Chương 12: Cởi đồ trên người cô ra

Nhìn hắn ta đi xa rồi, Hướng Vãn khẽ xoa xoa cái bụng đói đến đau của cô, chấp nhận đi vào thang máy.

Tầng Thượng là một cái hồ bơi ngoài trời, thời tiết như vậy, Hướng Vãn cứ tưởng sẽ rất lạnh, kết quả đẩy cửa ra, trước mắt cô là một đám nam thanh nữ tú.

Tất cả những cô gái xinh đẹp nhất của quán đều ở đây mặc bikini, khiến cho Hướng Vãn bỗng nghĩ đến một câu, “ rừng thịt hồ rượu” còn đâu mà nghĩ đến lạnh với không lạnh cơ chứ.

Không dám nhìn lâu, cô cúi đầu tìm nơi cần quét dọn, thì nghe có người gọi cô: “ đại thẩm đang quét dọn kia ơi, bên đây có vài chai rượu đã hết, lại đây mà lấy đi này, tiện thể đem đến vài chai mới luôn.”

Ở đây chỉ có mỗi mình cô mặc đồng phục quét dọn, Hướng Vãn Ngẩn đầu nhìn theo âm thanh vừa nãy gọi cô, thì nhìn thấy những chai rượu đã hết ở chiếc bàn dài bên cạnh hồ bơi.

Cô mím chặt môi, cô nhặt cái thùng ở bên cạnh đi qua đó, nhặt các chai rượu đã hết, mới nhặt được một nửa, không biết là ai vứt quả bóng xuống hồ bơi, nước văng tung tóe.

Hướng Vãn bị dọa giật mình, chân đột nhiên lùi lại, liền va phải người ở phía sau, chỉ nghe người phía sau nói: “ Bẩn chết đi được, cô đụng vào đâu đấy hả?”

Hướng Vãn quay đầu thì nhìn thấy một cô gái đang mặc chiếc váy ngắn màu trắng, mặt cô khẽ đỏ lên xin lỗi: “ Xin lỗi, tôi không cố ý,….”

“ Lao công mà cũng tới đây góp vui sao, làm bẩn đồ tôi cô đền nổi không hả, thật là tức chết mà…”

Sự việc liền thu hút sự chú ý của người ngồi trên sô pha, anh ta nhìn qua, bắt gặp Hướng Vãn đang cúi đầu, dưới ánh đèn xanh đỏ lập lòe có chút xinh đẹp, anh ta khẽ chau mày, chủ động hỏi: “ Chuyện gì thế?”

Người phụ nữ bị đụng phải nghe thấy, bộ dạng giống như chịu ấm ức nói: “ Bùi thiếu gia, anh còn nói nữa, đồ của em đều bị cô lao công này làm bẩn rồi.”

“ Oh” Bùi Tung không mấy hứng thú nhìn lướt qua cô ta, anh ta cười nói: “ Chỉ là một bộ đồ, bảo cô ta đền là được, cô lao công kia, cô qua đây.”

Hướng Vãn biết là do cô xui xẻo nhưng ở đây không thể đắc tội với ai cả, cô khẽ nhắm nghiền mắt, đi qua đó.

Đợi cô đến gần, Bùi Tung ánh mắt sáng lên, thả chiếc ly trên tay xuống, anh ta hứng thú hỏi cô: “ này cô lao công, làm bẩn đồ của người ta, phải đền đi chứ.”

Hướng Vãn sửng người, nhìn bộ đồ trên người cô ta, là hàng hiệu, cô không cách nào đền nổi: “ Bộ đồ này với tiền công ít ỏi của tôi thật sự là không đền nổi, nhưng nếu như cô đồng ý, sau khi party kết thúc, tôi giúp cô giặt sạch.”

Có lẽ không ngờ đến cô lại nhanh như vậy đã thừa nhận mình không có tiền, Bùi Tung càng thêm thích thú, ánh mắt cáo già hiện rõ lên: “ Nếu đã không đền nổi, thì cởi bộ đồ của cô ra, lấy một trả một, thấy thế nào?”

Giọng của hắn ta không hề nhỏ, chốc chốc đã thu hút sự chú ý của đông đảo mọi người, ánh mắt đều đổ dồn vào cô, cô chỉ có vài bộ đồ lao công quét dọn này, bên trong bộ đồ thì chỉ có nội y, biết là hắn ta đang làm khó cô, sắc mặt cô bỗng trắng bệch.

“ Sao thế? Lấy bộ đồ rách nát trên người cô để đổi, cô còn không đồng ý sao?”

“ Bùi thiếu gia, đứa lao công này không được rồi, không chịu cởi đồ ra, không phải là bên trong không mặc gì đấy chứ, cũng lẳng lơ thật đấy.”

“ Ây ya, có chuyện hay để xem đây, mau cởi đi xem nào.”

Xung quanh một tràn cười chế nhạo, Hướng Vãn khẽ run rẫy, Đúng lúc cô đưa tay định cởi cúc áo, một cánh tay ấm áp đột nhiên ngăn cô lại.

Cô bỗng sửng người, cơ thể dựa vào bờ ngực quen thuộc.

Hạ Hàn Xuyên nhếch môi, đôi mắt phượng mang đầy lạnh lẽo, anh khẽ chau mày, cả người giống như đứng trên đỉnh của vương chủ, cao ngạo xuất chúng.

Hướng Vãn ngẩn lên vừa đủ nhìn thấy đường cong tuyệt mỹ dưới miệng anh, khẽ nuốt nước bọt.

Đường cong trên miệng anh rất thu hút, nhưng lời lẽ nói ra giống như mũi giáo: “ Sao thế? Bùi công tử từ lúc nào mà lại hứng thú với loại này thế?”

“ Loại này…” Hướng Vãn cúi đầu.

Hạ tổng nói quá rồi, chẳng qua là tụ tập kiếm chút thú vui, không thì cũng không có chuyện gì làm ấy mà.”

“ Thú vui? Thì ra là vậy…” Hạ Hàn Xuyên cười một tiếng, người đàn ông lúc nãy nói cô lẳng lơ đã bị anh đạp xuống hồ nước.

Hướng Vãn ngạc nhiên.