Mỹ Nhân Ngư vương cung hôm nay ồn ào náo nhiệt vô cùng. Mỹ Nhân Ngư vương Alex cũng đã lâu không thấy yến hội náo nhiệt như vậy. Đương nhiên đây toàn là nhờ vào phúc của Elena. Quý tộc, nhà giàu đến từ khắp nơi, kể cả tinh anh mọi ngành nghề cũng tụ hội lại đây, có thể nói việc có thể tham gia lần yến hội này cũng là tượng trưng cho thân phận, yến hội của giới thượng lưu chính là cách giết thời gian cùng cơ hội kết giao tốt nhất.
Công chúa Elena chưa đến, những người quen biết nhau đang tụm năm tụm ba nói chuyện, cũng không có gì khác ngoài việc khoe khoang tình huống của bản thân, đương nhiên hai nàng công chúa xinh đẹp cũng là một vấn đề được nói đến nhiều.
- Nghe nói ba đại mỹ nữ đều tập trung lại vùng biển Mỹ Nhân Ngư chúng ta, đây cũng là tình huống mà Mỹ Nhân Ngư tộc chúng ta đã lâu không gặp rồi.
- Công chúa Clara của chúng ta, Hải Long công chúa Elena, tiểu thư Isabella của gia tộc giàu có nhất Hải tộc Carott, lại còn có đệ nhất cao thủ lớp trẻ của Hải Long tộc Roger, Tibat điện hạ của Mỹ Nhân Ngư tộc của chúng ta, thật nhiệt náo quá nhỉ. Xem ra, Hải thần điểm tình năm nay rất có thể có nhiều thứ hay ho.
- Đúng thế! Cao hứng nhất lúc này chính là lão đầu tử của Edinburgh, chín người tuổi trẻ kiệt xuất nhất đời nay, riêng học viện của ông ta đã có những năm người. Lần tỷ thí bốn năm một lần cũng sắp tới, lão đầu này rốt cuộc cũng ngẩng mặt lên được rồi.
- Ngài có thấy lão đầu đó cười không, híp hết cả hai mắt rồi kìa.
Một tên quý tộc Mỹ Nhân Ngư cầm chén rượu chỉ về phía cách đó không xa.
Alex đang cùng viện trưởng Edinburgh nói chuyện rất cao hứng, nhiều tinh anh đến vùng biển Mỹ Nhân Ngư như vậy, đối với việc quảng bá danh tiếng của Mỹ Nhân Ngư tộc cùng với việc phát hiện thêm tiềm lực của lớp trẻ đời nay đều rất có lợi. Ông ta cũng đã từng trải qua thời thanh niên nên đương nhiên biết uy lực của mỹ nữ. Ông bạn già của ông, Hải Long vương Carazo dám đang ghen ghét gần chết, ài, đáng tiếc, con gái lớn phải gả chồng.
Càng nghĩ càng vui vẻ, nếu không phải chú ý đến hình tượng của vương tộc thì sớm đã tung tẩy hệt như viện trưởng Edinburgh.
- Công chúa Clara đến ...
Lễ nghi quan cao giọng hô, toàn trường liền yên tĩnh lại, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào vị nữ chủ nhân này. Alex cũng rất hài lòng với cô con gái của mình . Con gái khi lớn lên mặc dù có lúc hơi tinh nghịch nhưng quả thật đã hiểu chuyện hơn, có con gái như thế, còn mong cầu chi hơn.
Clara mặc một bộ váy dài màu đỏ, từng đóa hoa sen thêu tinh xảo hợp lý càng làm hiện thêm vẻ cao quý mà dã tính, thể hiện sự xinh đẹp của Mỹ Nhân Ngư tộc ra hoàn toàn. Người ở đây cũng không phải là lần đầu tiên nhìn thấy công chúa nhưng mỗi lần gặp đều có cảm xúc khác nhau.
- Biểu muội, muội đến rồi à.
Giống như mọi người đã đoán trước, Tibat cũng không định để cho bất kỳ kẻ nào có cơ hội. Lão đầu tử Edinburgh không biết điều kia lại dẫn theo mấy tên đệ tử đắc ý, nhưng những kẻ này đối với hắn mà nói không đáng nhắc tới.
Clara đáp lời ưu nhã, còn Tibat cũng nhân cơ hội liền theo sát bên cạnh Clara, bảo vệ địa vị của mình. Giống như Roger với công chúa Elena, hắn và công chúa Clara cũng được cả Mỹ Nhân Ngư tộc công nhận là đẹp đôi nhất.
Mặc dù Mỹ Nhân Ngư tộc đối với việc kết hôn giữa các tộc cũng không yêu cầu nghiêm khắc lắm, nhưng ai chẳng có lòng tự tư, mỹ nữ của tộc mình lại gả đi cho ngoại tộc thì chẳng thể nào cảm thấy thoải mái được, hơn nữa với sự hùng mạnh của Mỹ Nhân Ngư tộc cũng không cần dùng đến loại hôn nhân chính trị để tăng thêm thế lực của mình.
- Gia tộc Carott, tiểu thư Isabella tới.
Ánh mắt của mọi người lại dời đi, so với nàng công chúa Clara tương đối quen thuộc, thì nhiều người của Mỹ Nhân Ngư vương thành cũng chỉ nghe đến mỹ danh Isabella mà chưa được diện kiến một lần.
Khi Isabella vừa xuất hiện, khí chất trang nhã thông minh lập tức làm cho toàn trường chấn động, về độ xinh đẹp thì càng không cần nói, quả thật gần như ngang ngửa với công chúa Clara. Phí Thị tộc là tộc lớn nhất Hải tộc, xuất hiện một mỹ nữ ngư vậy cũng không phải là việc kỳ quái gì, đương nhiên không ai coi thường nàng bởi vì nàng không phải là vương tộc. Thế lực của gia tộc Carott mạnh hơn các vương tộc bình thường nhiều, nhất là khi trải qua Thần Nguyệt chiến tranh, nhờ vào buôn bán vũ khí mà thế lực càng tăng mạnh, đây cũng là nguyên nhân khiến nàng được xếp chung với hai vị công chúa.
Clara và Isabella cũng đánh giá lẫn nhau, hai ánh mắt sáng ngời chạm phải nhau, đồng thời cảm nhận được sự coi trọng của đối phương.
Tibat cũng vô cùng sửng sốt, không tưởng được trên thế gian này thật sự có người có thể sánh ngang với biểu muội của mình, nhưng hắn lại càng biết được, loại nữ nhân này thì người theo đuổi vô số.
Isabella chào hỏi chủ nhân yến hội đầu tiên. Quan hệ giữa Alex và gia tộc Carott rất tốt đẹp, Isabella gọi ông là thúc thúc. Đây cũng là một nguyên nhân khiến gia tộc Carott chọn lựa học viện vương tộc Edinburgh.
Vẫn giữ nụ cười nhẹ nhàng, Isabella cùng một số nhân vật chủ chốt nói chuyện, đột nhiên chứng kiến một thân ảnh quen thuộc tại một góc khuất ... Caio.
Tên này cũng chẳng thèm để ý gì đến kẻ khác, chỉ lo tránh sang một bên ăn to uống lớn. Đương nhiên đối với loại người không có hình tượng này thì cũng chẳng ai nguyện ý tới tìm hắn giao lưu.
Caio cũng trong lúc Clara và Isabella đến ngừng ăn vài lần, còn lại đều tập trung vào đồ ăn trên bàn. Theo cách nói của Caio, đã không phải tốn tiền, không ăn phí của trời.
Ngay lúc này, nhân vật chính, công chúa Elena và điện hạ Roger cũng tới, tất cả mọi người đều đứng dậy nghênh đón vị công chúa điện hạ có mỹ danh lan xa này.
Sự cao quý của Hải Long tộc, nét xinh đẹp vừa mạnh mẽ vừa ôn nhu hiển hiện hết trên người Elena, ai cũng có cảm giác nghe danh không bằng gặp mặt, gặp mặt hơn xa nghe danh.
Sau khi Alex bệ hạ phát biểu xong, yến hội liền chính thức bắt đầu. Điệu nhảy đầu tiên đương nhiên do chủ nhân yến hội, Alex bệ hạ cùng Elena bắt đầu, đi vài đường nhảy, Alex rất biết điều nhường lại vị trí rồi cùng mấy vị lớn tuổi nói chuyện. Thiên hạ vốn thuộc về tuổi trẻ.
Nhưng Roger, thân là ứng viên bạn nhảy tốt thứ hai lại không mời công chúa khiêu vũ. Kỳ thật không phải Roger không muốn, mà đã rất lâu rồi Elena không nhảy nữa, lời mời khiêu vũ của Mỹ Nhân Ngư vương là lễ tiết, không thể cự tuyệt, những người khác bước đến chỉ có thể đụng tường dội ra, cho dù là hắn cũng vậy.
Ba vị mỹ nữ hết sức tự nhiên tụ tập lại với nhau. Ba người bọn nàng, ai cũng đều nghe danh hai người còn lại đã lâu, nhưng ba người tụ tập cùng một chỗ thì đây là lần đầu tiên.
- Elena muội muội, thật là đã lâu không gặp, quả nhiên là càng ngày càng xinh đẹp.
Clara cười nói :
- Vị này là tiểu thư Isabella?
- Gọi ta là Isa được rồi, thưa công chúa điện hạ.
- Bọn ta lúc này nói gì đến công chúa tiểu thư, gọi ta là Clara là được rồi.
- Hai vị tỷ tỷ quả thật là xinh đẹp hệt như lời đồn.
Tất nhiên ba nàng không tiếc lời ca ngợi lẫn nhau một phen, đám nam sĩ chung quanh nhìn thấy mà nước dãi chảy ròng ròng. Thịnh huống như vậy rất là khó gặp, ba tuyệt sắc ở cùng một nơi, quả nhiên là có sức rung động phi thường.
- Elena, nghe nói cô gặp phải đại quân vong linh, có thật kinh khủng như lời đồn không?
- Vong linh phần lớn là quái vật cấp thấp, nhưng lần này vong linh xuất hiện ở các nơi lại có vẻ cổ quái, cấp bậc của vong linh rất cao, thậm chí còn xuất hiện một số chung cực vong linh, hơn nữa số lượng quả thật kinh người, mấu chốt là tới lui không để lại dấu vết, quả thật đáng để chúng ta chú ý.
- Đúng vậy, dù sao vong linh cũng là kẻ địch chung của các tộc.
Isabella gật đầu cười nói, nàng mơ hồ cảm giác được, lúc này hai người kia hơi không bình thường.
- Đúng rồi, Elena muội muội, có gặp phải chuyện gì đặc biệt, hay một người đặc biệt nào đó không?
Nụ cười của Clara khiến cho trăm hoa phải thất sắc, nhưng trên vẻ mặt thuần chân kia rõ ràng là có ý riêng trong lời, cả hai nàng đều nhận ra được rất dễ dàng.
- Clara tỷ tỷ quả thật rất quan tâm đến ta, bất quá sáu năm qua, người chàng kiếm vẫn là ta.
Elena mặt không đổi sắc phản kích ... Vừa chuẩn, lại vừa độc.
Nhất thời Clara nghẹn giọng, không nghĩ Elena lại có thể thoải mái thừa nhận như vậy. Theo lý thuyết mà nói, với tình huống của nàng ta bây giờ thì nên phủ nhận mới phải, bởi bất luận là thân phận thánh nữ hoặc thân phận công chúa của Hải Long tộc đều không nên nói vậy. Xem ra mình đã coi thường nàng ta rồi.
- Hai vị đang nói đến ai vậy, ta nghe không hiểu gì hết.
Isabella ra vẻ không biết hỏi, nhưng trong lòng đã mạt sát Caesar cả trăm lần. Thường thường vẫn ra vẻ thuần khiết thành thật, nào ngờ cũng liên quan mập mờ đến cả hai vị công chúa đẹp nhất. Nam nhân quả thật không có ai tốt đẹp. (Oan quá – dịch giả)
Clara và Elena liếc nhau, sau đó đánh giá Isabella từ trên xuống dưới, nhìn đến mức Isabella cảm thấy khó hiểu, nhưng cả hai nàng kia không hẹn mà cùng lựa chọn đánh trống lảng. Hai người với nhau đã đủ phiền toái rồi, nếu giờ tới thêm một người nữa không phải là rung trời chuyển đất sao.
Ba nàng ở chung một chỗ cũng có điểm không hay, đó là làm cho đám bô trai xung quanh ngây ngô ngắm nhìn đến tròn mắt, muốn tiến lại gần thì hơi thấy không đủ tự tin, dù sao ba cô gái như vậy đủ để khiến cho đám thanh niên quý tộc vốn bình thường luôn tràn trề tự tin cảm thấy lòng lạnh chân run, huống chi còn có hai trong sáu đại cao thủ trẻ tuổi thời nay đang nhìn chằm chằm.
- Ba cô cháu gái à, các con không nên tụ lại một chỗ, sao không ra cùng mọi người nói chuyện cho vui chứ? Thấy các con, lão già ta đây cũng cảm thấy như trẻ ra mười tuổi vậy.
Edinburgh vuốt râu cười nói.
- Sư phụ còn có mị lực hơn bọn họ nữa.
Clara cười giảo hoạt. Dáng vẻ động lòng người ấy nhất thời khiến nhiều người mê mẩn .
Edinburgh cũng là sư phụ cung đình của Clara, là khách quen của vương cung, đương nhiên cũng khá quen thuộc.
Sau khi Edinburgh tạo cơ hội, một đám thanh niên vội vàng ào tới, mồm năm miệng mười hỏi han nói chuyện đủ thứ trên đời. Isabella cùng Elena đã sớm có cách ứng phó tự nhiên đối với loại tình huống này, còn Clara lại thoát khỏi đám đông, rón rén chuồn mất. Tính tình tiểu công chúa vốn vậy, chỉ cần mình không thích thì chắc chắn không cần phải giả vờ.
Đại đa số mọi người đều tập trung trong đại sảnh, vương cung trở nên yên ắng rất nhiều, cũng là một sự yên tĩnh khó được. Clara đi dạo không có chủ đích, đột nhiên muốn uống chút rượu mà lại lười không muốn đi cái chỗ ồn ã đó, tiến thẳng tới hầm rượu lấy là xong.
Loại việc này vốn cũng chỉ có nàng công chúa tinh nghịch Clara mới nghĩ ra, nhưng nàng phát hiện hầm rượu thường vốn không có bóng người nay lại có thêm một kẻ.
Clara ngơ ngẩn như bị điện giật.
Đi mòn giày sắt tìm không gặp, quay đầu nhìn lại bỗng gần bên.
Caesar hoàn toàn đắm chìm trong ký ức tuổi thơ, một nụ cười nhẹ nhàng nở ra nơi khóe miệng. Với thân thủ của hắn bây giờ thì hiếm có nơi nào hắn không thể đến được, cho dù là vương cung của Mỹ Nhân Ngư.
Chờ khi hắn bừng tỉnh đã phát hiện trong này có thêm một vị khách không mời ... Kỳ thực, chính hắn mới là vị khách không mời mà đến, mỗi cành cây ngọn cỏ trong vương cung này đều là của Clara.
- Là, là ngươi chăng?
Thấy Caesar đang nhìn mình, Clara đột nhiên lắp ba lắp bắp hỏi. Tiểu ma nữ luôn luôn trực sảng cũng có lúc như vậy, quả thật khiến người ta khó tin (nguyên văn là làm rớt mắt kiếng).
Mặc dù chỉ tiếp xúc ngắn ngủi nhưng Caesar vẫn kịp nhận ra đó chính là cô công chúa nhỏ dã man năm nào, trong lòng cũng không có oán hận mà chỉ cảm thấy như trở lại ngày tháng vui vẻ năm xưa:
- Chào cô, công chúa Clara.
- Đúng là ngươi rồi, sao ngươi lại đến đây vậy, là tới thăm ta đúng không?
Clara cao hứng cười nói, mặc dù chỉ khe khẽ mỉm cười, nhưng Clara vẫn cảm thấy ngực mình đang đập rộn ràng.
Caesar không phải đến vì nàng, nhưng cũng không muốn giải thích, chỉ nháy nháy mắt cười nói:
- Ta đến trộm rượu uống, chẳng lẽ công chúa điện hạ muốn tự tay bắt tên trộm này chăng?
- Không có, không có, chào mừng tới đây thường xuyên.
Câu trả lời của Clara khiến cả hai người ngẩn ra. .. Công chúa sao lại có thể mong muốn một tên trộm thường tới đây chứ?
Caesar hơi ngượng nghịu nói:
- Khục khục, vết thương của công chúa hoàn toàn không còn gì đáng lo nữa phải không?
- Thương, vết thương nào?
Nói xong Clara mới phản ứng lại, từ bé đến giờ nàng cũng chỉ bị thương có một lần, nói với người ngoài là bị ma pháp phản phệ, không ai biết là bị thương, chẳng lẽ...
Người cứu nàng chỉ để lại vật phẩm, không cần tưởng thưởng, cũng không lưu lại tính danh, điều này vẫn làm cho nàng vô cùng khó chịu, bởi vì Clara rất không muốn thiếu nợ kẻ khác.
Caesar không trả lời, chỉ cười cười thò tay vào vò rượu nhấc Bì Cầu ra. Tên mắc dịch này lần đầu tiếp xúc với rượu liền hoàn toàn mê mẩn mà trở thành bợm, bị Caesar nhấc ra mà mấy cái móng nhỏ vẫn còn quyến quyến quơ loạn xạ.
- Nếu chủ nhân đã không ngại, vậy ta cũng không khách khí, công chúa Clara, có duyên gặp lại.
Một tay xách theo Bì cầu, một tay nhấc theo vò rượu, thoát qua cửa sổra ngoài, biến mất trong trời đêm.
Ngay lúc này có tiếng bước chân vang lên, mấy tên người hầu thấy công chúa đang đứng trong hầm rượu, vội vàng hành lễ, Clara chỉ ngơ ngẩn đứng nhìn cửa sổ, lẩm bẩm:
- Thật là hắn sao, ta không phải nằm mơ chứ ...?
- Triết Biệt, lại đây, cạn một chén, đây chính là rượu ngon khó có, cung đình Ngọc Dịch tửu, một ngàn kim tệ một ngụm đó. A, Bì Cầu tránh sang một bên.
Bì Cầu loạng chà loạng choạng ưỡn bụng đòi uống nữa, chỉ tiếc tửu lượng của nó còn quá kém, bị Caesar quẳng một cái liền té xuống giường lăn ra ngủ.
Triết Biệt nghe thấy, thoải mái uống cạn một chén. Cả hai người đều có tâm sự, đàn ông có tâm sự khi uống hăng liền rất dứt khoát, ngươi một chén ta một chén. (Cha tác giả đúng bợm, hiểu ý quá – dịch giả).
- Ngươi nói xem, có phải là chỉ tình yêu hình thành được trên địa vị với tiền bạc chăng?
Rượu vào lời ra, câu thành ngữ này cũng không sai chút nào, câu này của Triết Biết còn nhiều hơn tất cả những từ hắn nói trước đây cộng lại, hơn nữa câu hỏi lại còn có vấn đề ẩn chứa bên trong.
- Ta cũng không biết nữa.”
Caesar uống cạn một chén, kỳ thật hắn quả thực không biết.
- A a, đúng thế, ai cũng không biết được, dzô, cạn.
Đến lúc này Triết Biệt cũng không nói gì thêm nữa, uống thêm mấy chén cho đến khi nằm gục xuống.
- Người có tửu lượng thấp quả thật là hạnh phúc, có những người muốn say cũng rất khó.
Caesar chậm rãi uống, bên cạnh là một nam nhân cùng một con tiểu hải yêu say sưa ngủ.