Chương 6: Gen-Thánh Chiến Sĩ

Gen-Thánh Chiến Sĩ

Dịch: Tĩnh Luân

Beta: Tĩnh Luân

Đầu mạt thế kiến biến dị cũng không xem là loài mạnh nhất nhưng càng về sau khi gặp phải đều là tồn tại khủng bố làm người sợ hãi, ngay cả những loài khác cũng không ngoại lệ, kiến luôn sống thành đàn, mỗi lần chúng tiến hóa đều vô cùng bá đạo!

Theo thống kê của các nhà khoa học thì kiến biến dị có sức lực gấp 400 lần so với người bình thường!

Nếu một con kiến biến dị to bằng con lợn rừng thì có thể nghĩ tới khủng bố cỡ nào?

"Con kiến này hiện còn nhỏ, chỉ cỡ nắm tay, so sức lực thì bằng tầm mười đầu tang thi, đợi thêm một tháng nữa thì Virus trong cơ thể nó sẽ trải qua quá trình tiến hóa dẫn đến kích thước cũng thay đổi, ước chừng bằng quả bóng đá, lúc đó sức lực nó ít nhất cũng phải bằng trăm đầu tang thi gộp lại."

Ánh mắt diệp Thần sáng lên "Phải bắt được nó, sau đó rút ra gen rồi dung nhập vào cơ thể mình, khi đó tự nhiên sẽ trở thành Thánh chiến sĩ!"

Thánh chiến sĩ!

Ở trong tận thế này Thánh chiến sĩ chính là chức nghiệp đứng đầu!

Diệp Thần còn nhớ rõ ở kiếp trước, thập đại Thánh chiến sĩ đỉnh phong, mỗi người đều có sức mạnh khủng bố, tùy tiện một đấm đã phá hủy một tòa nhà, sức mạnh này hoàn toàn vượt khỏi lý giải của người thường, đây có thể xem là nhân loại thế hệ mới mạnh nhất!

"Chỉ cần bắt được nó mình có thể trở thành một gã Thánh chiến sĩ rồi!" Trong lòng Diệp Thần vui mừng, điều kiện để trở thành một Thánh chiến sĩ vô cùng khó khăn, trong một ngàn người sống sót chỉ có một người vượt qua được giai đoạn dung nhập gen để trở thành Thánh chiến sĩ! Đều phải là người sống sót chưa bị nhiễm Virus, sức chịu đựng kinh người, có thể thấy được để trở thành Thánh chiến sĩ khó khăn cỡ nào.

Bất quá Diệp Thần đối với bản thân rất có lòng tin.

Kiếp trước hắn cũng là một Thánh kiếm sĩ, tuy nhiên thực lực không thể so được với thập đại Thánh chiến sĩ đỉnh phong, nhưng ở nhiều nơi bản thân cũng tạo ra danh tiếng.

Nghĩ tới đây Diệp Thần chậm rãi mà khép lại cửa phòng tạo thành căn phòng kín, đem kiến biến dị nhốt lại chờ đến lúc thực lực mạnh hơn lại đến bắt!

Sau khi đóng lại cửa phòng Diệp Thần đến căn kế tiếp, chỉ thấy phòng này khép hờ cửa, bên trong im lặng cực kỳ.

Diệp Thần không hề chủ quan, trong không khí hắn ngửi thấy mùi máu nồng đậm, nếu như đoán không nhầm thì căn phòng này khẳng định có tang thi, đã vậy số lượng cũng không hề ít...

Trong lòng có chút khẩn trương, dùng chân chặn lại cửa phòng, lúc này chỉ thấy cảnh cửa nặng như núi, chậm rãi hít sâu một hơi rồi dùng sức đẩy ra.

Cửa lớn từ từ mở ta, bên trong đứng bảy tám con tang thi, đứng im như tượng, theo cánh cửa dần mở thì đầu những con này cũng cùng lúc cử động, quay lại nhìn.

Trái tim Diệp Thần run rẩy, đập mạnh, trong khoảng khắc không hề chần chờ mà quay người bỏ chạy, chớp mắt đã đến bậc cầu thang, mà cùng lúc này tiếng gào thét dữ tợn từ trong phong vang lên, những con tang thi cử động thân thể đuổi theo Diệp Thần.

"Đáng chết!" Sắc mặt hắn lúc này vô cùng khó coi, vốn nghĩ trong phòng cùng lắm chỉ có ba bốn con tang thi mà thôi, không nghĩ tới lại có tới bảy tám con, dùng thực lực hiện tại đi đối mặt chỉ có con đường chết!

Ngay cả bình xăng duy nhất mang theo cũng đã dùng, bây giờ trên người hắn chỉ còn lại con dao chặt dưa này.

Chạy trốn lên cầu thàng, Diệp Thần nhanh chóng chạy vào căn phòng mà hắn trốn trước kia, đóng cửa lại, nhanh chóng khóa trái, sau vài giây liền nghe thấy tiếng gào thét bên ngoài, ầm ầm đập lên cửa.

Còn may chất liệu của cánh cửa khá tốt, không rộng cho nên chỉ có thể cùng lúc để bốn con tang thi đập lên, còn may vẫn có thể chịu đựng được trong thời gian ngắn.

Bình tĩnh! Phải bình tĩnh!

Trong lòng Diệp Phàm không ngừng tự nói, nhanh chóng đã bình tĩnh lại, lúc này mà hoảng loạn thì chỉ có con đường chết, mồ hôi lạnh trên người không ngừng tuôn ra, nhíu mày một lát đột nhiên lại sáng lên, quay người đi vào phòng ngủ.

Chỉ thấy trong phòng ngủ có một cái giường lớn, trên giường chăn nệm xếp chỉnh tề ngay ngắn, Diệp Thần đi tới dùng hết sức mà đẩy khỏi vị trí ban đầu, trong mắt hiện lên chút vui vẻ, đem toàn bộ chăn nệm trên ném ra ngoài phòng, hắn không đẩy giường lớn ra chặn lại cánh cửa mà dừng lại một đoạn cách cửa 100m.

Sau đó lại quay người đi vào phòng ngủ khác cũng đẩy giường lớn ra ngoài nối với cái kia cùng một chỗ cao khoảng 1m ngăn cản con đường đi thông tới phòng khách, mặc dù sức lực của tang thi không hề nhỏ nhưng cũng phải phí mất thời gian mới có thể tiến vào phòng khách.

Diệp Thần muốn chính là một chút thời gian này!

Hắn đi vào phòng bếp tìm bên dưới ngăn tủ bếp phát hiện hai bình gas, vội vàng lấy ra một bình đặt bên cạnh hai giường lớn, sau đó lại mở khí gas ra, chỉ nghe thấy âm thanh 'ti ti' vang lên, lập tức cả phòng khách đều ngập đầy mùi gas.

Diệp Thần đóng lại một phòng ngủ để cho khí gas không bay vào sau đó đi tới công tắc điện mở ra, lúc phát sinh tận thế tới hiện tại cũng chưa lâu cho nên nguồn điện dữ trữ trong khách sạn vẫn còn.

Diệp Thần mở ổ điện lấy chốt mở sửa lại một chút khiến cho cầu dao gặp chút sự cố sau đó lại lắp lại như bình thường , cái này so với công tắc điện còn tốt hơn, Diệp Thần di chuyển một cái ghế tới, trên ghế dựng thẳng một cái chảo sau đó đem cây lau nhà chém làm hai rồi chống sau cửa, cửa chỉ vừa di chuyển một chút sẽ làm nó lệch vị trí.

Ngoài ra trong phòng hắn còn tìm thấy sào phơi đồ, nối giữa chái chảo cùng cây lau nhà.

Sau khi làm xong diệp Thần nhìn thoáng qua cửa phòng, nhìn thấy nó run rẩy kịch liệt, bản lề trên tường cũng bắt đầu rơi xuống chỉ sợ không trụ được bao lâu nữa sẽ bị phá.

Diệp Thần đến phòng bếp tìm cái khăn thấm ướt rồi bịt mũi, chui vào căn phòng ngủ đóng lại vừa nãy rồi đóng cửa lại, không đến một phút bên ngoài 'bành' một tiếng, cửa bị phá, ngay sau đó nghe tiếp tiếng 'oanh' vang lên, cửa thủy tinh bốn phía đều bị chấn nát, ngọn lửa nóng bỏng theo khe hở mà chui vào phòng.

Diệp Thần lập tức vui mùng vì biết rõ kết hoạch của mình đã thành công, chỉ cần cánh cửa phòng bị mở ra sẽ kéo cây lau nhà, một khi nó lệch vị trí sẽ khiến cho sào phơi đồ trượt xuống đập lên cái chảo, chảo bị lực đập lập tức đè xuống công tắc điện, bởi vì vừa rồi hắn đã phá một chút ổ điện nên chịu tác động sẽ tạo ra tia lửa điện.

Mà trong căn phòng tràn ngập khí gas chỉ cần một chút lửa điện đã khiến nó nổ tung!

Diệp Thần yên tĩnh đợi một chút rồi chậm rãi mở cửa phòng ra, trong tay cần con dao dưa hấu đi ra ngoài, chỉ thấy trong phòng khách một mảnh bừa bộn, những thứ làm bằng thủy tinh đều vỡ nát, ghế, giường đều bị cháy đen, lúc này vẫn đang bốc khói.

Hắn cười khổ một chút, nếu như lại đến thêm một đám tang thi như vừa rồi thì với tình trạng căn phòng này không thể nào ngăn cản được, bất quá hắn cũng không để ý, dù sao trong khách sạn thứ không thiếu nhất chính là phòng.

Hắn bước chậm tới nhìn thấy bảy tám con tang thi toàn bộ đều bị nổ chết, trong đó có hai còn đứng gần khí gas nên bị nổ đen, ngoài ra những con còn lại cũng bị nướng cháy...

Diệp Thần đi ra ngoài nhìn bốn phía không thấy tang thi nào bị vụ nổ kinh động mà nhào tới đây liền quay người vào phòng bắt đầu tìm kiếm.

Cuối cùng trong tám con tang thi này Diệp Thần may mắn tìm thấy hai khối [Cơ Hóa Nhục], loại vận khí này đúng là tốt không thể tưởng tượng được, trong đó có một khối cỡ ngón tay mà khối kia lại bằng nắm đấm lớn!

Sắc mặt hắn hưng phấn, bởi vì [Cơ Hóa Nhục] nằm gần trái tim tang thi, hắn dùng chính là khí gas làm thành vụ nổ cho nên không đủ đem đám tang thi này bạo tạc nếu không cũng đừng mong tìm được khối [Cơ Hóa Nhục] nào.

Diệp Thần mang hai khối [Cơ Hóa Nhục] vào nhà vệ sinh rửa sách, đem khối nhỏ hơn bỏ vào túi đợi lát nữa đem về cho em gái, còn khối lớn thì cắt thành từng miếng chậm rãi tự mình ăn.

"Khối lớn bằng nắm tay thế này cũng đủ khiến thực lực mình tăng lên gấp đôi!" Ánh mắt Diệp Thần sáng lên, đợi sau khi tiêu hóa [Cơ Hóa Nhục] lập tức cảm giác được sức mạnh trong cơ thể tăng lên nhiều, toàn thân nhẹ nhàng, tay chân cũng nhanh nhẹn.

Hôm nay thực lực của hắn đã có thể so với một con tang thi bình thường rồi.

"Nếu cùng lúc đầu đầu với hai ba con cũng không cần phải dùng xăng để giải quyết." Trong lòng hắn cực kỳ vui vẻ, thực lực tăng còn đại biểu cho hắn có năng lực bảo hộ người bên cạnh.

Đây cũng là nguyên nhân hắn dùng [Cơ Hóa Nhục] mà không giữ lại cho Diệp Trúc, dù sao mỗi ngày đều ra ngoài săn giết tang thi, chỉ cần hắn đủ mạnh mới có thể đảm bảo an toàn của em gái.

Diệp Thần nhìn thời gian một chút cũng đã tới lúc liền thu lại dao rồi đi về phòng của mình.

Thùng thùng!

"Anh!" Diệp Trúc nghe thấy tiếng đập cửa liền nhìn thoáng qua lỗ nhỏ thấy Diệp Thần bên ngoài mới yên tâm mà mở cửa phòng, nhìn thấy cả người hắn đầy huyết dịch tang thi, trong ánh mắt có chút mệt mỏi, mồ hôi thấm ướt áo.

Diệp Trúc kinh ngạc nhìn anh mình, nhìn người anh trai lúc nào cũng bảo hộ mình mà mắt ê ẩm, hoàn toàn không để ý tới quần áo bẩn đã nhào vào ngực hắn.

Diệp Thần vuốt vuốt mái tóc của cô cười nói "Được rồi, lớn như vậy còn khóc nhè như con nít."

Diệp Trúc thả tay ra, cúi đầu chợt nói "Anh, buổi chiều.... em cũng muốn đi cùng!"