Chương 8: Chương 8

Người nọ sau khi tát xong thấy mặt Giáo chủ trơn mềm, nắm chặt cằm Giáo chủ để sát vào xem.

Vừa nhìn liền thấy vui vẻ, tên cầm đầu đám lưu manh lộ ra hàm răng vàng khè cao thấp không đồng đều: “Không nhìn ra tiểu tử ngươi lớn lên còn rất xinh đẹp!”

Giáo chủ cắn răng trợn mắt căm giận, muốn rách cả mí mắt.

“Lại để cho ca ca nhìn xem chỗ này của ngươi có phải cũng xinh đẹp như vậy hay không, A ha ha ha ha…” Nói xong hai bàn tay to liền bắt đầu xé rách quần áo Giáo chủ, một bên xé một bên sờ, còn không quên lớn tiếng phân phó tiểu đệ: “Các ngươi đè chặt cho ta! Lão tử chơi xong rồi cho các ngươi!”

“Vâng vâng vâng!”

“Đại ca, lúc ngươi làm chúng ta có thể hôn hôn sờ sờ không?”

“Cút đi*! Lão tử hôn các ngươi mới có thể hôn!!”

(*滚犊子 cổn độc tử: một câu chửi của vùng Đông Bắc, ý bảo cút xéo đi, có thể hiểu theo nghĩa tiêu cực và tích cực.)

Nói xong cũng chu miệng hôn xuống.

Bị cái ót của Giáo chủ hung hăng đâm tới, lập tức máu mũi đầy mặt.

Ánh mắt Giáo chủ đầy ác độc: “Ta đệch tám đời tổ tông nhà ngươi!”

Đám lưu manh có chút tức giận, lại tát thêm mấy cái, xong rồi còn nắm tóc đập xuống đất.

Giáo chủ hoàn toàn ngất đi.

Nên cũng không biết có một chiếc xe ngựa rực rỡ đi ngang qua dừng bên ngõ nhỏ.

Công tử tuấn mỹ bên trong xe nhẹ nhàng phân phó một tiếng, đại hán đánh xe liền đi xuống đánh chạy đám lưu manh muốn làm việc ác kia.