Chương 116: Q.11 - Chương 1 : Diện Thủ Billy

Dưới sự tập trung làm việc không biết mệt mỏi của đội ngũ nhân viên bảo trì, các đại võ trường đã được sửa sang toàn bộ. Đồng thời có hơn một trăm ma pháp sư cao cấp sẵn sàng hoạt động. Mỗi một ngày sẽ diễn ra tám trận đấu, sáng bốn trận, chiều bốn trận. Mỗi trận sẽ có hai mươi ma pháp sư tham gia tạo ma pháp phòng ngự, như thế sự phá hoại trong cuộc luận võ giữa hai tuyển thủ sẽ được hạn chế tối đa, công kích khó mà qua được loại ma pháp phòng ngự tráo này được nên tai nạn sẽ khó lòng xảy ra.

Điều này không có nghĩa là thực lực của hai mươi ma pháp sư này rất mạnh mà do bọn họ có đủ thời gian để hình thành một ma pháp trận, ngoài ra còn có số lượng lớn ma tinh và trang thiết bị giúp đỡ, khác xa so với chuyện khi chiến đấu.

Những chuyện khác cũng không có gì đặc biệt, có điều lại nổ ra tin tức phòng công chúa Clara bị người đột nhập. Rõ ràng gã đột nhập là một cao thủ hiếm có, không chỉ về mặt thực lực mà kinh nghiệm cũng lão luyện vô cùng. Cũng may mà đêm đó nàng đột nhiên nhớ mẹ, quay trở về hoàng cung nên không có gì náo loạn xảy ra, chỉ có vài cô thị nữ bị ngất mà thôi. Nhưng có kẻ to gan dám coi thường uy danh của Mỹ Nhân Ngư vương tộc làm Alex bệ hạ rất tức giận, ngầm triển khai điều tra nhưng tiếc là không thu hoạch được gì.

Tin tức kia cũng bị phong tỏa, nếu bị truyền ra sẽ là điều sỉ nhục. Nhưng Caesar còn biết không phải không có chuyện gì phát sinh trong phòng Clara, đó là áo lót của nàng đã biến mất, hơn nữa còn có một đống bầy nhầy. Thân là công chúa, Clara rất thích sạch sẽ, khi nhìn hình ảnh như vậy thì kinh tởm tới nỗi không ngủ được. Vừa nghĩ tới quần áo của mình đang nằm trong tay một tên dâm tặc là đã thấy khó chịu, nhưng chuyện này lại không thể nói cho người khác được. May là đối với Clara thì Caesar cũng không phải là người ngoài.

Vừa nghe tin, trong đầu Caesar liền nhớ tới một cái tên nhưng hắn phải đi xác thực một chút. Dù nói thế nào, với hắn, tầm quan trọng của Clara chỉ kém Elena mà thôi. Không phải hắn không rõ tấm lòng yêu mến và sự lưu luyến của tiểu công chúa nhưng chính hắn cũng không biết xử lý thế nào. Hắn cũng rất mến Clara. Nàng xinh đẹp, đáng yêu, đa tài đa nghệ như vậy nhưng cho dù như thế nào thì quan hệ với nàng vẫn kém hơn một chút. Điều đó không có nghĩa là Clara trong lòng Caesar không quan trọng. Ngay khi nghe tin, phản ứng của Caesar chính là muốn xé xác tên vô sỉ kia thành từng mảnh nhỏ. Lần đầu tiên tuy không thành công nhưng biết đâu còn lần thứ hai? Nhất định hắn phải tìm cho ra tên kia. Nếu dám động thủ ở địa phương như vậy thì hẳn là kẻ đó rất tự tin với thân thủ của mình.

Việc này cũng không nên tìm Isa, mặc dù tìm nàng là phương pháp trực tiếp nhất, hơn nữa nàng cũng biết thân phận của tên Billy kia. Nhưng dù sao tin tức truyền ra lại không tốt cho mặt mũi của vương tộc, mà hắn đã đồng ý với Clara là không nói cho bất cứ ai khác. Bất đắc dĩ Caesar đành phải dùng tới phương pháp khác người một chút.

Ở đáy biển, nơi thu gom tin tức rộng rãi hơn cả vương tộc, không gì không biết chỉ có hai: một là gia tộc Carrot, một là mạo hiểm giả công hội.

Trụ sở chính Mỹ Nhân Ngư mạo hiểm giả công hội.

- Mạo hiểm giả tôn kính, nơi đây là tổng bộ của mạo hiểm giả công hội, không mở cửa cho người ngoài. Nếu có gì cần chúng ta phục vụ, xin mời đến căn nhà phía đối diện. Nơi đó sẽ có tất cả những gì ngài cần.

Ngăn cản Caesar là một vị trung niên Mỹ Nhân Ngư tộc, thái độ vô cùng hòa nhã, nhìn qua rất yếu đuối nhưng trong lúc vô ý hai tay lại rung lên vô cùng thuần thục. Đó là thói quen do ma pháp đã tu luyện tới một trình độ nhất định. Mạo hiểm giả công hội có tất cả sáu tổng bộ, mỗi cái ở một vương thành. Đương nhiên với ngoại giới là như vậy.

Đối với người muốn vào mạo hiểm giả công hội, Gabriel đã gặp rất nhiều. Tuy toàn thân gã mạo hiểm giả trước mặt này đã phủ kín bởi chiếc áo choàng đen nhưng kinh nghiệm nói cho hắn biết tuổi của người này còn rất trẻ, có diều trực giác lại cảnh báo hắn người này rất nguy hiểm.

- Chỗ ấy không có tin tức ta cần. Làm sao mới có thể đi vào đây?

- E hèm, tiên sinh, là thế này… Chắc ngài cũng biết các cấp bậc khác nhau chỉ có thể xem được tin tức nằm trong cấp bậc của mình. Chuyện này thì dù là vương tộc cũng không ngoại lệ. Thứ Mạo hiểm giả công hội coi trọng chính là cấp bậc, muốn tiến vào nơi này ít nhất là phải đạt cấp ngũ tinh trở lên. Nếu ngài có thể đưa ra giấy tờ xác thực tương ứng, ta rất vui lòng cống hiến sức lực vì ngài…

Còn chưa kịp nói xong, trước mắt Gabriel đã có thêm một thẻ mạo hiểm sáng lóa, sau ngôi sao lấp lánh khiến cho lòng hắn không khỏi cả kinh. Song dù sao hắn cũng không phải là tay mơ, vẫn giữ được một chút bình tĩnh.

Hắn cúi người thật sâu, thân thể tạo thành một góc chín mươi độ, cung kính nói:

- Đại mạo hiểm sư Thâm Uyên vô cùng tôn kính, ta đại biểu cho tất cả thành viên thuộc mạo hiểm giả công hội tại Mỹ Nhân Ngư thành hoan nghênh ngài đến thăm. Mời đi theo ta.

Bước chân ma pháp sư trung niên có phần run run. Với địa vị cùng tuổi tác của hắn đã gặp qua không ít các nhân vật tai to mặt lớn. Tuy lục tinh đại mạo hiểm sư là nhân vật trong truyền thuyết, đối với mọi người những người như thế không phải là không có. Nhưng vị đại mạo hiểm sư Thâm Uyên này chính là truyền thuyết trong truyền thuyết, chỉ có những nhân vật nòng cốt mới biết tin tức thực sự về ngài. Mà theo những lời đồn hắn nghe được, trong nội bộ mạo hiểm giả công hội cũng phải bàn tán xôn xao. Thế mà hôm nay hắn lại gặp được người thật.

Hiệu suất làm việc của mạo hiểm gia công hội cực kì cao, ít nhất là có hiệu suất hơn nhiều so với vương tộc. Chỉ một lát sau khi Caesar tiến vào, toàn bộ tổng bộ liền đóng cửa, trên phố vẫn bình tĩnh như cũ nhưng trên thực tế lại có rất nhiều thay đổi. Bây giờ tất cả hoàn cảnh xung quanh đều được mạo hiểm giả công hội khống chế trong lòng bàn tay, đảm bảo không có ai xa lạ tiến vào khu vực này.

Công tác bảo mật là công việc mạo hiểm giả công hội làm tốt nhất.

Chỉ có một người tiếp đón Caesar. Không phải mạo hiểm giả công hội không tôn trọng hắn, ngược lại đó chính là sự tiếp đãi long trọng nhất. Đón tiếp Caesar chính là tổng phụ trách của tổng bộ mạo hiểm giả công hội tại Mỹ Nhân Ngư vương thành, một ông lão Mỹ Nhân Ngư đeo một cặp kính dày cộp.

- Ngài Đại mạo hiểm sư tôn kính, xin hỏi ta có thể cống hiến được gì cho ngài?

- Người lẻn vào phòng công chúa Clara là ai?

Caesar không hề cố ý che dấu giọng nói. Đã tới mức này thì khó có khả năng người ta không biết thân phận của hắn.

Ông lão Mỹ Nhân Ngư vẫn mỉm cười đúng tiêu chuẩn:

- Kính thưa Đại mạo hiểm sư, nhất định ngài đã biết quy định của mạo hiểm giả công hội chúng ta. Tình báo chúng ta cung cấp chỉ có thể là tin tức trung lập, đối với những vấn đề liên quan tới thân phận của các mạo hiểm giả khác thì chúng ta không thể cung cấp.

Dưới mũ trùm, Caesar cười lạnh lẽo:

- Ồ, không biết mạo hiểm giả công hội có ý kiến gì với thứ hạng của đại hội giao lưu lần này không?

Lão Mỹ Nhân Ngư sửng sốt, ánh mắt đằng sau mắt kính lóe lên, lập tức nở nụ cười:

- À à, Đại mạo hiểm sư tôn kính. Tin tức về mạo hiểm giả thì chúng ta không thể lộ ra nhưng ta có thể cho ngài một đề nghị. Tình nghi trong lòng ngài chính là đáp án, gần đây hắn gây ra không ít vụ án, áp lực vương tộc gây ra cho chúng ta cũng không nhỏ. Có điều đắc tội với Đại mạo hiểm sư chính là quyết định ngu xuẩn nhất của hắn.

- Cám ơn.

- Có gì đâu, ta đâu có làm gì .

o0o

- Ta ngất. Lão đại đi đâu rồi? Tối hôm qua đã lặn mất tăm. Trận đấu của hắn sẽ bắt đầu ngay, sao giờ vẫn chưa tới? Khi trận đấu bắt đầu, nếu tuyển thủ không xuất hiện sẽ bị hủy tư cách tham gia đấy.

Caio khẩn trương tới mức như con cá nhỏ bơi loạn trong lưới.

- Ê, mấy người sao không có lương tâm gì thế? Sếp như thế mà sao không ai lo lắng hết vậy? Sao có thể để tên kia không đánh mà thắng được chứ.

Tiếc là đám Isa, Triết Biệt không hề lo lắng chút nào, chỉ có một mình Caio gào rú. Đối với trận này, gần như tất cả mọi người đều cho rằng Caesar sẽ thắng. Dù sao đối phương chỉ là một nhân vật không hề có tiếng tăm. Nhưng bây giờ mà Caesar vẫn chưa xuất hiện khiến cho fan của hắn lo lắng.

- Nếu mất tích, chúng ta cũng có thể tìm về. Caesar là một cậu bé chín chắn, chắc chắn sẽ tới đúng giờ.

Bạn Isa thản nhiên nói, có điều tâm hồn yếu ớt của bạn Caio lại bị đả kích nặng nề.

- Cô.. Ý cô là… ta không chín chắn?

Isa trợn mắt, ngửa mặt nhìn trời, hỏi ngược lại:

- Chẳng lẽ ngươi cho rằng mình rất chín chắn sao?

Caio đáng thương giờ rất cần sự ủng hộ to lớn của các anh em đồng chí, tiếc là người thì nhìn trời, người thì so chân chứ nhất định là không ai nhìn hắn. Ài, nhìn đi nhìn lại cũng phải dựa vào chính mình thôi.

Trận đấu sắp bắt đầu, Billy đã lên đài. Một gã tuyển thủ không nổi danh mà lọt vào tận đây là điều không hề dễ dàng. Ít nhất là trước đây chẳng ai biết Billy tròn méo thế nào nhưng bây giờ ai cũng biết là có một cao thủ như thế. Đáng tiếc là vận may của hắn tới đây đã hết, đối thủ của vòng này chính là hạt giống số một cho ngôi quán quân, Caesar đại đế.

Vẻ mặt Billy không tự tin cũng chẳng sợ sệt, khuôn mặt thanh tú lộ ra một nụ cười tiếu sái, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua đám đông khán giả. Dù là ai cũng có một số lượng fan nhất định, hắn cũng không phải là ngoại lệ, trong số đó không thiếu những thiếu nữ xinh đẹp. Hắn chưa bao giờ được nếm thử cảm giác được phụ nữ mời gọi. Một bên hưởng thụ, một bên lộ ra thân phận của mình, sau đó, trong sự hoảng sợ của đối phương mà chiếm lấy người ta… Đó tuyệt đối là một cảm giác rất mới mẻ. Chẳng lẽ tên Caesar bị mình dọa sợ rồi?

Quan sát qua các trận trước, Billy không tự sướng tới mức đó. Đối phương là cao thủ ma vũ song tu hiếm có, chính hắn cũng không có mấy phần tự tin. Nếu có thể không chiến mà thắng, danh vọng chắc chắn sẽ tăng thêm một tầng, biết đâu lại được nhấm nháp hương vị của công chúa một chút. Có người thực lực không tệ nhưng trình độ tán gái quá kém cỏi, chỉ cần cho hắn một cơ hội nho nhỏ là hắn có thể khiến cho người đàn bà đó chết mê chết mệt vì hắn… Mùi của công chúa Clara thật tuyệt, hắn giữ trong lòng mà vẫn tỏa ra hương thơm ngát. Vì mỹ nhân như vậy thì dù có chết cũng đáng.

Thầm nghĩ một hồi, Billy không nhịn được liếm môi. Ngẫm lại chuyện đó quả là rất hưng phấn.

Trận chiến sắp bắt đầu, mọi người bắt đầu lo lắng. Trọng tài và ban giám khảo cũng đang xem thời gian. Tính tình vốn không tốt nên lão Tiều đã nổi giận kêu đệ tử đi tìm Caesar. Thằng Caesar chết tiệt này, cái gì cũng tốt nhưng duy nhất không tốt chính là không nghe lời. Đừng có tuột xích ngay lúc quan trọng như thế này chứ. Lão còn đặt lời thề, nếu được đánh đổi, lão sẽ chịu ba đời làm nô lệ.

Ngay khi mọi người đã lo lắng hết mức, Caesar từ trên trời giáng xuống, chậm rãi dừng trên võ đài. Ngay lập tức, một đám người liền thở dài một hơi nhẹ nhõm, cuối cùng cũng kịp giờ.

Caesar đánh giá Billy đang đứng trước mặt. Đây hiển nhiên không phải là bộ mặt thật của Diện Thủ. Sở trường của hắn là ngụy trang. Có điều chọc phải Caesar là do hắn xui xẻo thôi.

Billy cảm nhận ánh mắt Caesar rất rõ ràng, sát khí ẩn chứa trong sự lạnh lẽo. Cảm giác không lừa hắn, đối phương muốn giết người. Hừ! Thú vị đấy.

Hai người không nói gì, không hề có sự hữu nghị trước khi bắt đầu trận đấu. May mà trọng tài chẳng hơi đâu để ý tới chuyện này. Thời gian đã tới, hiệu lệnh vang lên, trận đấu bắt đầu.

Caesar VS Billy.

Billy không khách khí rút vũ khí của mình ra. Đó là một loại vũ khí giống như một côn, hai đầu thon nhọn, không rõ chất liệu gì, toàn thân đen nhánh, dường như có thể hấp thu tất cả ánh sáng mặt trời. Khóe miệng hắn nở ra một nụ cười tà dị. Ánh mắt đối phương có vấn đề, cần gì phải nói gì nữa.

Không nói lời nào, Billy xoay ngang cán côn, thân hình đột nhiên biến mất rồi xuất hiện trên đỉnh đầu Caesar. Tốc độ quá nhanh!

Côn ảnh đầy trời giáng xuống, từng chiêu từng thức đều nhằm vào đỉnh đầu Caesar. Đối với thế công như vậy, rõ ràng hắn rất tự tin đối với chiêu thức của mình.

Caesar không hề tránh né, đỡ lấy tất cả các công kích. Có điều khi tiếp xúc với đầu côn thì hắn phát hiện có một loại lực xuyên thấu rất mạnh. Chuyện như thế rất hiếm gặp. Hải đấu khí tuôn ra, Bạo Liệt Chỉ đánh bay đối thủ ra ngoài, nhưng nhìn lại đầu ngón tay đã hơi đỏ.

Billy đứng ở một góc khác của võ đài, mỉm cười:

- Chậc chậc, quả là kẻ tài cao gan lớn, lúc nào cũng thích biểu diễn trước tiên. Thế nào? Có phải cảm thấy ngón tay tê dại rồi không? Ngại quá, không phải do ta hạ độc đâu nhé, mà đó là do côn của ta vốn là độc côn thôi. Ta nghèo, không sắm nổi thần binh, chỉ có thể kiếm được đủ một trăm linh tám loại chất lỏng kịch độc trong đáy biển rồi pha trộn lại mà thành. Sao? Không tệ chứ?

Luận võ không cấm hạ độc. Độc cũng giống các loại công kích khác, cũng là phương pháp tấn công của một số hải tộc cho nên Billy không phải e dè cái gì. Vốn hắn không muốn lộ bài sớm như vậy nhưng tên Caesar này không hề dễ đối phó. Cũng may hắn đúng là một thiên tài, đoán được đối phương không vừa nên vừa lên đã dùng toàn lực.

- Thế sao?

Nụ cười của Caesar càng sáng lạn, lững thững bước về phía Billy. Bước đầu tiên rất chậm, rất ổn định, không hề gấp gáp, còn Billy lại càng không vội. Chất liệu thanh côn này tuy kém thần binh nhưng được chế tạo đặc biệt, trong mắt hắn thì nó còn tốt hơn mấy cái thần binh chó má gì gì nhiều lắm, không cần phải đâm rách ra vẫn có tác dụng. Hừ! Chờ tên kia đi thêm vài bước, tám chín phần mười là phải gục thôi.

… Sao sắc mặt người này vẫn tươi tắn vậy? Đúng ra là phải màu xám chứ…

Nghi vấn của Billy còn chưa chấm dứt, Caesar trước mặt đã dời tới sau lưng hắn trong nháy mắt, nhẹ nhàng tung một quyền ra. Đám Caio đứng xem bên dưới cực kì tin tưởng vào Caesar. Tên Billy này nhìn có vẻ là khôn vặt nhưng thực tế chính là đối thủ yếu nhất, một quyền này là đủ lấy mạng của hắn.

Nhưng nắm tay của Caesar không gặp cản trở gì xuyên thấu qua thân thể đối thủ. Không ngờ là tàn ảnh… Tiếng cười của Billy từ bốn phương tám hướng truyền tới.

Một, hai, ba, bốn… Trên võ đài bốn Billy đồng thời xuất hiện. Chẳng lẽ là tàn ảnh?

Lực lượng của Caesar truyền lên mắt, loại như tàn ảnh tuyệt đối không lừa được ánh mắt của hắn. Nhưng lần này Caesar cũng thấy ngạc nhiên, không phải là tàn ảnh.

- Caesar, ngươi rất mạnh. Nhưng bốn đánh một thì sao đây?

Bốn Billy đồng thanh nói, sau đó đồng thời công kích về phía Caesar. Hai người đánh vào nửa trên, hai người đánh xuống nửa thân dưới, ý đồ muốn cho Caesar không thể nào đỡ được hết. Nhưng đối mặt với công kích như thế, Caesar lại cười. Hóa ra tên này chỉ có một chút khả năng như vậy thôi sao?

Hải đấu khí tập trung thức bạo phát. Bốn Billy còn chưa đánh tới được Caesar thì trước mắt cúng đã xuất hiện một luồng Hải đấu khí. Nếu va chạm trực diện với Hải đấu khí thì phải chịu lực công kích cũng không phải nhỏ.

Nhưng chuyện lạ đã xảy ra, bốn Billy từ trong phạm vi công kích của Hải đấu khí lại thoát ra bình yên vô sự. Dưới ánh mắt của mọi người, bốn Billy hợp lại thành hai, hai hợp lại thành một.

Quả là ngoạn mục.

- Tốc độ rất nhanh.

- Hê hê, cám ơn lời khen ngợi, vừa may mà thôi.

Vừa rồi, ngay lúc tiếp xúc, Billy đã dùng tới thực lực chân chính của hắn, tốc độ. Đó là kỹ năng hắn dựa vào để có thể sinh tồn. Cái khác thì không dám nói nhưng về tốc độ thì hắn không hề kém hơn bất kì ai.

- Không cần che dấu thực lực nữa, dùng toàn lực đi. Ta sẽ cho ngươi một cái chết rõ ràng.

Caesar lạnh lùng nói.

- Chết? Ha ha, Caesar, ngươi quá tự tin rồi. Mà giữa chúng ta không có thù hận nào thì phải?

- Làm những chuyện mà không nên làm thì tất nhiên phải bị trường phạt. Phải rồi, tên của ngươi không hề ít, không biết Billy là cái thứ bao nhiêu. Chẳng qua là có cái ngoại hiệu được giữ tương đối cố định: Diện Thủ. Đúng không?

Tiếng hai người nói chuyện tuy nhỏ nhưng người xem cũng không phải kẻ điếc. Từ ‘Diện Thủ’ vừa vang lên liền gây ra một loạt tiếng xôn xao. Billy trên đài lại rất bình tĩnh nhún vai:

- Ta không biết ngươi đang nói về cái gì. Diện thủ, mễ thủ gì chứ. Chẳng lẽ bạn Caesar muốn đánh võ mồm?

Caesar vươn tay, hơn mười viên thủy cầu áp súc xuất hiện. Áp súc thủy cầu vẫn là chiêu hắn thuần thục nhất. Muốn đối phó với loại này thì chỉ cần thủy cầu áp súc hai lần là đủ. Cánh tay vung lên, viên cầu màu lam liền bao vây Billy ngay lập tức.

Chiêu thức ấy khiến cho một bên dưới kinh ngạc hô lên. Đây mới chính là thủy hệ cao cấp, ma pháp áp súc.

Ma pháp này cũng không có gì, nếu muốn thực hiện thì không ít hiệu trưởng cũng có thể làm được dễ dàng . Nhưng tên đệ tử này mới dùng ma pháp hỏa hệ cao cấp mấy hôm trước…

Hải Thần tại thượng, thủy hỏa bất dung, dù là hải tộc hay nhân loại đều như vậy. Ví dụ như Hỏa Sơn tộc tuy sinh hoạt dưới đáy biển nhưng bản thể đều có sự bài xích với thủy nguyên tố. Tài nghệ ma pháp của nhân loại rất giỏi nhưng chưa bao giờ nghe nói bọn họ có ma pháp sư có thể đồng thời sử dụng ma pháp hỏa hệ cao cấp và thủy hệ ma pháp cao cấp, ngay cả ma đạo sĩ của bọn họ cũng không làm được. Sự bài xích của nguyên tố không phải là chuyện đùa.

Uy lực của thủy cầu áp súc không hề tăng nhưng loại việc vượt ra ngoài sự hiểu biết của mọi người nên mới khiến cho người ta cảm thán không thôi. Mỗi một trận đấu Caesar đều có thể khiến cho người ta giật mình.

Dưới sự bao vây của thủy cầu áp súc, tâm trạng Billy cũng vậy. Không ngờ tên biến thái trước mặt này lại có thể dùng thủy hệ ma pháp. Đến cùng là tên này được đẻ ra kiểu gì vậy? Nhìn những quả cầu nhỏ lấp lánh đáng yêu, mỏng manh dễ vỡ này, mỗi một cái đều là lưỡi hái tử thần.

Caesar vỗ tay, thủy cầu áp súc bao phủ Billy trong nháy mắt. Mà lúc này, thủy cầu trong tay Caesar lại bay ra thêm. Quả nhiên thủy cầu áp súc tuy dày đặc, nhưng ma pháp công kích tuy có uy lực mạnh mẽ đồng thời nhược điểm lại rất rõ ràng. Sở trường của Diện Thủ là tốc độ, nhưng không chỉ có vậy, thân thể của hắn còn trở nên dẹt lại như bị hai khối đá ép lại, chuyển động nhanh như chớp, đột phá ra khỏi vòng vây của thủy cầu. Có điều đón đầu hắn vẫn là một viên thủy cầu áp súc. Mắt thấy hắn sẽ bị đánh trúng, thân thể mỏng dính lại gập lại một cách không thể tưởng tượng được, thủy cầu liền lướt qua thân thể hắn. Trách sao được người này chưa gặp bất lợi gì cả, chỉ với chiêu thức này thì không có tường thành, cửa phòng nào có thể ngăn cản hắn.

Nhưng những điều này chưa đủ để miêu tả Billy…

Ngồi yên không làm gì không phải là phong cách của Caesar, cũng không phải là phong cách của Billy. Bây giờ cần nhất là phải nắm chắc thắng bại, nhất định phải xử lý được Caesar nếu không thân phận mà bại lộ thì có mọc cánh cũng không thoát được. Ở chỗ này, dưới ánh mắt của bao nhiêu hiệu trưởng mà muốn chạy thoát là khó có thể tưởng tượng được.