Chương 119: Q.11 - Chương 4 : Tử Quang Lóe Sáng

Trên đài, không ngờ Địch Địch vẫn đang cười tươi, lại còn khép hai mắt lại giống như là đang nghỉ ngơi thư giãn. Mà trên đài thi đấu trống không, Tiểu U sẽ lấy mạng của hắn để chúc thắng lợi.

Thế nhưng Tiểu U lại rất dè dặt, công kích bằng sóng siêu âm của đối phương rất nguy hiểm, nếu không thể né được thì coi như xong. Đó không phải là điều gì tốt cho hắn. Tốc độ của đối phương tốt hơn hắn nên nhất định phải lặng lẽ một kích tất phải trúng. Chỉ cần đối phương rơi vào phạm vi công kích của xúc tu thì cho dù có dùng sóng siêu âm cũng không còn kịp nữa, dù liều có bị thương cũng có thể thịt đối phương.

- Ôi Đệch, có nhầm hay không? Lúc này mà còn muốn ra vẻ trầm ngâm. Nhanh dùng sóng siêu âm đánh bay cái tên không có mặt mũi gặp người khác kia ra đê.

Ở dưới Caio sốt ruột tới mức cuống cả chân. Hắn mặc kệ đây là ở đâu, cũng chẳng cần biết xung quanh có những ai. Trong khu vực dành cho tuyển thủ, cặp mắt xanh biếc của Đại U và Hải U cùng nhìn gã miệng rộng Caio một cách "tàn bạo".

Caio ưỡn ngực, trừng mắt:

- Nhìn cái giề, chưa thấy người đẹp trai phải không? Không phục thì lại đây, xem lão tử lấy chiến phủ cắt...

Đang nói đột nhiên hắn giật một cái, Caesar bên cạnh vội đỡ lấy Caio. Cách đó không xa, Đại U không hề để ý tới Caio mà liếc Caesar một cách đầy ẩn ý, lộ ra dục vọng chiến đấu cực kỳ mãnh liệt.

- Choáng, đúng là quỷ quái. Vừa bị cái mắt quỷ kia trừng một cái mà sao lại thấy choáng váng thế này? Ban ngày gặp quỷ rồi.

Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Là ma vũ song tu, không hiểu sao Caesar luôn có một dự cảm không tốt lắm. Công kích cự ly xa như vậy mà không có một dấu hiệu gì thì chỉ có một loại, đó là tinh thần lực. Giống như tinh thần trùng kích của Nữ yêu tộc, không cần phải nói có lợi hại hay không nhưng hiệu quả sát thương bất ngờ có thể dẫn tới sự thay đổi hoàn toàn thế cục. Mà ở đây bọn Hải U U lại có phương pháp tương tự.

- Bạn Caio, nếu ngươi có thể dùng cái rìu chẻ củi của ngươi chém được một trong mấy thằng đó, ta sẽ tài trợ cho ngươi 1 vạn kim tệ.

Tiểu thư Isa liếm liếm môi, híp mắt cười nhìn Caio.

- Chẻ củi cái gì, đây chính là thần binh, Chân Không Chiến Phủ Granado.

- Đừng tưởng mỗi ngươi mới có thần binh, trong tay Đại U cũng có. Cầu Hải Thần đừng để ngươi đụng phải hắn. Với Thủy Mẫu tộc thì loại chiến khí chưa thuần thục như ngươi dễ như ăn đậu phụ ấy.

- Ngươi có thể đừng trù đập ta được không?

- Không.

- Sếp, nàng ức hiếp người.

- Ra Thanh Thiên Đường mà kiện đi.

- Hì hì, Caesar là người tốt nhỉ.

Isa khoác lấy cánh tay Caesar nhưng cũng không quên trao cho Caio một nụ cười đắc ý. Động tác thân thiết như vậy mà tất cả đều rất tự nhiên, chính Caesar cũng không thấy gì đặc biệt, nhưng là nữ nhi, trong nháy mắt Elena lại nhận ra được khuôn mặt Isa có chút thay đổi... Có lẽ bản thân nhạy cảm quá rồi.

Tất cả xúc tu của Tiểu U đã vào vị trí công kích. Lúc này, dù bị sóng siêu âm công kích thì hắn cũng tự tin có thể hạ gục đối phương, trận đấu này cũng sẽ kết thúc. Công kích sắp tung ra, bóng hình Địch Địch trước mặt hắn đột nhiên biến mất. Tới khi hắn phản ứng lại, khuôn mặt mỉm cười của Địch Địch đã tới sát trước mặt hắn.

Sao có thể thế được?

Đáng tiếc là giờ không phải là lúc suy nghĩ nhiều, Giao Thoa công của Địch Địch đã tới, Tiểu U chỉ có thể chuyển những bộ vị yếu hại ra chỗ khác, thân thể lắc lư... Công kích của Địch ĐỊch lại nhẹ nhàng cực kỳ. Đó chính là đặc điểm của Giao Thoa công, lực phá hoại ẩn giấu bên trong, rất khó nhận ra được gì từ bên ngoài. Dó đó thân thể của Thủy Mẫu tộc càng không thể mượn lực mà tránh.

Một chỗ trống không chẳng có gì bỗng nổ tung, thân hình Tiểu U lộ ra, chất nhầy bắn ra bốn phía. Cùng với công kích của Giao Thoa công, sóng âm của Địch Địch cũng bắt đầu tấn công, hơn nữa còn có thể duy trì lâu vượt quả cả tưởng tượng. Với đại đa số Cá Heo tộc, công kích bằng sóng siêu âm chỉ có thể giữ trong nháy mắt, người có thể sử dụng liên tục đều là cao thủ. Mà công kích bằng sóng siêu âm của Địch Địch lần này lại liên tục không ngừng nghỉ, không chỉ đánh tan toàn bộ chất nhầy bị bắn ra mà còn đẩy ngược toàn bộ công kích của những xúc tu. Nếu Tiểu U vẫn cứ giữ cự ly như lúc nãy thì giờ đã không còn mạng nữa rồi.

Dưới đài, Lilith lộ ra nụ cười đã tính trước. Dáng vẻ tươi cười thuần khiết của nhóc này có thể mê hoặc rất nhiều người. Đại khái tất cả mọi người đều cho rằng hắn ra tay tàn nhẫn là do không khống chế tốt được lực đạo mà không phải là mưu mô gì. Đó là sai hoàn toàn. Bàn về giả vờ, tuyệt đối tên Địch Địch này là thiên tài trong thiên tài. Ngay từ đầu, khi dùng Giao Thoa công đánh rụng xúc tu của Tiểu U, hắn đã để lại kí hiệu bằng sóng âm. Tuy xúc tu có thể tái sinh nhưng sóng âm bám vào sẽ không biến mất ngay. Có sóng âm dịnh vị nên chỉ cần dùng tâm thần cảm thụ là có thể phát hiện vị trí của Thủy Mẫu tộc. Từ đó mà xem thì hắn không hề giống một gã tay mơ, còn nếu nói đó là do trời sinh thì người này thực sự rất đáng sợ.

Tuy Thủy Mẫu tộc có thể tái sinh nhưng mỗi lần tái sinh phải tốn rất nhiều năng lượng. Có thể nói lần tấn công này của Địch Địch cực kỳ tàn nhẫn. Bây giờ tên nhóc này cũng biết cách giả vờ, một chiêu là chiếm ưu thế. Thế công của Địch Địch liên hoàn không ngớt, thế như sét đánh. Cho dù bất cứ ai chiếm được ưu thế như vậy đều sẽ không dừng tay một cách dễ dàng.

Lập tức Tiểu U liền bị vùi dập. Không biết Thủy Mẫu tộc không có mấy cảm xúc hay tính tình Tiểu U lạnh lùng, gặp tình cảnh như vậy mà không hề bối rối một chút nào, lợi dụng thân pháp nhẹ nhàng lùi về phía sau liên tục, xúc tu không ngừng phóng ra ngăn cản công kích của Địch Địch. Điều đó cho thấy sự khó chơi của Thủy Mẫu tộc, dù đã nắm ưu thế như vậy mà Địch Địch vẫn không thể áp sát một cách triệt để. Hơn nữa công kích tuy có hiệu quả nhưng muốn đánh bại đối thủ còn cần cố gắng rất nhiều. Với khả năng của Địch Địch rõ ràng là không thể đập đối phương nát bét. Do vậy muốn tấn công trúng chỗ yếu hại của đối phương là điều không thể. Bây giờ cách duy nhất là đánh chắc tiến chắc, từ từ tiêu hao thể lực đối phương.

Nếu là người khác thì sẽ không đủ sức nhẫn nại nhưng Địch Địch thì khác. Công kích của hắn đều theo bản năng, nhất định phải đánh bại đối thủ. Những chuyện nhìn như rất phiền thì đối với hắn lại dễ ợt. Bất kể xúc tu nhiều như thế nào, cứ bị đánh nát liên tục thì chắc chắn Tiểu U sẽ bị Địch Địch đánh tới mệt chết. Công kích bằng sóng cộng hưởng kết hợp sóng siêu âm cực kỳ khó chống đỡ, rất uất ức.

Caio không ngừng hô hay hô sướng. Cách đánh áp đảo người khác là phong cách nhất quán của hắn, như thế mới đã. Công kích chính là cách phòng ngự tốt nhất, phải đánh cho đối phương tè ra quần. Nhưng Caesar lại thấy không ổn. Tuy Địch Địch vẫn chiếm thượng phong nhưng không có cách nào để chuyển ưu thế thành chiến thắng. Nếu cứ duy trì như vậy thì không phải là chuyện tốt. Hơn nữa đối thủ lùi lại rất có quy luật, cứ vòng quanh một cái vòng tròn cố định... Không tốt rồi!

Đang không ngừng tránh né, dường như Tiểu U đã không còn đủ tinh lực, vết thương trên vai chỉ hồi phục được một nửa, hơn nữa trên cơ thể thường xuyên rụng xuống những sợi tơ trong suốt. Mà Địch Địch không làm cách nào để kết thúc bằng một đòn duy nhất được. Muốn đánh bại một cao thủ cố hết sức để tránh né là điều không dễ dàng.

Trong lúc tránh né, đôi mắt xanh biếc của Tiểu U đột nhiên lóe lên, miệng mở to ra. Địch Địch đang truy kích như va vào tường, đột nhiên khựng lại. Đúng lúc này, không biết từ lúc nào xung quanh Địch Địch đã đầy rẫy những sợi tơ trong suốt. Tinh thần bị công kích, Địch Địch không thể sử dụng sóng siêu âm, lập tức bị vô số sợi tơ bao vây.

Thế trận xoay chuyển làm cho đám Caio kinh ngạc. Hải Thần tại thượng, bị lắm tơ quấn như thế là toi rồi, cách duy nhất giờ là chịu thua thôi. Ở đây không chỉ có một sợi tơ, muốn giãy là giãy được, hễ bứt đứt được một cái lại có vô số sợi tơ khác trùm tới. Theo sợi tơ, vô số những điểm sáng từ thân thể Địch Địch tràn về phía Tiểu U. Thân thể đầy thương tích của hắn hồi phục cực nhanh.

Đó là thuật hại người lợi ta, “Thôn Phệ Sinh Lực”.

Có điều thực lực của Tiểu U chưa đủ hỏa hậu. Nghe nói nếu luyện tới cảnh giới đại thừa thì có thể chiếm đoạt năng lượng của đối thủ trong nháy mắt. Với thân thể bán năng lượng như Thủy Mẫu tộc thì đó là điều cực kỳ có lợi.

Caesar lập tức đứng lên. Đây không phải là chuyện đùa, chờ thêm một chút là mất mạng như chơi. Nhưng giải đấu còn có quy định không cho phép bất cứ kẻ nào quấy rầy. Nhẹ thì loại bỏ tư cách tham dự, nặng thì giao cho đối thủ xử lý. Hơn nữa còn có một đội ma pháp sư ngăn cản, muốn vào cũng khó mà kịp. Lúc này, thân thể Tiểu U hóa thành một màn sương bàng bạc bao phủ lấy Địch Địch.

Nguy hiểm thực sự!

Áp súc thủy cầu đã sẵn sàng, Caesar đang chuẩn bị xông lên. Đột nhiên, bất ngờ xảy ra. Chính nhờ biến hóa rất nhỏ này để cho Caesar ngừng lại đúng lúc, đồng thời cản Caio đang vác búa chuẩn bị chém người lại.

Đang bị tơ quấn kín thì đột nhiên bên hông Địch Địch lóe lên một quầng sáng tím. Kén tơ vốn không thể giãy ra được lại rã ra như tuyết tan. Đến khi Tiểu U muốn tránh ra thì đã không còn kịp nữa, Địch Địch đã áp sát thẳng vào người, quần sáng tím xuyên thẳng qua thân thể Tiểu U, đồng thời còn kéo theo một cỗ lực lượng như thực chất rồi tan biến trong bàn tay Địch Địch. Khuôn mặt vốn tái nhợt của Địch Địch liền trở nên hồng hào trong nháy mắt, thậm chí còn bóng loáng hơn cả ban đầu.

Tiểu U bị đâm trúng, mất đi trạng thái bán trong suốt, cơ thể khôi phục lại thực thể, ngã gục trên mặt đất. Đây là tình huống chỉ gặp được khi Thủy Mẫu tộc mất đi rất nhiều năng lượng.

Địch Địch nhìn đối thủ đã gục xuống không nhúc nhích, lộ ra nụ cười tươi rói, liếm liếm môi.

- Tuyển thủ Tiểu U của Thủy Mẫu tộc đã mất năng lực phản kháng -- Knock - Out!

Yên tĩnh, cực kỳ yên tĩnh.

Không thể nào ngờ được tuyển thủ đã thành danh từ lâu như Tiểu U lại thua trong tay một kẻ Cá Heo tộc nhu nhược, hơn nữa lại bị thua dứt khoát, quỷ dị như vậy.

Nhưng sự thực chính là sự thực, Địch Địch đã thắng như vậy, chiến thắng mà rất nhiều người đều không hiểu vì sao. Lúc đó, rõ ràng hắn đã bị định sẵn cái cết nhưng mà ánh sáng lóe ra trong nháy mắt đó lại làm thế trận đảo ngược ngay lập tức. Hơn nữa có cái gì có thể làm cho Thủy Mẫu tộc mất năng lực phản kháng đây?

Giao Thoa công? Chắc chắn không phải. Nếu chỗ yếu hại bị đánh trúng thì Thủy Mẫu tộc sẽ bị chia năm xẻ bảy ngay lập tức. Mà xem Tiểu U thì chỉ bị tiêu hao năng lượng, nhiều lắm là coi như thương nặng. Có chiêu thức nào có thể khiến cho kẻ sở trường hấp thu năng lượng như Thủy Mẫu tộc phải ăn hành đây?

Ai cũng không hiểu. Vì góc nhìn có vấn đề, còn có thân thể Tiểu U che khuất nên cả Caesar cũng không rõ. Nhưng lúc đó có một tia sáng lóe lên là chắc chắn không sai.

Ngay khoảnh khắc đó, Cá Heo tộc Lilith, Hải Long tộc Elena, Sa tộc Rodman... đều cảm thấy một cảm giác quen thuộc. Mà người luôn đeo thần binh trên người như Caio lại càng cảm giác sâu sắc. Rõ ràng chiến phủ đã rung lên một cái.

Sau mỗi thắng lợi, Địch Địch luôn chỉ có một hình ảnh, không phải hưng phấn, bình tĩnh cũng không, nụ cười trên mặt chỉ tươi tắn hơn bình thường một chút, cúi chào bốn phía, không hề nhìn đối thủ, giống như đang diễn một vở kịch vậy.

Nhìn Địch Địch trên đài, các tuyển thủ khác không nhịn được rùng mình một cái. Tên này có phải là người hay không?

- Sếp, hôm nay có thể ăn nhiều một chút được không? Hơi đói rồi.

Địch Địch quay về phía Caesar, ngượng ngùng nói.

- Khụ khụ, tất nhiên là không vấn đề.

- Hề hề, Địch Địch, lại đây. Để Caio ca xem một chút. Đừng chạy. Trên người có giấu cái gì hay thì mau đưa ra cho ta xem. Đừng có chạy.

Địch Địch vừa thấy Caio dương nanh múa vuốt, cười dâm lao về phía hắn liền trốn ra sau Isa nhanh như chớp.

“Ầm ầm…”

Bạn Caio lập tức bị vùi lấp trong một đám tro bụi. Người đứng xem xung quanh liền kinh hãi tránh ra một khoảng cách an toàn, khó tin nhìn Isa.

Hải Thần tại thượng, tìm tới tìm lui, hóa ra cao thủ chân chính lại ở chỗ này. Ngay cả tiếu diện tử thần cũng phải cầu nàng giúp đỡ, mà bá vương phủ Caio lại không có lực hoàn thủ, bị hãn nữ này đánh bật trong một chiêu, ngay cả Caesar đại đế cũng phải trốn trong một góc an toàn trong nháy mắt.

Cô này có lai lịch như thế nào?

Có lẽ phát hiện những người xung quanh khác thường, Isa vội vã ra vẻ thục nữ. Ngược lại làm cho người ta sợ chạy. Isa tức giận lại hung hăng đạp Caio mấy cái mới xả giận. Nếu lão đầu tử nhà Caio mà thấy con mình khiếp nhược như vậy, chắc chắn tóm hắn hầm thành ba bát canh hến.

Lúc sau, Caio mới rên hừ hừ đứng lên, phủi phủi bụi trên người:

- Tiểu thư, nhẹ chút. Bộ này là mới đó, mới mặc có một lần. Địch Địch, đừng tưởng có chỗ dựa là Isa là chạy được nhé. Thành thật khai ra đi, đừng để chiến phủ của ta lên tiếng... Thục nữ, thục nữ. Ta không nói không được.

Isa tao nhã vén mái tóc:

- Chúng ta về rồi bàn, ở đây không phải là chỗ nói chuyện. Xem đối thủ như thế nào đã.

Hai trận tiếp theo là của Roger và Rodman. Hai người này đều là những tuyển thủ hạt giống được mọi người chú ý. Tuy Hải Long tộc Roger chỉ đứng thứ sáu nhưng về danh tiếng lại nổi bật nhất, giữ vững vị trí đệ nhất cao thủ thanh niên Hải Long tộc, không hề kém ai. Tuy giải đấu diễn ra thì các lực lượng mới của các chủng tộc xuất hiện liên tiếp, phá vỡ vị thế độc tôn của Hải Long tộc nhưng uy danh tích lũy từ lâu sao có thể bị tiêu tan dễ dàng như vậy. Bây giờ đội ngũ fan nữ của hắn vẫn đông nhất. Phong độ như Potter Tibat, nhân tố mới đột khởi như Caesar, phong lưu tiếu sái như Rodman đều kém hắn.

Đối thủ của Roger là tuyển thủ tới từ Cá Heo vương tộc. Nghe nói là cao thủ chỉ đứng sau Lilith, hình thể lớn hơn, cường tráng hơn cái kẻ suy dinh dưỡng Địch Địch rất nhiều. Nếu cứ theo Địch Địch mà suy ra thì chẳng lẽ Cá Heo tộc thành nhà trẻ hết. So với vẻ mặt tươi cười mọi lúc mọi nơi của Địch Địch, vị tuyển thủ này có khí chất & phong độ đúng là cao thủ, đối mặt với khí thế của Roger mà không hề rơi vào hạ phong.

Nhưng không cần nghi ngờ, về mặt nổi tiếng thì hắn không thể giống như Roger được. Roger vừa lên đài đã lập tức dẫn theo vô số tiếng thét chói tai, áo choàng phất lên, tiếng thét của fan nữ dường như có thể xé rách bầu trời.

Dù đối mặt với ai, bao giờ Roger cũng nho nhã lễ độ, tràn trề tự tin nhưng vô hình chung đó cũng là một loại áp lực, vừa vặn xem xem vị huynh đài này có thể tiếp tục thành tích ngày hôm nay của Địch Địch hay không.

Không biết có phải là do bị Caesar kích động hay không mà vừa mới bắt đầu Roger đã pháp huy Long đấu khí tới cùng cực. Sóng siêu âm của Cá Heo tộc không thể tạo thành thương tổn gì cho Hải Long tộc được bao phủ hoàn toàn bởi Long đấu khí. Loại công kích phạm vi rộng mà dùng trên đối thủ sở trường đơn đấu là vô ích. Tuy Giao Thoa công của đối phương thực sự có lực sát thương nhưng tiếc là năng lực phòng ngự của Hải Long tộc vượt xa thân thể yếu đuối của hắn. Trong Cá Heo tộc, vị tuyển thủ này có thể không kém nhưng đụng phải Roger này thì chỉ có thể tự than mình không may. Lúc bắt đầu, hắn còn có thể làm Roger khó khăn một chút. Sau mười mấy hiệp, cục diện đã hoàn toàn rơi vào trong tay Roger. Tới chiêu thứ ba mươi sáu thì bị Roger dùng Long đấu khí đánh bay ra ngoài luận võ đài. Trận này chỉ có thể dùng sạch sẽ lưu loát, lâm li sướng khoái để miêu tả. Đương nhiên đấy là với khán giả bình thường, còn với kẻ miệng không học thức như Caio lại mắng to Cá Heo tộc vô dụng không ngừng, chưa chịu nổi tới năm thành công lực của Roger đã bị đánh bay xuống, mặt mũi Cá Heo tộc bị hắn làm mất hết... Lúc này bạn Caio cứ như là Cá Heo tộc vậy.

Sau khi chiến thắng, không biết là cố ý hay vô tình, ánh mắt Caesar và Roger va chạm với nhau, ý nghĩa bên trong chỉ hai người mới rõ ràng.

Nói về việc lấy lòng được nhiều người, giải lần này có hai người, ngoại trừ vương tử điện hạ Caio của chúng ta thì chính là vị Rodman điện hạ này. Danh tiếng phong lưu của hắn không nhỏ. Theo lời của hắn chính là phong lưu mà không hạ lưu, ngươi tình ta nguyện, không cần lâu dài như trời đất, chỉ cần mình thấy thỏa mãn.

Hạt giống số năm Rodman, người có cơ hội đoạt quán quân rất lớn, không thể quên biểu diễn một phen. Đối thủ của hắn là một vị pháp sư từ học viện Edinburgh. Anh bạn kia không thèm để một chút mặt mũi gì cho khán giả nhà, vị pháp sư đáng thương này bị hắn quay cho loạn cả trời đất, cuối cùng bị chính ma pháp của mình đánh ngất khiến râu mép của Edinburgh đều dựng ngược cả lên. Đúng là mất mặt ngay trước cửa nhà, nếu biết thằng đó kém như vậy thì thà chịu thua ngay từ đầu còn hơn. Càng rầu hơn là lại đụng phải tên thích đùa bỡn người khác như Rodman. Hai vị hiệu trương không phải là người hiền lành gì, Rodman không hiểu bọn họ, nhưng cừu này bọn họ đã nhớ kỹ, bất kể xuân hạ thu đông, sớm muộn gì cũng trả lại.

Thi đấu buổi sáng vừa kết thúc, Địch Địch đã bị Caio xách đi. Tâm lý tên này vẫn không nhịn được, nhất là có cái gì không hiểu được là khó chịu mất ngủ mấy đêm. Nếu nói sự tò mò của con gái có thể giết chết khủng long ngay tức khắc thì sự tò mò của Caio có thể giết chết một cô gái...