Chương 1: Ta chính là đồ cặn bã

"Chính Dương! Đồ cặn bã, tra nam nhà anh! Kiếp sau anh sẽ là gay ! Con mẹ nó bà thông chết anh ! AAAAA!"

"Cô thì lấy cái gì thông tôi?"

"Rồi sẽ có người thay tôi thông chết anh !Họ Chính chó chết !"

Mặc kệ ả đàn bà điên đang vò đầu bứt tai la hét không ngừng, Chính Dương hắn dứt áo bước đi .

Cặn bã? Tra nam?

Ây da~ Hắn chính là như vậy đó~

Ai bảo nhan sắc hắn cao quá làm gì ? Gặp hoa, hoa nở. Gặp người, người yêu.

Cũng chẳng phải hắn muốn một lần yêu nhiều người vậy đâu, muốn trách thì trách mấy ả đó cứ quyến rũ hắn ấy.

Châm ngôn của Chính Dương hắn chính là : đồ dâng đến miệng, ngu gì mà chẳng đớp?

Không thể lãng phí a ~

Hắn bước thật tiêu sái về nhà tắm rửa sạch sẽ.

Đi qua chiếc gương nhà tắm, Chính Dương đưa tay chữ v cười một cái.

Ôi con cái nhà ai mà đẹp thế này không biết ? Đúng là mỹ nam mà !

Lại gần gương, quan sát kĩ càng. Vừa quan sát vừa đánh giá. Người trong gương ngũ quan sắc nét, mũi cao mắt to mang nét đa tình. Da mặt rất

mịn, nhìn gần như vậy mà còn không thấy lỗ chân lông.

Đối với gương mặt này mà nói, Chính Dương hắn xứng đáng có 10 cô người yêu, trái ôm phải ấp, ngày đêm luân phiên.

Mỉm cười hài lòng một cái, Chính Dương tiêu sái bước đi.

Mỹ nam bước một bước lại dẫm phải cục xà bông rơi trên sàn nhà, trượt một cái thật dài, mặt hôn đất mẹ, ngất xĩu tại chỗ.

Trước khi mất ý thức, trong đầu Chính Dương sót lại ý nghĩ cuối : Vỡ mặt ông rồi ! Mọe cục xà bông!!!!


Chính Dương thấy đầu đau như búa bổ, khuôn mắt cũng nhức nhối như vừa mới trải qua cuộc phẫu thuật thẩm mỹ lớn. Hắn cố ổn định tinh thần,

cố mở ra mí mắt trên dưới vật lộn, cảnh tượng trước mắt như hoa lá lượn vòng xếp chồng lên nhau rồi hòa làm một, dần dần rõ ràng.

Trong nháy mắt, hắn cứng đờ cả người.

Chẳng phải hắn đang ở nhà sao ? Đây là đâu? Sao hắn lại ở đây ?

Thoáng bình tĩnh , Chính Dương nhận ra hắn đang nằm trên giường nhưng không phả cái giường nhà hắn. Giường này khắc rồng bay phượng

múa, chim sa cá lặn tung tóe, gỗ tản ra mùi son phấn nặng nề, tấm đệm cũ hường phấn lòe loẹt. Xung quanh đèn lồng, rèm cửa đỏ chói. Kiến trúc

mang hơi hướng của thời cổ đại, càng giống như một cái lầu xanh. Lầu xanh ????

Chính Dương ngớ người suy nghĩ, bên cạnh liền có tiếng ngọ nguậy. Chính Dương bấy giờ mới phát giác trên giường hắn còn một người khác.

Nhìn thấy người bên cạnh, hắn liền giật nảy người.

Con mọe nó!!!!! Tình huống gì thế này ????

Sao bên cạnh hắn lại có người nằm ? Lại còn là một thiếu niên lõa thể nữa chứ !

Đùa chứ ! Ngoài cái danh mỹ nam thì hắn còn được phong là trai thẳng bê tông cốt thép. Trước giờ theo đuổi hắn nam có nữ có, muốn hắn đè có,

muốn đè hắn cũng có. Nhưng hắn trai thẳng là trai thẳng, chỉ có thể cương với nữ nhân thôi được không? Sao bây giờ hắn lại ở cùng với nam nhân

thế này ???

Đây là đâu? Hắn là ai????

Mất một phút để bình tĩnh, Chính Dương liếc mắt nhìn người kia.

Nam tử gương mặt nhìn còn non nớt, ngũ quan yểu điệu, nhìn qua trong sáng đáng yêu, nam nữ khó phân biệt.

Ấy mà đờ cờ mờ trên người mỹ nhân này lại chồng chất vết roi, xanh xanh tím tím, đầy vết ái muội đỏ đỏ hồng hồng, dương chi bạch ngọc nõn nà

của y cũng bị kẻ khác dùng dây buộc thực tinh xảo, thực thành thạo.

"Tình thú vờ lờ!" - Chính Dương vuốt cằm chép miệng tán thưởng.

Hắn trước giờ đối với nữ nhân trong chuyện ấy đều sẽ rất nhẹ nhàng ôn nhu kiểu mỹ nam săn sóc chứ chưa bao giờ thử qua kiểu này cả thế nhưng

lại xem không ít phim hêu có nội dung tương tự. Con trai mà, không xem không lớn được ! Kĩ thuật thắt dây này so với trên phim còn thành thạo

và tinh xảo hơn nhều.

Ắt phải làm qua nhiều lần lắm!

Haizzzz! Ai đẩ tay với một tiểu mỹ nhân như thế nhỉ? Đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc mà!

Cơ mà, ở đây ngoài hắn và tiểu mỹ nhân ra thì còn ai khác đâu ???

Đây con mẹ nó không phải do hắn buộc đấy chứ???

Chính Dương vò đầu bứt tai bối rối không thôi. Trai thẳng hắn đã làm cái gì thế này ????

Trong cơn hoảng loạn của Chính Dương, tiểu mỹ nhân nghiêng mình tỉnh giấc, tóc dài mềm mại xõa xuống, đôi mắt đào hoa vẫn còn đang ngái

ngủ ngước lên, đuôi mắt ửng hồng ngáp một cái.

"Lục công tử, hôm nay ngươi dậy thật sớm, đêm hôm qua ngươi thật giỏi a~"

Giọng mỹ nhân như mật ngọt cho thêm đường. Nói rồi, y trở người ôm lấy hắn, cái miệng nhỏ ở cổ hắn cứ cắn cắn liếm liếm thật ôn nhu.

Nhưng Chính Dương là trai thẳng mà? Hắn liền thấy ghê tởm mà đẩy y ra.

Thế nhưng người này lại không biết an phận. Miệng nhỏ tiếp tục cắn hắn, tay chân cứ sờ loạn cả lên. Bàn tay nhỏ hết sờ bụng hắn lại mò xuống

tận con khủng long bạo chúa của hắn. Chính Dương giật nảy lên, trước giờ chỗ đó ngoài trừ tay phải và nữ nhân thì chưa ai đụng vào nha! Chưa

để hắn hoàn hồn, thiếu niên ngước đôi mắt ngấn nước tỏ rõ vẻ mong chờ lên :

"Lục công tử, dậy sớm như vậy thì cùng em làm ít vận động buổi sáng nhé ?"

Mi mắt giật giật. trai thẳng an tĩnh bị dọa sợ rồi! Chính Dương hắn không có kinh nghiệm chơi gay nha! Cưng nằm trên hay nằm dưới, có thể chỉ giáo anh đây một chút được không??

Đập đầu mình một cái, lệch trọng điểm nha! Hắn họ Chính tên Dương chứ Lục gì ở đây???

" Ngươi gọi ta là gì?"

"Lục công tử, Lục Chính Dương a~ Có phải do đêm qua cật lực quá nên hôm nay ngươi bị sảng rồi không ? Đến tên mình còn không nhớ???"