Anh Hàn Xuyên bảo vệ nhân viên như vậy đúng là một ông chủ tốt.” Giang Thanh Nhiên mâu quang hạ xuống, đẩy xe lăn đến trước bàn trà “ Trách không được nhiều người thích làm việc cùng anh.”
Xe lắn cách bàn trà một khoảng cách nhất định,sau khi khó khăn lấy được bình trà, tay cô run lên đem cả bình trà nóng liền đổ thẳng lên đùi Hướng Vãn.
“ Xuy” bộ đồng phục rất mỏng, bình trà nóng cơ hồ đổ trực tiếp lên người của Hướng Vãn, cô đau đến nổi hít một ngụm khí lạnh,trên trán trong phút chốc nổi lên một tầng mồ hôi lạnh.
Cả đùi bên trái đều bị ướt, nước trong bình trà hoàn toàn đổ hết lên người, Giang Thanh Nhiên làm việc đúng là thận trọng.
Hạ Hàn Xuyên cau mày , cả người đã rời khỏi ghế nhưng thấy nước đã hất đến người Hướng Vãn anh lại quay trở lại ghế ngồi, chỉ là tay đặt trên bàn hiện rõ sự phiền toái.
“ Xin lỗi, vừa nãy tôi cầm không chắc!” Giang Thanh Nhiên hoảng loạn cầm bình trà đặt lại trên bàn ,mắt hơi đỏ tràn đầy sự áy náy, “ có phải đau lắm không? Xin lỗi, tôi cũng không biết sẽ như vậy,nếu biết tôi thà nhịn khát cũng không…”
Hạ Hàn Xuyên cười lạnh ngắt lời cô, nói với Hướng Vãn “ Đi kiểm tra chân đi, mấy ngày này cô không cần phải đi làm.”
“ cảm… Cảm ơn Hạ tổng.” cô nhẹ giọng cảm ơn nhịn xuống cơn đau quét mắt nhìn lên bàn “ Có thể mượn…mượn tôi cái ly trà không?”
Hạ Hàn Xuyên nhìn qua cái bàn lạnh giọng nói “ Lấy đi.”
“ Cô có phải khát muốn uống trà? Tôi giúp cô.” Giang Thanh Nhiên ngượng đến đỏ mặt , ân cần đi lấy bình trà.
Hướng Vãn cầm lấy cái bình không, nhịn xuống xúc động muốn đánh cô “ Tôi không khát.”
“ Không khát? Vậy cô lấy ly để làm gì?” Giang Thanh Nhiên đem bình trà đặt lại trên bàn lo lắng hỏi “ nước nóng như vậy,vẫn là mau chóng tới bệnh viện đi “
Hướng Vãn nhìn bộ dạng giả bộ quan tâm của cô ta, rầm một cái đem bình trà đạp nát ,cầm lấy một mảnh vỡ , rạch một vết nhỏ trên quần,hai tay cầm lấy vết cắt đó dùng sức xé ra.
Xoẹt!
Quân áo xé rách ,lộ ra những vết bỏng đã nổi bóng nước đỏ cả vùng đùi. Những bong bóng nước chồng lên đùi đầy vết sẹo nhìn rất là đáng sợ.
Nếu như không xé đi một lát quẩn áo dính vào những bóng nước sẽ rất là đau.
Hạ Hàn Xuyên nhìn thẳng vào vết bỏng và những vết sẹo trên chân cô, bàn tay gõ trên mặt bàn dừng lại, không biết nguyên nhân gì ,đốt tay của anh rõ ràng là có phần run lên.
“ Lần sau tôi sẽ bồi thường cái lý” cô lau đi lớp mồ hôi lạnh trên trán ,bước ra ngoài một cách khó khăn.
Chân phải của cô vốn đã có vết thương cũ bây giờ lại thêm bị bỏng càng lộ rõ tàn tật khi đi , cô đi chậm
Trong mắt của Hạ Hàn Xuyên chiếu lên thân hình gầy yêu của cô , lông mày dần giãn ra nhưng con ngươi lại thêm vài phần thâm trầm.
“ Cô bị thương như vậy một mình đi bệnh viện không tiện, để tôi kêu anh Hàn Xuyên cho người đưa cô đi.” Giang Thanh Nhiên di chuyển xe lăn đuổi theo kéo cổ tay cô.
Cô càng tỏ ra quan tâm Hướng Vãn càng cảm thấy buồn nôn ‘ không cần cô ...”
Dư quang nhìn thấy Hạ Hàn Xuyên cô liền đem câu “ giả bộ như vậy” nuốt xuống. “ không cần phiền Giang tiểu thư, tôi bắt xe đi là được”
“ Không phiên , đây vốn dĩ là do tôi làm sai, tôi cho người đưa cô đến bệnh viện là điều phải làm. Cô đừng bao giờ khách khí với toi, tôi làm cô bị thương,cô còn cự tuyệt tôi như vậy , tôi càng cảm thấy có lỗi.” Giang Thanh Nhiên lấy điện thoại làm tư thế gọi cho ai đó.
Hạ Hàn Xuyên đem hết thảy thu vào đáy mắt, cụp mắt xuống đáy mắt hiện lên một tia u ám.
Lạch cạch
Đúng lúc này Mộng Lan mở cửa bước vào. Cô nhìn thấy vết bỏng trên đùi cô, giật mình hoi “ Đây là như thế nào?”
“ Không ...” cô vốn định nói không sao nhưng nhìn thấy Giang Thanh Nhiên đang gọi điện thoại đang liếm liếm đôi môi khô khốc “Bị bỏng, cần phải đi bệnh viện , chị Lan có thể tìm người đưa tôi đến bệnh viện được không?”
“ Đi thôi , bây giờ tôi cho người đưa cô đi bẹnh viện .” Mộng Lan nhìn Giang Thanh Nhiên , dìu Hướng Vãn rời đi.
Giang Thanh Nhiên trống rỗng nhìn vào cửa ra vào một lúc mới đẩy xe lăn đi đóng cửa phòng.
Cô cắn môi , nhẹ giọng nói “ ánh mắt vừa nãy của chị Lan... có phải hiểu lầm gì rồi không?”
“ Chẳng lẽ không phải sự thật?’ anh đứng dậy một tay bỏ vào ống quần , cười như không cười ,khóe mắt toàn là sự chế nhão.
“ Em làm côi ấy bị bỏng là sự thật” Giang Thanh Nhiên cụp mắt xuống khuôn mặt hổ thẹn còn mang theo uất ức “ Nhưng mà ngồi trên xe lăn rót trà thật sự là không tiện ,Hướng Vãn cô ấy... chắc có thể hiểu.”
Anh cười lạnh ,ngón tay lúc có lúc không gõ lên bàn “ Nếu như tôi nhớ không lầm , mấy tháng trước đây cô đều không tới Mộng hội sở.”
Giang Thanh Nhiên không rõ “ ùm? Sao anh lại hỏi cái này?”
“ Tại sao hai thánh này lại chăm chỉ chạy đến đây như vậy?” động tác anh dừng lại ,ngồi thẳng nói từng câu một “ mà mỗi lần tôi vừa tới không lâu thì cô liền tới có phải có chút trùng hợp không?”
Giang Thanh Nhiên trợn mắt khuôn mặt vô tội “ Anh không nói em cũng không chú ý đến ,đúng thật là như vậy.’
“ Một hai lần là trùng hợp , nhiều thì chưa chắc.” Anh đứng dậy hai tay chống trên bàn ,nhìn chằm chằm cô “ Thanh Nhiên ,đừng chạm đến giới hạn của tôi”
Không khí trong phòng lúc này đóng băng.
“ anh Hàn Xuyên , anh đang nói gì vậy? Em nghe không hiểu?” cô cụp mắt ôn nhu nói.
Hạ Hàn Xuyên cuối đầu chỉnh sửa lại những nếp nhắn trên áo khoác tây trang, mái tóc ngắn dưới ánh sáng mặt trời phát sáng,lóe ra ánh sáng lạnh thấu xương “ cô là người thông minh , đừng khiến tôi phải nói thẳng, tờ giấy xé rách rồi đối với cô không phải chuyện tốt gì.”
“ Không phải anh nghĩ là em theo dõi hay là cho người giám sát anh chứ? Giang Thanh Nhiên thở dài có chút bất lực “ Em chỉ là muốn tìm anh nói chuyện đính hôn của anh trai em vào tháng sau. Sau đó vừa đứng lúc nghe được anh đang ở trong này, em liền qua đây, không nghĩ phiền phức đến vậy.”
Anh một lần nữa ngồi xuống lạnh ý nhìn cô không hề lên tiếng.
Bốn mắt nhìn nhau, mơ hồ có một con sóng đang ngầm dâng lên.
“ Em nói đều là sự thật , nếu như anh không tin , em cũng không có cách nào.” Giang Thanh Nhiên buông lỏng tay, mặt mày có chút tang thương.
Hạ Hàn Xuyên mím môi, đáy mắt không hề có chút ý cười nào “ Tôi không thích phụ nữ nói dối tôi hơn nữa,” anh nâng con ngươi nhìn cô một cách lạnh lùng “ Hạ gia trước giờ không thiếu đối tượng liên hôn”
“ Nhưng chuyện hai năm trước em vì anh bị thương một cái chân mọi người đều biết, nếu như Hạ gia đổi đối tượng liên hôn ê là sẽ gặp tin đồn không tốt. Nếu như những người có ý đồ lợi dụng truyền thông làm lớn, giá cổ phiếu tập đoàn Hạ thị sẽ như thế nào thì không biết được.” Bờ môi Giang Thanh Nhiên mang theo nụ cười nhàn nhạt.