Chương 52: Hạ Tiên Sinh,Yêu Anh Tôi Sai Rồi

Nhưng Tống Kiều đã quyết tâm không nhường đường, cô biết hắn không thể nào đánh cô ở nơi đông người như thế này nên cô quyết cãi lại “ Tôi thừa nhận, hai gia đình chúng ta chỉ là muốn liên hôn , hai chúng ta vốn không có tình cảm.”

Cô liếc nhìn khuôn mặt đang uất giận của hắn ,liền nổi lên một bụng khí “Nhưng anh đừng quên ở đây đều là những người như thế nào, anh ở trước mặt mọi người dây dưa không rõ với Hướng Vãn ,rõ ràng chính là không để mặt mũi cho Tống gia và Giang gia.”

Khuôn mặt của Giang Thích Phong thắt chặt lại , trơ mắt nhìn Hướng Vãn dần biến mất trong tầm mắt ,con người màu hổ phách xoẹt qua một nét thống khổ.

Nhìn thoáng quaTống Kiều hắn đi lướt qua cô.

“ Chờ một chút “ Tống Kiều chạy lên chặn trước mặt hắn.

Giang Thích Phong đưa đôi mắt nhìn cô, giọng đè xuống quát :” Cô còn muốn làm cái gì?”

“ Còn tầm một tháng nữa là sinh nhật của tôi , ba mẹ tôi và ba mẹ anh muốn tại tiệc sinh nhật của tôi công bố chuyện đính hôn của hai ta .” Tống Kiều nghiêm mặt nói.

Giang Thích Phong dần mất đi sự kiên nhẫn :” Vậy nên.”

“ Vậy nên ở trước mặt nhiều người như vậy, anh đừng có làm chuyện không phù hợp với danh phận vị hôn phu tương lai của tôi, nếu không hai nhà chúng ta đợi mà bị người khác chê cười đi!” nhìn hắn mất kiên nhẫn càng làm Tống Kiều phẫn nộ.

Giang Thích Phong nhíu mày nhìn cô :” Tôi nên làm như thế nào không đến lượt cô nhắc nhở , cô quản tốt chính mình là được rồi “

“ Chỉ mong anh nói được làm được ,đừng làm tôi mất mặt như lần trước.” Nhìn thấy ngày càng nhiều người đi về hướng này,sắc mặt Tống Kiều trở nên khó coi, vòng tay qua ôm lấy khuỷu tay của hắn “ Đi thôi, ba mẹ tôi nói muốn giới thiệu vài người cho anh “

Giang Thích Phong thấy tay cô đã ôm lấy tay hắn , thân thủ giữ lấy.

“ Anh muốn mọi người biết tôi và anh cãi nhau vì Hướng Vãn ư!” Sắc mặt Tống Kiều khó coi cực điểm, nghiến răng nghiến lợi mà nói.

Giang Thích Phong ngẩng đầu nhìn cô , gạt cô ra sải bước tới đám đông.

Tống Kiều dậm chân ,tức đến đỏ cả mặt.

Lan can lầu hai , Hạ Hàn Xuyên đem hết thảy thu ở trong mắt ,khóe miệng lộ ra nụ cười châm biến. Không hiểu sao trong lòng có chút khó chịu, ngón tay thon dài của hắn di chuyển đến trước áo sơ mi , khó chịu cởi ra hai cúc áo.

“ Anh Hàn Xuyên,anh cũng thấy rồi “ Giang Thanh Nhiên đi tới trên chiếc xe lăng , ôn nhu nói.

Hạ Hàn Xuyên lùi về sau hai bước, duy trì khoảng cách nhất định với cô “ Nhìn thấy gì?”

“ Anh đều nhìn thấy rồi , còn hỏi em làm gì?” Giang Thanh Nhiên thở dài, nói với bộ dạng bất đắc dĩ “ Chính là giống với những gì anh nhìn thấy, cho dù là Hướng Vãn đụng gãy chân em , cho dù anh trai em đã có bạn gái, anh ấy vẫn không buông được cô ấy”

“ Vậy Giang Thích Phong đúng là một người đàn ông đa tình “ Hạ Hàn Xuyên nhìn xuống đám người ở dưới lầu, không rõ ý tứ trong lời nói.

“ Em coi như là anh đang khích lệ vậy, nhưng việc này đối với em không tính là một chuyện tốt đẹp gì” Giang Thanh Nhiên xoa xoa mi tâm có chút đau đầu nói “ Anh trai của em sắp phải đính hôn với Tống Kiều , nếu như lúc này bởi vì Hướng Vãn mà xảy ra tranh cãi gì , cả hai nhà Tống Giang sẽ không ngẩng đầu lên được.”

Hai tay Hạ Hàn Xuyên đặt trên thành lan can ,bộ lễ phục được đo lường kĩ lượng vì động tác của hắn mà trở nên bó sát làm lộ cơ ngực săn chắc “ Có phải tôi nên tặng cho cô một ít quả hạch đào không ?”

“um?” chuyển chủ đề quá nhanh Giang Thanh Nhiên sụt xuống.

Hạ Hàn Xuyên phun ra một câu nhợt nhạt “ Mỗi câu nói đều có hàm ý trong đó ,đầu óc hẳn là rất mệt.”

“Anh Hàn Xuyên đừng có giỡn, em chỉ là muốn tìm người giải bày nổi khổ mà thôi.” Giang Thnah Nhiên một mặt khổ sở “Hướng Vãn rất muốn quay trở lại cuộc sống như trước đây , em sợ cô ấy đề xuất kết hôn với anh trai em ,anh trai ngốc của em chắc sẽ cười haha mà chấp nhận.”

“Giang gia các người có phải có một sở thích đặc biệt, luôn nói người nhà của mình là những người ngốc?” nghe đến hai từ “ kết hôn” Hạ Hàn Xuyên cau mày nhưng rất nhanh đã hồi phục lại tinh thần.

Giang Thanh Nhiên cười khổ “ Chỉ là nói sự thật thôi. Ví dụ như em nếu như em không ngốc thì năm đó làm sao lại kết bạn với một người bụng dạ khó lường như Hướng Vãn chứ”

“ Người người khen Giang tiểu thư là người lương thiện,đây là đang nói xấu sau lưng người ta ?” Lông này của hắn lộ rõ ý trào phúng.

Giang Thanh Nhiên ngẩng đầu nhìn hắn ,trong mắt tràn ngập sự ngượng mộ “ Đúng vậy, em là người không phải là thần ,cũng có những cảm xúc tiêu cực, cùng người thân cận nói xấu một chút không phải rất bình thường sao?”

Hạ Hàn Xuyên quay đầu liếc nhìn cô một cái ,cười không rõ ý vị ,đi về phía cầu thang.

“ Anh Hàn Xuyên ,hôm nay anh đang nói giúp Hướng Vãn sao?” Giang Thanh Nhiên di chuyển xe lăn đi theo sau hắn nhẹ giọng hỏi.Hạ Hàn Xuyên dừng bước, xoay người nhìn cô “ phải thì sao mà không phải thì sao?” đôi mắt hắn tối sầm lại , cuối xuống nhìn thẳng vào mắt cô “ cô là đang muốn quản sao?”

“Anh Hàn Xuyên nói nặng rồi,em chỉ là tùy tiện hỏi mà thôi” Loại câu hỏi ngược này giống như đang ngầm thừa nhận, Giang Thanh Nhiên trong lòng có vài phần chua sót.

“ Không phải thì tốt” Hạ Hàn Xuyên đứng dậy thản nhiên nói “ Tôi cho người tới ôm cô xuống , không tiện thì đừng đi lung tung , ngã thêm lần nữa chân sẽ không lành được.”

“ Cảm ơn anh quan tâm” môi cô cong lên nhưng đáy mắt lại chỉ có chua sót.

Khi Hướng Vãn mơ mơ hồ hồ đi tới thì Triệu Du đang nói cười cùng với những phu nhân khuê cát. Thấy cô đến họ đều im lặng mặt đối mặt nhìn nhau.

An Như Nhã và Dương Lâm là bạn cũ của Hướng Vãn cũng ở đây. Sắc mặt ngượng ngùng không giấu được có chút ghen tị và không cam.

“ Đây là Hướng Vãn ,mọi người đều quen biết cả không cần giới thiệu làm gì” Triệu Du làm như không nhìn thấy sự thay đổi của mấy người họ, tươi cười kéo Hướng Vãn đến trước mặt.

Nhìn thấy thái độ của bà mọi người nháy mắt trở nên thân thiện giống như chưa có khoảng thời gian ngượng ngùng lúc nãy.

“ Hai năm không gặp, Hướng tiểu thư vẫn xinh đẹp như trước”

“Hướng tiểu thư thoạt nhìn có vẻ gầy đi không ít, có phải có phương pháp giảm cân gì không? Hay là chia sẻ với chúng tôi một chút đi”

Liền ngay cả An Như Nhã và Dương Lâm hai người cũng tức thời thể hiện tình bạn của họ.

Hướng Vãn trong lòng cười lạnh, trên mặt và người cô đều hiện rõ những vết sẹo, nói dối không chớp mắt như vậy thật làm khó bọn họ. Nhưng cô cũng không đành lòng làm phật ý tốt của bác gái, sắc mặt liền không đổi hàn huyên với bọn họ.

“ Chị Triệu” Vu Tịnh Vân và Giang mẫu cũng nhau đi tới,liền nhìn thấy Hướng Vãn đang đứng kế bên bà, ngây cả người.

Nụ cười trên mặt Giang mẫu lúc này dần biến mất, sắc mặt khó coi đến cùng cực.

Thu lại phản ứng của hai người họ , Hướng Vãn nói không rõ tư vị ở trong lòng.

Ba mẹ đoạn tuyệt quan hệ với cô nhưng lại duy trì quan hệ với Giang gia, rốt cuộc là tin vào những lời của Giang Thanh Nhiên , hay là vì lợi nhuận của Hướng gia lựa chọn không nhìn vào sự thật?”

“ Tiểu Lâm, tiểu Vu hai người đến rồi” Triệu Du cười tủm tỉm chào hỏi hai người.

Vu Tịnh Vân ngượng ngùng gật đầu, bà nhìn Hướng Vãn trong chốc lát liền rời mắt còn Giang mẫu liền cau mày mà hỏi : “Tại sao Hướng Vãn lại ở chỗ bà?”

“ Ta hai năm không gặp Vãn Vãn rồi, để nó ở cạnh ta một lúc, sao vây?” Triệu Du không nhanh không chậm nói.