Mã Thép nheo mắt lại, hỏi: "Tin tức gì, lão Tống, cậu học cái kiểu quanh co
lòng vòng thừa nước đục thả câu từ bao giờ vậy?"
"Mấy ngày hôm trước, có người ở trong đại viện Tỉnh ủy chứng kiến Dương Tử
Hiên từ văn phòng phó thư ký trưởng Tỉnh ủy La Tử Cường đi ra, sắc mặt
không tốt lắm."
Lão Tống hạ giọng lần nữa, nói: "Tôi nghe nói, dường như Hứa Chí Văn này và
phó thư ký trưởng Tỉnh ủy La Tử Cường, có chút quan hệ họ hàng thân thiết."
“Hả?”
Mã Thép cũng lắp bắp kinh hãi, La Tử Cường, hắn đương nhiên hết sức quen
thuộc, La Tử Cường là phó thư ký trưởng được phân công quản lý tìm hiểu thư
tín và đôn đốc kiểm tra, liên hệ không ít với Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh.
Bình thường, văn bản tài liệu đôn đốc kiểm tra công tác của Tỉnh ủy đưa xuống,
cũng thường xuyên điều nhân thủ từ phòng một kiểm tra kỷ luật đến lấy, có thể
nói là Mã Thép hết sức quen thuộc La Tử Cường.
Mặc dù nói La Tử Cường không phải lãnh đạo Mã Thép, nhưng La Tử Cường
dù sao vẫn là phó thư ký trưởng Tỉnh ủy, người có ích trước mắt một ít lãnh
đạo Tỉnh ủy, cho nên từ trong nội tâm, Mã Thép vẫn có chút sợ hãi La Tử
Cường này.
Hai người coi như là ngẩng đầu không thấy cúi đầu liền thấy, Mã Thép không
nghĩ đến, Hứa Chí Văn này vậy mà lại có quan hệ cùng với La Tử Cường.
"Lão Tống, tin tức này của cậu là thật hay giả vậy? Tại sao trước kia không có
người nào nói cho tôi biết, cho tới bây giờ tôi vẫn chưa nghe nói qua tin tức
này." Mã Thép nghi hoặc hỏi.
"Tin tức này chí ít có sáu thành bảy thành độ tin cậy, tôi phỏng chừng cũng là do
La thư ký trưởng không muốn lộ ra quan hệ giữa hắn và Hứa Chí Văn, cho nên
mới tìm Dương Tử Hiên, không tìm ngài, có thể là sợ mở rộng ảnh hưởng, rất
dễ dàng bị người cài lên cái mũ gây trở ngại cho công tác độc lập phá án cỷa
Ban Kỷ Luật Thanh tra." Lão Tống cẩn thận từng li từng tí nói.
Mã Thép chậm rãi lâm vào trầm tư, nếu như Hứa Chí Văn này xác thực là có
quan hệ bám váy đàn bà với phó thư ký trưởng Tỉnh ủy La Tử Cường, như vậy,
hắn xử lý bản án Hứa Chí Văn, chỉ sợ cần làm ra một ít điều chỉnh, không thể đi
theo Dương Tử Hiên làm như vậy.
...
"Gần đây tình huống Dương Tử Hiên điều tra bản án sở quốc thổ kia thế nào?"
Phó bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, sở trưởng sở giám sát Thuộc Bình vừa
đi đường, vừa hỏi thư ký bên người.
"Nghe nói tiến triển rất chậm chạp, Dương Tử Hiên điểm tướng phòng một
kiểm tra kỷ luật, Trần Tây Trữ, cùng hắn xử lý cái bản án này, tìm không ít nhân
viên công tác và cán bộ lãnh đạo phòng tài vụ sở quốc thổ và phòng quản lý địa
chính nói chuyện, nhưng đều không có gì tiến triển." Thư ký theo thật sát Thuộc
Bình, vừa đi vừa nói.
"Hừ, quả nhiên không ngoài dự liệu của tôi, Dương Tử Hiên này chính là bao
cỏ, có lẽ làm kinh tế hắn có chút tài năng, nhưng muốn làm ra chiến tích công
tác Đảng công tác kiểm tra kỷ luật sao, vô dụng!" Thuộc Bình có chút tức giận
bất bình nói.
"Không biết lãnh đạo Tỉnh ủy nghĩ thế nào, đây không phải rõ ràng là để cho
một người ngoài nghề chỉ đạo người trong nghề ư, có thể chỉ đạo được không?
Quả thực là vô nghĩa." Thuộc Bình kéo kéo cà- vạt, có chút mất hứng nói.
"Bí thư, buổi sáng hôm nay Trang thư ký trưởng gọi điện thoại đến văn phòng
ngài." Thư ký nhìn thấy Thuộc Bình mất hứng, tranh thủ thời gian chuyển dời
chủ đề.
"Trang thư ký trưởng gọi điện thoại cho tôi? Làm sao cậu không nói sớm?"
Thuộc Bình có chút nóng nảy.
Có lẽ một vài lãnh đạo thành phố phía dưới không rõ về Thường ủy tỉnh ủy
Trang Đạo Hiền này, nhưng năng lượng Trưởng thư ký tỉnh ủy, đối với Thuộc
Bình, người công tác lâu tại cơ quan Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, đúng là cực
kỳ rõ ràng.
Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh và cơ quan Tỉnh ủy liền cùng một chỗ, Tỉnh ủy có
thứ gì gió thổi cỏ lay, Thuộc Bình tại Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh bên này lập
tức biết.
Ở phía trong tâm Thuộc Bình rất rõ ràng, lực ảnh hưởng của Trang Đạo Hiền tại
Tỉnh ủy, thậm chí cả La Phù tuyệt đối là không thể khinh thường, không ít cán bộ
sở cấp rất muốn đáp lên tuyến người này mà không được.
"Lúc ấy ngài đi ra ngoài xã giao rồi, cho nên tôi không kịp thời thông báo cho
ngài..." Thư ký có chút thiệt thòi nói.
"Thư ký trưởng nói gì?" Thuộc Bình biết rõ, hiện tại răn dạy thư ký cũng không
hữu dụng nữa.
"Không nói gì, chỉ hỏi tới công việc của Hứa Chí Văn một tý, hắn nói đồng chí
Hứa Chí Văn là người có công tác ưu tú trong hệ thống quốc thổ toàn quốc,
biên soạn sách, còn được hệ thống quốc thổ cả nước tặng phần thưởng!”
“Cũng là người ưu tú trong công tác Đảng, hắn phê chỉ thị, muốn chúng ta mau
chóng tra ra vấn đề án kiện Hứa Chí Văn, mau chóng có kết luận, không thể kéo,
không cần phải ảnh hưởng đến công tác bình thường của đồng chí Hứa Chí
Văn." Thư ký thấp giọng nói.
Sắc mặt Thuộc Bình biến đổi, không nghĩ đến, cái án kiện Hứa Chí Văn này,
vậy mà lại tác động đến tâm nhiều người như vậy.
Trước kia, người đưa tin tức tố cáo tố giác tới Tỉnh ủy bên kia, về sau, Tỉnh ủy
cũng không chuyển giao tin tức tố giác cho Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh, chuyện
này đã nói rõ ràng, bên trong nhất định có vấn đề.
Cho nên, Thuộc Bình liền chủ động đem cái án kiện này giao cho Dương Tử
Hiên, người vừa mới lên chức thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh này đi xử
lý, tốt nhất là làm cho Dương Tử Hiên lần đầu tiên phá án liền triệt để ngã một
cái dập mặt, sau đó lại chậm rãi đá Dương Tử Hiên ra khỏi Ban Kỷ Luật Thanh
tra tỉnh.
Nghĩ tới đây, Thuộc Bình liền bấm điện thoại Dương Tử Hiên, lạnh lùng nói:
"Là Dương Tử Hiên đồng chí à, tôi là Thuộc Bình, bản án Hứa Chí Văn tiến
triển thế nào..."
Bên ngoài cửa sổ xe, mưa dầm mùa, mưa phùn mông lung, bao phủ cả thành
phố Tử Kim, thành phố Tử Kim phảng phất như một mỹ nữ mang khăn mỏng che
mặt, như ẩn như hiện, nuôi dưỡng tại khuê phòng, không người nào thưởng thức.
Hồ Khải chứng kiến Dương Tử Hiên buông điện thoại di động về sau, sắc mặt
có điểm gì là lạ.
"Điện thoại của phó bí thư Thuộc Bình à bí thư?" Hồ Khải đánh bạo hỏi.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nhớ tới lời vừa rồi Thuộc Bình nói trong điện
thoại...
"Dương Tử Hiên đồng chí, cậu làm sao vậy, một cái tin tức tố giác đồng chí
Hứa Chí Văn sở quốc thổ nho nhỏ, đến hiện tại ngay cả tính chân thật của tin
tức tố giác còn chưa điều tra rõ ràng lắm, cậu là phó cục trưởng sở giám sát
hay sao?"
"Tôi thật đúng là có điểm hoài nghi năng lực làm công tác kiểm tra kỷ luật của
cậu rồi!”
“Trước kia, thời điểm lão Hà làm thủ hạ của tôi, đảm nhiệm thường ủy Ban Kỷ
Luật Thanh tra tỉnh, phó cục trưởng sở giám sát, mặc kệ bản án khó khăn cỡ
nào, tin tức tố giác phức tạp cỡ nào, rơi vào trong tay hắn, hắn lập tức có thể tổ
chức nhân thủ đến tận nơi phá án."
"Lão Hà chỉ cần vài ngày là có thể cho tôi một câu trả lời thuyết phục, dáng vẻ
như cậu bây giờ, tin tức tố giác đã đưa đến trên tay cậu mấy ngày, nhiệm vụ
cũng hạ xuống mấy ngày, cậu vẫn là hỏi gì cũng không biết, hiệu suất của cậu
xứng đáng là một cán bộ công tác kiểm tra kỷ luật sao?"
"Cậu biết hiện tại tôi phải thừa nhận bao nhiêu áp lực không? Hiện tại mỗi ngày
đều có lãnh đạo tỉnh đến mắng vốn tôi, bảo Ban Kỷ Luật Thanh tra chúng ta
tranh thủ thời gian xác kết quả điều tra định tính cho đồng chí Hứa Chí Văn!”
“Không thể làm trễ công tác bình thường của đồng chí Hứa Chí Văn, đồng chí
Hứa Chí Văn là người có công tác ưu tú trong hệ thống quốc thổ, lãnh đạo sở
quốc thổ cũng cực kỳ coi trọng đồng chí Hứa Chí Văn."
"Cục trưởng sở quốc thổ, còn có cả lãnh đạo ủy ban tỉnh phân công quản lý
quốc thổ, cũng đã gọi điện thoại cho tôi, thậm chí ngay cả Trưởng thư ký tỉnh ủy
cũng tự mình hỏi tới cái bản án này, cậu biết hiện tại tôi có bao nhiêu áp lực
không?"
"Như vậy đi, tôi cho cậu thêm một chút thời gian, nếu như một tuần sau, ngay cả
tính chân thật của tin tức tố giác, cậu vẫn điều tra không rõ ràng lắm mà nói, tôi
sẽ đề nghị lên hội nghị thường ủy Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh và Trương Luân
bí thư, huỷ bỏ bản án điều tra này từ trong tay cậu xuống, phái lãnh đạo Ban Kỷ
Luật Thanh tra tỉnh khác làm bản án này."