Chương 300: Bố đến

Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười phá lên: “ Tôi đánh cô rồi đấy, cô có

thể làm gì tôi đây? Loại người như cô, chẳng lẽ không nên bị đánh sao? “

“ Tốt, cô cứ gọi đi, tôi ngồi ở chỗ nầy, chờ cô gọi viện binh, tôi lại muốn nhìn

một chút, xem dạng cha mẹ gì có thể dạy dỗ ra đứa con gái như cô. “ Dương Tử

Hiên trực tiếp kéo một cái ghế qua, ngồi xuống, vểnh chân lên bắt chéo.

...

Bành Bằng lúc này cũng đang ăn cơm tại khách sạn Tử Kinh, vừa nghe đến con

gái chịu nhục bị đánh, sắc mặt lập tức đại biến.

“ Tôi nói lão Bành này, điện thoại của ai mà làm anh sợ hãi vậy? “ Nói chuyện

chính là một phó trưởng phòng trong thị ủy thành phố Tử Kim—— Mạc Khánh

Tới, còn có một phó tổng kiến trúc Thiên Phương Lưu Minh, là anh em họ hàng

trong nhà Lưu Thiên Phương.

“ Là điện thoại con gái của tôi, hôm nay nó cùng một ít bạn học đại học La Phù

đến khách sạn Tử Kinh tổ chức sinh nhật, ai ngờ nó vừa mới gọi điện thoại cho

tôi, nói bị người trong khách sạn đánh cho mấy cái tát rồi. “

“ Cái gì ? Có người dám đánh con gái của Bành Bằng, ai dám ăn no rỗi việc

vậy? “ Lưu Minh cũng cảm thấy chấn động, nói.

Cái khách sạn Tử Kinh này đúng là nằm trên địa bàn Tử Kim, làm sao lại có

người không có mắt như vậy?

“ Nếu không thì chúng ta cùng nhau đi xuống xem một chút, đội trưởng đội bảo

an khách sạn Tử Kinh là Lang Lỏng, tôi cũng quen biết, có muốn tôi gọi Lang

đội tới đó hay không? “ Lưu Minh hỏi thăm Bành Bằng.

Bành Bằng đúng là một phó trưởng phòng thuộc nghành quốc thổ thành phố Tử

Kim, lần này kiến trúc Thiên Phương xin phê duyệt hạng mục công trình, vẫn

phải có Bành Bằng gật đầu mới có thể đi ngang qua sân khấu, cho nên, Lưu

Minh đang cực kỳ nịnh nọt Bành Bằng.

“ Như vậy là tốt nhất, tôi lo lắng bên dưới xuất hiện nhân vật xã hội đen, có thể

gọi được Lang đội trưởng tự nhiên là tốt nhất rồi. “ Bành Bằng gật gật đầu, hắn

biết rõ Lưu Minh có chỗ cần cầu cạnh hắn, sai khiến Lưu Minh làm một tý việc

như vậy, cũng là việc rất bình thường.

Lưu Minh lập tức gọi điện thoại cho đội trưởng bảo an Lang Lỏng nói chuyện,

bảo Lang Lỏng vị trí của Bành Thanh, để cho Lang Lỏng đi qua trước.

Cúp điện thoại xong, Bành Bằng, Mạc Khánh Tới, Lưu Minh, ba nhân vật trên

thị trường Tử Kim cũng có thể nói nhân vật hô phong hoán vũ, có uy tín danh

dự, cùng một chỗ đi xuống lầu, chậm rãi đi về hướng đại sảnh lầu một.

...

Dương Tử Hiên cùng một đám học trò giằng co tại đại sảnh lầu một, chỉ chốc

lát, mấy bảo vệ từ cửa ra vào đi vào, đầu lĩnh một thân đầy khí phách, xem xét

chính là người rất cứng, bước nhanh đi về hướng một đám người Dương Tử

Hiên.

“ Ai là tiểu thư Bành Thanh vậy? “ Lang Lỏng liếc qua Dương Tử Hiên và Khả

Cũng, đứng giữa một đống người hơi nổi bật, sau đó, ánh mắt lập tức dời đi.

“ Tôi chính là Bành Thanh, các anh là bảo vệ khách sạn Tử Kinh sao? “ Bành

Thanh bưng kín hai mặt bị Dương Tử Hiên đánh sưng, thoáng cái đã từ trong

đám người đi ra, chạy tới trước mặt Lang Lỏng.

Lang Lỏng nhìn mặt sưng vù cao cao của Bành Thanh, gương mặt vốn coi như

là xinh đẹp, lúc này đã bị sưng đỏ không thành bộ dáng gì nữa.

Hắn thiếu chút nữa đã cười thành tiếng, người ra tay này thật đúng là không hiểu

được thương hương tiếc ngọc, đối với một cô gái như vậy mà có thể hạ tay hung

ác như thế.

“ Bành tiểu thư, cô khỏe không, tôi là đội trưởng bảo an khách sạn Tử Kinh,

cha cô sắp đến rồi, ông ủy thác tôi đến trước để xem xét tình huống phát sinh

thế nào, tránh để cho cô gặp phải thiệt thòi lớn hơn. “ Lang Lỏng lập tức lộ ra

khuôn mặt tươi cười nói với Bành Thanh.

Một đám bạn học của Bành Thanh nhìn về phía Bành Thanh lại càng nhiều hơn

một tia sợ hãi và ngưỡng mộ, tuy bọn họ đều biết bối cảnh gia đình Bành Thanh

rất không tồi, nhưng không nghĩ tới, tại khách sạn Tử Kinh, loại khách sạn nổi

tiếng toàn bộ tỉnh này, quan hệ của Bành Thanh cũng cứng như vậy, vừa bị đánh

xong, ngay cả đội trưởng đội bảo an cũng tự mình ra mặt hỗ trợ.

“ Chú Lang! “ Tuy Bành Thanh bị đánh, nhưng xuất thân từ gia đình nhà quan

lại, đối với cấp bậc lễ nghĩa trên quan trường vẫn không biết bỏ qua.

“ Chính là người này, không hiểu sao tự nhiên đi lên đánh cháu hai bạt tai, cháu

đề nghị khách sạn Tử Kinh các chú lập tức báo động, bắt hết đám người này

vào tù. “ Bành Thanh lập tức chỉ vào Dương Tử Hiên vẻ mặt nhàn nhã, mặt mũi

tràn đầy không quan tâm, nói.

Khả Cũng chưa từng chứng kiến loại trận chiến này, rúc vào Dương Tử Hiên

trong ngực, không dám cử động, không dám nhìn mấy người Lang Lỏng.

Lang Lỏng có chút kỳ quái nhìn vẻ mặt trấn định của Dương Tử Hiên, còn có

bên cạnh cả Khả Cũng ăn mặc quần áo lao động của nhân viên phục vụ khách

sạn Tử Kinh.

“ Anh, sao lại đến chỗ chúng tôi đánh người? “ Lang Lỏng tiến lên vài bước, đi

tới trước mặt Dương Tử Hiên hỏi.

Dương Tử Hiên nhíu mày, không nói gì.

“ Hỏi anh đấy? Điếc? Hay là câm rồi? “

Lang Lỏng lớn tiếng quát Dương Tử Hiên, bốn phía, không ít thực khách đều ào

ào nhô đầu lên nhìn trận náo nhiệt này.

“ Cô ta mắng bạn gái của tôi là tiểu thư? Tôi chẳng lẽ không nên vậy đánh cô

ta? Một người chẳng biết rõ tôn trọng người khác như thế? “ Dương Tử Hiên

ngửa đầu lạnh lùng nói.

Lang Lỏng hơi sững sờ, nhìn nhìn Khả Cũng ăn mặc quần áo phục vụ viên khách

sạn Tử Kinh bên cạnh, trong nội tâm thầm nghĩ, thì ra là một đôi uyên ương số

khổ.

Trước kia Lang Lỏng còn lo lắng Dương Tử Hiên có thể có bối cảnh gì đó

không, dù sao, có thể ra ra vào vào tại khách sạn Tử Kinh, đều xem như nhân

vật có uy tín danh dự trong La Phù tỉnh, cho nên lời nói coi như là khách khí,

cũng không dám ngay lập tức động thủ động cước.

Nhưng hiện tại xem ra, Dương Tử Hiên này có lẽ là không có bối cảnh gì, thật

sự có bối cảnh, cũng sẽ không để bạn gái của mình làm phục vụ viên trong

khách sạn.

“ Mắng cô ta một câu tiểu thư, anh có thể đánh người sao? Hiện tại tôi đây

mắng cô ta mười câu tiểu thư, anh tới đánh tôi đi! “ Tính tình Lang Lỏng vốn là

rất thích náo nhiệt, nước miếng sắp phun lên trên mặt Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên hiện tại coi như là một lãnh đạo tỉnh rồi, đâu chịu nổi xỉ nhục

như vậy.

Huống chi còn là một đội trưởng bảo an nho nhỏ, cũng dám la hét ở trước mặt

hắn.

Dương Tử Hiên dùng giọng lạnh như băng nói: “ Cậu dám mắng một câu nữa,

tôi sẽ làm cho cậu lập tức xéo khỏi đây! “

Lang Lỏng cùng mấy bảo vệ sau lưng đều giống như nghe được chuyện đáng

chê cười nhất, hắn ngửa đầu cười nói: “ Hắn cho rằng mình là ai? Hắn cho rằng

hắn là tổng giám đốc cửa hàng chúng ta sao? Chúng ta tổng giám đốc họ Hoàng.

“ Tôi dựa vào cái gì không dám mắng đây? “

“ Muốn chết! “

Giọng nói Lang Lỏng vừa mới phát ra, định trách mắng vài câu, Dương Tử

Hiên bỗng nhiên đứng lên, hắn đương nhiên không biết tự hạ giá trị con người

mình xuống, động thủ cùng mấy người trước mặt, muốn động thủ, cũng có Lão

Lưu lên sân khấu.

“ Tiểu Khải sao? Cậu tính tiền chưa? Lập tức đi cửa ra vào, gọi lão Lưu tiến

đến, bảo hắn đến đánh nhau. “ Dương Tử Hiên bấm điện thoại Hồ Khải đã chạy

đi tính tiền.

Trong lòng Hồ Khải Tâm âm thầm cả kinh, không biết rốt cuộc Dương bí thư

muốn làm gì.

Chỉ là, thư ký không thể sự tình gì cũng hỏi, chỉ cần chấp hành tốt ý chí của lãnh

đạo, chính là thư ký tốt.

“ Làm sao vậy, không dám động thủ à? Không phải mới vừa nói chỉ cần tôi

mắng, anh liền lập tức làm cho tôi cút ra khỏi khách sạn sao? Làm sao vậy? Tôi

bây giờ vẫn không phải chưa bị cút sao? “ Lang Lỏng cười ha ha nói.

Bành Thanh cũng cảm thấy cực kỳ hả giận, nàng vô cùng không quen nhìn sắc

mặt Dương Tử Hiên, toàn một bộ ở trên cao nhìn xuống dưới, vốn cho là hắn

vẫn có chút tài năng, ai ngờ bị Lang Lỏng nhục nhã xong, về sau, ngay cả cái

rắm cũng không dám đánh một cái.

“ Tống Khả Cũng, người bạn bè này của cô thật đúng là cực phẩm, không có

bản lãnh gì, còn dám ra đây to mồm, hôm nay tôi sẽ để cho hắn biết một chút về

cái gì gọi là quyền lực. “

Bành Thanh bưng kín khuôn mặt đã bị đánh sưng đỏ, hung hăng vung ra một cái

tát, đang muốn đánh lên trên mặt Khả Cũng, lại bị Dương Tử Hiên bắt được.

“ Hừ! “

Dương Tử Hiên bắt được tay Bành Thanh, hung hăng bóp một cái, Bành Thanh

lập tức đau đến hét lên.

Lang Lỏng xem xét đối tượng lãnh đạo phân phó bảo vệ bị đánh, sao còn đứng

được nữa, muốn đánh một quyền về hướng đầu Dương Tử Hiên, Dương Tử

Hiên định tránh một cái, nhưng chưa kịp tránh, nắm tay Lang Lỏng đã bị một

người bắt được.

Trong lòng Lang Lỏng lắp bắp kinh hãi, cao thủ, vậy mà có thể bắt được quả

đấm mình đã dùng mười phần khí lực đánh ra, hắn ngẩng đầu nhìn lên, lại là

khuôn mặt đen nhánh kiên nghị của Lưu Bất Khắc.

“ Bí thư, chính là hắn sao? “ Lưu Bất Khắc đã thật lâu không động thủ rồi, vừa

mới động thủ một cái, trong lòng thật đúng là có chút hưng phấn.

Dương Tử Hiên gật gật đầu.

“ Rất tốt! “ Lưu Bất Khắc nói xong hai chữ này, lập tức hung hăng hất cánh tay

Lang Lỏng lên, khí lực lớn đến kinh người.

Lang Lỏng vội vàng không kịp chuẩn bị, đâu nghĩ đến sức bật và năng lực phản

ứng của Lưu Bất Khắc mạnh mẽ như vậy, vừa đối mặt một cái đã bị Lưu Bất

Khắc đánh ngã gục.

Mấy bảo vệ sau lưng Lang Lỏng cũng là người biết hàng, xem xét lực cánh tay

Lưu Bất Khắc mạnh mẽ, ánh mắt sắc bén như vậy, chỉ biết Lưu Bất Khắc nhất

định là đã được huấn luyện chuyên nghiệp, không phải những tên côn đồ đầu

đường kia có thể so sánh, tất cả đều chậm rãi lùi bước, không dám đi đến

trước.

“ Mày định làm gì đó, dám động thủ với bí thư hả? “ Trong đầu Lưu Bất Khắc

vô cùng bội phục và sùng bái Dương Tử Hiên, đâu để người khác động thủ với

Dương Tử Hiên, đầu nhọn giày da vừa nhấc lên, liền đạp vào eo Lang Lỏng đã

ngã trên mặt đất.

Trước mắt Lang Lỏng nhất thời biến thành màu đen, toàn thân nhức mỏi, đều là

mồ hôi lạnh, trong nội tâm biết rõ hôm nay chỉ sợ đã gặp phải cao thủ.

Quản lý đại sảnh vừa nhìn thấy bên này có động tĩnh đánh nhau, lập tức chạy

tới, nhìn Lang Lỏng đang nằm nghiêng trên mặt đất, thống khổ rên rỉ, liền cảm

thấy hoảng sợ.

“ Các người làm cái gì vậy? “ Quản lý đại sảnh cũng là nhân vật quen nhìn tình

thế cam go, tuyệt không luống cuống, giọng nói không lẫn sắc thái cảm tình nào.

Một đoàn người Bành Bằng nghe được tiếng thét chói tai vừa rồi của Bành

Thanh, vội vàng bước nhanh hơn, chạy xuống chỗ đám đông, đẩy đám người ra,

nhìn Dương Tử Hiên đang nắm tay Bành Thanh, nhất thời giận dữ quát: “ Anh

đang làm gì vậy? Làm gì mà lại nắm tay con gái của tôi? “

Bành Thanh vừa nghe được giọng cha, lập tức khóc toáng lên, muốn chạy về

hướng Bành Bằng, Dương Tử Hiên thuận thế buông tay ra, Bành Thanh lập tức

chạy lên ôm lấy cha, bắt đầu lớn tiếng kêu khổ: “ Ba ba, hắn khi dễ con, hắn

còn đánh con! “

Bành Bằng ở trong quan trường coi như là người cẩn thận, tuy tại Thành phố Tử

Kim, quyền lực ở cục quốc thổ khá lớn, nhưng không cao ngạo, đều là cực kỳ

khiêm tốn.

Nhưng trong lúc bí mật, khí tức giang hồ của Bành Bằng rất đậm, kết giao rất

nhiều bạn bè trên xã hội, xưng huynh gọi đệ cùng rất nhiều bạn bè xã hội, điểm

ấy rất giống Hứa Chí Văn.

Bởi vậy, thời điểm nghe được con gái bị khi dễ sỉ nhục, Bành Bằng cảm thấy

giận dữ lên tận đỉnh đầu rồi.

Bành Bằng vô cùng cưng chiều cô con gái bảo bối, thời điểm vừa lên đại học,

đã chi ra vốn gốc, mua cho Bành Thanh cái điện thoại di động, ngay cả mình

lúc ấy cũng không cam lòng mua, điện thoại của hắn, có lẽ là về sau mới được

người khác đưa tặng.

“ Thanh Thanh, con yên tâm, ba ba nhất định từ từ sửa chữa người này. “ Bành

Bằng an ủi con gái của mình.

Nhưng ánh mắt hắn lại như là một con độc xà nhìn chằm chằm vào Dương Tử

Hiên, loại ánh mắt này, chỉ có lúc đối mặt với kẻ thù chính trị ở trong quan

trường, Bành Bằng mới có thể biểu lộ ra.

Hiển nhiên, Bành Bằng đã triệt để ghi hận Dương Tử Hiên.

Từ nhỏ đến lớn, Bành Bằng đều nâng Bành Thanh ở lòng bàn tay sợ vỡ, ngậm

trong miệng sợ tan ra, đâu cam lòng đánh chửi một câu đây, không nghĩ tới,

Dương Tử Hiên này vậy mà có thể hung ác ra tay mạnh như vậy.

“ Mày tên là gì? Làm sao lại dám đánh con gái của Bành Bằng ca? “ Lưu Minh

muốn nịnh nọt Bành Bằng, dẫn đầu tiến lên, muốn níu lấy cổ áo Dương Tử

Hiên.

Lưu Thiên Phương trước kia là lưu manh, tại Tử Kim coi như là một ra tên đại

lưu manh, Lưu Minh cũng là hạng lưu manh đi theo đằng sau Lưu Thiên

Phương, quốc gia cứ việc dẹp tội phạm, Lưu Thiên Phương đã tẩy trắng lên bờ.

Nhưng Lưu Minh vẫn ưa thích kết giao cùng một số người trong hắc đạo, đại ca

trên đường phố cũng gọi Lưu Minh, lão lưu manh Tử Kim này là Minh ca, trên

người Lưu Minh dính đầy loại khí tức bẩn thỉu vô lại.

Cho nên, gặp phải tình huống hôm nay, khí tức vô lại trên người Lưu Minh, lập

tức liền biểu lộ ra hết.

“ Xin cậu rửa tay chân sạch sẽ tí đi! “

Tay Lưu Minh còn chưa tới trước ngực Dương Tử Hiên, đã bị Lưu Bất Khắc từ

phía sau bắt được.

Lưu Minh dùng sức giãy một chút, phát hiện cánh tay mình như bị giam vào nhà

lao bằng sắt, căn bản không giãy ra được, ngón tay Lưu Bất Khắc thật giống như

cùm sắt, chăm chú chế ngự cánh tay của hắn.

Cao thủ

Cao thủ tuyệt đối.

Đây là ấn tượng đầu tiên của Lưu Minh đối với Lưu Bất Khắc.

“ Lão Lưu, thả hắn trước đi. “ Dương Tử Hiên phân phó một câu như mây trôi

nước chảy.

“ Tuân lệnh! “

Lưu Bất Khắc không nói nhiều, cũng không ướt át bẩn thỉu, trực tiếp thả cổ tay

Lưu Minh ra.

Lưu Minh như được tha tội, lắc lắc tay bị Lưu Bất Khắc bắt lấy, phát hiện trên

chỗ cổ tay bị Lão Lưu nắm, đã xuất hiện một dấu vết thật sâu, không khỏi cảm

thấy hoảng sợ.

Nhìn khuôn mặt trẻ tuổi của Dương Tử Hiên, Lưu Minh vậy mà lại sinh ra một

chút sợ hãi, người trẻ tuổi này rốt cuộc là có thân phận gì, lại có một bảo tiêu

đánh nhau tốt như vậy, khẳng định không phải nhân vật tầm thường, thành phố

Tử Kim xuất hiện nhân vật số má như vậy từ lúc nào rồi?

Bành Bằng ở một bên nhìn ra một ít manh mối, cũng loáng thoáng nhìn ra thân

phận Dương Tử Hiên không đơn giản.

“ Vì cái gì tôi đánh cô ta, ông có thể hỏi con gái ông? “ Dương Tử Hiên lạnh

lùng nói.

Khả Cũng chăm chú núp ở sau lưng Dương Tử Hiên, trong tai mũi đều là khí

tức đàn ông trên người Dương Tử Hiên, nhìn bộ dáng Dương Tử Hiên đứng

một đám nhân vật trước mặt, vậy mà mặt không đổi sắc, trong lòng Khả Cũng

bỗng nhiên dâng lên một cảm giác được bảo hộ, vô cùng an toàn.

Cảm giác an toàn rất quan trọng đối với một cô gái, nhất là một cô gái đã dần

dần thành thục, cảm giác an toàn thậm chí có thể là một độc dược, có thể làm

cho cô gái vui vẻ chịu đựng cả đời.

Cô gái quá mệt mỏi, luôn muốn tìm bến cảng tránh gió, làm người vợ giúp

chồng đỡ đầu con.

Dương Tử Hiên đương nhiên không biết, trong nháy mắt này, Khả Cũng đã suy

nghĩ được nhiều như vậy.

“ Mặc kệ nguyên nhân gì, cậu đã đánh con gái của tôi, cái này là cậu không

đúng. “ Mặc dù Bành Bằng là người khiêm tốn, nhưng là cũng không phải đại

biểu hắn là người không còn cách nào khác, không còn cách nào khác người

cũng là khống chế không được nhiều như vậy cấp dưới.

“ Ha ha, tôi cũng không muốn dông dài cùng với ông, trời tối rồi, tôi phải đi

đây. “

Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói, hắn không muốn một mực dông dài tại đây

nữa.

Văn bản tài liệu số bốn mươi ba của tỉnh ủy, đề ra hành động chỉnh đốn bầu

không khí dùng khoản chi tiêu công để ăn uống trong toàn bộ tỉnh, Dương Tử

Hiên còn đang tính toán trở về từ từ bố trí một tý, tránh khỏi đến lúc đó sẽ bị

Hoàng Văn Thanh cầm hành động chỉnh đốn tác phong lần này để làm văn.

“ Ý nghĩ của cậu cũng quá hão huyền rồi, cậu đánh con gái của tôi, lại muốn rời

đi sao? “ Bành Bằng bị Dương Tử Hiên kích thích đến mức tức giận.

Dương Tử Hiên lạnh lùng nói: “ Bằng không thì ông còn muốn thế nào? Muốn

bắt tôi nhận lỗi? “

Bành Bằng lạnh lùng hừ một tiếng, nói: “ Chịu nhận lỗi là được sao? Con gái

của tôi không đáng tiền như vậy sao? Có thể bị cậu đánh như vậy hả? “