Cả hai cứ thế mà nói chuyện làm quen nhau. Mộc Hân nói với Hắc Vũ rằng nàng là một tiểu thư của gia tộc lớn ở Nam Quốc . Năm nay vừa tròn đôi mưới đc gia tộc đưa đến Ninh Hải Tông để học nghệ. Hắc Vũ cũng giới thiệu sơ qua về mình đối với nàng. Khí nghe hắn là trẻ mồ côi, nàng không khỏi cảm thấy đồng cảm. Khi bảo mình chỉ có 18 tuổi thì Mộc Hân lại nổi lên tính trẻ con bắt Hắc Vũ gọi mình là tỷ tỷ.
Thấy nàng như vậy hắn cũng đành bó tay mà tuân mệnh gọi tiếng tỷ tỷ. Trong lòng không khỏi thầm nghĩ: " Với tuổi của nàng thì bắt ta gọi lão tổ cũng không ngoa đâu". Tất cả những gì nàng nói hắn cũng chẳng tin lấy một phần. Đùa nhau à. 300 tuổi mà còn bày đặt người ta gọi tỷ tỷ. Có cái gia tộc nào trong Nam Quốc này mà lòi ra đc cô tiểu thư tu vi Nguyên Anh à. Nếu có thì lúc đấy Hắc Vũ hắn chắc cũng sắp Hóa Thân rồi.
Hàn huyên một lúc, Hắc Vũ đành xin phép ngồi ra một bên mà bắt đầu tu luyện củng cố cảnh giới. Hắn vừa mới đột phá Dung Linh trung kỳ không lâu, linh khí trong cơ thể đang khá phù phiếm. Ngồi xếp bằng tu luyện, nội thị trong cơ thể mình, khắp kinh mạch trong cơ thể hắn các dòng linh khí đang di chuyển hài hòa. Ở đan điền, một loại chất lỏng màu vàng chiếm 1/4 thể tích trong đó.
Chất lỏng đó không phải gì khác, đó chính là linh lực ở dạng lỏng. Tu sĩ khi đột phá vào Dung Linh, linh khí sẽ khai thông ra vùng đan điền trong cơ thể. Ở cấp bậc này, tu sĩ không chỉ phải hấp thu linh khí mà còn khiến nó cô đặc dần dần thành dạng lỏng lấp đầy vùng đan điền. Mỗi tiểu cấp qua đi lượng linh khí dạng lỏng này càng nhiều thêm và càng đông đặc hơn. Vì đặc tính hóa lỏng linh khí nên người ta mới gọi là Dung Linh cảnh (Dung trong dung dịch, linh trong linh khí).
Không quan tâm nhiều nữa, Hắc Vũ bắt đầu vận Hỗn Nguyên Công pháp môn mà hấp thụ linh khí đậm đặc trong đây mà củng cố cảnh giới.
Bên cạnh, Mộc Hân lại ngẩn người mà nhìn ngắm Hắc Vũ đang tu luyện, bống lưng rắn chắc, khuôn mặt lạnh lùng xuất khí, toàn thần một màu đen ma mị hút hồn người. Nàng không khỏi giật mình, tâm hồn thiếu nữ vô cùng rối loạn.
" Aaa, Ta đây là đang làm sao vậy, hôm nay mới lần đầu gặp hắn a. Làm sao tự nhiên lại ngẩn người nhìn hắn vậy chứ. Hắn mới có 18 tuổi a. Nhưng mà hắn đã Dung Linh trung kỳ rồi, Chắc chỉ chục năm nữa có thể kết đan. Không biết lúc đấy ta và hắn liệu có thể..... Aaa Không đc suy nghĩ bậy bạ. Ta với hắn không thể đc."
Haiz đúng là tâm hồn thiếu nữ có khác. Sống lâu rồi mà vẫn như trẻ thơ . Đây cũng là một cái tội ,suốt ngày Mộc Hân chỉ biết cắm đầu tu luyện ,ngoài ăn mới ngủ chí có tu luyện. Hơn 300 tuổi tình đầu còn chưa có bảo sao mà chẳng ngây thơ như thiếu nữ trong khoản này.
Mà cũng phải nói rằng chỉ với 300 năm mà đã tu luyện đc đến Nguyên Anh kỳ, đặt ở cả thần giới này cũng đã đc coi là thiên tài rồi. Thêm vào đó với sự chỉ dạy của sư phụ nàng thì làm gì có nam nhân nào lọt đc vào mắt xanh cơ chứ. Nhưng đời không có gì tuyệt đối cả, mà nó còn có 1 thứ gọi là duyên phận a.
Sau một hồi tâm hồn thiếu nữ bộc phát, hươu nai chạy loạn trong đầu, rốt cuộc Mộc Hân cũng bình tĩnh lại tinh thần. Nàng bắt tay vào việc giải quyết mắt trận của hang động này. Tuy nhiên nàng không hề biết rằng mọi cử chỉ vừa rồi của nàng đều đc Hắc Vũ thấy hết.
Hắc Vũ đag ngồi yên tu luyện tuy nhiên hắn vẫn để một ít tinh thần lực mà quan sát xung quanh. Toàn bộ quá trình biểu cảm của Mộc Hân đều đc hắn ghi lại rõ dàng ko bỏ xót chút nào. Chỉ thấy ban đầu nàng ngồi trên tảng đá trong hang động, hai tay chóng cằm. ngẩn ngơ khuôn mặt ngây thở xinh đẹp nhìn hắn không rời. Bõng chốc lại rối loạn, cử chỉ luống cuống, hai má phớt hồng ngượng ngùng. Đc một lúc thì mới đứng dậy đi khỏi chỗ.
" Nàng nhìn ta như vậy cảm giác quen quen, sao lại khá giống Tiểu My nhỉ".
Hắc Vũ không khỏi nhớ lại quãng thời gian 3 năm trước. Khuôn mặt ngượng ngùng, ngẩn ngơ của Diễm My khí nhìn hắn tu luyện, ánh mắt chứa đầy nhu tình. Hay như cử chỉ luống cuống, ngượng ngùng của nàng khi bị hắn phát giác nhìn nén. Cử chỉ đó khá giống của Mộc Hân bây giờ.
" Chẳng nhẽ nàng lại.....?"
Nghĩ đến đay Hắc Vũ không rét mà run. Chẳng lẽ hắn bị một lão quái 300 tuổi nhìn trúng. Đây là sắc nữ trong truyền thuyết sao? Chuyên thích các bé trai trẻ đẹp anh tuấn.
" Không, Không thể đc ta còn Tiểu My đag đợi ở nhà, còn có Tiểu Nguyệt nữa. Nàng mà có ý định gì đó. Dù liều chết cũng không thể rơi vào tay sắc nữ này đc".
Suy nghĩ của của Hắc Vũ cũng đúng một phần. Mộc Hân đúng là đã có một chút hảo cảm với hắn. Nhưng mà như vậy cũng không cần quá như thế. Về ngoại hình, tu sĩ tu luyện nhằm tăng tuổi thọ và cường đại nên cơ thể họ luôn gần như giữ đc nhan sắc không phai nhạt, chưa kể đến còn có Trù Nhan Đan giúp các nàng có vẻ đẹp thanh xuân mãi.
Về tuổi tác, Mộc Hân bây giờ hơn 300 trăm tuổi nhưng mà nếu so với cao thủ Hóa Thân, Luyện Hư, Toái Hư sống cả ngàn năm thì nằng đúng thật chỉ như tiểu cô nương đôi mươi trong mắt họ.
Về địa vị, Mộc Hân có vị trí rất quan trọng trong Ninh Hải Tông, là một thiên tài của tông môn muôn người ao ước có đc nàng. Mà Hắc Vũ bây giờ còn chưa là đệ tử chính thức của tông môn. Có đc nàng Hắc Vũ chẳng khác nào nhất phi trùng thiên.
Trung quy lại hắn chỉ có lợi ko có hại.
Còn về phần sắc nữ. È hèm, trước khi nói người khác thì cũng phải nhìn lại mình cái đã. Hắc Vũ là ai nào. Truyền nhân của Hỗn Nguyên Linh Đế mang trong mình tuyệt học song tu công pháp. Sau này sẽ là ác mộng của hàng vạn nữ nhân. Chưa kể đến, sư phụ như hoa như ngọc mà hắn còn đẩy ngã đc, thậm chí sư tỉ cũng không tha. Nếu nói về sắc thì hắn cũng nên đc coi là một Sắc Lang chính hiệu a.( Đúng cả nghĩ đen lẫn nghĩa bóng). Nói gì đến nhận xét thiếu nữ nhàn người ta.
.............
Gác truyện của hai bạn trẻ sang một bên.
Ở sâu trong Huyền Vũ Lâm, gần khu vực trung tâm đang có một trận đại chiến diễn ra.
Uỳnh!!!
Rầm!!!
Những ngọn núi bị phá tung, muôn mảnh vụn to bằng cả căn nhà vương vãi khắp nơi. Cánh rừng bị quét trụi chỉ còn nền đất. Một vài con ma thú xấu số đag nằm bẹp dí trên nền đất.
Gần đó một thân hình to dài hơn 2km đang trờn khắp trên cách rừng. Thán nó đi tới đâu cây cối bị phá hủy hết đến đó, ma thú yếu kém chỉ có bị thành bãi máu dưới chân. Chỉ thấy trên thân nó là những lớp vảy sáng bóng trắng như gương, không những vậy còn vô cùng cứng cáp. Nó đang đánh nhau với một con thú cũng khổng lồ không kém. Toàn thân con thú đó là một màu đen tuyền , móng vuốt sắc nhọn có thể một nhát cướp đi sinh mạnh của cả trăm tu sĩ Hóa Thân đang lên tục tấn công. Ấy vậy mà kẻ địch của nó chẳng hề hấn gì. Ngược lại thân thể của con thú đang tràn đầy vết thương.
Hai bọn chúng không ai khác chính là Bạch Cốt Xà danh hiệu Cốt Hoàng tu vi Toái hư tầng 5 và Hắc Miêu danh hiệu Miêu Hoàng tu vi toái hư tầng 4. Cả hai bọn nó luôn luôn trong thế rằng co cả ngàn năm nay. Nhưng trong trận này Miêu Haongf có thể sẽ không còn chống chiu nổi nữa.
Chỉ thấy Bạch Xà lao nhanh đến há rộng chiếc miệng cắn ngang eo Hắc Miêu. Do thương thế tích góp đầy mình, và mệt mỏi nên một đòn này Hắc Miêu đành hứng chọn. Hai chiêc răng nanh cắn sâu vào người Hắc Miêu. Cố dùng hết khả năng tránh thoát. Biết không thể đánh lại, Hắc Miêu trực tiếp tự phế một cảnh giới của mình tránh thoát miệng Bạch Xà, phi thân chạy về phía khu vực ngoài của Huyền Vũ Lâm.
Do thương tổn quá nặng cảnh giới của Hắc Miêu bị giảm xuống nhanh chóng chẳng mấy chốc chỉ còn Kim Đan kỳ, cơ thể to đùng cũng bị thu nhỏ lại chỉ bằng một con mèo con. Bạch Xà thấy kẻ địch chạy mất thì cũng nhanh chóng đuổi theo . Ấy vậy dù bị thương nhưng Bạch Xà vẫn không thể bắt đc Hắc Miêu. Đang đuổi theo thì bỗng
Uỳnh!!!!.
Bạch Xà bị cấm chế giữa hai khu vực cản lại. Quá tức giận Bạch Xà vung chiếc đuôi của mình phá đi cả 1 ngọn núi gần đó. Miệng mở ra, nói tiếng người chửi rủa.
" Xì xì..Cấm chế chết tiệt này".
Nhanh chóng bình tĩnh lại, Bạch Xà phun ra một ngụm máu nhỏ. Bỗng trước mặt nó là một mẩu xương sườn rắn to bằng cả một người. Sau đó ánh sáng trắng bao trùm nó biến ngay thành một đầu xà cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong. Đầu tiểu xà này nhanh chóng xuyên qua kết giới ngắn cách lao về phái Hắc Miêu bỏ trốn mà đuổi theo.
" Xì xì ..Ngươi tưởng thoát đc tay bổn hoàng đẽ vậy sao!!! "
Bạch Xà nói giọng đầy phẫn nộ và tiếu ý.