Chương 4: [Cơ Hóa Nhục]!

[Cơ Hóa Nhục]!

Dịch: Tĩnh Luân

Beta: Tĩnh Luân

Ánh mắt hung ác ấy Diệp Thần không thèm quan tâm, lạnh lùng mà đi tới trước mặt đứa bé sau khi xác nhận đã chết hoàn toàn mới ngồi xổm xuống, dùng dao cắt mở lồng ngực nó ra.

Làn da xanh xao, lồng ngực bị cắt mở khiến huyết dịch đen ngòm chảy ào xuống, mùi tanh hôi bốc lên, nếu như là người bình thường với ánh mắt oán độc trước khi chết như vậy chắc chắn không có gan mà mổ xẻ thi thể, Diệp Thàn thì sao, đối với mấy tình huống nhu vậy vốn đã làm nhiều lần, chẳng còn cảm giác gì khác.

"Ồ??" Ánh mắt Diệp Thần đột nhiên sáng lên "[Cơ Hóa Nhục]!"

Bên trong lồng ngực của tang thi, cạnh trái tim xuất hiện một khối thịt màu trắng lớn cỡ chứng đầu ngón tay, giống như mỡ dê vậy, không nhiễm bất cứ vết bẩn nào.

Diệp Thần mang bao tay cẩn thận từng li từng tí mà tách khối thịt trắng này ra, ngửi một chút cũng không có mùi tanh hôi gì ngược lại có một mùi thơm nhẹ.

"Không nghĩ tới, giết hai đầu tang thi trưởng thành không tìm được [Cơ Hóa Nhục] nào vậy mà trên tang thi của đứa nhỏ này lại tìm thấy." Diệp Thần chỉ có thể lắc đầu cười, đi đến nhà vệ sinh đem khối thịt nhỏ rửa qua rồi ném vào miệng nhai nuốt.

[Cơ hóa nhục]!

Đây là thứ có công hiệu kỳ lạ, sau khi dùng sẽ khiến cho thân thể trở nên mạnh hơn, đạt được sức lực giống như một con tang thi bình thường.

Con người biến thành tang thi bởi vì bị virus lây nhiễm khiến cho chuỗi gien sụp đổ, da thịt thối rữa giống nhanh chóng không thể ngăn cản, cuối cùng chỉ có thể đầu hàng.

Nhưng con người cường đại nhất chính là gì?

Là trí tuệ!

Không có trí tuệ, vũ khí khoa học kỹ thuật, khi con người đối mặt với thiên nhiên và dã thú vô cùng nhỏ bé, không dũng mãnh như sư tử, không nhanh nhẹn như loài báo, không thể bay như ưng cũng không có sinh mệnh cường đại như con gián....

Mục đích của nhà khoa học nghiên cứu chế tạo Virus này là muốn thông qua nó để kích thích tế bào trong con người khiến nó biến hóa đạt được những thứ mà con người không thể, tiếc là Virus còn trong thời gian thí nghiệm đã xảy ra tai nạn bạo nổ...

Phần lớn người không thể chịu được khi dính Virus sẽ biến thành tang thi, mà trong số tang thi này sẽ có con hình thành trong cơ thể một loại gọi là [Cơ Hóa Nhục] thứ mà các nhà nghiên cứ muốn chết tạo.

Dựa theo cách nghĩ của đám người này thì sau khi chế tạo Virus thành công sẽ khiến cơ thể con người đều tiến hóa thành [Cơ Hóa Nhục], lúc đó sẽ kéo dài tuổi thọ, thể lực cũng biến hóa trở thành "Nhân Loại mới" !

Lúc này đối với Diệp Thần thì [Cơ Hóa Nhục] chính là thứ tốt để tăng thực lực lên!

Khối thịt trong miệng tràn ngập hương thơm, Diệp Thần ngồi dưới đất nghỉ một lát cũng để cho thân thể hấp thu [Cơ Hóa Nhục].

Diệp Thần nắm chặt nắm đấm mơ hồ mà cảm giác được sức lực so với trước đây tăng thêm phần tư, khối [Cơ Hóa Nhục] này hơi nhỏ, nếu như lớn cỡ nắm tay thì sức mạnh có khi đẵ tăng lên diện rộng rồi.

Đứng dậy dạo quanh phòng lần nữa, không phát hiện ra con tang thi nào ngược lại trong tủ lạnh tìm được ba hộp rau quả, ngoài ra còn có thịt cá nhưng đã bị hư thối không còn nguyên vẹn.

Mở ra hộp rau bên trong không bị nhiễm khuẩn mà tươi mới như trước, sau đó đóng lại rồi đặt lên đầu tủ bên cạnh, đợi sau khi săn giết xong thì sẽ mang về.

Tiếp tục cầm dao gọt dưa trong tay, hít sâu rồi quyết định đi ra ngoài.

Trên hành lang yên tĩnh, giống như cũ không có bóng người, yên lặng đến sợ hãi, Diệp Thần đi tới phòng bên cạnh, cánh cửa phòng này bị khóa chặt, hắn cũng không mở ra, nếu như bên trong là tang thi thì bị nhốt như vậy không gì tốt hơn, bởi vì tang thi không biết cách mở cửa như thế nào cho nên chỉ có thể dần dần mà chết đói.

Diệp Thần kiểm tra qua mấy phòng liền, cửa phòng đều bị khóa lại cả, chuyện này cũng không có gì lạ vì tận thế phát sinh sau 7h, mà giờ đó thì gần như đều ở trong phòng nên đều khóa cửa là bình thường.

Khách sạn này có tổng cộng 18 tầng, Diệp Thần ở tầng cao nhất cho nên mỗi căn phòng đều vô cùng rộng, bên trong mỗi phòng lại có thêm nhiều phòng nhỏ, tầng này Diệp Thần đã thuê hai phòng, một phòng có tang thi đã giết chết, còn lại bốn phòng đều khóa chặt cửa.

Sau khi xác nhận xung quanh không có tang thi liền hướng đến thang mãy chuẩn bị đi xuống dưới.

"Tầng 13??" Nhìn con số trên thang máy Diệp Thần nhấn một cái, thang máy lập tức khởi động mà đi lên. Đứng đợi thang máy nhìn con số từ từ nhảy lên không biết vì sao trong lòng có cảm giác sợ hãi...

"14!"

"15!"

Thang máy dần dần đi lên thì bất an trong lòng càng mãnh liệt, sắc mặt thay đổi lập tức, không đợi ở chỗ thang máy mà chạy ngược lại, trốn bên cạnh tủ phòng cháy chữa cháy, một lát sau cửa thang máy dần mở ra, bên trong hành lang yên lặng không có bất kỳ động tĩnh gì có vài phần quỷ dị.

Diệp Thần thấy vậy chưa kịp thở ra thì trong thang máy có vài thân ảnh lung lay chậm rãi đi ra.

Lúc này Diệp Thần vội nín thở, tim giống như muốn ngừng đập, yên tĩnh đến nỗi mỗi một tiếng động phát ra đều rõ ràng. Nhìn thấy đám tang thi bước ra từ thang máy gồm ba nam một nữ, trang phục bình thường, tám chín phần là đến đây để nghỉ phép nhưng lúc tiến vào thang máy thì xảy ra tận thế lây nhiễm Virus biến thành tang thi.

tang thi nữ mặc một cái áo sơ mi cổ bẻ mày trắng, trên đó thêu hình chú gấu nhỏ nhưng trên người lại dính toàn là vết máy, đoán ra được ban đầu trong thang máy có người không trở thành tang thi nhưng bị đám này ăn sống rồi.

Đầu tóc rối tung, móng tay dài nhọn, làn da cũng không thối rữa, bất quá con mắt ánh lên màu xanh nhạt, gương mặt có thế thấy trước đó cũng thanh tú đáng yêu, lúc này lại trở nên dữ tợn, răng nanh nhe ra, bên miệng có vết máu đã khô lại.

Về phần ba người nam kia nhìn tình huống cũng không khác biệt mấy, vừa ra khỏi thang máy đã xoay quanh ngửi ngử khắp nơi giống như đang tìm kiếm mĩ vị vậy.

Mũi của tang thi rất mẫn cảm, cho dù là trốn vào trong nước chúng cũng có thể ngưởi được mùi máu, Diệp Thần cũng không tiếp tục trốn vì sớm muộn gì cũng bị phát hiện, hắn nín thở cẩn thận từng chút mà lùi lại tận lực không phát ra tiếng động nào.

Còn may, bình thường Diệp Thần hay mang giày thể thao để chơi bóng cho nên đi đường cũng không phát ra tiếng động, từng bước, từng bước....

Từng bước dài dằng dặc giống như trôi qua cả mấy thể kỷ, hắn lui tới bên góc rẽ ở cầu thang, đúng lục này có một tang thi theo mùi máu mà đi tới liền nhìn thấy Diệp Thần đang trốn, ánh mắt tham lam khát máu gầm nhẹ một tiếng rồi hướng Diệp Thần lao đến.

Nhờ tiếng gào của con tang thi này mà kinh động đến mấy con còn lại, bọn chúng đều nhao nhao nhào qua, hưng phấn mà lao tới.

Trong lòng Diệp Phàm thầm kêu không xong, không thể hướng xuống lầu dưới mà chạy được chỉ đưa tới thêm nhiều tang thi hơn mà thôi, lúc đó sức lực không còn thì kết quả chỉ có một, bị đám thây ma đó xé nát. Tay cầm dao lúc này đổ đầy mồ hôi lạnh, bất quá bản thân cũng không bối rối chạy loạn mà trước khi tang thi nhào tới đã kịp nhìn thoáng qua xung quanh ghi nhớ cụ thể địa hình trong đầu.

"Rống!!" Đám tang thi đang vọt tới, vì hướng xông đến cho nên quán tính khí thế bọn chúng càng thêm mãnh liệt, giơ bàn tay sắc nhọn muốn chộp lấy người trước mắt chắn xé cổ họng.

Diệp Thần sao lại để chúng thực hiện được, lập tức né sang đồng thời tung một cước đá vào phần eo của tên tang thi này. Không chính diện đánh tới mà đạp từ bên sang nếu không thì dựa vào sức lực cùng độ quán tính của nó có thể khiến hắn bị ngã.

Lúc né tang thi rồi đá cho nên trọng tâm không vững, cơ thể ngã nhào xuống cầu thang.

Diệp Thần cũng không thả lỏng vì đám tang thi còn lại đã đuổi kịp, trong thời gian ngắn như vậy không kịp lấy ra bình xăng để đốt chỉ có thể hạ trọng tâm xoạc một chân đá vào chân con tang thi dẫn đầu.

Vì đang chạy vội nên con tang thi này cũng không tốn bao nhiêu lực đã trượt chân ngã chổng vó, lăn xuống bậc thang, mấy con phía sau vì có vật cản đột ngột mà ngã nhào theo.

Hành động nhanh chóng trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, lúc Diệp Thần đứng dậy thì con tang thi nữ đã có thể đứng lên chuẩn bị ngào qua, không kịp suy nghĩ mà nâng đầu gối thúc vào bụng nó tiếp đó chém một phát vào cổ. Một chém này là toàn bộ sức lực của hắn, chỉ nghe 'két' một tiếng cái đầu đã bị gọt một nửa, lắc lư đầy kinh dị.

Diệp Thần cũng không quan tâm khi nhìn thấy dưới bậc thang có hai tên tang thi đang muốn xông lên, lúc này đây vừa chạy trốn vừa lôi bình xăng trong túi ra, móc lấy hộp diêm dùng tốc độ cực nhanh mà đốt lên!

Chuyện vừa diễn ra chỉ trong nháy mắt, nếu như người bình thường khi vừa nhìn thấy hai con tang thi vọt tới chỉ sợ chân tay đều run rẩy không thể làm được gì.

"Đã xong..."

Diệp Thần đứng trên hành lang nhìn đám tang thi đang muốn xông lên, mở ra chai xăng rồi ném tới, xăng theo miệng bình chảy ra khắp nơi mà nó bị ném qua, quẹt cây diêm đốt lên không chút do dự mà búng một đường cong ném vào đám tang thi.

Bành!!! Phừng!!!

Tiếng nổ vang lên, ánh lửa phừng một cái bắn khắp nơi, đám tang thi thảm thiết gào rú, đợi sau khi ngọn lửa dần tắt chỉ thấy hai đoàn cháy đen.