Chương 22: Bị tập kích! Phản sát! ( Cầu đề cử.)

...

- Bọn chúng muốn sát ta ? Haha Ta cũng đang muốn thử một chút đây.

Tiếng cười quái dị của Thiên Huyết vang vọng trong hang động làm cho Bích Huyền ngồi bên cạnh cũng phải run run.

- Thiếu gia , đến giờ ta ... ta vẫn luôn thắc mắc tại sao ngài lại liều... liều mạng như vậy để cứu ta ?

Âm thanh nhu nhược của Bích Huyền vang lên đánh tan sự quái dị mà Thiên Huyết mang đến. Nghe thấy Bích Huyền hỏi Thiên Huyết đến trước mặt nàng xoa nhẹ đầu Bích Huyền mỉm cười nhẹ giọng nói.

- Ta cứu ngươi vì ta thích làm như thế, ngươi tin không?

. ...

Một ngày trước...

Lúc mà Thiên Huyết chen vào đám đông để xem náo nhiệt , ngay khi thấy Bích Huyền tula nhãn khởi động dò xét.

"Đinh.

Tính danh : Phượng Bích Huyền.

Tuổi : 7

Tu vi : Không.

Huyết mạch : Bạch Phượng huyết mạch.

Đẳng cấp huyết mạch : ???

Hải hồn : Bạch Phượng hải hồn. (Bị phong ấn )

Thông tin hải hồn :???

Thông tin thêm : ???? "

"Hệ thống, tại sao có nhiều chỗ có dấu hỏi vậy ? "

"Đinh. Thưa kí chủ, bởi vì kí chủ đẳng cấp không đủ .! "

"Đẳng cấp không đủ ? "

"Đinh. Đúng vậy, kí chủ đang ở hạ vị diện nhưng những thông tin kia lại có thể ở những vị diện cao hơn thậm chí là ở trung châu mà hệ thống mới chỉ đẳng cấp 1 , yếu nhất , không thể xuyên qua tấm màng kia được. "

"Thì ra là vậy, ta hiểu rồi. "

"Chờ chút hệ thống, tại sao Hải hồn của nàng ta lại bị phong ấn ? "

"Đinh. Kí chủ không đủ cấp độ để tra xét. "

"Chết tiệt hệ thống, ngươi thật vô dụng. "

Gào thét nguyền rủa hệ thống xong xuôi, Thiên Huyết lại tiếp tục hỏi.

"Hệ thống, nếu như Hải hồn nàng ta bị phong ấn, có hay không cách để nàng ta tu luyện ? Ngươi có biết cách nào để phá giải phong ấn kia không? "

"Đinh. Có thể thưa kí chủ, vì nàng ta đã thức tỉnh Hải hồn nên chỉ cần tìm ra công pháp phù hợp với thuộc tính của nàng ta là được còn vấn đề phong ấn , hệ thống chỉ biết được hai chữ . "

"Hai chữ ? "

"Đinh. Đúng vậy,thưa kí chủ, đó là (Tùy duyên) "

"Tùy duyên sao? Thật thú vị. "

Nghe thấy hai chữ đó Thiên Huyết bất chợt muốn đi sâu vào tìm hiểu.

"Hải hồn Bạch Phượng sao ? Thật quen thuộc, hình như ta đã đọc ở đâu đó rồi ? "

Tự lẩm bẩm một mình, Thiên Huyết lặng lẽ vận chuyển ký ức lực tìm kiếm .

"Đúng rồi , là nó. Không sai được. Bạch Phượng sống ở vùng cực băng , nàng là tồn tại dị biến của Phượng tộc, có thể nói , lửa của nàng không nóng bỏng như Phượng tộc bình thường mà lạnh lẽo, đúng rồi cchính là như thế, thuộc tính của nàng là biến dị của thủy thuộc tính hàn băng thuộc tính . "

- Aaaa.

Tiếng thét chói tai đưa Thiên Huyết trở lại với thực tại, nhìn sang thì đã thấy Bích Huyền bị tên hộ vệ của thiếu niên kia bắt lấy , đang la hét đầy hoảng sợ khi thấy hai tên hộ vệ khác tiến đến gần thi thể dưỡng mẫu của nàng .

" Hazz ! Tuy không biết tại sao, nhưng trong tâm trí ta nói cho ta biết nếu như không cứu ngươi ta sẽ hối hận cả đời. "

Thở dài một hơi, Thiên Huyết bước ra khỏi đám người, lao nhanh về phía Bích Huyền.

...

- Thiếu gia .... Thiếu gia... Thiếu gia...

Giọng nói trong trẻo, nhu nhược của Bích Huyền vang lên đánh thức Thiên Huyết khỏi hồi ức. Nhìn một bên tiểu cô nương nhỏ nhắn , Thiên Huyết rất có cảm xúc muốn ôm nàng vào lòng che chở , bảo hộ nàng .

- Có chuyện gì ngươi nói đi.

Bích Huyền nhìn vẻ mặt hoà ái của Thiên Huyết, trong thâm tâm cũng như có một điều gì xúc động.

- Thiếu gia , ta... ta chỉ muốn nói, thiếu gia là người thân duy nhất của ta bây giờ, dù thiếu gia nói gì ta cũng tin , chỉ mong thiếu gia đừng bỏ rơi ta .

Nhìn thấy ánh mắt trong suốt, nhu nhược đang nhìn mình, Thiên Huyết nhẹ nhàng đưa tay lên cái đầu nhỏ nhắn của Bích Huyền nhẹ nhàng xoa đầu nàng.

- Tiểu nha đầu ngốc nghếch, ngươi là thiếp thân thị nữ của ta nha , làm sao ta có thể bỏ mặc ngươi được.

"Hazzz , ngươi có biết rằng, chính ngươi cũng là người thân duy nhất của ta hiện tại. "

- Hử ?

Cảm nhận thấy cái gì, Thiên Huyết vội vàng ôm lấy Bích Huyền nhảy ra chỗ khác, chỗ mà Thiên Huyết và Bích Huyền vừa ngồi bất chợt đã có hai thanh thương sắc bén đâm vào. Có thể tưởng tượng nếu như Thiên Huyết không phản ứng kịp thì có lẽ cả hắn và Bích Huyền đều đã bị đâm thủng người rồi.

- Ra đi lũ chuột Trình gia , ta không thích chơi trốn tìm vì nó rất nhàm chán .

Thiên Huyết lạnh nhạt hướng về một phía rừng rậm nói.

- Ahàhàhà , tiểu quỷ , có chút đảm lượng, ta thích, được giết loại yêu nghiệt như thế trong tâm khảm ta đang kích động vì vui sướng .

Một giọng nói âm dương quái khí từ trong rừng rậm vang lên , một tên người gầy gò , mặt nhìn trắng bệch như bệnh thiếu máu lâu ngày. Đi phía sau hắn là hơn hai mươi người , đủ mọi thể loại, có nam , có nữ , có kẻ béo mập , có người gầy gò , có kẻ to lớn vạm vỡ , nhưng tất cả đều có một điểm chung đó là khuân mặt đều trắng bệch như bị thiếu máu lâu ngày.

- Hừ ! Lão già kia thật phiền phức, chỉ là một tên nhãi ranh mà cũng phải điều động toàn bộ Trình vệ chúng ta, thật phí công ta đến.

- Đừng khinh địch, lão Thất.

- Rồi, rồi lão đại

Tên gọi lão đại chính là tên đầu tiên bước ra nói chuyện với Thiên Huyết, còn tên được gọi kia trông dáng vẻ thì có lẽ là một tên thanh niên tầm đó.

Trong lúc bọn người tự xưng là Trình vệ kia đang dò xét Thiên Huyết thì bên này đồng dạng Thiên Huyết cũng đang dùng tula nhãn thăm dò bọn chúng.

Bất chợt, tên lão đại kia lại cười cất cái giọng âm dương quái khí nói với Thiên Huyết.

- Tiểu quỷ, tuy ta rất có lòng quí tài nhưng mà, hôm nay ngươi chắc chắn phải chết nha.

Thiên Huyết nghe giọng điệu của tên lão đại kia thì bỗng cười lạnh.

- Ha ha ! Giết ta ? Chỉ bằng một tên Hải vương nhị tinh , năm tên Hải tông cửu tinh , mười một tên Hải tông bát tinh và ba tên Hải tông thất tinh sao ? Các ngươi, còn chưa đủ tư cách.

Thấy giọng điệu phách lối của Thiên Huyết, tên lão thất kia rõ ràng đã bắt đầu nổi nóng.

- Tiểu quỷ , đừng có phách lối , hôm nay ngươi chắc chắn phải chết.

Quát lên một tiếng , tên lão thất lao lên về phía Thiên Huyết, cây gậy trong tay vung lên quật về phía Thiên Huyết.

Cảm nhận được một lực lượng phả vào mặt , Thiên Huyết quay lại nhẹ giọng nói với Bích Huyền.

- Bích Huyền, ngươi chạy ra xa một chút nha , ngươi ở đây ta chiến đấu sẽ bị phân tâm.

- Nhưng thiếu gia...

- Không sao , tin tưởng thiếu gia của ngươi.

- Thiếu gia , ngài... ngài bảo trọng.

Nhìn thấy Bích Huyền đi xa một chút, Thiên Huyết quay lại nhìn tên lão thất đang lao đến , lấy ra tula kiếm chuẩn bị chiến đấu .

- Hừ tiểu tử , thân mình lo chưa xong còn muốn lo cho người khác, đợi ngươi chết rồi ta sẽ cho nàng xuống bầu bạn cùng ngươi dưới hoàng tuyền. Ahahaha.

Nắm chặt tula kiếm trong tay , Thiên Huyết cười lạnh.

- Để xem các ngươi có đảm lượng đó hay không đã , ta đang muốn xem xem sức mạnh của ta đạt đến mức độ nào rồi.

Lúc này , tên lão thất đã đến trước mặt Thiên Huyết.

[Huyền cấp cao giai hải kỹ. Hắc diễm côn]

Hừ lạnh một tiếng, Thiên Huyết giơ lên tula kiếm.

[Tula biến tầng hai ]

[Huyết long kiếm trảm ]

Một đường kiếm mang màu huyết đậm đặc lao thẳng đến đọ sức với thiết bản của tên Trình Thất kia.

[Huyền cấp trung giai hải kỹ. Toàn phong trảm]

Lại chém thêm một đường kiếm mang nữa nhưng lần này là màu bạch sắc, kiếm mang lao đến phía Trình Thất .

- Không ổn ! Lão thất cẩn thận.

Tên lão đại nhìn thấy kiếm mang màu bạch sắc lao đến phía Trình Thất thì hét lớn nhưng đã không kịp.

Trình Thất cảm nhận được luồng kiếm mang kia của ThiênHuyết nhanh tay đưa ngang thiết bảng ra đón đỡ .

Đúng lúc này , Thiên Huyết đã như quỷ mị đến trước mặt Trình Thất , mỉm cười.

- Vĩnh biệt!

Trình Thất chỉ kịp kêu một tiếng không một tiếng thì nắm đấm của Thiên Huyết đã lao như vũ bão đến bụng hắn.

[Huyền cấp cao giai hải kỹ. Hỏa cương quyền.]

Nắm đấm hỏa hình lao đến như không có vật cản đấm xuyên qua trái tim của Trình Thất, máu me bắn ra như mưa.

- Khà khà! Tư vị này thật khiến cho ta vui sướng!

Một nửa thân hình đầy máu do bị dính huyết Trình Thất của Thiên Huyết lộ ra trước mặt đám người Trình vệ, nắm đấm của Thiên Huyết đầy máu vẫn đang ở vị trí trái tim của Trình Thất trông Thiên Huyết lúc này không khác gì một vị tula là bao nhiêu.

...

(^^ Chào mọi người, xem xong chương thì mọi người nhấn nút " Ta thích " giùm mình nha. Cảm ơn mọi người nhiều.)