Chương 302: Chẳng Lẽ Là Giả

Liễu đội trưởng nhìn Dương Tử Hiên xuất ra điện thoại di động, liền cảm thấy

hơi sững sờ.

Dù sao, đầu năm nay, người có thể cầm điện thoại di động, không phải trong tay

có mấy đồng tiền, thì trong tay cũng phải có chút quyền lực mới được, dân

chúng tóc húi cua đừng có mơ đến chuyện chi tiền để mua một cái cục gạch như

vậy.

“ Alo? Lão Phan à? Tôi đây, Dương Tử Hiên đây, anh lập tức cho tôi tra một

chút, xem điện thoại bí thư cục công an Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố Tử

Kim là gì, tôi có chút việc gấp cần dùng. “ Dương Tử Hiên phân phó.

Phan Bách Văn đang xem văn bản tài liệu, nghe được giọng nói Dương Tử

Hiên, giật mình một cái, lập tức vừa cười vừa nói: “ Ha ha, Dương sở, ngài hỏi

đúng người rồi, hiện tại bí thư cục công an Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố Tử

Kim đúng là người phòng hai kiểm tra kỷ luật hạ chúng tôi phái đến địa phương

rèn luyện, số điện thoại Trương Quảng Thắng là.. “

“ Dương sở, đêm khuya như vậy ngài còn tìm tiểu Trương làm gì? Có phải là

gặp phải công việc phiền toái gì không, tôi cũng có một vài mối quan hệ ở thành

phố Tử Kim, có cần tôi tìm người đến hỗ trợ ngài không? “

Phan Bách Văn trải qua lão bà chỉ điểm, về sau, liền xác định làm tốt quan hệ

cùng Dương Tử Hiên, dù sao Dương Tử Hiên vẫn còn trẻ, quỷ mới biết mấy

năm sau hắn có thể tiếp tục bảo trì thế nhảy lên hay không, nói không chừng qua

vài năm nữa, mình cũng phải đứng tại chỗ nhìn lên, nhìn hắn bay tận lên trời

xanh.

Hiện tại, Phan Bách Văn đã giao hảo cùng Dương Tử Hiên rồi, coi như là một

loại đầu tư chính trị, nói không chừng đợi về sau, Dương Tử Hiên thăng chức

rồi, hắn có thể có được hồi báo cực lớn.

Dương Tử Hiên nhớ kỹ dãy số Trương Quảng Thắng, lúc sau, lập tức gọi cho

Trương Quảng Thắng.

Trương Quảng Thắng là uỷ viên đảng uỷ cục công an thành phố Tử Kim, bí thư

Ban Kỷ Luật Thanh tra, tại cục công an Tử Kim, cũng có được uy vọng không

nhỏ.

Thời điểm vừa muốn lên giường ngủ, điện thoại lập tức vang lên, Trương

Quảng Thắng nói thầm một tiếng, đã trễ thế như vậy, ai còn điện thoại tới cho

mình đây, hắn cầm lấy điện thoại, lại là một giọng nói hoàn toàn lạ lẫm.

“ Trương bí thư sao? Tôi là phó sở trưởng sở giám sát Ban Kỷ Luật Thanh tra

tỉnh, Dương Tử Hiên. “ Dương Tử Hiên bình tĩnh nói trong điện thoại.

Địa vị Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh tại toàn bộ tỉnh, coi như là vô cùng siêu

nhiên, cho dù là phó bí thư xếp hàng thứ nhất Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, cũng

thuộc hàng vô cùng có số má.

Tựa như Thuộc Bình, ngồi ở vị trí phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nếu

như không được trực tiếp thăng cấp trong hệ thống kiểm tra kỷ luật, vậy thì khi

điều nhiệm đều giống nhau, cần một ví trí tương đối quan trọng trong thành phố

để cho người ta ngồi, không thể thấp hơn bí thư thị ủy, vị trí khác thật đúng là

không đủ sức nặng.

Lúc vừa mới bắt đầu, Trương Quảng Thắng nghe Dương Tử Hiên tự giới thiệu,

vẫn không nhớ nổi Dương Tử Hiên là nhân vật số má nào, đợi nói đến Ban Kỷ

Luật Thanh tra tỉnh và sở giám sát, về sau, Trương Quảng Thắng lập tức tỉnh

ngộ.

Dương Tử Hiên này không phải là người trẻ tuổi đoạn thời gian trước từ Nam

Hồ điều nhiệm đến Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh làm thường ủy, đệ nhất phó cục

trưởng sở giám sát kia sao?

Lúc ấy, Trương Quảng Thắng ở trên báo chí chứng kiến công văn bổ nhiệm, về

sau, vẫn còn âm thầm cảm thán Dương Tử Hiên này mệnh tốt, còn trẻ như vậy

đã đến vị trí lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, mà chính mình bò cả đời,

vẫn chỉ là một bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra cục công an.

Không nghĩ tới, Dương Tử Hiên tự mình gọi điện thoại cho hắn, làm cho

Trương Quảng Thắng cảm thấy ngoài ý muốn, đồng thời, cũng cảm giác chút

hương vị được yêu quá mà sợ.

Bản thân hệ thống kiểm tra kỷ luật chính là hệ thống tương đối độc lập, trên mặt

nghiệp vụ, là được quản lý theo kiểu thẳng đứng, không liên quan đến các

nghành khác.

Cho nên, đối với Trương Quảng Thắng mà nói, Dương Tử Hiên, một lãnh đạo

trực tiếp quản lý, ấn tượng của Dương Tử Hiên đối với Trương Quảng Thắng

hắn ra sao, so sánh với ấn tượng của thị trưởng Tử Kim, lại càng quan trọng

hơn.

“ Dương cục trưởng, tại sao đêm khuya như vậy ngài lại gọi điện thoại cho tôi ?

Có chuyện gì à? “ Ý tứ hàm xúc nịnh nọt trong giọng nói của Trương Quảng

Thắng tương đối nồng đậm dày đặc.

“ Ngài đừng gọi tôi là Trương bí thư, đây không phải xấu hổ sát tôi sao? Tôi

không chịu nổi đâu, ngài trực tiếp bảo tôi là Quảng Thắng được rồi. “ Trương

Quảng Thắng cẩn thận nói.

Dương Tử Hiên cũng lười phân tích nhiều làm gì, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề,

nói: “ Sự tình là như vậy, tối nay, tôi ăn cơm tại khách sạn Tử Kinh, vừa vặn

đụng phải có người nhục mạ thân thích của tôi đang công tác tại khách sạn Tử

Kinh, vì vậy tôi cho cô ta một chút giáo huấn, ai ngờ cha cô ta gọi viện binh

tới, kêu một người cục công an thành phố Tử Kim, cái gì mà Liễu đội trưởng

tới, nói thẳng ra là muốn bắt tôi trở về đồn. “

“ Cục công an thành phố Tử Kim các anh, có phải là có nhân vật số má gọi Liễu

đội trưởng hay không? “ Dương Tử Hiên hỏi thăm.

Ở một bên, sắc mặt Liễu đội trưởng cùng năm sáu cảnh sát nhân dân đều biến

hóa rồi, Liễu đội trưởng ở bên trong cục công an thành phố Tử Kim, tuy không

phải là cảnh sát cao cấp gì, không tiếp xúc được quá nhiều lãnh đạo cục công

an.

Nhưng hắn cũng biết, bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra cục công an thành phố Tử

Kim xác thực là mang họ Trương.

Đoạn thời gian trước, Trương bí thư còn bắt toàn thể cảnh sát cơ sở thành phố

Tử Kim đến ăn nằm, học tập một khóa xây dựng tư tưởng đảng, tuyên truyền

giáo dục kỷ luật đảng nữa, lúc ấy Liễu đội trưởng ở đó, cũng biết Trương

Quảng Thắng là một lãnh đạo không nhỏ bên trong cục công an thành phố Tử

Kim.

Trương Quảng Thắng nghe xong, sắc mặt liền đại biến, ai to gan như vậy, thậm

chí ngay cả lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cũng dám nói bắt trở về đồn

thẩm vấn, cái này không phải là đánh vào mặt mình sao?

Cảnh sát cơ sở ở cục công an phải nói là rất nhiều, Trương Quảng Thắng cũng

không nhớ nổi lúc nào mà đã có nhân vật số má như Liễu đội trưởng, hắn lập

tức nói: “ Dương sở, ngài có thể đưa điện thoại cho người gọi là Liễu đội

trưởng kia hay không, cho tôi xem xem, rốt cuộc là ai, sao lại mù quáng chấp

pháp như vậy, thật đúng là làm cho tác phong và kỷ luật của cả hệ thống công an

chấp pháp xấu hổ. “

Dương Tử Hiên ừ một tiếng, trực tiếp đưa điện thoại di động cho Liễu đội

trưởng, nói: “ Điện thoại bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra cục công an các anh,

Trương Quảng Thắng bí thư. “

Bờ môi Liễu đội trưởng hơi khô, buông gậy cảnh sát trong tay xuống, cánh tay

có chút run rẩy tiếp nhận điện thoại di động,: “ Alo, Trương bí thư tốt! “

“ Tốt con mẹ cậu! “

“ Cậu tên là gì, có phải là người cục công an thành phố không, tên gọi là gì? “

Trương Quảng Thắng vừa nghe thấy giọng nói Liễu đội trưởng, lập tức mở

miệng mắng xối xả.

Không ít người trong cục công an khi nói điện thoại cực kỳ thô lỗ, Trương

Quảng Thắng công tác vài năm tại cục công an, cũng đã học xong cách nói tục.

Liễu đội trưởng nheo mắt lại, hiện tại hắn có thể xác định 100%, trong điện

thoại xác thực là bí thư cục Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố Trương bí thư,

hắn có chút do dự, nói: “ Trương bí thư, tôi là đội trưởng một phân đội quản lý

trị an nhỏ ở phía dưới, khả năng Liễu Sơn ngài chưa nghe nói qua. “

“ Bỏ con mẹ cái chưa nghe nói qua đi, cậu là cấp dưới đại đội trưởng Tùng

Quân, đúng không? Tùng đại đội trưởng là một người nghiêm khắc như vậy, làm

sao lại thủ hạ cấp dưới lại có cậu, một tên hỗn láo như thế hả? “

“ Ánh mắt của cậu có phải là đã chuyển lên trên mông đít rồi phải không? Lãnh

đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh cậu cũng dám bắt hả? “

“ Nếu Dương cục trưởng thực sự xảy ra chuyện gì, đừng nói tôi, chính là Điền

bí thư chính pháp ủy thị ủy chúng ta cũng không chịu nổi đâu. “ Trương Quảng

Thắng bắt đầu từ trên giường đứng dậy, vỗ vỗ bàn học, hung hăng nói.

Liễu Sơn sững sờ ngay tại chỗ, khóe mắt liếc liếc Dương Tử Hiên, không nghĩ

đến, người trẻ tuổi này vậy mà lại là lãnh đạo Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, Liễu

Sơn là cán bộ đảng viên, cũng biết uy lực của danh từ Ban Kỷ Luật Thanh tra

này.

“ Cậu lập tức hướng Dương cục trưởng nhận lỗi cho tôi, đợi Dương cục trưởng

cảm thấy các cậu có thể đi, các cậu mới có thể đi, bằng không thì các cậu phải

ở ngay tại hiện trường, giúp Dương cục trưởng hỗ trợ điều tra, biết chưa? “

Trương Quảng Thắng lúc này thật đúng là không nhịn được, trong lòng muốn

hung hăng đánh cho Liễu Sơn hai bạt tai.

“ Còn nữa, sáng sớm ngày mai, đến phòng làm việc của tôi một chuyến, viết

báo cáo kiểm điểm, chuyện này, tôi khẳng định phải thông báo cho đội trưởng

Tùng Quân và Điền bí thư của các cậu, xem xem bọn bọn họ trừng phạt cậu ra

sao, đó là công việc của bọn họ. “ Trương Quảng Thắng lạnh lùng nói.

“ Cái gì? “ Liễu Sơn thiếu chút nữa đã bị Trương Quảng Thắng dọa ngất ngay

tại chỗ.

Nếu chuyện đêm nay thật sự bị báo cáo lên Điền bí thư chính pháp ủy thị ủy Tử

Kim, lại còn đưa đến tai người lãnh đạo trực tiếp của hắn, Tùng Quân, như vậy

Liễu Sơn hắn cũng chỉ còn cách làm tốt chuẩn bị, thu thập hành lý rời đi.

Trương Quảng Thắng hừ lạnh một tiếng, nói: “ Đưa điện thoại cho Dương sở

nhanh. “

Liễu đội trưởng xoa xoa mồ hôi trên trán, có chút thất thần, ai ngờ đêm nay đi

ra ngoài một chuyến nhỏ như vậy, vậy mà lại gặp phải tai bay vạ gió.

“ Dương cục trưởng, điện thoại của ngài đây ạ. “ Thái độ Liễu Sơn chuyển biến

180°, cong eo đưa điện thoại cho Dương Tử Hiên, trên mặt cũng đầy vẻ nịnh

nọt.

Tròng mắt mấy người Bành Bằng, Mạc Khánh Tới, Lưu Minh thiếu chút nữa đã

rơi xuống dưới mặt đất, trong lòng hoài nghi chẳng lẽ mình nghe lầm, hay là

nhìn lầm.

Dương Tử Hiên tiếp nhận điện thoại, trong điện thoại, ngữ khí Trương Quảng

Thắng lại khôi phục vẻ nịnh nọt, nói: “ Dương sở, vừa rồi tôi đã giáo huấn Liễu

Sơn rồi, ngài yên tâm, đợi Liễu Sơn trở về, tôi nhất định từ từ xử phạt hắn,

chỉnh đốn tác phong và kỷ luật chấp pháp trong hệ thống công an! “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Dùng giáo dục làm chủ là được rồi, không

cần phải vơ đũa cả nắm, khuếch trương thành đại sự, cũng không phải là sự tình

gì đặc biệt nghiêm trọng. “

Trương Quảng Thắng cũng là loại người thông minh, vừa nghe lời Dương Tử

Hiên nói, liền biết thái độ của Dương Tử Hiên, hắn biết rõ, Dương Tử Hiên

không muốn chuyện đêm nay bị nhiều người để ý, khả năng có một ít thứ liên

quan đến chuyện riêng cá nhân của Dương cục trưởng.

“ Dương cục trưởng, ngài yên tâm, đợi Liễu Sơn trở về, tôi nhất định tự mình

phê bình hắn, dùng phê bình giáo dục làm chủ, không khuếch trương ra thành

đại sự, không để cho Liễu Sơn nói loạn khắp nơi về ngài. “ Trương Quảng

Thắng vội vàng tỏ vẻ trung tâm với Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên thoả mãn gật gật đầu, nói: “ Như vậy thì tốt nhất, nhất định phải

xử lý thích đáng. “

“ Dương cục trưởng, nếu như ngài còn có yêu cầu gì khác, ngài cứ việc phân

phó Liễu Sơn là được. “ Thời điểm sắp tắt điện thoại, Trương Quảng Thắng

vẫn muốn xum xoe nịnh nọt thêm một chút mới bằng lòng ngắt.

Dù sao, cơ hội có thể liên hệ cùng lãnh đạo thượng cấp Ban Kỷ Luật Thanh tra

tỉnh như vậy không nhiều lắm.

Trương Quảng Thắng rất muốn tiến bộ lên chức, nhưng cũng không thể mỗi ngày

đều chạy về hướng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, lăng quăng bên trong đó.

Cho nên, cơ hội tựa như đêm nay, Trương Quảng Thắng vẫn muốn lợi dụng

nhiều hơn.

“ Tốt. “ Dương Tử Hiên thoáng cái cũng nghe ra Trương Quảng Thắng nịnh bợ

ý tứ hàm xúc, cười cười nói.

“ Nếu không, Dương cục trưởng, hai ngày nữa, tôi sẽ tự mình dẫn Liễu Sơn đến

nhà ngài, nhận lỗi với ngài, được không? Khiêm tốn như vậy, vừa không ảnh

hưởng đến thanh danh ngài, lại có thể cho Liễu Sơn một bài học.”

“Nếu như ngài không thích chứng kiến Liễu Sơn, một mình tôi đi nhận lỗi với

ngài cũng được. “ Trương Quảng Thắng tựa như bắt được một cây cây cỏ cứu

mạng, cố gắng lấy lòng Dương Tử Hiên.

Hiện tại, tuy ngoài miệng Trương Quảng Thắng Liễu Sơn mắng gần chết, nhưng

trong nội tâm có lẽ vẫn là đang âm thầm cảm kích Liễu Sơn.

Nếu như không phải lần này Liễu Sơn gây rắc rối, đụng trúng phải Dương Tử

Hiên, chính mình vẫn không thể xây được cái cầu liên hệ với Dương cục

trưởng.

Dương Tử Hiên có chút không nhịn được mà cười lên một tiếng, Trương Quảng

Thắng này thật đúng là người mê làm quan, đoán chừng là làm bí thư Ban Kỷ

Luật Thanh tra tại cục công an quá lâu, bị nghẹn đến phát điên rồi, đang ước gì

được trở lại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, làm trưởng phòng gì đó, liền dốc sức

liều mạng, muốn chắp nối cùng với mình.

Người như vậy rất giống nhau, không thể trọng dụng, nhưng cũng không thể

không cần.

Dương Tử Hiên bây giờ đang cố tình nuôi dưỡng thành viên tổ chức của mình

bên trong Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, nhưng người như Trương Quảng Thắng

cũng không phải đối tượng Dương Tử Hiên thưởng thức.

“ Ở trước mặt nhận lỗi thì miễn đi, trong khoảng thời gian này tôi đang bận rộn

các khác công tác. “

Dương Tử Hiên cự tuyệt ngay lập tức, trong đầu nghĩ tới một chuyện tình khác,

liền cười nói: “ Đúng rồi, lão Trương, gần đây Tỉnh ủy có đưa ra văn bản tài

liệu số bốn mươi ba, anh đã nghiên cứu chưa vậy? “

“ Nghiên cứu rồi, nghiên cứu rồi, chúng tôi còn chuẩn bị tổ chức tập thể cán bộ

đảng viên cục công an, học tập tinh thần văn bản tài liệu số bốn mươi ba của

tỉnh ủy, tăng mạnh chỉnh đốn bầu không khí dùng khoản chi tiêu công ăn uống,

giảm các khoản chi tiêu công lãng phí! “ Trương Quảng Thắng lập tức nói, hắn

sợ Dương Tử Hiên cho rằng mình không chấp hành văn bản tài liệu của Tỉnh ủy.

“ Nhất định phải từ từ chứng thực tinh thần văn bản tài liệu số bốn mươi ba, cục

công an cũng là một nhà giàu chuyên lãng phí khoản chi tiêu công vào ăn uống!”

“Sắp tới, Tỉnh ủy sẽ phối hợp cùng Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, tổ chức đoàn

kiểm tra công việc của các thành phố, cục công an thành phố Tử Kim các anh

khẳng định cũng là đối tượng kiểm tra trọng điểm, các cậu anh định phải làm tốt

công tác chuẩn bị, có nghe thấy không? “ Trong giọng nói của Dương Tử Hiên

bắt đầu xen lẫn một ít uy nghiêm.

Trương Quảng Thắng cảm thấy không hiểu được ý tứ trong những lời này của

Dương Tử Hiên, chẳng lẽ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh và Tỉnh ủy muốn chỉnh

đốn hệ thống công an sao?

Dương Tử Hiên cũng không thèm để ý Trương Quảng Thắng nghĩ thế nào, trực

tiếp cúp điện thoại.

Mấy người Bành Bằng, Mạc Khánh Tới, Lưu Minh đều mang vẻ mặt khiếp sợ

nhìn Dương Tử Hiên, vừa nghe rồi Liễu Sơn gọi Dương Tử Hiên là “ Dương

cục trưởng “ , mà Dương Tử Hiên nói trong điện thoại, lại có Tỉnh ủy, còn cả

Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, triệt để làm cho vài người này sợ hãi.

Chẳng lẽ người trẻ tuổi này dĩ nhiên là một cục trưởng bên trong Tỉnh ủy?

Không thể tà môn như vậy chứ?

Một cục trưởng bên trong Tỉnh ủy, vậy mà để cho thân thích mình làm phục vụ

viên trong khách sạn? Có thể sao?

Vài người Bành Bằng cũng có điểm không dám tin rồi, có phải là họ Dương này

giả mạo lãnh đạo tỉnh hay không?

Rất có thể là như vậy.

Vài người Bành Bằng đều vô ý thức cho rằng Dương Tử Hiên đang giả mạo

lãnh đạo tỉnh.

Nhưng Liễu đội trưởng đúng là không tin Dương Tử Hiên giả mạo lãnh đạo,

vừa rồi Trương bí thư ở trong điện thoại chửi má nó, thiếu chút nữa dọa cho

Liễu Sơn hồn lìa khỏi xác.

Đừng nhìn Liễu Sơn oai phong, bởi vì đặc thù chức vị, ở bên ngoài là một nhân

vật số má dạng chó hình người, nhưng ở trong mắt cục lãnh đạo, hắn cũng không

quá một đội trưởng nho nhỏ, muốn bóp chết hắn thì vô cùng dễ dàng.

“ Dương sở, ngài có cái gì phân phó không? “ Liễu Sơn cung kính cúi đầu trước

mặt Dương Tử Hiên hỏi.

Mấy cảnh sát nhân dân khác không nghĩ tới, lão đại của mình vậy mà lại chuyển

biến thái độ đúng 180°, điều này lại làm cho mấy tiểu cảnh sát nhân dân đều

cảm thấy mơ hồ.

“ Không có gì phân phó, tất cả các người giải tản đi. “ Dương Tử Hiên không

muốn sinh sự nhiều, nói xong liền mang theo mấy người Khả Cũng, Hồ Khải,

Lưu Bất Khắc đi trước.