Chương 7: Hạ Song Nguyệt

•••

Quang Minh Thành.

“Tiểu Long, chúng ta đi đâu vậy?”

Hạ Song Nguyệt hiện đang được Thiên Long bế theo kiểu công chúa và đạp không bay theo một phương hướng dần rời khỏi Quang Minh Thành.

“Đến mộ bia của nhạc phụ tọa hạ!”

Thiên Long nhàn nhạt nói. Dù sao thì cũng nên cho Hạ Song Nguyệt được nhìn thấy mộ bia, nơi an nghỉ của Hạ Lôi một lần.

“Vậy tại sao lại không mang theo mẫu thân?”

Hạ Song Nguyệt thắc mắc hỏi. Bởi dù sao thì mẫu thân cũng là người thân thiết với phụ thân nàng.

“Thành Phủ Chủ không thể một ngày không chủ!”

“Với lại, Mạc Gia vừa mới diệt đi thì đương nhiên sẽ có những Gia Tộc khác cảm thấy hiếu kỳ mà cho người đi điều tra!”

“Sau khi biết Mạc Gia đã biến mất khỏi Quang Minh Thành thì đồng nghĩa Quang Minh Thành đã mất đi một phần sức phòng thủ!”

“Mà Quang Minh Thành lại nằm ở vị trí biên cương của Vương Quốc Bạch Ưng!”

“Vậy theo nàng thì chuyện gì sẽ xảy ra?”

Thiên Long đưa ra một loạt những lý luận của bản thân để nói cho Hạ Song Nguyệt.

Nghe Thiên Long nói vậy thì cũng thầm giật mình, miệng nhỏ hé ra nói:

“Chiến tranh xâm lược!”

“Đúng vậy! Đặc biệt là con mồi béo bở như Quang Minh Thành chính là mục tiêu tuyệt hảo cho những quốc gia lân cận mang dã tâm xâm lược!”

Thiên Long gật đầu nói. Đương nhiên với thanh niên thời hiện đại, dù trí thông minh không được cao như mấy thánh thủ khoa của mấy trường đại học nhưng khả năng lập luận là vẫn phải có.

“Ừm! Nhưng chàng hiện là cấp mấy mà chàng dễ dàng đánh hạ đám người kia vậy?”

Hạ Song Nguyệt cũng rất tò mò về cấp thực sự của Thiên Long. Một thân một mình có thể đánh hạ gần 100 người, thậm chí giết chết cả Mạc Nhân còn nhẹ nhàng như chém giết gia súc.

“Phu quân nàng mới có cấp 15 a!”

Thiên Long cười nói. Đối với lão bà của hắn thì đương nhiên sẽ không giấu cấp độ hiện tại của hắn rồi. Nhưng tương lai mà cấp độ quá cao thì hắn có lẽ phải giấu đi.

“Cấp 15?”

Hạ Song Nguyệt chớp chớp đôi mắt đẹp của nàng, biểu thị không tin vào những gì mà nàng vừa nghe. Một người cấp 15 đồ sát đoàn người có cấp từ 10 đến 15, riêng Mạc Nhân là cấp 19. Nghe quá hư cấu.

“Ừm! Đích thực là cấp 15!”

Thiên Long đính chính lại với Hạ Song Nguyệt.

“Chàng thực sự là quái vật hay giấu nghề thế?”

Hạ Song Nguyệt trừng mắt nhìn Thiên Long. Nàng tin hắn là cấp 15 mới là lạ.

“Nàng muốn nghĩ sao cũng được!”

Thiên Long nhún nhẹ vai một cái, ra vẻ thần bí nói. Dù sao thì tất cả cũng là nhờ kinh nghiệm chiến đấu mà Hạ Lôi để lại, kết hợp với vài kiến thức mà hắn có ở hiện đại nên hắn mới có khả năng đồ sát như vậy.

“Không biết ở nơi này có súng không nhỉ?”

Thiên Long thầm nghĩ. Dù sao thì cũng là xuyên không giả thì cũng nên có vài món vũ khí hiện đại chứ.

Mất khoảng nửa ngày đường phi hành trên không trung thì Thiên Long và Hạ Song Nguyệt cuối cùng cũng về đến căn nhà gỗ, nơi mà hắn ở tạm bợ vài hôm cùng Hoàng Thanh Uyển.

Đứng trước mặt Thiên Long và Hạ Song Nguyệt lúc này chính là mộ bia của Hạ Lôi do chính tay Thiên Long lập nên trước đó.

Bịch

Nhìn thấy mộ bia của Hạ Lôi, Hạ Song Nguyệt nhanh chóng quỳ xuống bái lạy.

Thiên Long thấy vậy cũng bước đến quỳ xuống bái lạy cùng nàng.

Một cảnh tượng rất giống nhi nữ và tiểu tế đang bái lạy nhạc phụ. Bất quá, người được bái lạy kia, nay chỉ còn là một bộ xương vô hồn nằm yên lặng bên dưới lớp đất kia.

Sau khi bái lạy xong thì Thiên Long đỡ Hạ Song Nguyệt dậy. Bởi nàng đã quỳ cũng được gần 2 tiếng đồng hồ, chân có lẽ cũng có chút tê tê rồi.

“Nàng đi được chứ?”

Thiên Long để Hạ Song Nguyệt tựa vào lòng hắn, ôn nhu hỏi.

“Có lẽ phải mất thêm một lúc!”

Hạ Song Nguyệt cũng không ngại mà dựa vào lòng của Thiên Long, nhẹ giọng nói.

“Vậy để ta dìu nàng vào trong!”

Nói xong thì Thiên Long dìu Hạ Song Nguyệt từng bước tiến vào căn nhà gỗ, vào căn phòng mà hắn đã ở mấy hôm nay.

“Đây là chỗ chàng ở sao?”

Bước vào bên trong căn nhà thì Hạ Song Nguyệt không khỏi ngạc nhiên về không gian của căn nhà.

Một căn nhà gỗ đơn sơ, mọi thứ bên trong cũng toàn những thứ đơn giản. Tuy đơn giản nhưng cảm giác mang lại là cực kỳ dễ chịu, hơn hẳn so với bầu không khí ngộp ngạc ở thành thị.

“Cách đây vài ngày thì đúng là vậy! Nhưng trước đó thì là nơi ở của sư tôn!”

Thiên Long nhún vai, cười khổ nói. Tự nhiên khi không lại được Hoàng Thanh Uyển cứu về, sau đó còn cho hắn ăn, uống và ở chùa nữa mới ghê.

“Sư tôn của chàng là vị nữ tử kia à?”

Hạ Song Nguyệt đoán vị nữ tử mà trước đó xuất hiện ở bên cạnh Thiên Long chính là sư tôn của hắn.

“Ừm! Nàng tên là Hoàng Thanh Uyển!”

Thiên Long cười nói.

“Hửm! Chắc không phải là chàng có chủ ý với sư tôn của mình đâu nhỉ?”

Hạ Song Nguyệt ánh mắt liếc xéo nhìn Thiên Long nói.

“Đâu...đâu có!”

Thiên Long giật mình lắc đầu phủ nhận.

“Sao cô nàng này nhạy bén thế? Chưa chi đã hiểu rõ phu quân của nàng rồi?”

Thiên Long trong lòng thầm gào thét.

“Hừ! Thiếp không tin là chàng không có chủ ý!”

Hạ Song Nguyệt hừ lạnh nói.

“Mà gác qua chuyện đó!”

“Chúng ta cũng nên làm việc chứ nhỉ?”

Thiên Long đánh lạc hướng để đổi chủ đề khác.

“Làm việc gì?”

Hạ Song Nguyệt vẫn chưa hiểu lời của Thiên Long là gì.

“Công việc tạo...ra...em...bé!”

Thiên Long tới gần nói nhẹ vào trong tai của Hạ Song Nguyệt.

Nghe lời thì thầm và hơi thở nóng của hắn phà vào lỗ tai khiến Hạ Song Nguyệt toàn thân như có dòng điện chạy qua, gương mặt đỏ bừng như quả cà chua.

“Tạo...tạo ra em bé?!”

“Biến thái! Chưa gì mà chàng đã muốn rồi?”

Hạ Song Nguyệt vừa đỏ bừng mặt, vừa liếc xéo Thiên Long nói.

“Ai da! Cái này phu quân cũng không có biện pháp a! Do nhạc phụ đại nhân muốn nhìn thấy tôn tử trước khi vào vòng luân hồi a!”

Thiên Long mặt dày vô sỉ đổ hẳn lỗi qua cho Hạ Lôi, người đã tiến vào vòng luân hồi.

Hạ Lôi mà biết Thiên Long lấy hắn ra làm bia đỡ đạn cho màn câu dẫn Hạ Song Nguyệt làm chuyện ấy thì không biết hắn có đội mồ sống dậy và đập Thiên Long một trận không.

“Thật...thật sao?”

Hạ Song Nguyệt đúng kiểu là tiểu thư chưa trải sự đời, bị Thiên Long xạo sự, lươn lẹo mà không hề hay biết.

“Tất nhiên rồi!”

Thiên Long gật đầu xác nhận, gương mặt ra vẻ chính nhân quân tử.

“Vậy...vậy thì được!”

Cuối cùng thì Hạ Song Nguyệt cũng đồng ý đáp ứng Thiên Long. Dù sao thì ở nơi này, nam nữ ở độ tuổi 15 là đã có quyền lập gia lập thất rồi.

Mà Hạ Song Nguyệt thì là 15 tuổi còn Thiên Long thì 14 tuổi, xem như chênh lệch là không nhiều.

“Vậy thì bắt đầu thôi!”

Nói xong thì hắn nhanh tay nhanh chân tiến tới gần Hạ Song Nguyệt mà cởi từng kiện y phục của nàng ra.

Do đây là lần đầu Thiên Long đụng chạm vào cơ thể của nữ tử nên có phần hơi lúng túng, nhưng dần thì động tác tay cũng quen hơn, việc cởi y phục cho Hạ Song Nguyệt theo đó cũng thuận lợi hơn.

Mất khoảng 10 phút mài mò đủ kiểu thì Thiên Long cuối cùng cũng cởi hết lớp phòng hộ trên cơ thể của Hạ Song Nguyệt. Từ bộ váy ngoài cho đến nội y bên trong, không chừa lại bất cứ thứ gì.

Ngay khi toàn bộ lớp phòng hộ của Hạ Song Nguyệt được giải khai hết thì một cơ thể với làn da trắng tuyết, bộ ngực đầy đặn với kích thước cỡ C cup, bên dưới là một chút lông tơ nho nhỏ gần cửa vào hang động thần bí cả nữ nhân.

“Nàng thật đẹp!”

Thiên Long không nhịn được mà khen lấy một câu. Có lẽ đây là lần tiên hắn được nhìn một cơ thể của nữ nhân trong tình trạng không mảnh vải che thân. Chưa kể đến Hạ Song Nguyệt cũng có dung nhan rất đẹp, không thua kém vì những người mẫu ở thời hiện đại.

“Vậy sao!”

Nghe Thiên Long khen thì Hạ Song Nguyệt hiện lên một chút ửng đỏ trên gương mặt, hai tay vô thức che đi bộ ngực kia.

Thiên Long thấy vậy thì đưa tay ngăn Hạ Song Nguyệt lại, tay còn lại thì không chịu yên phần mà đưa đến bộ ngực kia của nàng mà nhào nặn.

“Ưm...”

Ngay khi Thiên Long bóp lấy bộ ngực kia mà nhào nặn thì Hạ Song Nguyệt như có giọng điện chạy qua, khẽ rên lên một tiếng.

“Thật mềm!”

Thiên Long thầm đưa ra đánh giá khi bàn tay hắn chạm vào bộ ngựa kia mà nắn. Hắn vừa nhào vừa nặn, biến bộ ngực của nàng thành muôn hình muôn dạng.

Cảm thấy vẫn chưa thỏa mãn, Thiên Long lại tiếp tục đưa tay còn lại xuống vùng thần bí kia, tách ra hai mép hang động mà đưa ngón tay vào khám phá.

“Ưm...Phu...phu quân! Chàng làm gì?”

Bị tập kích bất ngờ ở bên dưới, các dây thần kinh cảm giác từ vùng dưới truyền lên não hải của Hạ Song Nguyệt. Một cảm giác tê tê, là lạ xuất hiện khiến nàng vô thức rên lên một tiếng rồi bừng tỉnh nhìn Thiên Long nói.

“Làm nàng thoải mái a!”

Thiên Long cười đáp một cái rồi hướng môi nàng mà tập kích.

Môi của Hạ Song Nguyệt bị Thiên Long khóa chặt bằng miệng của hắn. Thậm chí hắn còn đưa lưỡi sang để cháo lưỡi với nàng.

Có lẽ do đã xem Thiên Long là phu quân của mình nên Hạ Song Nguyệt cũng phối hợp với hắn, hở ra chiếc miệng nhỏ để hắn bá đạo mà thâm nhập vào.

“Ưm...Thiếp ngứa...Mau giúp thiếp!”

Sau một hồi cháo lưỡi thì Thiên Long tách ra môi của Hạ Song Nguyệt. Không những vậy, ở bên dưới hang động thần bí kia cũng đã phun ra một chút nước, khiến hai đầu ngón tay của hắn bị ướt. Ti ngực cũng đã hơi cương cứng, mép hang động thì có chút hẹp lại.

Thiên Long đương nhiên cũng hiểu Hạ Song Nguyệt đã động tình rồi.

“Vậy để phu quân giúp nàng a!”

Thiên Long đáp một tiếng rồi vận Ma Lực lên cơ thể để chấn nát đi bộ y phục vướng víu.

Sau khi chấn nát y phục thì một thân thể cường tráng của Thiên Long hiện ra, cơ bụng 6 múi, thân thể rắn chắc nhưng cân đối, không chút thừa hay thiếu chỗ nào.

Đặc biệt hơn là cây gậy của hắn đã đạt đến trạng thái sung mãn nhất. Một kích thước mà người thường có lẽ sẽ không có. Một cây gậy với độ dài lên đến 20cm cùng bề ngang 3cm.

“Vậy ra đây là thứ đó của nam nhân sao? Thật to!”

Hạ Song Nguyệt nhìn thấy cây gậy rất chi là gân guốc cùng kích thước khủng khiến nàng có chút tò mò, thầm nghĩ:

“Không lẽ nam nhân nào cũng khủng bố như vậy?”

Không chỉ Hạ Song Nguyệt ngạc nhiên mà cả Thiên Long cũng vậy.

“Nó khủng bố đến như vậy từ khi nào?”

Thiên Long nào biết, trong quá trình xuyên không thì do tác động từ vùng không gian thì cơ thể hắn cũng đã được cải tạo lại đôi chút.

“Vậy ta bắt đầu đây!”

Dẹp suy nghĩ đó qua một bên, Thiên Long đưa cây gậy đến miệng hang kia, chuẩn bị dồn sức đâm thẳng vào trong.

“Ừm! Chàng nhẹ tay thôi! Đây là lần đầu của thiếp!”

Hạ Song Nguyệt hai tay ôm lấy cổ hắn, hai chân tách ra để cho Thiên Long dễ làm hơn, ôn nhu nói.

“Ừm!”

Phốc

Thiên Long gật đầu đáp một tiếng rồi đem cây gậy đâm một đường thẳng tiếng vào bên trong.

“AAA! Đau, đau quá!”

Do lần đầu Hạ Song Nguyệt bị phá thân khiến nàng kêu lên một tiếng.

Thiên Long thấy vậy thì ôn nhu cúi xuống hôn môi với nàng, hai tay thì bắt đầu xoa bóp bộ ngực để kích thích nàng quên đi cảm giác đau đơn.

Không phụ công sức kích thích của Thiên Long thì sau khoảng 10 phút thì Hạ Song Nguyệt đã thả lỏng toàn thân. Hắn thấy vậy thì cũng bắt đầu nhịp hông.

Bạch Bạch Bạch

Từng thanh âm va chạm xác thịt từ nhỏ dần cho đến lớn đần. Mỗi cú đâm đều là đâm và tận hoa tâm của nàng

“Sướng...sướng quá phu quân!”

“Nhanh...nhanh lên một chút!”

Sau một lúc, Hạ Song Nguyệt đã bắt đầu dần quen với nhịp nhấp của Thiên Long. Theo đó thì nàng cũng dần cảm nhận được khoái cảm mà yêu cầu Thiên Long làm mạnh hơn.

Bạch Bạch Bạch

Thiên Long như một cái piston đâm vào rồi lại đẩy ra, tiến trình cứ lặp đi lặp lại nhưng chỉ khác là nhịp điệu càng lúc càng nhanh.

“A...Thiếp ra....thiếp ra rồi!”

Phụt

Sau gần 30 phút bị Thiên Long đâm vào rút ra cây gậy một cách liên tục thì Hạ Song Nguyệt đạt đến cao trào, một dòng nước được bắn thẳng lên đình cây gậy của Thiên Long. Cây gậy cũng không kém khi bị hai mép hang ép chặt khiến nó hưng phấn mà bắn ra một dòng tinh hoa vào thẳng hoa tâm của nàng.

“Thật sướng!”

Hạ Song Nguyệt hở hổn hển, thỏa mãn nói.

“Thật sao? Nàng sẽ còn sướng hơn nữa a!”

Thiên Long cười nói. Sau đó thì chuyển đổi tư thế cho Hạ Song Nguyệt rồi đâm cây gậy vào trong hang lần nữa. Từ tư thế sư thầy giã cối cho đến quan âm tọa thiền, thạm chí la hán đẩy xe bò. Không tư thế nào là Thiên Long bỏ qua.

Cứ như vậy, khắp căn nhà gỗ lại lần nữa vang lên những thanh âm va chạm xác thịt.

Một màn xuân sắc bao trùm lấy gian phòng.

Cho đến tận 5 tiếng sau đó thì mới yên tĩnh trở lại.

---

Ae đọc vv.

Momo: 0765830540.