Chương 35: Vũ Linh Phường Thất Thủ

Trở lại với Sở Phong. Hiện tại hắn đang cùng Lê Thúc vận chuyển số lượng hàng ngoại nhập lớn, chuyến hàng này ảnh hưởng lớn tới sự lớn mạnh của Vũ Linh Phường.

Cũng bởi tính quan trọng của chuyến hàng mà hầu như các cao thủ ở Vũ Linh Phường bao gồm Sở Phong cùng Lê Thúc đều có mặt. Nhưng cũng ít ai ngờ tới một sự tình, trước đó Sở Phong cùng Vũ Linh Hi đã thống nhất tách lượng lớn tài nguyên này ra. Phân tán chúng tới những chi nhánh nhỏ hơn, ít ai chú ý hơn.

Mặc dù Vũ Linh Phường chỉ mới lớn mạnh vài tháng gần đây nhưng chính Sở Phong đã tự tay đầu tư lớn, không chỉ tại Tương Dương Thành nhỏ bé này mà còn các thôn trấn đông lúc gần bên, tương lai không xa sẽ là toàn Đại Lục.

Nhưng muốn được thế hắn cùng Vũ Linh Hi phải vượt qua biến cố trước mắt này, kẻ mà họ đang phải đối đầu chính là một vị Thành Chủ có công có mưu và giàu tài lực.

Hiện tại Sở Phong trái, Lê Thúc phải, hai bên phân đều sáu huynh đệ vào sinh ra tử cùng Lê Thúc bao năm qua, hầu hết tất cả là Trúc Cơ Cảnh Sơ Giai. Cả đoàn người áp tải ba xe lớn Nguyên Dược Liệu, riêng một xe chứa đầy Tinh Thạch. Chính xác thì đây là thông tin được làm rò rỉ ra bên ngoài. Hai người duy nhất không xuất hiện chính là Vũ Linh Hi cùng thê tử của Lê Thúc - Tô Ngân.

Sở Phong hiện tại thân mặc Huyền Vũ Bào lam sắc, các hoa văn tinh tế có màu hoàng kim. Ngoài lam trong đen, phải nói tên này rất ưa chuộng màu sắc u tối. Sở Phong mũ trùm, bước đi bình thản, hơi thở hoàn toàn không lấy chút xíu mệt mỏi dù cho hắn đã đi một đoạn rất dài.

Bất quá cũng không ai biết Huyền Vũ Bào mà hắn mặc có chế độ làm mát, hắn thế thôi chứ thật ra không khác ngồi phòng lạnh là bao. Tu vi hiện tại đã ổn định tại Trúc Cơ Sơ Gia.

Lê Thúc phía còn lại thân mặc hắc y, đầu có đội mũ lá có màng che màu đen, tay trái nắm chặt trường kiếm đen. Hầu hết các huynh đệ còn lại đều mặc trang phục tương tự Lê Thúc, dù khuôn mặt của họ không lộ ra nhưng đôi lúc gió nhẹ làm tấm màng đen lay động, rộ ra là những ánh mắt nghiêm nghị.

Họ biết lần đi này quan trọng, thậm chí vị Đại Ca mà họ kính trọng đã nói họ có thể sẽ chết. Nếu họ không đi họ Lê kia cũng không cản, hắn còn nói bọn họ trên có mẹ già, dưới có nương tử, một vài kẻ đã lên chức bố thì không nên nguy hiểm. Vũ Linh Phường không bạc đãi bất cứ ai trong số họ, cũng không ép họ bán mạng vì Vũ Linh Phường. Những nghĩa tình mà họ nợ Vũ Linh Phường ấy thật sâu, cũng thật lớn.

Hôm đó ai ai cũng thấy vị đại nhân kia một kiếm chém chết Khai Quang Cảnh Đỉnh Phong, một mình chém gió hai Khai Quang Trung Giai, tàn sát mấy chục Trúc Cơ Sơ Giai. Tận diệt Phiến Gia, chặt đứt nhân mạch nhà họ Phiến tại Tương Dương.

Hình bóng tay cầm hắc kiếm lóa sáng, tay ôm mỹ nhân trong lòng mà khuấy động đất trời ấy quả thật in sâu trong tìm thức, vừa ngưỡng mộ, vừa kính trọng. Họ suy nghĩ rất đơn giản là, nếu đã được phụng sự cho một Chủ Nhân như thế, cái chết có là cái thá chi.

"Lê Thúc, ngươi nghĩ sao?''

Sở Phong đột nhiên quay sang hỏi. Lê Thúc lúc này chân mày hơi cau lại, tay đưa lên ra hiệu dừng lại.

''Có năm người. Bốn Khai Quang Sơ Giai, một Đỉnh Phong.''

Sở Phong chính vào lúc này ném qua cho Lê Thúc một quyển trục, nhìn qua bình thường và có phần cũ, nhưng khi Lê Thúc nhìn vào lại phải hít một hơi thật sâu.

"Cho Thúc một món đồ chơi bảo mệnh, còn dùng được hay không...he he!''

Sở Phong mỉm cười tà ác. Chính vào lúc này loạt hỏa đạn bắn tới, chớp nhoáng khiến năm sáu hộ vệ bên Sở Phong nổ tan sát.

Lửa nhanh lan ra trên thảm cỏ, đám người Sở Phong chính vào lúc mới từ từ rút kiếm. Dù huynh đệ vào sinh ra tử chết đi nhưng không ai bất đồng lao tới, siết chặt chuôi kiếm, họ biết bản thân đang phải đối mặt với chừng nào thế lực. Thậm chí đã có kẻ để lại di thư cho gia đình.

"Huynh đệ, tuyệt đối không để bọn chúng đạt được mục đích! Vì Vũ Linh Phường!!''

Lê Thúc đưa cao lưỡi kiếm, nâng cao sĩ khí cho những huynh đệ còn lại. Cũng chính vào lúc này, nụ cười khinh thường lộ ra trên khuôn mặt của những kẻ tấn công.

"Xem ngươi có bản lĩnh đó không đã?''

Giọng tràn ngập sự khinh thường, từ một phía phi nhanh tới một thân hình thiếu nữ nhỏ nhắn. Tiểu cô nương cư nhiên lướt qua Sở Phong rồi tiếp cận Lê Thúc.

Sở Phong trong cái thoáng qua ấy liếc nhìn, môi nở nụ cười, trẻ con bất đồng cư nhiên dám xông vào giữa trận hình địch. Với tu vi Khai Quang Đỉnh Phong, Tiểu Nha Đầu này chắc chắn là Thủ Lĩnh của đám còn lại.

"Ngươi cũng quá không xem ai ra gì rồi?''

Vũ khí của Nha Đầu này vậy mà là một cái chùy lớn, toàn chùy màu đen, đầu chùy lớn, thân chùy dài bằng người nàng. Khi vung chùy, cảm giác nghe thấy tiếng Địa Long gào thét.

Một chùy ý định kích sát Lê Thúc, bất quá nàng không ngờ tới bản thân đưa ra quyết định cực kỳ sai lầm mà chịu thiệt. Khi chùy chưa kịp đánh bay đầu Lê Thúc thì phía trên Sở Phong xuất hiện, không hề thương hoa tiếc ngọc hắn một quyền Diêm Quân Cự Lực Chùy đấm mạnh xuống lưng nàng.

Thân hình nhỏ nhắn cứ thế lúng vào lòng đất, khuôn mặt xinh xắn nhắn nhó vì đau đớn, miệng theo bản năng hét lên một tiếng với tia máu bắn ra bên ngoài.

Chưa hả hê Sở Phong bồi thêm một cước đá bay Tiểu Nha Đầu này ra mấy trăm thước, rồi đạp chân đuổi theo hướng ngã người của nàng. Trước khi đuổi theo Sở Phong để lại cho Lê Thúc lời nhắn ''Việc ở đây giai lại cho ngươi.''

Cường Giả đánh nhau không nói, lúc nãy bọn hắn thấy Trúc Cơ Sơ Giai đánh Khai Quang Điên Phong như con. Mơ phải không?

Nghĩ là nghĩ thế nhưng họ không có thời gian để kinh ngạc, nhiệm vụ vẫn còn đó. Tại đây cướp hàng, hướng còn lại đánh nát Vũ Linh Phường. Kim Ô Tử đề ra kế sách này phải nói thập phần toàn vẹn.

Quân Sư số một của Tiết Bán Xuyên tự tin trong hôm nay khiến Vũ Linh Phường không còn tồn tại. Cũng bởi hắn đoán ra Vũ Linh Phường cố ý rò rỉ thông tin mà bày ra kế này, hắn cũng không tin bao nhiêu cao thủ đây lại thất thủ trong tay mười mấy Trúc Cơ.

Hướng còn lại Vũ Linh Phường bốc cháy, Kim Ô Tử lúc này mỉm cười khoái chí. Kết hoạch đại thành.