Chương 775: Quân cờ

Hai mắt Triệu Lập tỏa sáng, nhiều hứng thú hỏi thăm: "Tại sao lại là ưu thế bổ

sung lẫn nhau?"

"Các thành thị hạ du Hoàng Giang quật khởi đã là thuỷ triều không thể ngăn cản,

đơn thuần về số lượng ô tô khu vực, ở trong nước ít nhất cũng phải nằm trong

ba vị trí đầu tiên, mấy cái chữ này còn sẽ tiếp tục tăng trưởng.”

“Ngoài ra còn có vài khu công nghiệp lớn, tôi tin tưởng thị trường tiêu dùng

dầu lớn như vậy mỏ, đối với bất kỳ một xí nghiệp dầu mỏ nào mà nói, đều là

một cái bánh ngọt không nhỏ, thành lập căn cứ luyện hóa kho cất chứa dầu mỏ

là thế phải làm.”

“Mà Quảng Lăng chúng tôi là thành thị ở vào tiết điểm, ngược dòng lên trên,

xuôi dòng mà hạ, đều là thành phố lớn, từ mặt tiết kiệm vận chuyển chi phí mà

nói, thành lập căn cứ luyện hóa và căn cứ cất chứa tại Quảng Lăng, là không thể

tốt hơn!"

"Ngoài ra, Quảng Lăng chúng tôi cũng có trụ cột công nghiệp nặng tương đối

tốt, hơn nữa cũng có lịch sử hạng mục hóa đá ngụ lại dầu mỏ to lớn, ví dụ như

Nghĩa Châu, đã có hạng mục dầu mỏ to lớn."

Nghe Thư Lập Quốc lên tiếng xong, Triệu Lập liền gõ ngón trỏ lên trên mặt bàn,

liếc liếc xung quanh, trong nội tâm lại bắt đầu suy nghĩ.

Thịnh Đồng nhìn cường độ cũng không xê xích gì nhiều, liền đem phương án kế

hoạch song phương ra, cho Triệu Lập xem qua.

Cao thấp bình phán, có cao thủ buôn bán đời sau Dương Tử Hiên đứng bên

cạnh chỉ điểm, phương án Quảng Lăng có vẻ rất khả thi rất đẹp đẹp mắt, hấp

dẫn mắt người, phân tích toàn bộ các góc độ tốt khi để hạng mục ngụ lại Quảng

Lăng.

Triệu Lập một lần nữa đưa phương án trở về cho Thịnh Đồng, trong nội tâm đã

có khuynh hướng, liếc qua Lộ Kiên, cười nói: "Song phương làm bản kế hoạch

rất đẹp, giải thích cũng rất đặc sắc, về phần rốt cuộc nên ngụ lại thành thị nào,

tôi thấy cứ giao cho bộ phận quản lý hạng mục quyết định thì hơn?”

“Dù sao thì bộ phận quản lý hạng mục cũng có rất nhiều chuyên gia chuyên

nghiệp luận chứng, kết luận bọn họ đưa ra sẽ chính xác hơn chúng ta, hiện tại

cứ vỗ bàn làm ra quyết định sẽ không chính xác cho lắm, Lộ Kiên, cậu thấy thế

nào?"

Lộ Kiên liên tục không ngừng gật gật đầu.

Dương Tử Hiên nhếch miệng cười cười, Triệu tổng này vẫn rất có trình độ, làm

như vậy vừa cho Lộ Kiên dưới bậc thang, lại có thể làm cho bộ phận quản lý

hạng mục tự quán triệt ý chí của mình.

Tránh việc tuyên bố kết quả tại chỗ, trực tiếp đắc tội người chính phủ thành phố

Kim Kinh.

Có Triệu tổng gật đầu, tăng thêm Thịnh Đồng ở sau lưng đẩy một cái, chuyện kế

tiếp liền không có nhiều rắc rối, bộ phận quản lý hạng mục rất nhanh xác định

Quảng Lăng là thành thị thực hiện hạng mục, hơn nữa còn ký kết hợp tác hiệp

nghị cùng Quảng Lăng ngay tại kinh thành.

"Nói đến đây, vẫn phải cảm tạ cô..."

Ở khách sạn kinh thành, ngoài cửa sổ, ngọn đèn sáng chói, dòng người như dệt,

xe cộ như nước, kinh thành ban đêm phồn hoa mà đẹp, Dương Tử Hiên giơ cốc

lên, chạm cốc với Thịnh Đồng.

Thịnh Đồng mặc một bộ tím sắc váy dài, con ngươi sáng trong, cười nói: "Cám

ơn tôi làm gì?"

"Không có cô ở thổi gió bên tai Triệu tổng, sợ là chúng ta Quảng Lăng không có

cách nào lọt vào mắt Triệu tổng."

"Chẳng lẽ cậu không tin tưởng thành thị của mình như vậy không? Không phải ở

trước mặt Triệu tổng các cậu vẫn thổi phồng ầm ầm sao?"

"Thủ đoạn buôn bán mà thôi, muốn làm việc gì, cũng nên làm tốt bản thân mình

trước!" Dương Tử Hiên lắc đầu, ở trước mặt Thịnh Đồng, hắn cũng không che

giấu.

"Kỳ thật tôi cũng có tâm tư riêng, tôi không vừa mắt ngụy quân tử Lộ Kiên kia,

nhúng loạn tay vào sự tình bộ phận quản lý hạng mục, hệ thống xí nghiệp trung

ương cũng ở trong thể chế, cũng nói về chính trị, địa phương có chính trị thì có

đấu tranh, trình độ kịch liệt, thậm chí không thua gì chính phủ địa phương các

cậu." Thịnh Đồng bất đắc dĩ lắc đầu, không nói hết lời, giơ chén rượu lên uống

một hơi cạn sạch.

Dương Tử Hiên thở dài, mọi nhà đều có khó khăn riêng.

"Cô để cho Quảng Lăng chúng tôi quét sạch mặt mũi Lộ tổng, xem ra chúng tôi

đã bị nữ đại vương biến thành quân cờ đấu tranh." Dương Tử Hiên nghiền ngẫm

cười nói.

"Muốn tìm được thành công, luôn luôn trả giá, rất nhiều thành thị muốn để cho

tôi cầm họ làm quân cờ, tôi vẫn chưa muốn xử dụng đấy." Thịnh Đồng nói: "Cái

này cũng là phúc phận của các cậu!"

"Hạng mục sẽ tiến triển tăng nhanh, tài chính đã sớm đưa đến rồi, chúc chúng ta

hợp tác vui vẻ!"

"Chính phủ thành phố Quảng Lăng chúng tôi nhất định sẽ toàn lực phối hợp!"

……

Nhậm chức thị trưởng xong, về sau, Dương Tử Hiên thường xuyên không trở lại

văn phòng chính phủ thành phố, văn phòng thị trưởng có gần năm mươi mét

vuông, bên trong có phòng ngủ và toilet, có thể vừa ngủ vừa xử lý công việc,

bình thường ở văn phòng đến đêm khuya, thường xuyên nằm ngủ ngay ở văn

phòng.

Chỉ là, hôm nay, Dương Tử Hiên lại về khu nhà thường ủy, tiểu Thiến đã làm

đầy bàn đồ ăn, đang muốn hạ đũa, cửa lại bị gõ cồng cộc, một người đàn ông

dáng người khôi ngô, nhiệt tình cởi mở hiện ra trước cửa ra vào.

Dương Tử Hiên đứng lên, bắt tay cùng người đàn ông, cười nói: "Lão Lô, làm

sao lại tới đúng thời điểm như vậy..."

Lô Hải Sinh mắt sắc, thoáng nhìn đồ ăn đầy bàn, cười nói: "Quấy rầy thị trưởng

ăn cơm thật đúng là không có ý tứ..."

Vốn Lô Hải Sinh cũng cố ý tránh thời gian ăn cơm mới tới bái phỏng Dương Tử

Hiên, đồng hồ treo tường đã là hai giờ chiều rồi, ai biết thị trưởng bây giờ mới

bắt đầu ăn cơm.

"Không có gì ngại, ngồi đi, tôi ăn cơm không có quy luật gì, ngồi xuống ăn một

chút đã." Dương Tử Hiên kêu Lô Hải Sinh ngồi xuống, quay đầu nói với tiểu

Thiến: "Lấy thêm một đôi đũa!"

Lô Hải Sinh là phó thị trưởng xếp hạng sau Lý Diễm Thanh, tại thời điểm

Dương Tử Hiên điều chỉnh phân công thị trưởng, trở thành người thu hoạch thật

lớn, mặc dù chỉ là điều chỉnh, nhưng ai cũng có thể nhìn ra được hương vị bồi

dưỡng của Dương Tử Hiên đối với Lô Hải Sinh, phó thị trưởng khiêm tốn này.

Đối với Dương Tử Hiên nhìn trúng mình, Lô Hải Sinh cảm thấy được yêu quá

mà cảm thấy sợ, mới có việc đến nhà bái phỏng này.

Lô Hải Sinh là phó thị trưởng phân công quản lý hệ thống chính pháp, bình

thường ngồi trên bàn cơm cũng cực kỳ hào sảng, nhưng hôm nay gặp vị Dương

thị trưởng này, biểu hiện trên bàn cơm lại cực kỳ câu nệ, ăn cơm dùng bữa uống

rượu đều có vẻ dị thường cẩn thận, chú ý ứng phó lời Dương Tử Hiên hỏi.

"Có lòng tin làm tốt công tác chiến tuyến kinh tế không ?"

Sau khi Dương Tử Hiên cơm nước xong, ngồi xuống sô pha, mới hỏi câu này,

hắn cũng xem qua sơ yếu lý lịch của Lô Hải Sinh, trước khi làm phó thị trưởng,

đã làm khu ủy bí thư khu Giang Lăng, có làm năng lực kinh tế.

Đây cũng là nguyên nhân Dương Tử Hiên dám dùng Lô Hải Sinh, nếu như Lô

Hải Sinh không có một chút kinh nghiệm công tác kinh tế, Dương Tử Hiên cũng

sẽ không lớn gan như vậy, bỏ hắn vào vị trí làm công tác kinh tế.

Chỉ là, Dương Tử Hiên cũng không phải không giấu tâm tư, dù sao thì từ trước

đến nay, hệ thống chính pháp đều là đại bản doanh phái bản địa, hiện tại cục

trưởng cục công an Mao Tây Khê và thị trưởng trước quan hệ rất mật thiết,

nhưng Mao Tây Khê tránh thoát địa chấn chính trị, vẫn tồn tại, nhưng bí thư

chính pháp ủy không có vận khí tốt như vậy, trực tiếp bị bắt.

Lô Hải Sinh có thể trở thành phó thị trưởng chính phủ phân công quản lý chính

pháp, nếu như nói Lô Hải Sinh và phái bản địa không có chút nào quan hệ đều,

tuyệt đối là vô nghĩa, thậm chí có thể nói quan hệ giữa Lô Hải Sinh và phái bản

địa rất hòa hợp.

Cho nên, tại thời điểm Dương Tử Hiên an bài Lô Hải Sinh quản lý công tác

kinh tế, một mặt là muốn lôi kéo Lô Hải Sinh, một mặt khác cũng có khảo

nghiệm Lô Hải Kinh! Nhìn xem rốt cuộc Lô Hải Sinh có thể thoát ly phái bản

địa, đảo về hướng hắn, thị trưởng mới này hay không!