Chương 1: Q.1 – Chương 1: Ngũ Tinh Liên Châu

Vận mệnh là kết thúc nhưng cũng là khởi đầu.

Đại dương bao la vô tận, trời đêm mỹ lệ, một chiếc siêu cấp cự hạm có thể xưng là kỳ tích đang nương gió rẽ sóng mà đi, như một con mãnh thú có thể phiên vân phúc vũ.

- Chúc mừng vương tử, vương phi, lần này về nước là có thể kế thừa đại thống, thời đại phục hưng của vương quốc Cagliari ta đã đến!

Cung đình đại ma pháp sư Mattoon vô cùng vui vẻ, đây chính là ánh quang minh mà vương quốc Cagliari chờ đợi bao lâu nay.

Đại vương tử Alexander cũng rất vui vẻ, dõi mắt nhìn biển lớn bao la. Quãng thời gian làm con tin trước đây của ông đã không còn nữa, một chương sử mới rốt cuộc đã mở ra. Ông muốn thống nhất đại lục, sau đó chinh phục hải tộc, thành lập nên một vương triều vĩ đại nhất.

Chính vì phải làm con tin, nên ông mang hùng tâm, ông có hoài bão, ông biết nhẫn nại, kiến thức của ông vượt xa các vị vua chúa bình thường.

Khác với vương tử, ánh mắt của vương phi toàn bộ tập trung vào chú bé bà đang bế trong lòng. Hết thảy mọi thứ trên thế giới này đều không quan trọng bằng một sợi tóc đứa bé của bà. Gương mặt mỹ lệ của bà thỉnh thoảng lại toát ra ánh sáng vĩ đại của tình mẹ, sự nghiệp tranh phách của đàn ông cùng bà không có quan hệ gì.

Làm con tin mười năm, rốt cuộc bây giờ cũng về được nước. Phụ vương của ông đã nghiên chế ra loại pháo đài kháng ma vô địch trên biển này, đó chính là một thần tích khó lòng tưởng tượng nổi. Sau này hải tộc cũng phải nhường nhịn ba phần, thời đại của Cagliari sắp đản sanh trên tay ông.

- Vương phi, yên tâm đi, ta sẽ khiến cho con trai chúng ta trở thành người vinh diệu nhất cõi đại lục này!

Vương tử vô cùng tự tin nói, nhìn nhi tử, trong ánh mắt tràn ngập niềm hi vọng về tương lai.

Vốn hết thảy đều tràn ngập trong niềm vui sướng, đột nhiên, màn đêm trên biển chợt sáng lên, trên bầu trời đột nhiên có thêm năm mặt trăng. Sáu mặt trăng nhất thời khiến cho bầu trời hôn ám trở nên tràn ngập ánh sáng, mà đại dương cũng giống như dã thú nổi điên gầm gừ từng tiếng.

Tất cả mọi người bị cảnh tượng kỳ quái này làm cho sợ đến ngây người, mặt cung đình đại pháp sư Mattoon cũng trắng bệch, lẩm bẩm nói :

- Ngũ tinh liên châu, ngũ tinh liên châu, hóa ra cũng thật sự tồn tại, lời tiên đoán đã bắt đầu ...

Mà đại dương cũng không thèm lý giải tâm trạng của nhân loại, những ngọn sóng cao hai mươi mấy thước liên tục không ngừng đánh vào thân thuyền, làm cho chiếc thuyền được xưng là vĩnh viễn không chìm, đại lục đệ nhất chiến hạm Titanic rung chuyển kịch liệt từng hồi. Ma pháp trận phòng ngư trên thân thuyền bạo xuất ánh sáng chói mắt, đó chính là ma pháp trận do hơn trăm vị ma pháp sư khắc thành, sức phòng ngự đối với ma pháp thủy hệ có thể nói là đệ nhất đại lục, nhưng lúc này cũng hơi có vẻ lực bất tòng tâm.

Đối thủ của bọn họ cũng không phải ma pháp sư hải tộc, mà là biển lớn vô cùng vô tận, còn có cả lực lượng vĩnh hằng mà vô địch của đại tự nhiên.

Năng lượng cực lớn này nhanh chóng khiến cho ma pháp trận phòng ngự lung lay chớp tắt. Người trên thuyền rốt cuộc cũng hiểu ra tình cảnh của mình, nhưng mà ở trên biển lớn bao la thế này thì cho dù là đại ma pháp sư cũng không có khả năng sống sót, kêu khóc, hỗn loạn, mưa to gió lớn, đó chính là chủ đề.

Mattoon cũng có thể coi như là một trong ba ma pháp sư được ma pháp công hội bài danh, lúc này có thể bảo trì tỉnh táo cũng chỉ có ông, đây chính là điều kiện tiên quyết của một vị ma pháp sư, ông biết sanh tử hiện chỉ cách nhau một sợi tóc mỏng manh.

- Pháp sư, xin ngài hãy mang vương nhi đi, bọn ta không còn hi vọng gì rồi, cầu xin ngài nhất định bảo vệ nó an toàn rời đi!

Vương tử Alexander loạng choạng nắm lấy y phục của pháp sư. Mặc dù ông là cao cấp đấu sĩ, nhưng ở tình huống như bây giờ thì ông không cũng còn đường sống nào, chỉ có ma pháp sư thì may ra, mà Mattoon chính là phong hệ ma pháp sư cường đại nhất của đại lục.

Hết thảy hoài bão đều tan biến, vương tử và vương phi chỉ hi vọng huyết mạch của mình có thể hạnh tồn, mà ở đây chỉ có Mattoon có năng lực làm điều này mà thôi.

Cơ hồ không kịp để mọi người nói thêm, chiếc Titanic từng được xưng là khiến thần cũng phải than thở đã vỡ thành bốn năm mảnh, mọi người không hề có sức chống chọi chìm nghỉm vào đại dương, ngẫu nhiên có một ít ma pháp sư tưởng dựa vào ma pháp duy trì thân hình của mình, nhưng trong chớp mắt cũng bị sóng to nuốt mất.

Tại lực lượng vĩ đại mà tàn khốc này, hết thảy mọi sự phản kháng đều là phí công.

Có lẽ ông trời quả thật là tàn khốc, mưa to gió lớn sóng giật vẫn còn chưa đủ, từng đạo thiểm điện cũng nhắm hướng Titanic đánh tới. Tiếng nổ ầm ầm khiến cho hết thảy thanh âm đều bị chấn tan, bên tai chỉ còn sự yên lặng tuyệt đối .

Mattoon thân là đại ma pháp sư, lúc này trong đầu chỉ có một việc, đó là bảo đảm cho tính mạng đứa bé trong ngực mình được an toàn. Nó là niềm hi vọng duy nhất của vương quốc, là người kế thừa duy nhất. Không thể tưởng tượng nổi vương quốc Cagliari không có người thừa kế sẽ thành cái dạng gì.

Toàn bộ năng lực bình sinh về phong hệ ma pháp của pháp sư Mattoon đã được phát huy lâm li tẫn trí, ông biết chống cự là vô dụng, phải thuận theo sức mạnh của tự nhiên, chiếc Titanic dưới chân đã chìm hơn phân nửa, nhưng ánh mắt của vương tử và vương phi vẫn khắc sâu trong đầu ông.

Tại sao lại như vậy, tại sao?

Ông trời ơi, ông thật quá bất công, mười năm nằm gai nếm mật của vương tử sắp thành công trước mắt thì rốt cuộc lại đổi lấy cái chết, một cái chết không hề ý nghĩa.

Trời cao không nhỏ lệ, sáu mặt trăng trên bầu trời bắt đầu sát lại gần nhau, sức mạnh của gió lốc lại càng thêm mạnh mẽ, Titanic đã chìm vô tăm vô tích tại đại dương bao la, chỉ còn một thân ảnh nhỏ bé ở không trung đang tránh né sự tấn công của gió bão.

Cho dù nương theo sức mạnh của gió bão nhưng ma pháp lực của ông cũng tổn hao nhanh chóng. Thật đáng sợ, từ khi nghiên cứu ma pháp đến nay cũng đã bốn mươi năm, nhưng đây cũng là lần đầu ông chứng kiến được sức mạnh khổng lồ đến như vậy. Từng đạo sấm sét lướt ngay trên đầu bọn họ, nếu không phải ma pháp bào mà Mattoon mang trên người là thần vật có khả năng tránh né ma pháp thì bọn họ nếu không bị gió lốc xé toạc ra thì cũng bị lôi điện đánh tan thành tro bụi.

Nhưng đó cũng chỉ là mới bắt đầu, Mattoon cảm giác được ý thức của mình dần dần mê muội, một trận cuồng phong quét qua khiến đứa bé trong tay tuột ra, bị cơn gió cuốn vào không trung, không hề có tiếng kêu khóc, con người khi ở giữa cơn bão tố, mọi thanh âm đều vô nghĩa.

Mà lúc này, sáu mặt trăng trên bầu trời cũng hợp thành một, bầu trời trong nháy mắt trở nên sáng sủa, không gian thời gian dường như đồng thời đình chỉ, hết thảy ngừng lại trong nháy mắt, Mattoon thậm chí có thể thấy giọt nước mưa bên người cùng với hình dạng của phong nguyên tố, trong sát na này, bình cảnh năm năm nay cứ vậy được đột phá. Nhưng việc này cũng cũng phải là việc khiến ông chú ý đến, mà là đứa bé ấy, một đứa bé chỉ mới có một tuổi, không hề sợ hãi, không hề lo lắng, không hề khóc lóc. Nó đang cười.

Đúng vậy, Mattoon cũng nghe được tiếng cười vui vẻ ấy, đứa bé đang bay bổng trong ánh sáng của thần nguyệt giữa không trung vẫy vẫy tay, bàn tay trắng trẻo nhỏ nhắn của nó đang chụp bắt, phảng phất như ánh thần nguyệt do ánh sáng của ngũ tinh liên châu tạo ra là một miếng bánh ngon, cơn lốc cũng không thể xé rách nó, phảng phất như một chiếc nôi mềm mại đang ôn nhu lắc lư ru đứa bé.

Bỗng nhiên mấy đạo tia chớp từ chân trời bắn về đứa bé đang ở giữa không trung, đại pháp sư nhất thời toàn thân choáng váng, nhưng không có cách nào nhúc nhích mà chỉ có thể trơ mắt nhìn tia chớp đánh trúng vào tiểu vương tử.

Một đạo, hai đạo ... sáu đạo.

Lúc này bầu trời lại tối đen như cũ, gió bão tựa như chưa từng phát sinh, hết thảy cũng đều biến thành yên tĩnh trở lại, vừa rồi còn sóng dữ ngập trời nhưng giờ đây lại tĩnh lặng như mặt hồ. Đứa bé trên không trung đột nhiên mất đi sức đỡ rơi thẳng xuống biển.

Mattoon quát lớn một tiếng, nguyên tố trên người đột nhiên mạnh mẽ tràn ra, mái tóc muối tiêu bỗng chốc trở thành bạc trắng, phong nguyên tố cuồng liệt như một bàn tay lớn đỡ lấy đứa bé từ từ trôi lại hướng pháp sư .

Pháp sư từ tốn ôm lấy đứa bé. Vô luận thế nào cũng phải giữ cho nó sống sót, đây chính là hi vọng của nhân dân Cagliari.

Ngay khi vừa chạm vào đứa bé thì trên mặt nó đột nhiên lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, cánh tay bé nhỏ hồng hào khe khẽ chạm vào đại pháp sư, một cỗ lực lượng cực mạnh truyền tới, không cách nào chống đỡ được.

‘Ầm ầm’, hết thảy đều chìm vào trong bóng tối.

‘Bùm, bùm’ đó là tiếng vật thể chìm vào đại dương, phảng phất còn mang theo tiếng cười vui vẻ của trẻ con.

Năm 1372 công lịch đại lục Mayan, phía chân trời xuất hiện kỳ tượng hiếm thấy Ngũ tinh liên châu, nhưng đó cũng không phải nguyên nhân khiến mọi người nhớ đến nó mà là lời tiên đoán của vị dự ngôn sư vĩ đại đã có cơ hội xuất hiện, cùng lúc đó sáu đại hải tộc đồng thời phát động công kích kịch liệt về các vương quốc đại lục. Không biết tại sao hải tộc lại có được năng lực tác chiến lâu dài trên đại lục.

Chiến tranh kéo dài tám năm, hai bên thiệt hại nặng nề, phe hải tộc dựa vào quân đoàn thủy hệ ma pháp hùng mạnh của mình, hơn nữa có hậu phương vững chắc, khi bọn họ có được năng lực tác chiến trên đất liền đã khiến phe nhân loại rơi vào thế nguy. Cùng lúc đó, một ít chủng tộc nhỏ trên đại lục cũng tiến hành bạo động. Nhưng mà thủy tộc dù sao cũng là thủy tộc, năng lực tác chiến cùng năng lực thích ứng của bọn họ vẫn không cách nào ngang với loài người, tại hai năm cuối cùng của cuộc chiến, loài người dưới sự dẫn dắt của hai đại vương quốc là đế quốc Ottoman và vương quốc Aquarium, với khí thế như chẻ tre đã đánh đuổi thủy tộc chạy về đại dương. Nhưng loài người đối mặt với đại dương vẫn không có phương cách nào.

Cuộc chiến này không bên nào chiến thắng, hai bên trong tám năm chiến đấu đều tổn thất hết sức nặng nề. Sau hòa bình là chiến tranh, sau chiến tranh là hòa bình, đầy là vòng tuần hoàn của sanh mệnh.

Đến năm 10 theo lịch thần nguyệt, vì để thúc đẩy phát triển nhanh chóng hơn, hai bên đã đạt thành thỏa hiệp, rốt cuộc khôi phục lại hòa bình, phảng phất hết thảy quay về thời kì hòa bình. Tất cả chủng tộc đều ra sức phục hồi vết thương chiến tranh. Loài người không thể nghi ngờ là bên cao hứng nhất, bởi vì bọn họ đã tiếp tục chứng minh mình mới chính là chủ nhân của đại lục một lần nữa .

Ở ngoài khơi phía nam đại lục Maya, một trong những vùng biển giàu có nhất, đây chính là là nơi tập trung của các ma pháp sư hùng mạnh nhất hải tộc, cũng là một trong sáu đại vương tộc: vùng biển của giống nòi mỹ nhân ngư cao quý. Mỗi một mỹ nhân ngư đều là thủy hệ ma pháp sư bẩm sinh, cũng là danh từ chỉ cái đẹp. Bọn họ sở hữu vị trí cao vời trong thủy tộc nên vùng biển của mình cũng là nơi xinh đẹp giàu có nhất.

Nhưng trên đời này không có sự tồn tại của tuyệt đối hoàn mỹ, tại vùng biên của vùng biển mỹ nhân ngư tồn tại một khu vực cấm, đó chính là vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’. Từ sau khi khi thần nguyệt hàng lâm, nơi đây liền trở thành khu vực cấm của các loài có tính mạng. Bất kể là thủy tộc hay là loài người, phàm bất cứ ai dám can đảm tiếp cận nơi đây, thậm chí là chưa có vào trong, cho dù chỉ mới đến gần, đều có thể bị hút vào trong vực sâu. Truyền thuyết cho rằng ma quỷ từ khi thần nguyệt hàng lâm liền ở tại nơi này.

Bên ngoài vùng biển ‘ Bách Mộ Tử Vong’ tràn ngập lượng lớn thủy nguyên tố hung bạo cùng các giống loài thủy quái. Bọn chúng không thể gọi là thủy tộc, bởi vì chúng chỉ là các sinh vật không có trí tuệ, giống như loài thú trên lục địa, thủy tộc cũng có thủy quái, đương nhiên có một số loài thủy quái quá mức hùng mạnh đến nỗi thủy tộc cũng không muốn trêu chọc.

Không khác mấy với tưởng tượng, bên trong vùng biển tử vong nơi nơi đều là các loại thi hài, xương cốt, một số lượng lớn thuyền bè vỡ nát và một số thủy quái lượn lờ vô định .... Đây quả thực chính là địa ngục trần gian, khó có thể tưởng tượng nổi ngoại trừ thủy quái thì còn có loại sinh vật gì có thể sinh tồn được trong loại hoàn cảnh ác liệt này, thỉnh thoảng còn bị thủy nguyên tố tàn phá.

Mặc dù thủy tộc trời sinh có sự liên hệ mật thiết đối với thủy nguyên tố, phòng ngự cũng đặc biệt cao, nhưng việc gì cũng chỉ là tương đối. Thủy tộc cũng rất sợ bị thủy nguyên tố làm bị thương. Một khi bị thương cũng rất khó chữa trị, đó cũng là nguyên nhân khiến thủy tộc sợ hãi vùng ‘Bách Mộ Tử Vong’.

- Đứng lại, chết tiệt, đứng lại mau, để lại một chân rồi hẵng chạy.

Vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’ vốn đầy vẻ chết chóc đột nhiên thêm một điểm sinh cơ, nhưng điểm sinh cơ đó cũng quỷ dị khó có thể tưởng tượng ... Ở loại địa phương này làm sao lại có thể nghe được thanh âm của loài người chứ?

Đột nhiên một trận thủy lưu chảy tới, một con bạch tuộc tám vòi khổng lồ đang liều mạng bỏ chạy, trong đôi mắt to đùng đầy vẻ ủy khuất, thỉnh thoảng lại lo lắng nhìn về phía sau, mà đằng sau lại có một đứa bé dáng chừng tám chín tuổi đang cầm một con dao cùn liều mạng đuổi, miệng vẫn không ngừng la hét.

- Trảo tử chớ chạy, không có ích gì đâu, hòa thượng chạy đi miếu còn đó, lão nhân hôm nay muốn ăn vòi bạch tuộc nướng, ta cũng không còn cách nào.

Nếu có thủy tộc nào chứng kiến cảnh tượng như vậy tuyệt đối sẽ sợ đến té xỉu. Con bạch tuộc khổng lồ này chính là đại biểu của một trong những loài thủy quái khó chơi: tộccken. Chưa nói đến sức mạnh của bản thân, nó còn biết thủy hệ ma pháp, nhất là có thể phóng ra độc vụ có khả năng gây tê liệt và che mắt ở phạm vi lớn, có thể nói là một trong những loài quái vật tung hoành dưới đáy biển. Dưới đáy biển có thể sử dụng ưu thế bản thể để áp đảo chúng cũng chỉ có long tộc, chứ cả cự kình tộc cũng không nổi. (chú thích: cự kình: cá voi)

Khục khục, nhưng mà con quái thú của tộccken trước mắt không ngờ lại đang liều mạng bỏ chạy, ngay cả một chút ý đồ phản kích cũng không có, cho dù là vậy thì tốc độ di chuyển của tộccken cũng nổi tiếng nhanh, chủng tộc có thể đuổi kịp chúng cũng không nhiều.

Nhưng tại vùng biển này thì bất cứ loài sinh vật sống sót đều là không bình thường, đứa bé tay cầm một con dao cùn không biết từ đâu tới chẳng những không đẩy nhanh tốc độ mà lại ngừng lại, lắc đầu ra vẻ bất đắc dĩ nói:

- Ài, thật là không chịu nghe lời, mặc dù đáng khen cho tinh thần dẫu thua cũng chiến, nhưng mà lão nhân đã sắp sửa nổi nóng rồi, không có thời gian chơi với ngươi nữa!

Đột nhiên nó nhún mình tạo tư thế tăng tốc như một thanh kiếm sắc trong nước, trong nháy mắt đã vượt qua thủy quái tộccken rồi cản ngay trước mặt nó. Thủy quái hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn tư tưởng, thấy sắp tông bay tiểu hài tử liền ngoan ngoãn dừng lại, vươn một cái vòi ra, sau đó dùng bảy cái vòi còn lại vòng lên che mắt mình.

- Ài, Trảo tử, ngươi cũng mười tuổi rồi mà sao nhát gan vậy, hơn nữa, cái vòi của ngươi trong một ngày sẽ mọc lại đủ, mà bọn ta cũng ăn đâu có được bao nhiêu đâu.

Một cái vòi của cạch tuộc khổng lồ tộccken lớn gần bằng một nửa đứa bé, mang hết sức trâu bò mới có thể chặt đứt ra một khối .... Quá trình này đối với bạch tuộccken thật thảm không nói nên lời.

Tiểu hài tử ôm lấy một đoạn vòi bạch tuộc cao ngang nó rốt cuộc cũng vui vẻ:

- Hì hì, cám ơn nhé, Trảo tử, lần sau ta sẽ mời ngươi ăn cá, ài, sao lại chạy nữa rồi, thật nhát gan.

Nói xong liền cõng đoạn vòi bạch tuộc tiến về một cái thương thuyền đổ nát.

Khi tới gần thương thuyền khoảng năm sáu thước, nước biển phảng phất như bị ngăn cách lại, nhưng mà đứa bé trai sớm đã quen thuộc liền từ tốn vác vòi bạch tuộc nhảy xuống mặt đất rồi đi vào.

- Uy, lão đầu, con về rồi đây, hôm nay ăn vòi bạch tuộc nướng thôi.

- Caesar, đã dặn ngươi cả vạn lần rồi, phải chú ý lễ nghi, lễ nghi!

Lão nhân chính là đại ma pháp sư loài người Mattoon, dù thời gian đã trôi qua mười năm nhưng trừ mái tóc bạc trắng ra thì đại ma pháp sư cũng không có biến đổi gì lớn.

Vốn những người sở hữu lực lượng hơn người thì tuổi thọ cũng rất dài.

- Ai, vâng, vâng, đừng niệm kinh nữa mà, những người nghèo khổ như chúng ta thì dùng thứ lễ nghi để mà chi, đó là việc của quý tộc, chúng ta ngay cả bình dân cũng không bằng, lại đây, nấu ăn, nấu ăn.

Đối với vị tiểu vương tử trước mặt, Mattoon cũng không có cách nào, sau khi ông tỉnh dậy vốn tưởng là đã tới địa ngục, chung quanh đều là các giống loài hải yêu, không nói ma lực của đã cạn hết, cho dù là ở thời kỳ toàn thịnh cũng không cách nào chiến thắng nổi bấy nhiêu siêu giai thủy quái, trong đó còn kể cả các giai cấp mà mơ cũng chưa từng mơ tới. Nhưng kỳ quái là đám hải yêu vốn hung bạo giống như ma thú trên mặt đất này lại không có ý định công kích bọn họ mà Mattoon phát hiện ngoại trừ ma lực của bản thân cạn sạch ra thì tinh thần lực lại cũng trở nên vô cùng tiến bộ, ông đã tiến vào cảnh giới ma đạo sĩ mà trước đây có nghĩ cũng không dám nghĩ đến. Phải biết rằng, cả đại lục cũng chỉ có ba vị đại ma đạo sĩ, bọn họ đã siêu việt khỏi ma pháp công hội, muốn trở thành ma đạo sĩ cũng phải trên tám mươi tuổi, đó là còn phải là có thiên phú cùng với nỗ lực không ngừng.

Mà ông năm nay mới có sáu mươi tuổi, tuyệt đối có thể coi là kỳ tích, nhưng khi so với tiểu vương tử thì kỳ tích của ông căn bản không là cái gì, đám hải quái sở dĩ không công kích bọn họ không phải vì đám hải quái này tính tình hiền lành, khi vương tử vừa bỏ đi thì đám gia hỏa hung bạo này lập tức biến thành ma quỷ dưới địa ngục. Mười năm vừa qua ông đã chứng kiến rất nhiều cường giả chết tại mảnh hải vực này.

Có vương tộc mỹ nhân ngư tới chinh phạt, cũng có sự tấn công đến từ thế giới loài người, nhưng tại nơi mà các siêu giai hải yêu tụ tập này, hết thảy mọi sự phản kháng đều là vô ích, Mattoon cũng không biết vì sao bọn chúng lại ở nơi này, nhưng hết thảy những việc không bình thường vẫn cứ tồn tại như vậy.

Loài người không thể nào tồn tại dưới đáy biển, đây chính là việc tất cả các chủng tộc đều biết, cho dù người đã trở thành ma đạo sĩ như Matton cũng không được, ông cùng lắm là dựa vào phong hệ mạnh mẽ mở ra một kết giới để sinh tồn trong mấy giờ, từ khi trước chỉ có thể được mười phút cho đến bây giờ đã hơn mười giờ, đó chính là thần tích mà người ngoài cho rằng khó tin nổi, mà đối với thủy hệ ma pháp ông cũng càng hiểu sâu sắc hơn.

Nương vào phòng ngự ma pháp trận trên một con thuyền chìm, Mattoon đã sáng tạo ra một căn phòng để sống dưới đáy biển.

Nhưng vương tử Caesar, nó tuyệt đối là loài người, lại có thể tự do tự tại sinh sống dưới đáy biển, hơn nữa tốc độ di chuyển trong nước thậm chí còn nhanh hơn siêu giai thủy quái, đồng thời cũng có thể sống trong kết giới chống nước của ông. Nhưng chuyện khiến Mattoon đau đầu là năng lực ma pháp của Caesar, thật sự .... chỉ có thể học được cấp thấp nhất: thủy cầu, phong đao, hỏa cầu, hơi khó một chút là không làm được, ma đạo sĩ cũng bó tay. Bất quá Caesar đối với việc này cũng rất không để ý, nó vốn cho rằng mình chỉ là một đứa bé hải tộc mồ côi chỉ cần sống vui vẻ là tốt rồi.

Có thể là đám hải yêu cũng biết quan hệ giữa ông với Caesar, một thời gian sau, cũng tỏ ra hòa thuận đối với ông, còn Mattoon cứ cách một đoạn thời gian lại ra bên ngoài vùng biển Bách mộ thám thính một ít tin tức, nhưng những tin tức này cũng không có gì tốt đẹp.

Mười năm, hết thảy rốt cuộc cũng trở lại bình thường, nhưng Cagliari đã có người kế thừa mới còn vương tử bây giờ lại chưa có đủ thực lực. Kỳ thực sâu trong lòng Mattoon đã kiên định cho rằng số mệnh của vương tử hết thảy đều có thần định sẵn, người nhất định là con trai của thần linh, thần để vương tử rơi vào đại dương, vậy thì nhất định đã có an bài trước, giống như là lời tiên đoán đã nói.

Hết thảy cứ thuận theo tự nhiên thôi, thân là một vị ma pháp sư cung đình, việc Mattoon cần làm là phò tá vương tử. Đến khi vương tử trưởng thành thì sẽ nói cho người sự thật, đến lúc đó nên lựa chọn như thế nào, vương tử cũng có thể có quyết định của riêng mình.

- Way way, lão đầu, sao lại ngẩn ngơ thế, mau nướng đi chứ, con phát hiện ra hình như ở dưới đáy biển này chỉ có ông mới biết dùng lửa, há há, bọn họ thật không có khẩu phúc.

Caesar đã bắt đầu chảy nước miếng nhìn vòi bạch tuộc. Dưới đáy biển nướng vòi của cao giai hải yêu, sợ rằng cũng chỉ có nó làm được.

- Ha ha, vậy sao, muốn ăn à, lấy ra đây, mũi của ta rất linh đó!

Mattoon hít hít mũi cười.

Nhìn thấy ánh mắt thèm thuồng của pháp sư, Caesar bất đắc dĩ rút chai rượu ngon trong người ra:

- Khục khục, lão nhân, con phải nói trước, mỗi người một nửa, đây là con mất đến nửa tháng tiền công mới mua nổi đó.

Bởi vì Caesar có thể tự do ra vào vùng biển “Bách Mộ Tử Vong”, hơn nữa chiến tranh cũng đã chấm dứt nênMatton cũng để cho Caesar đi ra ngoài tiếp xúc với một ít hải nhân, đương nhiên cũng phải cải trang một ít vì dù sao bản chất của hải tộc với loài người vẫn khác nhau, tuy rằng hải tộc có dáng vẻ gần giống như loài người, nhất là các chủng tộc cao cấp như Mỹ nhân ngư tộc, Long nhân tộc nhưng mà hoàn toàn giống như loài người thì lại rất là không bình thường. Như Mỹ nhân ngư tộc có mái tóc mang màu của đại dương, hơn nữa bọn họ có thể tự do biến đuôi cá thành đôi chân, còn Hải long tộc có sừng rồng trên đỉnh đầu.

Mặc dù Caesar sở hữu một số năng lực kỳ quái nhưng một khi bại lộ thân phận thì sẽ rất đáng sợ. Sự thù địch của hải tộc với loài ngoài không phải ngày một ngày hai có thể giải quyết được, có lẽ là vĩnh viễn cũng không giải quyết được.

Điểm ấy đương nhiên không thể làm khó được người đã trở thành ma đạo sĩ như Mattoon. Hầu như mỗi một ma pháp sư đều là một vị luyện kim thuật sư xứng chức, chỉ cần một cái mặt nạ tinh tế của Xà âu tộc (không biết phiên âm của cái gì, ai biết chỉ với nha) cộng thêm một ít ma pháp ngụy trang cấp thấp thì đối với thủy tộc vốn không quen thuộc với loại tinh thần tiểu ma pháp này căn bản không thể nào nhận ra được.

Năng lực thích nghi của Caesar so với tưởng tượng còn mạnh mẽ hơn nhiều, rất nhanh chóng đã xâm nhập vào hải tộc hơn nữa lại tìm được một công việc vặt tại một cái quán rượu nhỏ, đồng thời cũng biết được sự ngon lành của rượu hải tộc.

Một già một trẻ vui vẻ ăn món nướng, nhưng giây phút này, vận mệnh thực sự đã sắp tới....