Chương 45
Lễ qui án của Mimi, một thủ tục được tiến hành trước lễ hành quyết ngay sau đó, được sắp xếp trùng với Tuần lễ Trượt tuết tháng Ba của Duchesne, càng có cớ khiến Mimi tự cho phép mình vờ như cả nhà cô chỉ là đang đi nghỉ ở Venice mà thôi. Toàn bộ viễn cảnh sắp tới với hình ảnh cô bị hành quyết, bị đốt cháy vĩnh viễn dường như chỉ là một câu chuyện giải trí khôi hài.
Mimi vẫn tin rằng ba cô sẽ tìm được cách nào đó cứu cô khỏi số phận nghiệt ngã này, và trong suốt chuyến bay từ New York đến Venice, cô dành hầu hết thời gian lật giở từng trang tạp chí mốt mới, đánh dấu những bộ quần áo cô dự tính sẽ mua khi nào trở về. Nhưng khi họ tới Venice rồi thì vẻ hiên ngang giả tạo đó bắt đầu rạn nứt ra từng chút một. Nhất là khi các thành viên Hội đồng hộ tống gia đình họ tới khách sạn. Họ cũng đi tới nhà ngục cổ xưa của gia tộc để chứng kiến các nghi thức cuối cùng trước khi phán tội.
Thật khó mà tin được vào cái chết và hành quyết - thiêu thân khi Mimi còn đang ở trong căn phòng ngủ thoải mái của mình, nơi cô vẫn còn được xem chương trình My Super Sweet Sixteen (Sinh nhật 16 Siêu tuyệt vời của tôi) và Tiara Girls trên đầu ghi kỹ thuật số TiVo. Nhưng khi sải bước trên những con đường ngập nước ở Venice, ký ức xa xưa bỗng ùa về xối xả, và trí nhớ của cô rít lên the thé với những hình ảnh của một cuộc săn đuổi: mang tới cái chết cho những kẻ thù của Máu Xanh, những tấm áo choàng đen mà tử tội mặc trong buổi hành quyết, tiếng gào thét đầy tội lỗi. Mimi cảm thấy toàn thân run lên từng cơn.
Theo truyền thống, kẻ tử tội phải tự nguyện đến trình diện cai ngục, nên ngay trong đêm đầu tiên ở Venice, Mimi rời khách sạn và thực hiện chuyến bách bộ lịch sử vượt qua cầu Than Thở, nơi hàng nghìn tù nhân Máu Xanh đã từng bước qua trước đó. Cây cầu được đặt tên như vậy bởi nó là nơi cuối cùng những kẻ tử tội có thể ngắm toàn cảnh thành phố. Mimi nhẹ nhàng bước qua cầu. Jack đang ở bên cô, im lặng và buồn bã. Một vài người khác nhịp bước ngay sau họ, các Trưởng Bối và Giám hộ trong Hội đồng cũng đi theo thành hàng chỉnh tề. Mimi có thể nghe thấy tiếng ủng của đám đàn ông rảo bước nặng nề trên vỉa hè và cả những tiếng lạch cạch nhẹ nhàng hơn phát ra từ những đôi giày cao gót của mấy bà phụ nữ.
- Đừng. - Cô nói với anh trai.
- Gì?
Đừng cư xử như thể em đã chết rồi vậy. Em chưa từ bỏ hy vọng đâu. Cô nâng cằm, đầy vẻ kiêu hãnh và không chịu khuất phục.
- Em không hề lo lắng! Rồi họ sẽ thấy là em đã bị gài bẫy!
- Chẳng có gì khiến em cúi đầu được, nhỉ? - Jack hỏi với một nụ cười mờ ẩn mờ hiện trên khuôn mặt. Cậu thích thú khi thấy em gái mình vẫn còn giữ nguyên cái thói hợm hĩnh và tự tin vốn có thường ngày. Sự can đảm của cô thật đáng khâm phục.
- Em cười vào mặt Thần Chết đấy. Nhưng ngẫm lại, em chính là Thần Chết đây.
Họ đứng ở giữa cầu, cả hai cùng nhớ về một chuyến bách bộ như thế nhưng ở một thời điểm khác, mãi xa trong ký ức của họ. Một ký ức vui vẻ hơn thế này.
Bỗng một ý tưởng nảy ra trong đầu Mimi. Cô quay lại nhìn anh trai. Họ đứng đối mặt nhau, trán kề sát trán, như họ từng vậy hàng bao thế kỷ trước.
- Em trao cả thân mình cho anh. - Cô thì thầm, lồng những ngón tay vào ngón tay Jack. Đó là những lời linh thiêng bắt đầu lễ giới hạn. Và cũng là tất cả những gì một lễ giới hạn máu đòi hỏi. Tất cả những gì Jack phải làm là nhắc lại những lời đó trước mặt cô, vậy là sợi dây ràng buộc hai người sẽ lại thắt chặt thêm lần nữa trong chu kỳ mới. Trong chu kỳ này.
Jack giữ bàn tay mỏng manh của em gái trong tay mình. Cậu đưa chúng lên môi và hôn chúng thật sâu, thật nồng thắm. Cậu nhắm hai mắt và giữ lấy những ngón tay run rẩy của cô, cảm nhận bằng cả tâm trí mình tình yêu cô dành cho cậu, và cả những khao khát của cô, tâm hồn cô đang chông chênh chờ mong lời đáp lại của cậu.
- Không. Chưa đến lúc. - Cậu thở dài, vẫn giữ chặt hai bàn tay đang lồng vào nhau và mở mắt, hướng cái nhìn sâu thẳm về phía Mimi.
- Nếu không phải giờ thì là lúc nào nữa? - Mimi hỏi lại, những giọt nước mặt chực chờ trong giọng nói. Cô yêu anh biết bao. Anh là của cô. Cô là của anh. Đó là mối ràng buộc giữa họ. Là câu chuyện bất tử của riêng họ. - Thời gian không còn cho em nữa rồi. Không còn cho chúng ta nữa.
- Không. - Jack hứa. - Anh sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra. - Cậu quay đi và buông tay mình khỏi tay cô.
Mimi khoanh tay lại, giận dữ, liếc nhìn thứ đã khiến cậu xao lãng.
Schuyler Van Alen đang đi tới cùng ông ngoại cô ta, ngay sau họ vài bước. Thật là! Chẳng lẽ con khốn đó không thể để cô có được chút thanh bình sao? Cô ta đã thắng rồi còn gì?
- Chờ đã. - Jack nói. - Chuyện không như em nghĩ đâu. Anh cần nói chuyện với Schuyler.
Mimi nhìn theo Jack khi anh bước về phía đối thủ của cô. Ngay trong đêm phán xử của chính mình, cô cũng không có được một phút yên ổn sao?
Schuyler giật mình khi Jack Force chợt xuất hiện bên cạnh cô. Cô đi Venice với Lawrence theo yêu cầu của ông. Ý nghĩ phải chứng kiến lễ hành quyết của Mimi không phải trải nghiệm mà cô mong chờ, dù vậy, cũng giống Mimi, cô không thể tin rằng chuyện này thực sự sẽ xảy ra.
- Cậu biết về nghi thức thử máu chứ?! -Jack nói.
Schuyler gật đầu.
- Có. Ông ngoại đã nói với tớ đó là cách duy nhất chứng minh được chuyện gì đã thực sự xảy ra vào tối hôm đó. Đó cũng là cách duy nhất đảo lại quyết định của Hội đồng.
Tuy nhiên, Schuyler không nói với Jack rằng Lawrence còn nói với cô một chuyện khác về nghi thức thử máu. Ông ngoại cô đã kể ngắn gọn lại câu chuyện lịch sử của mẹ cô trong suốt các bài học về ma cà rồng của hai người và tin tưởng rằng Gabrielle là ma cà rồng duy nhất có khả năng thực hiện nghi thức thử máu; với tư cách là một Venator cấp cao nhất, bà có thể phán xét ký ức máu nào là sai sự thật.
- Vì cháu là con gái của Allegra nên có khả năng cháu cũng kế thừa năng lực
này từ mẹ cháu. - Lawrence đã nói vậy với cô. - Nghĩa là, cháu có khả năng
xóa án cho Mimi Force.
- Ông ngoại. - Schuyler cự lại. - Cháu không... cháu không thể đâu...
- Nghe ta nói này, thử máu có nghĩa là cháu sẽ phải uống máu của Mimi để tìm ra sự thật về chuyện đã xảy ra trong đêm hôm đó. Chỉ có Thiên thần Thanh Khiết mới có sức mạnh xác định ký ức nào là thật, ký nào là giả thôi. Nhưng cũng có một rủi ro rất lớn: uống máu của một ma cà rồng khác cũng đồng nghĩa với việc dấn mình vào thử thách có thể sẽ bị sa vào cám dỗ như của bọn Máu Bạc, đó là giết Mimi và dần dần bị đầu độc cho tới khi chính bản thân cháu trở thành một kẻ Tàn Độc. Đó là rủi ro mà chỉ có cháu mới giải quyết được thôi.
- Và nếu cháu chọn không làm vậy thì sao? - Schuyler hỏi lại.
- Vậy thì hình phạt vẫn sẽ được tiến hành.
Ý nghĩ nắm giữ mạng sống của Mimi trong tay mình đè nặng lên Schuyler. Đẩy tính mạng của mình vào nguy hiểm để cứu lấy tính mạng của kẻ thù! Làm sao cô có thể tự nguyện làm một việc như vậy chứ? Cô đã tới thăm mẹ trong bệnh viện để tìm chỉ dẫn.
Allegra vẫn chìm trong giấc ngủ thanh bình trên giường bệnh.
- Con không biết mình nên làm gì nữa. Nếu con không làm, Mimi sẽ chết. Nhưng nếu con làm thì không chừng con sẽ biến thành một con quái vật. Mẹ ơi, hãy nói cho con biết con phải làm gì. Hãy giúp con với.
Nhưng, như lệ thường, chẳng có phản ứng nào từ Allegra cả. Và giờ thì Jack đang chăm chú quan sát cô. Ý Jack là sao khi lôi chuyện này ra vào đúng lúc này? Không phải cậu nên ở cạnh Mimi và giúp cô ta chấp nhận thực tế à?
Jack nhìn về phía Lawrence, người cũng đang chăm chú quan sát cả hai cô cậu trẻ. Rồi cậu lại quay tia nhìn về phía Schuyler.
- Cậu là con gái của mẹ cậu. Chỉ có cậu mới có thể thực hiện nghi thức thử máu. Schuyler lùi lại một bước.
Lawrence hắng giọng, nhưng không nói gì.
- Lawrence, chính ông cũng nói vậy mà, rằng Schuyler có những khả năng mà không ai trong số chúng ta có được. Schuyler, làm ơn đi mà. Tớ van cậu. - Jack nói, nước mắt đong đầy hai mắt cậu. - Cậu là cơ hội duy nhất của cô ấy. Họ sẽ hủy hoại cô ấy mất.
Đột nhiên, Schuyler hiểu ra mối đe dọa là gì. Đây không phải trò chơi của những người trong Hội đồng. Đây cũng không phải là trò giả đò hay một vở kịch mua vui cho họ. Họ đã phán xét và cũng đưa ra hình phạt rồi. Nó đã được ghi lại trong Văn bản Luật. Họ đã vượt đại dương nghìn trùng tới Venice này, tới nhà ngục cổ xưa của gia tộc để thực hiện hình phạt đó. Và Mimi chắc chắn sẽ bị thiêu cháy.
Schuyler nhìn Jack, ngờ vực. Em gái cậu đã cố hủy hoại tớ! Cô ta đã triệu một Máu Bạc ra để giết tớ! Làm sao tớ có thể... Nhưng cô biết cô phải làm gì rồi.
Đây chính là dấu hiệu mà cô luôn tìm kiếm bấy lâu. Cô nhìn sâu vào đôi mắt lục bảo đầy vẻ lo lắng của Jack.
- OK. - Cô nói, hít một hơi thật sâu. - Tớ sẽ làm.
Chương 46
Lễ phán xét diễn ra tại một trong những căn phòng cổ nằm sâu bên trong Điện Ducal và bắt đầu với tuyên bố chính thức về hình phạt. Người ta đã dùng xiềng xích khóa Mimi Force lại rồi giải cô tới trước phòng xử án. Trên vai cô khoác một chiếc áo choàng đen, chiếc mũ choàng liền áo trùm kín mái tóc vàng óng ả. Hội đồng Trưởng Bối đứng thành vòng bán nguyệt xung quanh cô. Trưởng Giám hộ kết thúc tuyên cáo các khâu hành lễ, đúng lúc đó Lawrence tiến tới, cắt ngang buổi lễ.
- Với tư cách là Thủ lĩnh gia tộc, tôi có lý do để yêu cầu một cuộc thử máu nhằm bác bỏ hoặc tái khẳng định phán xét của Hội đồng.
- Thử máu ư? - Edmund Oelrich, Trưởng Giám hộ, hỏi. - Nhưng rõ ràng là không thể thực hiện được nghi thức này mà. Allegra vẫn đang trong tình trạng hôn mê, phải vậy không?
Charlce Force, người đang ngồi ở hàng ghế đầu cùng con trai, xông tới.
- Tôi tán thành yêu cầu này.
- Lawrence à, hành động này có thực sự là khôn ngoan không? Ông đang nói về chuyện gì vậy? - Nan Cutler hỏi.
- Con gái của Allegra, Schuyler Van Alen, đã xung phong thực hiện nghi thức này. -Lawrence gọi Schuyler tiến lên.
- Ma cà rồng máu lai sao? - Forsyth Llewellyn kêu lên. - Tôi phản đối. Làm sao chúng ta biết được cô ta đủ tư cách chứ?
- Con gái của Allegra sao? - Một Trưởng Bối khác hỏi lại.
- Con bé được thiên phú những sức mạnh vượt xa một ma cà rồng bình thường, và tôi tin chắc nó sẽ đủ sức đảm đương nhiệm vụ này.
Những tiếng xì xào vang lên trong Hội đồng, và lễ hành quyết tạm hoãn lại chờ các Trưởng Bối họp bàn về sự vụ vừa rồi trong một căn phòng khác. Vài giờ sau, Hội đồng quay lại. Cuối cùng, Trưởng Giám hộ nói:
- Cuộc thử máu được chấp nhận.
Mimi và Schuyler được đưa sang một xà lim nhỏ bên cạnh phòng xử án. Lawrence vỗ vào vai Schuyler.
- Cẩn thận, và hãy ghi nhớ những gì ta đã nói với cháu.
Khi chỉ còn một mình, Mimi cởi mũ trùm đầu ra và nhìn Schuyler với vẻ chán ghét.
- Cô.
- Tôi đây.
- Tôi không cần cô. Tôi thà chết còn hơn.
- Vậy sao? Bởi vì đó chắc chắn cũng là một lựa chọn khác cho cô đấy. – Schuyler nạt nộ.
Mimi đỏ mặt.
- Anh trai tôi nhờ cô làm chuyện này, đúng không?
- Đúng vậy. Chính cậu ấy mới là người cô nợ cái mạng của mình đấy, nếu cô thực sự vô tội. - Schuyler đáp trả.
Mimi khoanh hai tay lại và chăm chú nhìn lớp biểu bì trên những kẽ móng tay mình. Cô đảo tròn mắt.
- Tốt thôi. Hãy làm cho xong đi.
Mimi nâng cằm lên và nhắm hai mắt lại. Schuyler kiễng cả hai chân lên và đặt môi lên cổ Mimi. Cô cắm răng nanh vào đó. và y như với Oliver, cô được đưa về quá khứ. nhìn vào ký ức của Mimi.. quay trở lại cái đêm xảy ra cuộc tấn công.
Tầng hầm tăm tối của Khu Lưu Trữ. Mimi và Kingsley cười phá ra bên cạnh cuốn sách. Họ đứng bên trong hình ngôi sao năm cánh, cây nến bập bùng và phản chiếu bóng hai người lên bức tường đá xung quanh. Mimi cắt đứt cổ tay, để máu rỉ xuống ngọn lửa và niệm chú.
Nhưng rồi... chẳng có gì xảy ra hết.
Mimi lả đi, nhưng thần chú vẫn chưa hiệu nghiệm.
Cô không có đủ nỗi căm ghét để gọi ra được một Máu Bạc.
Nhưng Mimi chưa bị mất ý thức hoàn toàn, cô chỉ bị rối loạn tâm trí mà thôi. Cô đã chứng kiến chuỗi sự kiện xảy ra tiếp theo đó, nhưng ký ức về nó bị trấn giữ trong trạng thái nửa tỉnh nửa mê khiến cô không thể nhớ được gì hầu giúp cô chứng minh sự vô tội của mình. Giờ thì, thông qua cuộc thử máu, Schuyler đã có thể nhìn thấy chuyện gì đã thực sự xảy ra.
Kingsley nguyền rủa và nhặt con dao lên. Hắn rạch cổ tay mình và đọc thần chú triệu gọi bằng một tông giọng trầm, mạnh mẽ. Một vết nứt xuất hiện trên sàn nhà: một trận động đất, ngọn lửa bùng lên. Khói lan tỏa trong không khí, và bỗng nhiên một khối đen sì, to lớn nặng nề bước tới chỗ Bliss Llewellyn và sau đó giết chết Priscilla DuPont.
Tiếp theo đó, Kingsley giúp Mimi đứng dậy và đặt một tay lên vai cô. Schuyler bỗng cảm nhận được sức nặng u ám đè trên vai cô như chính Mimi đã trải qua. Rồi Kingsley kéo Mimi ra khỏi hầm tối và chạy trở lên Kho Lưu Trữ, giả bộ như thể vừa bị kệ sách đè ngã. Tất cả đều một tay Kingsley biên diễn.
Schuyler vẫn ừng ực uống từng giọt máu của Mimi. Cô biết đã đến lúc phải ngừng lại, nhưng cô không thể. Cô vẫn muốn nhìn nữa, muốn nuốt luôn toàn bộ ký ức của Mimi. Cô lại nhìn thấy một cảnh khác: đêm diễn ra Vũ hội Four Hundred. Buổi tiệc hóa trang tại Angle Orensanz Foundation. Jack Force, cậu đang đeo chiếc mặt nạ đen tuyền mà chàng trai hôn cô tối đó đã đeo.
Vậy ra, chính Jack đã hôn cô.
Chính điều này đã giúp Schuyler thả lỏng người khỏi Mimi, cô lùi lại và thu răng nanh về. Tiếng mời gọi của máu quá mạnh, khiến cô bị rơi vào cám dỗ, suýt chút nữa đã hút cạn máu của Mimi và biến luôn thành cô ta, hút lấy toàn bộ ký ức và linh hồn cô ta. Nhưng chính cú sốc khi nhìn thấy khuôn mặt Jack ẩn sau chiếc mặt nạ đen đó đã cứu cô thoát khỏi nguy cơ biến thành quân Tàn Độc.
Schuyler lùi sát vào tường, cảm thấy tê rần và choáng váng, trong khi Mimi lảo đảo ngã xuống chiếc ghế cạnh đó. Khi cô lấy lại được thăng bằng, Schuyler trở lại báo cáo tình hình với Hội đồng.
- Mimi vô tội. - Cô nói, và làm theo những gì Lawrence đã chỉ bảo, cô mở cửa tâm trí để họ nhìn thấy những việc cô đã nhìn trong ký ức máu của Mimi - hình ảnh Kingsley Martin gọi ra một Máu Bạc - trước tất cả mọi người trong phòng.