“Chuyện gì?”. Thẩm Thiên Lăng tò mò hỏi.
Thẩm Thiên Phàm cười. “Tối nay Thiếu Vũ về sẽ nói cho ngươi biết”
Thẩm Thiên Lăng: …
Bây giờ nói không được sao, còn phải chờ đến tối.
Treo đồ ăn để đó không cho người ta ăn, thật đáng ghét!
“Sao lại không thấy đại ca?”. Thẩm Thiên Phàm thuận miệng hỏi Diệp Cẩn. “Hắn không ở đây sao?”
Diệp Cẩn cực kì ngạo kiều hừ một tiếng. “Sao ta biết”
Thẩm Thiên Lăng thầm mặc niệm cho đại ca hắn. Đại tẩu quả thật thiếu tự nhiên, chẳng phóng túng nóng bỏng chút nào!
Rõ ràng trong lòng thích muốn chết, lo lắng muốn chết, thừa nhận một chút cũng không mất miếng thịt nào!
“Đại ca đâu?”. Thẩm Thiên Phàm không thể làm gì khác ngoài hỏi Thẩm Thiên Lăng.
“Hắn còn chuyện chưa làm xong, đang ở gần Thiên Ổ Thuỷ trại”. Thẩm Thiên Lăng nói. “Chắc không lâu nữa sẽ đến”
“Vậy thì đúng lúc”. Thẩm Thiên Phàm nói. “Lúc trước hắn nói muốn có Tử huyền thảo, ta phải vất vả lắm mới tìm được ở chỗ ngự y”
Hả? Diệp cốc chủ phút chốc mắt sáng lên, là dược liệu rất quý.
“Ngươi muốn ư?”. Thẩm Thiên Lăng kịp thời phát hiện ý đồ của đại tẩu.
“Hoàn toàn không muốn!”. Diệp Cẩn bị chọc trúng điểm tức giận!
Thẩm Thiên Lăng >_