....
- Được rồi ! Lớn lên ta sẽ lấy ngươi nha!
Bích Huyền đã rất tốt chuẩn bị bị cự tuyệt cùng tức giận Thiên Huyết , bởi vì nàng nghĩ , xét cho cùng thì nàng cũng chỉ là một tên nha hoàn địa vị thấp kém , có chút thực lực được thiếu gia bồi dưỡng mà ra . Kì thực nói ra câu nói kia trong thâm tâm nàng đã bốc lên một nỗi sợ không tên , nàng sợ thiếu gia sẽ ghét bỏ nàng, bỏ rơi nàng như phụ mẫu thân sinh và dưỡng mẫu , nàng cảm thấy hối hận khi nói ra câu nói đó , có thể nhiều lúc nàng chỉ đơn thuần nghĩ sẽ ở bên cạnh thiếu gia thầm lặng chăm sóc cho hắn suốt đời nhưng hôm nay , có lẽ đã bị thứ gì đó xúc động đến , nàng đã lấy hết dũng khí để nói ra câu nói kia , bày tỏ tấm lòng của nàng.
- Thiếu.... Thiếu... Thiếu gia , ngươi... ngươi vừa nói gì cơ ? Ngươi.... Ngươi có thể nhắc... nhắc lại được.... được sao ?
Đang tràn đầy cảm xúc sợ hãi và hối hận nàng bỗng nhiên nghe thấy câu nói của thiếu gia nàng Thiên Huyết, nàng có cảm giác nàng đã nghe được cái gì đó rất mơ hồ làm cho nội tâm nàng vui sướn, nàng lại dùng giọng nói lắp bắp nghẹn ngào kích động hỏi lại Thiên Huyết .
- Hazz ! Ngươi cái này ngốc nghếch thiếu nữ , nghe cho kỹ đây. Ta nói : Đợi sau này ngươi lớn lên một chút! Ta lấy ngươi a.!
Âm thanh của Thiên Huyết vang vọng cả một vùng chiến trường, từng câu từng chữ rõ mồn một truyền vào tai những người đang có mặt ở đây.
Những nhân loại vvẻ mặt trở nên thiên biến vạn hóa , kẻ thì hâm mộ , kẻ thì ghen tỵ, kẻ thì sợ hãi nhưng chung quy tất cả đều có chung một ý nghĩ đó là : bọn hắn bị cho thành không khí. Đúng vậy a ! Các ngươi tình chàng ý thiếp có thẹ hay không tìm một chỗ yên tĩnh, phong cảnh hữu tình để đàm luận luyến ái , thậm chí có thể làm một số chuyện quá lứa tuổi cũng được a. Vì sao cứ phải giữa thanh thiên bạch nhật như thế , hơn nữa còn là ở một khung cảnh không khác gì tula địa ngục để là mmấy chuyện này a. Các ngươi có hay không thấy chúng ta a. Thật là cực độ sỉ nhục.
- Thật... Thật lãng mạn a , thật ngưỡng mộ a.
Nó gì thì nói , trong tập thể nào cũng sẽ có ít nhất một thành phần có biệt và thành phần có biệt hiện tại chính là Hồng Nhung - Hoa Thanh các các chủ a. Hiện giờ hai mắt nàng đang tỏa ra từng vì sao nhỏ lấp lánh nhìn thẳng phía Thiên Huyết hai người, có thể lý giải được nàng là người đối với lãng mạn tình cảnh cực kì yêu thích và ước ao.
Mọi người cũng là nhìn thấy hành động của Hồng Nhung đấy, nhưng chẳng ai dám lên tiếng phàn nàn nàng, dù gì nàng cũng là nhất các chi chủ thanh danh nha, cũng đâu phải để làm cảnh , các lão đầu cùng mấy vị gia chủ , tông chủ còn lại thì cũng chỉ lắc đầu biểu thị không nói.
Cùng với phía nhân loại, bên hải thú thế nhưng thật sự là không hiểu chuyện gì xảy ra , bọn chúng chỉ cảm thấy chúng đang bị không nhìn , bị khinh thường, đặc biệt là năm con ngũ cấp đỉnh phong , bọn chúng là vương của một vùng, từ xưa đến nay vẫn luôn bá đạo làm việc tùy ý , chưa bao giờ bọn nó cảm thấy bị sỉ nhục sâu sắc như thế này. Nhưng bọn chúng đã là ngũ cấp đỉnh phong , đã có trí tuệ không thua gì nhân loại, khi nghĩ đến sự khủng bố của tên kia thì chúng đành phải nuốt lại phẫn nộ vào bụng, im lặng không nói gì.
Còn nhân vật chính bây giờ - Bích Huyền, nàng đang có cảm giác mình đang nằm mộng , nàng đang mơ thấy thiếu gia đồng ý lấy nàng, nước mắt 💧đã ngừng rơi bây giờ lại tiếp tục chảy xuống, từng giọt nước mắt bởi vì nàng vẫn đang cúi đầu nên đang lơ lửng trên không trung , chúng nhìn như những giọt pha lê thánh khiết, tuyệt mĩ rơi xuống đại địa .
- Thiếu gia... Ngươi... Ngươi nói cho ta biết có phải hay không là ta đang mơ ?
Nhìn Bích Huyền ngây ra hỏi như nngười mất hồn , Thiên Huyết nhẹ ôm nàng vào ngực, hôn lên vầng trán xinh đẹp của nàng nhẹ cười nói.
- Không ! Đây dĩ nhiên không phải mơ nha ! Đây chính là sự thật, ngươi sau này sẽ là lão bà của ta nha.
Ai biết đâu được vừa nghe thấy lời Thiên Huyết nói, Bích Huyền khóc càng trở nên lợi hại , nàng giọng nói còn kèm theo tiếng nấc nghẹn ngào.
- Hức... Thiếu gia ... Hức..ngươi có biết hay không lúc nãy ta thật sợ a... Hức... Ta sợ ta thân phận nha hoàn thấp kém ... Hức... không xứng được với ngươi a , ta sợ ngươi từ chối sau đó sẽ tức giận đuổi ta đi đấy.... Hức.. Ta rất sợ phải rời xa ngươi... Hức..
- Huyền nhi , không muốn suy nghĩ như vậy tiêu cực nha , thân phận của ngươi mà nói đối với ta không quan trọng ,mà lại ngươi như thế khả ái xinh đẹp nữ hài ta làm sao nỡ bỏ ngươi cho được. Không được khóc nữa nha , khóc sẽ xấu, không có ai thương.
Nghe xong một những lời nói này của Bích Huyền, Thiên Huyết là hiểu ra a , hiện tại hắn đã biết được nàng có bao nhiêu áp lực a , về phần thân phận của Bích Huyền, hắn thật sự không quan tâm, mà lại một người có hải hồn và huyết mạch cấp bậc vượt qua cả chí tôn cấp bậc thì làm sao có thể có gia thế tầm thường cho được. Hắn thực sự càng lúc càng thấy yêu thương cô gái nhỏ này rồi.
- Ân ! Thiếu gia ! Ta sẽ lại không khóc nữa ! Ta hiện tại có cảm giác như mình là người hạnh phúc nhất trên thế gian nha. Ước gì giây phút này mãi mãi dừng lại a.
- Ân !
Thiên Huyết ôm Bích Huyền càng thêm chặt , Bích Huyền cũng thuận theo ôm chặt lấy hắn , vùi mặt vào ngực Thiên Huyết trông cực kì hạnh phúc.
Thiên Huyết cũng không thể không bất ngờ vì thật sự nhân loại ở đây trưởng thành rất sớm , hắn đi qua một số thành trì thì đã thấy hài tử giống như hắn mười hai, mười ba tuổi đã có bạn gái đi theo bên cạnh, mười sáu tuổi đã có thể kết duyên phu thê.
Thiên Huyết và Bích Huyền lẳng lẽ cứ như vậy lặng lẽ ôm nhau , mây đen xung quanh bỗng bị một tia sáng của thái dương chiếu xuống xua tan , ánh nắng phủ xuống , chiếu sáng khắp chiến trường , từng tia thái dương như càng làm tô thêm màu đỏ của máu huyết chưa tan trên đại địa cũng như trên từng tán lá cây, khung cảnh bừng sáng lên như chúc phúc cho hai người bọn họ.
Ôm được một lúc, Thiên Huyết như nhớ ra điều gì quan trọng , vỗ vỗ lưng Bích Huyền một chút sau đó nhẹ buông nàng ra.
- Huyền nhi , ngươi thế nhưng vẫn còn công việc quan trọng chưa làm đấy. Ngươi ngay lập tức cho ta luyện hóa Ngọc Lục quả .
- A ! Thiếu gia , ngươi cũng đừng vội vàng như thế nha , người ta thế nhưng sau này sẽ là lão bà của ngươi đấy.
Đã khai tâm Bích Huyền bây giờ rất vui vẻ, nghịch ngợm trong tay Ngọc Lục quả vẻ mặt đáng yêu nói.
- Được! Được! Thế nhưng Ngọc Lục quả để thời gian lâu dần sẽ bị tan biến đấy.
- A ! Ta mới mặc kệ , thiếu gia , ngươi hôn ta một cái nha.
- Ngươi cái nha đầu này thật là.
.. .. .
Náo loạn một hồi , cuối cùng Bích Huyền cũng phải ngoan ngoãn nghe lời Thiên Huyết , ngồi xuống bên trên cành cây của Ngọc Lục thụ .
Bích Huyền ngồi xếp bằng , bắt đầu quá trình luyện hóa Ngọc Lục quả.
Dần dần Ngọc Lục quả trong tay Bích Huyền chậm rãi nhỏ đi , khí tức của nàng cũng theo đó ngày càng kéo lên như vũ bão.
Sau cùng , khi còn lại tia hải khí cuối cùng của Ngọc Lục quả bay ra nhập vào thân thể Bích Huyền , khí tức của nàng lúc này đã cực kỳ khủng bố, lan tỏa ra xung quanh khiến cho đám hải thú và nhân loại kia bị đè nén quỳ rạp xuống đất.
- Thật... Thật kinh khủng khí tức...
- Ta ... Ta cảm thấy nếu như tiến thêm mấy bước nữa ta chắc chắn sẽ bị uy áp này nghiền chết.
- Quá kinh khủng ...
Bùm ! Bùm! Bùm 💥💥💥
Những kẻ yếu ớt không chịu nổi uy áp mạnh mẽ của Bích Huyền nghiền ép cho bạo thể mà chết.
Uỳnh! Ầm ! Ầm ! Ầm ! Kíuuuuuu!
Kèm theo từng âm thanh bạo nổ , bỗng nhiên một tiếng hót vang kinh thiên vang lên .
Tiếp theo sau là một thân hình khổng lồ màu bạch sắc từ phía sau Bích Huyền bay lên.
Thân hình bạch sắc này hai cánh dang rộng , phiêu phù trên không trung , lúc này Thiên Huyết mới nhìn rõ nó là cái gì. Đầu gà , hàm én , cổ rắn , lưng rùa , đuôi cá , đây là năm đặc điểm mà Thiên Huyết có thể miêu tả về con vật này. Nói đúng hơn , đây chính là một con Phượng Hoàng, hơn nữa còn thuộc giống loài cực hiếm : Bạch Phượng Hoàng.
"Đinh.
Tính danh: Bạch Phượng Hoàng .
Trạng thái : Hải hồn.
Đẳng cấp : ????
Thông tin : Viễn cổ hải hồn.? ???? "
Đây là những thông tin ngắn ngủi mà Thiên Huyết biết được về con Bạch Phượng Hoàng này.
Tùy theo con Bạch Phượng này xuất hiện là một luồng hàn ý cực mạnh, đóng băng gần như toàn bộ Gia Liên sâm lâm.
Bích Huyền lúc này đang được một ngọn bạch sắc hỏa diễm bao quanh , nàng có lẽ là đang tiếp nhiện truyền thừa.
- Chậc , rõ ràng đẳng cấp còn trên cả Chí tôn a , vậy mà trước đây ta chỉ dò ra là Chí tôn cấp. Hazz hệ thống, ngươi thật lỗi a. !
"Đinh. Thưa kí chủ, có lẽ lúc đó Bạch Phượng hải hồn đang bị phong ấn nên nó bị suy yếu đi , hiện tại nó đã phá bỏ lớp phong ấn để đi ra ngoài nên đẳng cấp theo đó khôi phục. "
- Ồ thì ra là.... Hử ?
Bỗng nhiên Thiên Huyết cảm nhận được một luồng hàn khí lạnh lẽo nhằm thẳng vào mình.
- Hừ ! Ta không phải là địch nhân của nàng , ta thế nhưng là lão công của nàng a.
Ầm ! Gào !
Tiếp theo tiếng gào thét, Thiên Huyết đằng sau lưng xuất hiện một con Huyết Long , đây cũng là hải hồn của Thiên Huyết.
Huyết Long vừa ra , một đạo kinh thiên sát khí cùng huyết khí theo đó mà ra chống chịu lại hàn khí của Bạch Phượng.
Hàn khí cùng huyết khí đối chọi hay gắt không bên nào chịu nhường bên nào.
Kíuuuuuu! Kíuuuuu !
Bạch Phượng hót lên một tiếng sao đó bỗng nhiên đình chỉ hàn khí tỏa ra. Đang lúc Thiên Huyết còn đang nghi ngờ thì bỗng nhiên một dáng hình yểu điệu đi ra từ trong đóa kia bạch hỏa .
Bích Huyền bước ra , nàng hiện tại đã như một con người khác , nếu như trước đây nàng xinh đẹp khả ái thì hiện tại, nàng lại như một thiên thần hạ phàm , hơn nữa quần áo của nàng đã bị bạch hỏa thiêu rụi lộ ra trắng bóc làn da mềm mại.
Nàng tiến lên trước mặt Thiên Huyết, khuân mặt xinh đẹp nở một nụ cười xinh xắn thánh khiết khiến cho người ta không dậy nổi một tia tà niệm nào.
.....
(^^ Thứ bảy máu chảy về tim , chúc mọi người đọc truyện vui vẻ. Mọi người đọc xong chương rồi thì nhấn nút
"Ta Thích "
phía dưới giùm ta nha. Xin chân thành cảm tạ.)💖💖💖💖💖💖💖