Chương 17: Vô Đề

Thiên Cương Sơn Mạch, Động Phủ Thần Bí

Vừa thoát khỏi lũ nhện, Tiếu Thiên và Lăng Thiên Lãng cả 2 tranh thủ hồi phục Võ Khí và thể lực đã tiêu hao. Lăng Thiên Lãng móc từ trong nhẫn trữ vật lấy vài viên Hồi Khí Đan nhất phầm cho vào mồm, vận công để hồi lại Võ Khí đã tiêu hao. Còn việc tiêu hao Hồn Lực trong luyện chế thì có thể từ từ hồi phục.

Còn Tiếu Thiên thì hắn chỉ cần hấp thu Võ Khí trong Võ Thạch là được, với thể chất và độ tinh khiết sau khi Võ Khí đi vào được Sát Thần Kiếm tẩy luyện thì chỉ cần hồi lại chừng 3/10 là hắn có thể sinh long hoạt hổ liền. Ước chừng 15 phút sau, sau khi tiêu hao 30 viên Võ Thạch hạ phẩm. Võ Khí của Tiếu Thiên hồi lại ước chừng 3,5/10, vì đã tinh lọc bớt những tạp chất trong Võ Khí nên lượng Võ Thạch mà Tiếu Thiên cần dùng gấp 3 – 4 lần so với người khác.

Xoay qua thấy sắc mặt Lăng Thiên Lãng đã đỡ nhiều nên hắn tranh thủ xem xét địa hình xung quanh, chỉ thấy đây là 1 đầu thông đạo kéo dài, bên vách thông đạo cứng chắc, được tạo thành từ Hắc Nham Thạch. Hắc Nham Thạch rất cứng và bền vì thế việc đào hầm xuyên thông đạo có thể nói là Vô Nghĩa.

Phía sau thạch môn đóng kín, trái, phái, trên, dưới đều cấu thành từ Hắc Nham Thạch rất khó phá vỡ. Chỉ có thể dựa theo thông đạo để tiến lên.

Ước chừng thêm vài phút nữa thì Tiếu Thiên nhận thấy Lăng Thiên Lãng đã tỉnh. Vì thế hắn nói : “ Lăng huynh, xem ra chúng ta chỉ có thể dựa theo thông đạo này mà đi tiếp rồi”.

Lăng Thiên Lãng cũng nhìn xung quanh rồi gật đầu nói: “Xem ra chỉ có thể như thế, Hắc Nham Thạch rất cứng chúng ta không thể phá vỡ được.”

Tiếu Thiên chán nản tiếp tục nói: “Hắc Nham Thạch tứ giai khoáng thạch có thể thêm vào tăng độ bền cho Vũ Khí, ở đây nhiều như thế mà không lấy được, thật là uổng.”

Những thông tin về Hắc Nham Thạch đều được Tiếu Thiên biết được khi chạm tay vào vách tường.

Lăng Thiên Lãng đồng ý tiếp tục nói: “Đúng vậy, xem ra chủ nhân động phủ này cũng không phải là Võ Vương tầm thường hoặc có thể là Võ Hoàng tọa hóa cũng không chừng.”

Cả 2 trao đổi vài câu rồi tiếp tục đi về phía trước, cẩn thận bước đi, thần thức cả 2 luôn quét để tìm trước.

Lăng Thiên Lãng bước trước, còn Tiếu Thiên thì tiếp bước theo sau. Đi được 1 đoạn khá dài chừng 100m nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Tiếu Thiên nghi ngờ nói:

-Lẽ nào thông đạo này không có bẫy rập gì sao ta?

-Tiếu huynh đệ đừng buông lỏng, có thể chủ nhân động phủ thiết lập cạm bẫy phía trước không chừng.

Cả 2 vẫn cẩn thận bước đi, ước chừng 1 giờ sau. Trên thần thức của Tiếu Thiên đã thấy cửa ra.

-Phía trước có lối ra.

Nghe Tiếu Thiên nói, làm Lăng Thiên Lãng bất ngờ xoay người nhìn lấy Tiếu Thiên. Hắn cũng biết Tiếu Thiên có thần thức, mà người có thần thức thì hiển nhiên có Hồn Lực, tùy vào tu vi Hồn Lực cao hay thấp mà phạm vi cũng như công dụng của thần thức càng xa và càng nhiều.

Lăng Thiên Lãng là nhất phẩm luyện đan sư nên hồn lực của hắn nằm ở nhất cấp và dừng lại ở nhất cấp đỉnh phong, cho hắn thêm vài tháng là có thể tấn cấp lên Nhị Cấp Hồn Lực. Khi đó hắn có thể đăng ký để vượt qua khảo nghiệm của Nhị Phẩm luyện đan sư.

Nhất cấp Hồn Lực đỉnh phong mà phạm vi thần thức của hắn trong vong 25m, nếu tập trung thì có thể kéo dài 30m theo đường thẳng.

Khi tăng lên Nhị Cấp Hồn Lực thì hắn ước chừng có thể tra xét xung quanh trong phạm vi 30m tả hữu. Nhưng hiện tại hắn đã tập trung thần thức ở phía trước, phạm vi có thể tra xét là 30m nhưng trong thần thức của hắn còn chưa phát hiện được lối ra. Mà Tiếu Thiên đi phía sau hắn 3m mà đã phát hiện. Điều đó cho thấy phạm vi thần thức của Tiếu Thiên hơn xa hắn, không biết là hơn bao nhiêu nhưng vượt qua 35m phạm vi thì hơn hẳn Nhị Cấp Sơ Kỳ hồn lực, nếu mà còn hơn thế nữa thì có nghĩa Tiếu Thiên Hồn Lực tiếp cận Tam Cấp Hồn Lực. Mà Tam cấp Hồn Lực thì có thể thi lấy Tam Phẩm Luyện Đan Sư. Phải biết hiện tại hội trưởng của Luyện Đan Công Hội ở Thiên Nam Thành là Tứ Phẩm Luyện Đan Sư, mà Tam Phẩm Luyện Đan Sư đã liệt vào hàng ngũ trưởng lão. Biết được điều đó làm sao Lăng Thiên Lãng không bất ngờ cho được.

Vì thế hắn kìm không được nên hỏi Tiếu Thiên: “Tiếu huynh đệ, thần thức của ngươi có thể tra xét ở phạm vi bao nhiêu thế?”

Nghe thấy Lăng Thiên Lãng nhìn mình mà thay đổi sắt mặt nhanh như chong chóng và bị 1 thanh niên nhìn chằm chằm mình như thế. Nhất thời Tiếu Thiên cảm thấy sởn gai óc, nghi ngờ Lăng Thiên Lãng có phải là công thụ hay không, nên không nghe rõ Lăng Thiên Lãng hỏi.

Thấy Tiếu Thiên trân trân nhìn mình và lùi về 1 khoảng cách thì hắn tưởng Tiếu Thiên sợ hắn tra lấy bí mật phạm vi thần thức. Phạm vi thần thức của từng người là điều bí mật, vì nó có thể là 1 lá bài tẩy khi hành tẩu trong giang hồ cũng như trong giao tranh. Thử nghĩ ngươi có thể thấy người khác núp ở đâu đó, cái thằng núp hắn không có thấy ngươi thì ngươi có thể chuẩn bị để thông cái tên núp lùm đó rồi.

Vì thế Lăng Thiên Lãng áy náy nhìn Tiếu Thiên và nói: “Xin lỗi Tiếu huynh đệ, là ta nhất thời không kìm được hỏi bí mật của ngươi”.

Nghe Lăng Thiên Lãng nói Tiếu Thiên mới biết mình đã hiểu lầm người ta nên Tiếu Thiên cũng áy náy mà nói: “À à Lăng huynh, ngươi nhìn ta như thế ta cứ tưởng ngươi là công thụ, ha… ha…. Xin lỗi, Xin lỗi”.

Nghe được câu trả lời của Tiếu Thiên, Lăng Thiên Lãng trực tiếp hóa đá.

-Hồi nãy Lăng huynh hỏi ta cái gì?

Nghe Tiếu Thiên hỏi, Lăng Thiên Lãng đơn giản trình bày lại những suy nghĩ của mình và hỏi Tiếu Thiên: “Vì thế ta hiếu kì muốn biết được, phạm vi thần thức của Tiếu huynh đệ”.

Nghe Lăng Thiên Lãng trình bày Tiếu Thiên cũng hơi bất ngờ, vì trong Trấn Quốc Phủ chỉ có 1 vị Luyện Đan Sư đó là Đại Trưởng Lão, Tiếu Trường Xuân là Tam Phẩm Luyện Đan Sư. Nhưng hắn chỉ nghe, chưa có dịp tiếp xúc lão già này nên thường thức về Hồn Lực hắn cũng không rõ.

-À… Thần thức của ta có thể tra xét ở phạm vi ước chừng 40m tả hữu.

Tiếu Thiên là tên lõi đời nên cũng biết nên ẩn giấu lấy khả năng của chính mình, chỉ lộ ra 1 ít để người khác đánh giá sai về thực lực bản thân. Từ đó có thể chủ động trong giao tranh.

Nghe được câu trả lời của Tiếu Thiên, Lăng Thiên Lãng bất ngờ tập 2. Vì phạm vi 40m xung quanh thì chỉ có Hồn Lực Nhị Cấp Hậu Kỳ là đạt được, 12 tuổi Hồn Lực Nhị Cấp Hậu Kỳ. Điều này không làm cho hắn kinh ngạc sao được, bản thân hắn 16 tuổi mà Hồn Lực chỉ có Nhất Cấp Đỉnh Phong mà thôi.

Lăng Thiên Lãng cũng không biết Thiên Tài Hồn Lực được biết đến hiện tại là Ngạo Tuyết con gái của Tổng Hội Trưởng Ngạo Trường Thiên “Cửu Phẩm Luyện Đan Sư” khi đạt 12 tuổi hồn lực chỉ có Nhị Cấp Trung Kỳ. Đó là việc Ngạo Tuyết được cung cấp các loại thiên tài địa bảo có thể tăng lên Hồn Lực cấp tốc cho tu luyện giả. 2 năm để tăng lên Nhị Cấp Trung Kỳ thì đã là thiên tài trong tất cả thiên tài rồi.

Rất có thể hiện tại Tiếu Thiên đã là Nhị Phẩm Luyện Đan Sư mà bản thân mình chỉ là Nhất Phẩm, vì thế Lăng Thiên Lãng cũng không dám tiếp tục hỏi về vấn đề khác.

Hồn Lực chỉ có thể phát hiện ra khi đạt 10 tuổi, vì thể trước 10 tuổi thì đứa trẻ nào cũng như đứa trẻ nào. Không biết được liệu có thể thức tỉnh được Hồn Lực hay không và có thể trở thành một Luyện Đan Sư hay Luyện Khí Sư hoặc Trận Pháp Sư cao quý hay không.

Mà Tiếu Thiên 12 Tuổi Hồn Lực đã là Nhị Cấp Hậu Kì thì có thể nói là yêu nghiệt. Nhưng tất cả điều đó chỉ là suy nghĩ của Lăng Thiên Lãng thôi.

Thật chất thì Tiếu Thiên Hồn Lực chỉ là Nhị Cấp Sơ kỳ, nhưng được sự cải tạo từ Sát Thần Kiếm thì Tiếu Thiên không thể dựa trên tiêu chuẩn của thường nhân để đánh giá hắn được.

Vững chắc suy nghĩ của mình nên thái độ của Lăng Thiên Lãng đối với Tiếu Thiên đã chuyển đổi không ít, càng khách khí và càng cung kính lấy Tiếu Thiên.

Thấy được sự biến đổi của Lăng Thiên Lãng, Tiếu Thiên cũng đành chịu, ở cái thế giới thực lực là tất cả này thì điều đó là bình thường.

Cả 2 tiếp tục đi về phía trước nhưng lần này thì là Tiếu Thiên đi trước còn Lăng Thiên Lãng thì tiếp bước theo sau. Đi được 1 chút thì gặp 1 khúc cua, vòng qua khúc cua thì thấy được tia sáng phía trước, cả 2 tiếp tục đi qua và ra khỏi thông đạo.

Khi ra thông đạo thì cảnh tượng phía trước làm cho Tiếu Thiên và Lăng Thiên Lãng choáng váng tập 2.