Tại một trường cấp 3 nơi các học sinh năm nhất lớp 10A2 đang học toán
- Chi ơi! Chi dậy đi - Quốc Anh bạn thân thúc ngồi dậy
- Em cứ để cho bạn ngủ đi! - GV môn toán nói - Rồi chúng ta bắt đầu học nào!!!
Mặc cho cả lớp ngỡ ngàng và Chi vẫn đang ngủ, Cô giáo vẫn day một cách bình thường như không có gì xảy ra và... “Tùng...Tùng...Tùng” Cô giáo lại bàn Chi nhẹ nhàng kẹp vào tay Chi một mẩu giấy Note. Cách sau đó 3" Chi vương vai thức dậy trong đầu nghĩ “Ra chơi rồi... “, thấy có mẩu giấy trên tay Chi đọc thầm:“ Chào em, Thùy Chi! Là cô đây GV môn toán của em đây! Em ngủ có ngon không? Nếu em đọc được bức thư này có nghĩa là em đã thức giấc rồi đúng chứ?! Không để em hồi hộp nữa vào thẳng nhé em! Thứ bảy tuần này 3 giờ em nhé! Nhắn với mẹ giúp cô!“. Toàn thân hóa đá giờ Chi muốn đập đầu vào quyển tập chết cho xong...
Về đến nhà, lo lắng, khộng biết nói với mẹ như thế nào. Suy nghĩ một hồi sau trận chiến đấu tranh tư tưởng, Chi quyết định nói cho mẹ biết...
- Mẹ ơi!!!...
- Mấy giờ! Môn toán?!
- Ơ... Dạ... môn toán - Giọng Chi nhỏ dần
Chi đứng đó ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên mẹ như thế, lúc trước toàn làm ầm lên,Chi đang hóa đá cộng tự kỉ thì...
- Mau thay đồ đi! Có khách sắp đến đấy!
- Ai vậy mẹ? Trai hay gái thế? - Tò mò
- Bạn mẹ thôi đàn ông đã có con được chứ!
- Con ổng là trai hay gái? Đẹp hơm mẹ?
- Đi Thay Đồ Ngay!!! - Nhờ tiếng hét inh ỏi của mẹ, Chi nhanh chân chạy thay ngay một cái đầm hồng như những ngày thường mà cô muốn diện khi ra ngoài...
”Tinh...Tinh...” - Bên phía Gil nhà ta
- Đây là biệt thự hả ba!? Sao nhỏ thế?!
- Thôi đi! Giữ phép tắc một chút là chết à!!!
- Nãy giờ 10s rồi mà chưa ai ra! Không biết họ làm ăn cái gì nữa?! - vừa nói xong thì có người ra mở cửa, Gil vừa đi vào nhà vừa nói với ba...
- Nghe nói! Bạn ba là phụ nữ đã có con?!
- Ừ chồng cô ấy mất rồi!
- Ê lão già! Đừng có giở trò đấy! Vì ông mà mẹ tôi mới... thôi bỏ đi - Sắc mặt thay đổi trầm trọng
- Không có đâu!!!... Chúng ta tới đây là vì con thôi!
- Sao lại vì tôi!... Ba nói thẳng được không?
- Về nhà đi rồi biết! Nhóc!
Cánh cửa vừa mở ra, bước vài bước thì gặp ngay mẹ con Chi đang đợi sẵn,Gil thững thờ-Chi thững thờ họ chào nhau rồi bước vào phòng khách, trong lúc ngồi trò chuyện...
- A! lâu lắm mới gặp anh! Đây là con gái tôi Chi!
- Dạ... Cháu chào bác - Chi e thẹn và mẹ cũng không kém phần ngạc nhiên
- Cháu bé xinh quá! Lâu rồi không gặp chị! Nhóc này là con tôi Trúc!!!
- Sao ba gọi tên cúng cơm của tui ra!!! - Gil bật đứng dậy thấy mọi người nhìn và Chi cười mỉm làm cho Gil ngại ngùng xoa đầu ngồi xuống nói nhỏ nhẹ - Ch... Cháu chào cô! Xin... lỗi!! - Và ba Gil thì ngạc nhiên không thua gì mẹ Chi...
- Sao hai đứa không ra vườn chơi nhỉ? Tận hưởng tuổi thanh xuân đi chứ! - Mẹ Chi nói
- Các con cứ đi đi! Ba và cô ấy sẽ bàn công việc!!!
” Thiệt không ông già!
Thiệt mà!!! thề nhá!
Tạm tin “- Vâng! và đó là ngôn ngữ hình thể của hai cha con Gil
Khi “Thỏ và Gấu” đã đi xuống vườn và mọi thứ có vẻ yên ắng:
- Tôi hy vọng chúng sẽ hòa hợp và hạnh phúc - Mẹ Chi nhìn xuống khu vườn qua khung cửa sổ ( Au chợt nghĩ đến Khu Vườn Giữu Hai Khung Cửa Sổ)
- Nhưng thời gian chỉ có 1 năm liệu có... - Ba Gil lo lắng
- Không sao đâu! Chỉ cần chúng đừng như chúng ta
- Ừm - Ba Gil nghẹn ngào
Bên phía “Thỏ và Gấu”,... Thấy Chi chỉ lo ngắm hoa mà không ngó ngàng gì đến một người đẹp như mình Gil khó chiệu hỏi: (Gil đẹp nhì sau Chi!!! Yêu bố - Mocha con yêu của Gil chia sẻ)
- Sao cô không nói gì hết vậy!?
-...
- Nè! Nghe không thế!...
- Kệ tui đi!
- Sao kệ là sao? Tui có làm gì đâu mà khó với tui vậy?
- Tại tui không thích!!!
- Sao không thích? Nói!!!
- Ờ.. Thì... người gì đâu mà nói chuyện vô duyên, ăn cơm hớt, thích lên cơn, lúc nãy lại còn nhảy lên nữa chứ, có chuyện cỏn con cũng làm ầm lên - Chi nói một tràn và vẩn nhởn nhơ ngắm hoa
Nhớ lại chuyện lúc nãy Gil im luôn, mặt thì đỏ bừng lên. Trong lúc không ai hay Chi cười thầm ... làm Gil nhà ta lại càng xấu hổ đến tận lúc về thì giọng vẫn lấp bấp ngại ngùng, càng đỏ hơn khi nhìn Chi, Gil Xấu hổ chào mẹ Gil:
- Ch...Chau...Cháu....Chào...C...Cô...! - Ngại ngùng
- Chào cháu! Sau này nhớ đến chơi thường xuyên nha!
-...D...Dạ... - E thẹn
Lúc ra về Gil còn quay lại nhìn mặt Chi một cái nhưng mặt đỏ nay lại càng thêm đỏ ôm mặt Gil nhanh chóng chạy vào xe cố ý ngồi xa ba mình để không ai biết Gil đỏ mặt vì đây là lần đầu tiên Gil bị xấu mặt đến thế trong lòng nuôi quyết tâm trả thù “ Con bé đáng ghét!!! Rồi có ngày! Có ngày! Ta sẽ làm cho mi phải bẽ mặt hơn ta gấp 10! Gấp 100! Gấp 1000 lần “. Không ngoại lệ tại nhà “Gấu”:
- Con thấy Trúc... À không Gil thế nào? - Mẹ Chi vừa cười vừa hỏi
- Dạng không ra gì?
- Thật sao! Mà sao hôm nay không biết vì sao cái loa nhà ta im thinh thích ấy nhỉ?!
- Mẹ không cần biết - Chi nói lớn
- Hay là tại cái dạng Không Ra Gì?! - Mẹ Chi cố gắng nhấn mạnh trêu Chi
- Con Đi Tắm!!! - Chi đùng đùng bước lên phòng
Mẹ Chi bước vào phòng sách ngồi cạnh cửa sổ nhìn ra phía xa xăm nào đó nói thầm:
- Con gái! Đừng giống mẹ! Nếu yêu con hãy cứ nói ra! Thà 90% là không thể con vẫn còn 10% còn hơn là không thử để rồi mãi mãi tình cảm ấy chỉ mãi là 0%
2
-----------------------------------------------------------------------------------------------------
Xin nhận xét từ mọi người ạ!!! Nếu hay tiếc gì 1 vote... Em tham lam lắm!!! TvT Gạch đá nhận mãi xây biệt thự mãi mà không hết thì mọi người hiểu rồi đấy
Mong mọi người thông cảm lần đầu tiên sau mấy tháng ấp ủ mới dám đăng truyện này lên