Chương 126: NHÂN VẬT ĐÌNH ĐÁM!

“Không biết lần này Đỗ cô nương luận võ chọn rể, Lý trại chủ đã chọn được người vừa ý chưa?”. Rượu qua ba đợt, thức ăn qua năm món, Tần Thiếu Vũ mở miệng hỏi.

“Đã là luận võ chọn rể, đương nhiên muốn tìm người võ công tốt nhất, tương lai có thể bảo vệ được nàng”. Lý Thiết Thủ nói. “Tranh nhi tuy không phải con ruột của ta, nhưng mấy năm nay ta vẫn xem nàng như ruột thịt, đương nhiên có thể mong nàng được một bến đỗ bình yên”

Tần Thiếu Vũ cười cười. “Đỗ cô nương là mỹ nhân nổi tiếng, nói vậy lần luận võ này chắc sẽ rất náo nhiệt”

“Không dám không dám, Tần cung chủ nói đùa”. Lý Thiết Thủ liên tục xua tay. “Nếu bàn về dung mạo, Thẩm công tử mới thật sự là khuynh thế, trong vòng ba trăm năm trước và ba trăm năm sau, trên thế gian sợ rằng chỉ có Ngâm môn chủ mới sánh kịp”

“Khụ khụ”. Thẩm Thiên Lăng bị sặc canh.

Ngươi mới sánh kịp với hồ ly tinh, cả nhà ngươi đều sánh kịp với hồ ly tinh.

Ăn cơm thì cứ ăn đi! Tự nhiên lại quăng bom, đúng là khiến người ta ghét!

“Thẩm công tử không sao chứ?”. Lý Thiết Thủ thân thiện.

“Không sao”. Thẩm Thiên Lăng nhanh chóng khôi phục vẻ lãnh diễm. “Ta chỉ đang nghĩ tới chuyện luận võ thôi”

“Luận võ ư?”. Lý Thiết Thủ nghe vậy giật mình. “Lẽ nào Thẩm công tử cũng cảm thấy hứng thú?”

Tần Thiếu Vũ cười như có như không.

WTF ai hứng thú với con gái ngươi chứ! Thẩm tiểu thụ cực kì muốn nắm áo hắn gào lên. Nam nhân của ta rất hay ghen, ngươi đừng nói lung tung!

“Lăng nhi muốn hỏi gì?”. Tần Thiếu Vũ đút cho hắn một đũa thịt dê, giọng nói rất dịu dàng.

“Nếu thật lòng hi vọng Đỗ cô nương nửa đời sau có thể bình yên hạnh phúc, đương nhiên phải tìm một người thật lòng yêu nàng, mà không phải một người giỏi đánh nhau”. Thẩm Thiên Lăng nhìn Lý Thiết Thủ. “Dù võ công đệ nhất thiên hạ thì sao, nếu tính cách nóng nảy không biết nói lý lẽ, gả qua cũng không tốt”

“Ta đương nhiên nghĩ tới”. Lý Thiết Thủ gật đầu.

Nghĩ tới mà ngươi còn luận võ chọn rể! Thẩm Thiên Lăng thầm chửi ***!

“Trại chủ định giải quyết vấn đề này thế nào?”. Tần Thiếu Vũ hỏi.

Lý Thiết Thủ cười nói. “Đợi đến lúc luận võ, nhị vị đương nhiên sẽ biết”

Thẩm Thiên Lăng >__