Nhưng thẳng đến hiện tại, Hứa Chí Văn vẫn chưa gọi điện thoại tới cầu xin tình
cảm với hắn, cái này lại làm cho Dương Tử Hiên cảm thấy hơi kỳ quái, không
biết có phải là Hứa Chí Văn còn giữ át chủ bài gì chuẩn bị ở phía sau hay
không.
Trước khi tan sở, Dương Tử Hiên gọi một cuộc điện thoại cho Hứa Ấn Gia,
bảo hắn sau khi hội nghị kết thúc, liền đi đến khách sạn Tử Kinh.
Cúp điện thoại xong, về sau, điện thoại trên mặt bàn lại vang lên.
Vừa cầm lên nghe, đúng là Hứa Chí Văn, trong nội tâm Dương Tử Hiên âm
thầm hèn mọn Hứa Chí Văn một hồi, còn tưởng rằng Hứa Chí Văn này có định
lực như vậy, cái đuôi của sắp bị mình bắt chặt rồi, còn có thể bình tĩnh được.
"Dương sở, đêm nay có rảnh không? Có muốn đi ra ngoài ăn bữa cơm hay
không?" Hứa Chí Văn không nói tới một chữ về sự tình tối hôm qua Dương Tử
Hiên đến lấy sổ sách.
"Ha ha, Hứa sở nói hơi muộn rồi, tôi đã hẹn người đi ăn cơm mất rồi, chỉ sợ
không rảnh tiếp ngài." Dương Tử Hiên vừa nói vừa suy nghĩ ý tứ Hứa Chí Văn
gọi tới.
Hứa Chí Văn thoáng trầm mặc một tý, sau một lúc mới mở miệng hỏi: "À, đúng
rồi, Dương sở cảm thấy Khả Cũng thế nào? Khả Cũng đúng là sinh viên tốt
nghiệp loại giỏi ở đại học La Phù, trong nhà tương đối khó khăn nên mới làm
việc đó, tin tưởng Dương sở cũng là loại người thương hương tiếc ngọc."
Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện ra một nụ cười lạnh, rốt cục cũng lộ ra, giấu
đầu lòi đuôi rồi, còn muốn cầm Khả Cũng ra để uy hiếp tôi sao? Không có cửa
đâu.
"Xin Hứa sở cứ yên tâm, tôi nhất định sẽ từ từ đối xử tốt với Khả Cũng."
Dương Tử Hiên cười cười đáp lại, nói: "Còn có một sự tình cần thông báo với
Hứa sở, tối hôm qua Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng tôi đi đến sở quốc thổ các
anh lấy một đống sổ sách trở lại, đây chỉ là một chương trình xử lý án bình
thường cần làm thôi."
"Hứa sở hoàn toàn không cần phải lo lắng nhiều về chuyện này, tôi nhất định sẽ
xử lý tốt, Hứa sở hoàn toàn không nên có gánh nặng tâm lý gì, cứ làm tốt công
tác của bản thân là được rồi." Dương Tử Hiên thả quả boom khói cho Hứa Chí
Văn ngửi.
Hứa Chí Văn ăn được thuốc an thần của Dương Tử Hiên, khuôn mặt lập tức lộ
ra dáng tươi cười, nói: "Tôi tin tưởng thủ đoạn xử sự của Dương sở, chỉ là,
Dương sở à, lần này thời gian điều tra tôi cũng không ngắn, có phải là nên sớm
cho cái kết luận sơ bộ một chút, bằng không thì tôi khai triển, mở rộng công tác
tại sở quốc thổ sẽ có điểm trói chân trói tay."
"Dương sở cũng nên biết, cơ quan là nơi chuyện tốt không ra khỏi cửa, tiếng dữ
lại đồn xa, có cái gì gió thổi cỏ lay, thoáng cái cả sở quốc thổ đã biết rồi, hiện
tại mỗi ngày tôi đi làm, đều bị không ít người đâm vào cột sống, trong nội tâm
cũng không chịu nổi." Hứa Chí Văn tố khổ.
Dương Tử Hiên ngầm hiểu, gật gật đầu nói: "Tình huống của Hứa sở, tôi cũng
đã biết rồi, tôi sẽ mau chóng nhắc nhở Trần Tây Trữ chủ nhiệm đưa ra một cái
kết luận sơ bộ."
"Vậy thì tốt, tôi sẽ đợi tin tức tốt của Dương sở, sau khi kết luận đưa ra, chúng
ta cùng đến khách sạn Tử Kinh, tôi mời khách, đến lúc đó, Dương sở nhất định
phải đến đấy.”
“Nếu như Dương sở ngài cảm thấy chơi chán Khả Cũng rồi, người anh em tôi
có thể tùy lúc bảo người ta đưa cho cậu một người khác để xem xét." Hứa Chí
Văn đè thấp giọng nói, vô cùng ân cần, xưng huynh gọi đệ cùng Dương Tử
Hiên.
Dương Tử Hiên cũng phối hợp nói: "Tôi xin cám ơn Hứa sở, có tin tức gì, tôi
sẽ lập tức liền thông báo cho Hứa sở."
Cúp điện thoại xuống bàn, về sau, một người Dương Tử Hiên không tưởng
được hiện ra tại cửa ra vào.
Phan Bách Văn cầm trong tay một phần văn kiện của Đảng, đi đến trước cửa
đứng.
"Lão Phan, sao cậu lại tới đây, không phải đã để cho cậu ngồi ở trong nhà đợi
tin tức rồi à, hiện tại phỏng chừng Trương Luân bí thư vẫn còn cùng Chu bí thư
thương thảo xử lý phần văn bản báo cáo kia của cậu!”
“Phỏng chừng phải đến ngày mai, Trương Luân bí thư mới có thể làm ra chỉ thị,
tôi mới có thể cho cậu câu trả lời thuyết phục." Dương Tử Hiên kẹp lấy cặp
công văn, đang chuẩn bị đi ra ngoài.
"Dương sở, tôi tới tìm ngài, cũng không phải là vì sự tình thành phố An Thuyền,
mà là vì hôm nay phần văn bản tài liệu số bốn mươi ba Tỉnh ủy đưa đến này."
Trên mặt đen sẫm của Phan Bách Văn lộ ra một chút dáng tươi cười khó coi.
Trải qua lão bà chỉ điểm, Phan Bách Văn cũng chăm chú suy tư một chút về
những lời lão bà của mình nói, hắn cảm thấy không phải là không có đạo lý.
Dương Tử Hiên rất trẻ tuổi, tiền đồ khẳng định cũng rất rộng lớn, không thể tính
hết.
Trở mặt cùng với Dương Tử Hiên, đối với Phan Bách Văn hắn mà nói, thật sự
là không có gì hay, ai biết về sau Dương Tử Hiên có thể tiếp tục làm đến vị trí
phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh hay không?
Làm một phen cân nhắc như thế, về sau, Phan Bách Văn cũng ý định làm tốt
quan hệ cùng Dương Tử Hiên, ít nhất là không cần phải đứng ở mặt đối lập với
Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cũng có chút cảm giác sững sờ, không biết dụng ý cử động lần
này của Phan Bách Văn là gì, trước kia chuyện xảy ra ở thành phố An Thuyền
lớn như vậy, Phan Bách Văn cũng không hề hướng hắn, lãnh đạo chủ quản này
báo cáo công tác.
Không nghĩ tới, một cái văn kiện của Đảng như vậy, vậy mà Phan Bách Văn lại
tự tới tìm mình trao đổi.
"Dương sở đi vội vã vậy sao? Nếu không vội đi, ngài có muốn nghe phòng hai
kiểm tra kỷ luật chúng tôi đưa ra văn bản tài liệu cụ thể, chứng thực tinh thần
Tỉnh ủy hay không?" Phan Bách Văn có chút chờ mong nhìn Dương Tử Hiên.
Nhìn nhìn đồng hồ, thời gian vẫn rất đầy đủ, nghe một chút cũng không sao,
Dương Tử Hiên liền gật đầu.
"Dương sở, tỉnh ta là tỉnh đất liền, tài chính địa phương thiếu hụt rất lớn, các
khoản chi tiêu công chi cho việc ăn uống rất nghiêm trọng, loại không khí này,
ảnh hưởng nghiêm trọng tới hình tượng cán bộ lãnh đạo tỉnh ta với bên ngoài,
nhiều dân chúng phản ánh rất nhiều lần đối với loại hiện tượng ăn uống bằng
khoản chi tiêu công này."
"Lần này, Tỉnh ủy hạ quyết tâm sửa chữa loại không khí này, Ban Kỷ Luật Thanh
tra chúng ta cũng phải phối hợp tốt với tinh thần chỉ thị trong văn bản tài liệu
của Tỉnh ủy." Phan Bách Văn lần này đã hoàn toàn hạ thấp tư thế, thương thảo
vấn đề cùng Dương Tử Hiên, mà không phải như trước kia, đem mình bày ở vị
trí ngang hàng cùng Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên cũng cảm thấy thái độ biến hóa của Phan Bách Văn, tuy không
biết tại sao Phan Bách Văn lại có thể có một loại biến hóa như vậy, nhưng loại
biến hóa này, Dương Tử Hiên có lẽ là rất vui vẻ nhìn thấy.
"Lão Phan, cậu có ý nghĩ như vậy là tốt nhất, cậu xem phòng hai kiểm tra kỷ
luật các cậu có thể đưa ra một cái phương án chứng thực cụ thể trong hai ngày
này hay không!”
“Tiến hành chỉnh đốn bầu không khí dùng khoản chi tiêu công để ăn uống lần
thứ nhất trong toàn bộ tỉnh, làm ra một hồi hành động chỉnh đốn bầu không khí
thanh thế to lớn, để cho Ban Kỷ Luật Thanh tra thành phố các nơi phối hợp
chỉnh đốn với chúng ta!" Dương Tử Hiên gõ ngón giữa lên trên mặt bàn.
"Hồi đầu, tôi cũng đã định để cho các đồng chí phòng một đưa ra một phương
án, tiến hành chỉnh đốn bầu không khí lần thứ nhất tại các cơ quan trực thuộc
tỉnh." Dương Tử Hiên trầm tư một chút mới nói.
Phan Bách Văn vội vàng gật gật đầu, nói: "Được, lát nữa tôi sẽ đi đến phòng,
bảo mấy đồng chí suy nghĩ đưa ra một cái phương án cụ thể, có thể thực hiện
được."
Hai người lại thảo luận một ít chi tiết, tỉ mỉ trong công việc, Dương Tử Hiên
nhìn nhìn đồng hồ, thời gian đã sắp tới rồi, vội vàng đuổi Phan Bách Văn đi.
Dương Tử Hiên lại bảo lão Lưu lái xe về chỗ ở trước, đổi lại quần áo tây đã
được chuẩn bị tốt.
Ăn mặc xong xuôi, nhìn Dương Tử Hiên ở trong gương có vẻ rất anh tuấn sáng
sủa, tiểu Thiến không nhịn được nữa, tâm thần có chút hoảng hốt, bình thường
Dương Tử Hiên đều ăn mặc quần áo rất tùy tiện, mặc dù là đi làm, cũng chỉ
mặc áo sơmi hoặc là một bộ Jacket, rất ít khi ăn mặc chính thức như vậy.
"Thế nào, tiểu Thiến, mặc quần áo tây vào, có phải là càng sáng sủa hơn phải
không?" Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.