Chương 30: Thế !

Thiên Nam Thành, sân luyện trước phòng Tiếu Thiên.

Sáng sớm tinh mơ, những hạt sương còn khẽ đọng trên tán lá, một thiếu niên đang diễn luyện lấy tuyệt học của Tiếu gia, xen lẫn trong đó là những tiếng kêu của những con côn trùng xung quanh.

Thiếu niên đó là Tiếu Thiên, hắn đang làm những điều mà hắn thường làm trong suốt 2 tháng vừa qua mặc dù Ám Dạ Không Gian có thể tăng thêm ngộ tính cho hắn, nhưng mà khi tập luyện thật sự ở ngoài thì không có hiệu quả tăng thêm ngộ tính đó.

Vừa luyện tập chiêu thức Trảm Phong, chỉ thấy hắn và các tàn ảnh phóng lên tập trung trên không và vận dụng Võ Khí đi qua các kinh mạch và huyệt đạo của Trảm Phong Kiếm Pháp. Bất chợt trên thanh kiếm của hắn tụ lại một luồng phong bạo dạo theo thân kiếm, sau đó hắn vận sức trảm xuống cộc gỗ ở phía dưới, cộc gỗ này là hắn nhờ phụ thân Tiếu Trấn Thiên làm thêm cái khác vì cái trước của hắn đã bị hắn phá hư từ 1 tháng trước rồi. Cọc gỗ mới này được làm từ Sam Mộc tam cấp linh thụ có thể khán trụ 1 kích toàn lực của Võ Sư tầng 6.

“Ầm”

Chỉ thấy cọc gỗ đã đầy vết kiếm nay càng nhiều thêm vài vết. Lần này vết kiếm khắc sâu thêm 1 tất vào trong thân gỗ.

-“Lại là 1 tất...! Lẽ nào thật sự đạt đến tông sư là tận cùng ư?”

1 tất sâu của Sam Mộc tương đương với Võ Sư tầng 2 toàn lực nhất kích, mà Tiếu Thiên hắn còn cau may suy nghĩ, thật không biết hắn còn muốn thế nào nữa. Võ Sĩ tầng 6 có chiến lực của Võ Sư tầng 4, hắn còn muốn thế nào đây...>! (Tiểu tử thật là tham, Hừ - “Lời chia sẻ từ 1 thằng GATO”)

-“Thử lại lần nữa”

Không tiếp tục suy nghĩ Tiếu Thiên thử thêm lần nữa, sau phút chốc lại 1 tiếng “Ầm” vang lên và Tiếu Thiên lại đứng 1 bên cau mày suy nghĩ. Tại sao hắn suy nghĩ thì.... Toàn lực công kích mà vẫn là 1 tất nên hắn suy nghĩ thôi.

-“Lại....”

-“Lại....”

-“Lại....”

-“Lại....”

-“Lại....”

-“Lại....”

Gần 2 canh giờ liên tục xuất chiêu Trảm Phong, bây giờ Võ Khí trong Đan Điền đã cạn kiệt hắn tổng cộng vung gần 1000 lần chiêu Trảm Phong Kiếm Pháp. Hắn nằm lăn ra đất nhìn lên trời mà thở như chó, nhưng trong đầu hắn vẫn suy nghĩ tìm cách nào để tăng thêm uy lực của Trảm Phong.

-“Trảm Phong, Trảm Phong.... không lẽ thật sự uy lực chỉ có thế ?”

Tiếu Thiên đang nằm, thì bầu trời nổi gió. Một cơn gió man mát thổi qua, hắn chợt nhận thấy thật thư thái đành nhắm mắt mà suy nghĩ tiếp, nhưng bất chợt hắn bật người mà dậy.

-“Đúng rồi là gió !!! Sóng bắt đầu từ gió, gió bắt đầu từ đâu ?. Trảm Phong là theo gió mà tụ, theo nguyên lí vận hành của Trảm Phong thì Võ Khí tạo gió và Võ Khí tụ gió hình thành Trảm Phong. Như vậy... Như vậy....”

Vừa đi hắn vừa đưa tay nâng cầm mà suy nghĩ, nhìn gió thổi trên bầu trời hắn tìm cảm hứng cho việc tăng thêm uy lực của Trảm Phong. Và vừa đi hắn vừa lẩm bẩm: “Gió.... gió....gió....!”

-“Con không thể cứ như vậy là lĩnh ngộ được đâu.”

Tiếu Thiên giật mình quay lại, thì đứng phía sau hắn là TIếu Trấn Thiên, phụ thân của hắn: “Phụ Thân ! sao người rãnh rỗi lại tới chỗ của hài nhi?”

-“Ta đi thăm mẫu thân của con, nhân tiện đi qua xem con như thế nào. Ta thấy chiêu vừa rồi của con uy lực rất cao, dừa vào lực sát thương và trận thế con tạo ra chắc hẳng là đạt tới Tông Sư cấp chứ hả?”

-“Vâng thưa phụ thân, chiêu này gọi là Trảm Phong. Là con được truyền thừa trong một lần kỳ ngộ”

-“Rất tốt, 12 năm không tu võ, 12 năm trầm mê nữ sắc, 12 năm phá làng phá xóm. Nay con có thể tu luyện và trở lại làm người. Phụ Thân rất vui mừng, ta đã từng nghĩ cho dù con không thể tu luyện ta cũng sẽ che chở con sống an ổn ở Thiên Nam Thành này.”

Tiếu Trần Thiên ngẩn đầu nhìn gió thổi qua tán lá, rơi vài phiến lá bay lả ta, đưa tay hứng phiến lá đó mà hắn cảm thán. Còn Tiếu Thiên thì cúi đầu xấu hổ, thú thật thì khi kế thừa trí nhớ của tiền thân thì hắn đã cạn lời với 12 năm này.

-“Nhắc tới mới nhớ, chiêu Trảm Phong này của con chắc là Huyền giai Trung cấp vũ kỹ hả?”

-“Dạ không ạ, nó là Địa giai Hạ cấp!”

-“Phụt....!” Nghe xong Tiếu Trấn Thiên trợn to mắt mà kinh nghi, trong lòng hắn thầm ho :”Cái quái gì, cái quái gì đang diễn ra ? Địa giai Hạ cấp? Thực sự là Địa giai Hạ cấp? Địa giai Hạ cấp luyện đến cảnh giới Tông Sư ?”

Cũng may Tiếu Thiên đứng ở phía sau Tiếu Trấn Thiên nếu không thì hắn cũng không ngờ Phụ thân hắn lại có biểu lộ như vậy. Cũng không thể trách hắn vì Tiếu gia cao cấp nhất vũ kỹ chỉ có Huyền Giai cao cấp. Mà bản thân hắn đã luyện võ kỹ Vân Thù Xuất Vân Thối – Huyền Giai Cao Cấp vũ kỹ của TIếu gia chỉ đạt tới Đại Thành cảnh giới. Đây là hắn luyện rất lâu mới đạt được

-“È Hem, Địa giai sao ! ừ... cũng tạm được, con cũng đừng tự mãn, phải biết là một võ giả tự mãn là con đường dẫn đến cái chết nhanh nhất. Biết không?”

Thấy Tiếu Trấn Thiên trong giọng nói có điều gì là lạ nhưng hắn vẫn chăm chú nghe dạy bảo, vì rất nhiều năm hắn chưa từng được Tiếu Trấn Thiên dạy bảo qua.

-“Nói về Trảm Phong, theo như ta quan sát nãy giờ. Con là muốn tăng thêm uy lực của nó đúng không?”

-“Vâng thưa phụ thân, con cảm thấy võ kỹ này có thể tăng thêm uy lực được nữa. Nhưng mà con đã luyện đến Tông Sư cảnh giới rồi thì tăng lên băng cách nào đây?”

-“Điều này không thể trách con được, vì con bước chân vào con đường võ đạo không lâu nên con còn không biết. Thực chất thì để tăng thêm uy lực của chiêu này có ít nhất 3 con đường cơ bản.”

-“Hả ! Ba con đường nhiều vậy sao ?” Tiếu Thiên không thể tin được mà nhìn vào Tiếu Trấn Thiên.

-“Đúng, ít nhất là 3 con đường theo những gì phụ thân biết.

Thứ nhất, là tăng lên sức mạnh thân thể của con, muốn tăng lên sức mạnh thân thể thì phải dựa vào công pháp, con có Phong Thần Thể Chất từ xưa đến nay ta chưa nghe được người nào có thể phá tan được Phong ấn của Thể chất này. Con là người đầu tiên ta gặp và có thể là người duy nhất trong thiên địa này. Việc con có Phong Thân thể chất thì không nên cho người khác biết, còn về vấn đề ở Thiên Nam Thành này thì con yên tâm, kể cả Thiên Lưu Đế Quốc này cũng không ai biết được Phong Thần Thể Chất có tác dụng gì. Bản thân ta cũng không biết nhưng ta đoán rằng đã là thể chất thì hiển nhiên lực đạo sẽ hơn xa người bình thường. Con có thể kết hợp với việc khai thác tiềm năng của Phong Thần Thể Chất và Công pháp luyện thể. Nhưng ta nhắc nhở con trước, công pháp luyện thể không hề đơn giản, rất khó luyện thành, con phải chuẩn bị tâm lí trước.

Thứ hai, là tăng lên Võ Khí, hiện tại cảnh giới của con theo ta thấy là Võ Sĩ tầng 6, nói thiệt cảnh giới của con tăng lên quá nhanh nhưng ta lại không thấy sự phù phiếm của Võ khí. Điều này cũng làm cho ta thấy kỳ lạ, tăng lên Võ khí thì sẽ tăng tốc độ tụ gió của con và từ đó tăng thêm uy lực của chiêu kiếm này.

Và cuối cùng là..... Thế !”

-“Thế ??”

-“Đúng, chính là Thế. Thế là dựa thế, mặc dù con đã luyện chiêu kiếm này đến Tông Sư cảnh giới thì nó cũng chỉ biểu đạt con thành thạo chiêu kiếm này thoi, đây là những điều cơ bản để con có thể đi đến cảnh giới tiếp theo “Thế”. Trên tông sư cảnh là một bước ngoặc khá lớn, nắm giữ Thế con có thể dựa thế để tăng thêm uy lực của Võ kỹ. Ví dụ như chiêu Trảm Phong của con, con có thể dựa theo Thế gió để tăng tốc độ tụ gió và uy lực kiếm pháp. Và các Võ kỹ khác nếu là có Hỏa thì dựa theo thế Lửa, có thủy dựa theo thế nước có Đại địa thì dựa theo thế đất. Nói chung là có rất nhiều rất nhiều.

-Và trên Thế thì đó là ý. Ý cảnh áp đảo mọi loại thế. Ý có rất nhiều loại ý khác nhau và uy lực cũng khác nhau như: Đao ý, Kiếm Ý, Thương Ý, chỉ ý, trảo ý v.v... Ta thấy con là theo kiếm con có thể trước lĩnh ngộ Thế và KIếm ý

-“Vậy phụ thân, người đã đạt đến bước nào rồi?” Tiếu Thiên càng nghe càng sáng mắt, càng nghe càng hứng thú mãnh liệt mà thì thầm trong lòng :”Kiếm ý sao? Ta nhất định đạt được !!!”

-“Ta sao ? ta chỉ nắm giữ sơ bộ được Thế, con nhìn !”

Chỉ thấy Tiếu Trần Thiên đưa tay ra phía trước hư không nắm lại, bất chợt từ xung quanh nổi lên những cơn gió nhẹ sau đó từ từ hình thành một luồng phong bạo hội tụ lại trong nắm tay của hắn. Hình thành một quả cầu bằng cơn lốc, xung quanh đó có gió bạo động. Nhưng kỳ lạ thay là Tiếu Thiên không cảm nhận được dạo động của Võ Khí từ hắn.

-“Con đang kỳ là là không thấy ta vận dụng Võ Khí à ?” Tiếu Trấn Thiên mĩm cười nhìn hắn, Tiếu Thiên tranh thủ gật đầu vì hắn muốn tụ được cơn lốc như vậy phỏng chừng phải dồn hết Võ Khí để điều động gió xung quanh và phải cần thời gian khá lâu chứ không phải nhẹ nhõm như Tiếu Trấn Thiên vừa làm.

-“Đây là cảm ứng của Võ Vương cảnh, khi con đạt đến cảnh giới này thì sẽ sinh ra cảm giác với vạn vật trên thiên địa, có thể mượn lực lượng của chúng để tăng cường thực lực của con. Nói chung khi con đạt tới thì con sẽ biết. Nói trước cho con thì cũng không có tác dụng gì ngược lại làm cho sinh ra tạp niệm không có lợi cho tu hành.

-Đừng thử, hiện tại con chưa dùng được đâu, ta nói để con có sự chuẩn bị chứ nếu con cứ vùi đầu mà tìm hiểu nó thì sẽ trở ngại cho việc tu luyện của con.”

Tiếu Thiên đang tìm các thử tụ thế giống như Tiếu Trấn Thiên, nhưng khi nghe như vậy thì hắn đành yểu xìu mà bỏ qua.

-“Đúng rồi, hai ngày nữa là Tụ Bảo Các của Thương gia có tổ chức một đợt đấu giá, hiện tại trong Thiên Nam Thành có rất nhiều người đi vào, người đông phức tạp nếu con không có chuyện gì thì ở nhà luyện tập cho tốt đi. Ba ngày sau tham gia hội võ, kỳ hội võ lần này không đơn giản. Phụ thân cảm thấy sẽ có đại sự phát sinh, con hay chuẩn bị cho tốt, nếu có việc hay cố gắng bảo vệ mẹ và muội muội của con.” Nói xong hắn quay lưng mà đi.

Nhìn Tiếu Trấn Thiên đang khuất bóng, trong mắt Tiếu Thiên hiện lên một vẻ kiên định thầm hô: “Xem ra thật sự có đại sự sắp xẩy ra, hèn chi mấy ngày nay ta ẩn ẩn cảm thấy trong không khí có vẻ trầm trọng !” vừa nói hắn vừa ngần đầu nhìn xem phiên lá đang bồng bềnh theo cơn gió... !