Chương 21: Thu thập hoàn thành

Chương 21

Trong công viên nhỏ mà người tiền thân thường xuyên tập thể dục, cây cối thực vật rất nhiều, nhất định có thể tìm được thêm Tử Đằng.

Đường phố ban đêm rất yên tĩnh, ngoài khu chung cư, xe cộ qua lại lui tới, giống như hộp sắt không người, cách lớp kính thủy tinh màu tối thật dày, nhìn không thấy bóng người bên trong.

Những chiếc xe này cho người ta một loại cảm giác lạnh lẽo không hề có hơi ấm.

Một bên làn xe, trên con đường dài màu xám trắng, Lý Trình Di mặc quần áo thể thao màu xám trắng, bước nhanh ôm trong tay túi nilon lớn, trán đổ mồ hôi, phóng về phía công viên nhỏ.

Trên đường dành cho người đi bộ có từng cây Trường thanh đứng thẳng tắp, tán cây màu xanh lá cây được cắt tỉa thành hình bầu dục tiêu chuẩn, theo gió phát ra tiếng nức nở tinh tế.

Lý Trình Di không ngừng lướt qua từng cây xanh, lướt qua từng ngọn đèn đường hình chữ R.

Ánh đèn trắng trong trẻo nhưng lạnh lùng kéo chiếc bóng của anh ra thành bóng đen dài nhỏ.

Lộp bộp lộp bộp......

Tiếng giày thể thao giẫm lên gạch vang lên rất có tiết tấu.

Rất nhanh, anh liền chạy tới góc đường trước cửa công viên nhỏ.

Đường dành cho người đi bộ rẽ phải, đi qua một tấm biển kim loại màu trắng có chút rỉ sét, chính là công viên nhỏ.

Lý Trình Di cảm giác cả người nóng lên, mồ hôi theo thái dương không ngừng chảy xuống.

Anh thở hồng hộc, rẽ ngoặt một cách dứt khoát.

Xẹt!

Đột nhiên một tiếng giày ma sát vang lên.

Anh dừng bước, đứng tại chỗ. Đứng ở cửa công viên, nhìn vào bên trong.

Vào ban đêm, đèn đường năng lượng mặt trời trong công viên nhỏ được thắp sáng và quầng sáng lờ mờ giống như bong bóng trôi nổi hết bong bóng này đến bong bóng khác trong khu rừng tối cho ta ảo giác và đẹp đẽ.

Xem nào...... Ban ngày mới tập thể dục, chắc là có gặp.

Lý Trình Di cố gắng bình phục suy nghĩ, nhớ lại từng hình ảnh lúc trước.

Công viên nhỏ hình quả trứng, hoa nhỏ gì gì đó đều trồng ở ven đường băng bên ngoài.

Những thứ như hoa này cũng sớm nở chóng tàn, thay đổi cũng nhanh, cho nên kiếp trước cho dù ở chỗ này tập thể dục, cũng không để ý.

Phải...... Ở góc trong cùng, trên kệ đá gần bên phải.

Cây Tử Đằng cũng không mọc trên mặt đất, cho nên rất dễ nhận biết.

Sau khi Lý Trình Di xác định vị trí, nhanh chóng vọt vào công viên nhỏ, chạy như điên dọc theo đường chạy nhựa màu đỏ sậm.

Chạy được gần hai trăm mét, bên cạnh cột đèn đường năng lượng mặt trời phía trước, một vệt rõ ràng màu tím, lọt vào tầm nhìn của anh.

Tìm được rồi!! Trong lòng anh kích động, tăng nhanh tốc độ, toàn lực xông tới gần.

Tay phải nhanh chóng chộp về phía hoa Tử Đằng rủ xuống giữa không trung.

Phốc.

Xúc cảm mềm mại lạnh lẽo truyền đến trên tay anh.

Độ thu thập tăng lên 11%.

Độ thu thập tăng lên tới 12%.

Độ thu thập tăng lên 14%.

Một loạt tin tức cảnh báo vang lên trong đầu anh.

Sau khi liên tiếp vang lên rất nhiều âm thanh, độ thu thập đạt tới 23%.

Mắt thấy đám hoa này không đủ, Lý Trình Di nhanh chóng đến một chùm hoa khác, tiếp tục nghe tiếng cảnh báo không ngừng truyền đến.

Hoa Tử Đằng bên cạnh đèn đường tổng cộng có hơn mười chùm, chi chít như hơn mười chùm nho lớn màu tím.

Nói riêng về số lượng, chúng tập trung hơn so với cúc dại trên mặt đất rất nhiều, điều này làm cho Lý Trình Di càng khẳng định lựa chọn lúc trước của mình.

Nếu như lúc trước anh chọn hoa cúc dại, anh nhất định không thể tăng độ thu thập nhanh như vậy.

Dù sao hoa cúc dại quá mức phân tán.

Mà hoa Tử Đằng, anh hiện tại ít nhất đã hấp thu mấy trăm đóa.

Dưới ánh đèn lờ mờ của đèn đường, Lý Trình Di không ngừng đưa tay chạm vào những chùm hoa khác nhau.

Xa xa nhìn lại, nếu có người nhìn thấy bộ dáng lúc này của anh, nhìn thấy dáng vẻ chuyên chú mà khoa trương của anh, có lẽ sẽ cho rằng anh đang mắc bệnh về tâm thần.

Nhưng chỉ có bản thân anh biết, tất cả đều vì một mục đích.

Sống sót!

Độ thu thập nhanh chóng tăng lên.

Mắt thấy đột phá 70%, Lý Trình Di đột nhiên ngừng lại, nơi này hoa Tử Đằng toàn bộ đều bị anh tuốt một lần.

Không đủ?

Anh lại quét nhìn xung quanh, phát hiện trên giá đá cách đó không xa còn có một ít.

Anh sải bước đến bên đó.

Rất nhanh, anh một tay tóm lấy chùm hoa Tử Đằng mới.

Nhìn độ thu thập lần nữa tăng lên, tâm tình căng thẳng trong lòng anh hơi thả lỏng.

Nhanh lên nào......

Mắt thấy chỉ còn mấy phần trăm.

Lý Trình Di mở to mắt, trên tròng mắt mơ hồ nổi lên vài tia máu.

Một tay ôm túi nhựa chứa đầy đồ dùng, một tay liên tục nắm lấy những đóa hoa Tử Đằng mới.

Lúc này anh mơ hồ cảm giác được một tia mệt mỏi, chậm rãi xông lên đầu.

Chẳng lẽ sắp xong rồi!?

Trong lòng anh càng thêm lo lắng.

Nhanh lên!

Nhanh nữa lên!!

96%。

97%。

98%!

Còn 2% nữa thôi!

Cả người Lý Trình Di run rẩy, căng thẳng tới cực điểm.

Anh giống như đang chạy đua với sinh mệnh, đang kéo co với thời gian.

Rất nhanh

99%!!!

Còn 1% cuối cùng!!

Trên mu bàn tay phải của anh, một ô vuông trên vòng tròn màu tím đen, lúc này đã chậm rãi sáng lên chút ánh sáng màu tím.

Trong ánh sáng màu tím, hiện ra vô số hoa văn hoa Tử Đằng đan xen vào nhau rất đẹp.

Ở trong ô vuông, hoa Tử Đằng rậm rạp hình thành một vòng xoáy hình bầu dục, trung tâm vòng xoáy một mảnh đen kịt, trong trung tâm đen kịt đó, có màu trắng tinh khiết to bằng mũi kim lóng lánh.

Lý Trình Di không dám chớp mắt, gắt gao nhìn chằm chằm hoa Tử Đằng trước mắt.

Anh chờ đợi nốt 1% cuối cùng!

Cuối cùng.

100%!

Độ thu thập: hoàn thành.

Đinh.

...............