng vô dụng. Việc này khác rất nhiều với việc buôn bán.
Bà vú thương yêu nhìn Isa, trên danh nghĩa mà nói, mẹ Isa đã chết sớm, một tay bà đã nuôi nàng khôn lớn. Nàng là tiểu thư, cũng là con gái của bà. Thấy áp lực đè nặng trên lưng Isa, bà cũng đau xót nhưng không có biện pháp nào cả, nhớ lại năm đó….. Bà bây giờ chỉ có thể thông cảm cho Isa mà thôi.
- Thật sao? Phải tự mình tìm hiểu sao? Nhưng ta cho rằng bất cứ truyện gì trên thế giới cũng có thể dùng lý trí để giải quyết, chuyện gì cũng có thể dùng tiền đề xử lý. Chẳng lẽ là sai sao?
- Ngốc, có thể là thế, nhưng tình yêu chân chính thì không thể dùng tiền mà mua lấy được. Đó là thứ mà vượt qua cả tiền tài, thậm chí là cả tính mạng. Nhưng tình yêu chân chính lại chưa chắc đã là hạnh phúc, có nhiều lúc, nó chính là độc dược.
Isa ngẫm nghĩ gật gật đầu, nàng cảm thấy nàng có thể hiểu được một chút, mà ngẫm lại lại chẳng hiểu được chút nào. Nghĩ đến mẹ mình….. Có lẽ nàng vĩnh viễn không muốn hiểu rõ chuyện này.
o0o
- Mẫu hậu, Người cảm thấy Caesar thế nào?
Lúc này Clara công chúa đang rúc vào trong lòng vương hậu Christiana. Nàng dường như là một đứa trẻ còn nhỏ, đến bây giờ vẫn còn làm nũng mẫu thân. Đối với chuyện cung đình chính biến kia, nàng cũng không có ấn tượng gì, tới nhanh mà đi cũng nhanh, cơ bản là không thèm nghĩ đến. Nhưng khi nhìn thấy dung mạo thật sự của Caesar làm tâm tình của nàng thật lâu mà vẫn không thể bình tĩnh lại.
- Ngốc, cái gì thế nào?
Vương hậu Christiana giả vờ không biết hỏi.
- Mẫu…. Hậu…., người ta, người ta chỉ hỏi cái kia thôi, Người biết mà không nói cho người ta, người ta dỗi đấy.
Vương hậu Christiana âu yếm vuốt ve mái tóc con gái một cách nhẹ nhàng. Clara là bảo bối mà Hải Thần ban cho Ngài. Người mẹ có thể vì con gái mà chết, chỉ cần nàng có thể hạnh phúc bình an. Mà Ngài cũng không muốn con gái phải vất vả.
Nếu như chỉ nói về Caesar, người này đúng là một thiếu niên anh tài hiếm có, thực lực siêu quần không nói, khó có đuợc chính là không kiêu ngạo, hấp tấp, cũng không phải là làm bộ, kể cả Potter Tibat cũng không bằng. Người ta lúc trẻ đều có ít nhiều ngạo khí vênh váo, mà ở mặt này, Caesar có thể nói là hoàn mĩ. Về dung mạo cũng rất xứng với công chúa, tuy là một cô nhi, gia thế thấp kém, nhưng nếu hai người thực sự yêu thương nhau, vương hậu chắc chắn có thể thuyết phục Alex bệ hạ, vì dù sao hạnh phúc của con gái cũng là quan trọng nhất. Bởi vì hai người chính là một đôi vợ chồng hạnh phúc nhất cho nên càng hiểu được tầm quan trọng của nó. Cặp vợ chồng hoàn mỹ như bọn họ là rất ít, nhưng lấy năng lực của Caesar, cùng với quyền lực của họ, muốn nắm giữ vương vị vững vàng cũng không thành vấn đề.
Nhưng điểm mấu chốt lại không phải ở đây, nhìn ánh mắt của hắn, người Caesar thực sự coi trọng lại là Elena công chúa. Điều này vương hậu chỉ cần liếc mắt là nhìn ra. Lúc Caesar nhìn Elena, loại nhu tình ngọt ngào này không thể che dấu được, còn lúc nhìn Clara, tuy có một chút thương mến và yêu thích, nhưng chắc chắn không phải là tình yêu nam nữ.
Tình đơn phương cũng là một trong những chuyện đau khổ nhất thế gian. Không những thế, Caesar cũng rất là thần bí. Cân nhắc hết thảy, có lẽ cần phải dập tắt tâm tình của con gái vẫn tốt nhất, đau âm ỉ không bằng đau nhói một lần. Không thể chờ tới lúc lún sâu không thể kiềm chế, lúc đó mọi chuyện đều đã muộn.
- Bảo bối ngoan, hắn là một người thanh niên tốt, nhưng không thích hợp với con, thân là công chúa, con cũng phải biết trách nhiệm của mình.
- Mẫu hậu, sao lại nói về trách nhiệm với người ta. Thân phận công chúa thật là mệt mỏi, vì sao hắn có thể đối tốt với Elena, mà con lại không được?
Clara chu cái miệng nhỏ nhắn, không phục nói.
Nói đi cũng phải nói lại, từ nhỏ Clara và Elena đã bị xếp cùng nhau để so sánh, khiến cho từ nhỏ Clara đã bắt đầu cùng Elena ganh đua. Lúc đầu chỉ là bốc đồng tranh đua, nhưng về sau chính nàng cũng không rõ vì sao.
- Ồ? Con biết Ceasar thích Elena?
Điều này làm cho vương hậu Christiana ngạc nhiên.
- Hừm, thế thì sao? Con sẽ khiến cho hắn thích con. Với lại con tin phụ vương và mẫu hậu sẽ ủng hộ con. Cái quy định thối của Hải Long tộc đã nổi danh là vô tình, Caesar với Elena ở cùng một chỗ sẽ không có kết quả, nếu nàng thực sự muốn tốt cho Caesar, thì nàng sẽ rời khỏi hắn.
Vương hậu Christiana kinh ngạc nhìn con gái mình. Đây là một cô bé chưa lớn sao? Có thể nói lần này nàng đã thật sự trưởng thành.
- Ngốc, sao con biết chúng ta phải ủng hộ con. Con có biết một công chúa vương tộc mà yêu một bình dân sẽ khiến cho vương tộc bị chỉ trích như thế nào không? Nếu người ta thuộc lục đại vương tộc thì không sao, nhưng là một bình dân thì sẽ khiến cho tất cả quý tộc, thậm chí cả Mỹ Nhân Ngư tộc đều phản đối các con. Con còn nhỏ, chưa hiểu được áp lực này.
- Hừ! Con thích ai thì bọn hắn quan tâm làm gì. Áp lực gì con cũng không sợ, chỉ cần mẫu thân ủng hộ là được.
Nói một câu làm cho vương hậu Christiana chỉ biết lắc đầu. Hiển nhiên với tình trạng bây giờ của Clara, dù có nói gì cũng không nghe. Cho dù là vương hậu Christiana cũng không biết khuyên nhủ thế nào. Nếu là gia đình bình thường thì chắc chắn sẽ ra lệnh ngăn cản hai bên, nhưng nàng không phải là loại mẫu thân này, mà cũng không thể đứng nhìn con gái mình đi vào tử lộ. Đây có lẽ chỉ là ham chơi thôi, chờ nàng hiểu chuyện thì tốt. Bây giờ tám chín phần mười là nàng đang ganh đua với Elena, với lại tương lai thay đổi ai mà biết được.
Vương hậu Christiana đặt cược vào tính tình ham chơi của Clara, có lẽ đối với Clara đây chỉ là một chuyện vui, nên cũng không cực lực ngăn cản. Không lâu sau, nàng mới hiểu, nếu Hải Thần cho nàng một cơ hội nữa, khẳng định nàng sẽ liều mạng ngăn cản. Nhưng họa phúc ai có thể nói rõ, may mắn hay bất hạnh thì cũng chỉ có người trong cuộc mới biết.
Có những lúc, người ngoài cho là thống khổ, nhưng biết đâu đó lại là một loại hạnh phúc….