Chương 12: Thiên dực sư vương, bài học đầu tiên của cuộc hành trình. ( Cầu đề cử )

....

Nửa đêm , khi ánh trăng đã lên đến đỉnh đầu , hôm nay là một ngày trăng tròn, theo đặc tính của Thiên dực sư vương cứ vào những ngày trăng tròn, nó sẽ đi ra khỏi hang động để tắm ánh trăng , lúc đó thì tính cảnh giác của nó thấp nhất. Đây chính là lời mà Lâm Trọng đã giảng giải cho mọi người.

- Tên tiểu tử kia , hiện tại bọn ta phải đi săn một con Hải thú rất mạnh, nếu ngươi không muốn chết thì đừng rời khỏi đây, xong việc ta sẽ cho người tới tìm ngươi .

Đoàn trưởng Lâm Trọng quay người lại nói với Thiên Huyết.

- Phải đó Thanh Quân , đệ ở đây đợi chúng ta nha , chớ chạy loạn nha , chúng ta phải đi săn một con Hải thú rất mạnh, không có thời gian lo cho đệ được, đệ phải đứng im đây đó, không được chạy loạn đâu.

Ngọc Như cũng cúi xuống vuốt vuốt má Thiên Huyết và nói.

- Được nha tỷ tỷ , ta sẽ ngoan ngoãn đứng đây, ta thế nhưng rất ngoan nha.

Nói rồi Thiên Huyết làm bộ chết không rời vị trí đứng làm cho Ngọc Như phì cười nhẹ bẹo má Thiên Huyết.

- Được rồi, chúng ta xuất phát thôi , hôm nay phải săn được con Hãi thú này, tất cả xốc lên tinh thần đi nào, nếu xong chuyến này, chúng ta sẽ giàu to hahaha.

- Rõ , đoàn trưởng.

Tất cả dong binh cầm binh khí , khí huyết dâng trào hô to hưởng ứng lời của Lâm Trọng.

- Thanh Quân , đệ nhớ đứng im ở đây đó , đừng chạy linh tinh nha .

Như chưa thể yên tâm, Ngọc Như lại quay lại dặn dò Thiên Huyết.

- Đệ nhớ rồi tỷ tỷ. Đệ rất ngoan ngoãn nha .

Nghe được câu trả lời của Thiên Huyết, Ngọc Như yên tâm quay đầu chạy theo dong binh đoàn .

Theo như những thông tin mà Thiên Huyết moi được từ miệng của Ngọc Như, dong binh đoàn này được sư phụ của nàng thuê để săn giết Thiên dực sư vương. Theo như lời nói của Ngọc Như thì Bạch Hỏa đang tìm kiếm một loại dược thảo có tên là Lục diệp thảo , cấp ba thảo dược để cùng với hội trưởng của họ luyện chế một loại đan dược tăng lên tu vi của Hải sư .

Khi cả dong binh đoàn đã đi không thấy bóng dáng tiến về phía hang ổ của Thiên dực sư vương thì Thiên Huyết cũng lặng lẽ theo sau .

Hiện tại là nửa đêm nhưng đêm nay là đêm trăng tròn nên ánh trăng chiếu khắp khu rừng , tỏa ra những ảnh sáng kỳ diệu, nếu là ở thế kỷ 21 thì đây có lẽ là khung cảnh tuyệt đẹp có một không hai đối với các nhiếp ảnh gia và người đam mê chụp ảnh .

Thiên Huyết vẫn cứ lặng lẽ bước theo Lâm thiết dong binh đoàn. Đến khi một hang động to lớn xuất hiện phía trước thì toàn bộ Lâm thiết dong binh đoàn dừng lại và nhẹ nhàng ẩn núp ở các bụi cây.

Thiên Huyết cũng dừng lại và quan sát hang động trước mắt . đđây là một cái hang rất lớn , độ cao ít nhất cũng phải sáu mét, chiều rộng thì là bốn mét, đây là chỉ là cửa hang còn bên trong rộng lớn bao nhiêu thì Thiên Huyết vẫn chưa đoán được.

Bên cạnh hang có một hòn đá to và rất lớn, trên hòn đá là một con vật rất to lớn , có bộ lông trắng toát, trên lưng còn có một đôi cánh cũng màu trắng muốt, đây có lẽ là Thiên dực sư vương mà Thiên Huyết đang tìm . Con Thiên dực sư vương này có thể nói là con Hải thú to lớn nhất mà Thiên Huyết thấy. Chiều cao của nó phải cao tới bốn mét, sải vai rộng một mét năm , đôi sư nhãn tản mát ra từng trận bạch quang . Hiện tại, quanh người Thiên dực sư vương đang tản ra rất nhiều bạch quang êm dịu , đầu của nó hướng thẳng lên trời , cái bờm gợn từng gợn theo gió và năng lượng ánh trăng , trên từng cái chân , nhất là những chỗ ở đùi nổi llên từng cục cơ rắn chắc . Trên người con Thiên dực sư vương này tỏa ra một khí thế không giận tự uy .

Thiên Huyết lặng lẽ quan sát Thiên dực sư vương và để ý hành động của Lâm thiết dong binh đoàn. Từng dong binh nhịp nhàng hành động, chia ra từng tốp một đi bao vây xung quanh Thiên dực sư vương.

Bất chợt , Thiên Huyết chợt thấy được Ngọc Như đi theo thiếu nữ áo đen kia tảch ra khỏi đoàn đi về một hướng khác hoàn toàn. Thiên Huyết im lặng theo sau , thiếu nữ mặc bộ cẩm y màu đen dẫn Ngọc Như tách đi rất xa dong binh đoàn. Thiên Huyết cũng đang thắc theo sát phía sau để tìm lý do .

Đến một vách núi cao, Lục Hạnh ( tên của thiếu nữ có y phục mmàu đen kia ) quay lại và đứng ở đó , theo sau là Ngọc Như cũng dừng lại. Ở một gốc cây khác, Thiên Huyết cũng dừng lại để theo dõi chuyện gì xảy ra.

- Lục Hạnh , ngươi gọi ta ra đây có chuyện gì, nói nhanh lên, chúng ta không có thời gian nhiều đâu mọi người còn đang đợi.

Ngọc Như dẫn đầu lên tiếng hỏi.

- Hừ ! Vội vàng làm gì, ta gọi ngươi ra đây là có bí mật muốn nói cho ngươi nha .

- Có gì thì nói nhanh lên, ta không có thời gian dây dưa với ngươi đâu.

- Ngươi có biết tại sao ta lại dẫn ngươi ra đây không ?

Nói đến đây thì chính Ngọc Như cũng đang thắc mắc, thường ngày, Lục Hạnh chuyên môn cãi nhau với nàng, không ngày nào là không như vậy, thậm chí Lục Hạnh còn tìm đủ mọi cách để bêu xấu nàng trước mặt mọi người. Thế mà hôm nay , Lục Hạnh lại nói với nàng có một chuyện rất quan trọng muốn nói với nàng. Ngọc Như là một người rất lương thiện và có tính thương người, vì thấy dáng vẻ vội vàng, hoảng sợ của Lục Hạnh nên cũng đồng ý theo sau . Khi nghe Lục Hạnh đặt ra câu hỏi, ngay lập tức Ngọc Như cũng vô thức trả lời :

- Ngươi nói đi ?

- Ta gọi ngươi ra đây chỉ muốn nói với nngươi một câu mà thôi..

- Một câu ?

- Đúng vậy ! Đó là Ngươi chết điiiii.

Nói xong câu đó, Lục Hạnh rút một con dao đã thủ sẵn trong tay áo và . ...... Phập !!!

Không gian im ắng , thời gian như ngừng trôi.

Tách !! Tách !!! Tách !!! Từng giọt máu rơi ra lách tách trên thảm cỏ , nhưng trái ngược lại với suy nghĩ của Lục Hạnh , mmáu này không phải là của Ngọc Như mà là của .... Chính ả ! !!

Đúng vậy! Đây là máu của Lục Hạch và người đang đứng trước mặt ả ta là Thiên Huyết. Ngay từ khi Lục Hạnh dừng lại, Thiên Huyết đã cảm nhận thấy một tia sát khí nhàn nhạt, Ngọc Như không thể cảm nhận được sát khí vì nàng quá thiên lương và chưa từng biết động sát niệm. Còn Thiên Huyết có thể cảm nhận được lý do rất đơn giản chính là đời trước hắn chính là một sát thủ vương, nếu ngay cả sát khí cũng không nhận ra được thì quá phế rồi.

Ngay lúc cảm nhận được sát khí phát ra từ Lục Hạnh, Thiên Huyết đã chuẩn bị sẵn sàng để lao ra cứu Ngọc Như và sau đó dẫn đến tình cảnh như hiện tại.

- Ngươi ..... Ngươi ..... Ngươi ....

Lục Hạnh quá bất ngờ, chỉ tay về phía Thiên Huyết và chỉ nói được lắp bắp ba từ ngươi và lại phun ra một búng máu.

Ngọc Như cũng hoảng hốt lao đến nắm lấy tay Thiên Huyết nói :

- Thanh Quân , sao đệ lại ở đây , chẳng phải lá ta đã bảo đệ ở nguyên chỗ cắm trại rồi sao ?

Ngọc Như khi nghe thấy Lục Hạnh đòi giết mình và trơ mắt nhìn con dao trong tay Lục Hạnh đâm vào phía mình thì nàng bỗng thấy một bóng đen lao ra chắn trước mặt nàng , định thần nhìn lại thì mới thấy được bóng đen này là tên tiểu đệ đệ lạc đường mà nàng cứu được.

- Hừm ! Nếu ta không đến kịp thì tỷ đã mất mạng rồi, thật không ngờ bên cạnh tỷ lại có một tỷ muội tốt như thế.

Thiên Huyết bĩu môi sau đó trào phúng đạo .

Nghe Thiên Huyết nói , Ngọc Như mới nhớ ra được rằng có Lục Hạnh bên cạnh. Lúc nãy , do thấy bóng người lao ra cứu nàng là Thiên Huyết thì nàng hoảng sợ lo lắng cho Thiên Huyết mà quên đi sự tồn tại của Lục Hạnh. Bây giờ nhìn sang , nàng thấy Lục Hạnh sắc mặt trắng bệnh , máu từ vết đâm trên bụng vẫn không ngừng chảy máu.

- Lục Hạnh, tại sao ? Tại sao ngươi làm thế? Nói đi .

Ngọc Như đờ đẫn hỏi, tuy nàng và Lục Hạnh có nhiều cuộc xích mích nhưng có đôi lúc Lục Hạnh cũng rất tốt, giúp nàng rất nhiều chuyện.

- Tại sao? Tại sao ư ? Tất cả là tại ngươi...... , tất cả là tại ngươi .

- Tại ta ?

- Đúng ! Chính là tại ngươi , nếu không phải bởi vì ngươi thiên phú xuất trúng hơn ta thì làm sao sư phụ lã nhân gia ông ta luôn luôn chỉ dạy tận tình cho ngươi, thậm chí còn muộn truyền thừa y bát cho ngươi, nếu không phải tại ngươi thì vì sao mà người ta yêu lại luôn lạnh nhạt với ta mà luôn đi bên cạnh ngươi.. A a a a a ta phải giết ngươi..... Ta phải giết ngươi...

Càng nói, Lục Hạnh càng thêm kích động, rút con dao đang ở bụng ra dùng hết sức lao về phía Ngọc Như vẫn còn thẫn thờ đứng chôn chân trước mặt ả .

Nhưng Thiên Huyết đứng bên cạnh đâu phải để làm cảnh, lập tức đứng ra trước người Ngọc Như. Khi thấy Thiên Huyết đứng ra chắn trước người Ngọc Như, Lục Hạnh lại càng trở lên điên cuồng hơn .

-Ngươi .... Cũng tại vì tên chết tiệt nhà ngươi mà mọi kế hoạch của ta sụp đổ. Hôm nay, một trong hai người các ngươi theo ta cùng chết đi...

- Trò vặt này cũng đòi sát ta ? Mơ mộng hão huyền! Chết đi.

Thiên Huyết nhếch môi khinh thường, biến mất tại chỗ và xuất hiện trước mặt Lục Hạnh sau đó không chờ Lục Hạnh phản ứng , Thiên Huyết đá một cú thật mạnh vào bụng Lục Hạnh khiến cho ả bay vọt ra ngoài và rơi xuống vực sâu.

Qua việc này, Thiên Huyết rút ra được bài học, đừng bao gờ lương thiện với những kẻ coi mình là địch, đừng đứng trước mà không cảnh giác sau lưng mình. Thử nghĩ xem , nếu như không có Thiên Huyết thì hôm nay người rơi xuống vực sâu có lẽ chính là Ngọc Như, cái giá phải trả nếu làm ngược lại khá đắt a. Bên cạnh Thiên Huyết, Ngọc Như đã sớm ngây người nhìn xuống vực sâu thăm thẳm

....

( Một ngày chủ nhật buồn và lạnh. Mọi người ủng hộ và cho ý kiến giúp mình với nhé .Xin chân thành cảm tạ. Yêu mọi người nhiều.) ^^