Dương Tử Hiên cười nói: "Tôi sẽ đề bạt em đến vị trí cục du lịch cục trưởng,
thế nào? Lúc trước hiệp nghị của chúng ta là nói thế nào ấy nhỉ, anh phải đề bạt
em làm người đứng đầu một cục trong khu công nghiệp."
Từ Khoáng Đạt gặp chuyện không may, về sau, nhanh chóng bị đưa đến cơ quan
tư pháp, Thạch Phong Tín cũng bị chuyện này đả kích không nhỏ, cho nên hắn
không muốn Ban Kỷ Luật Thanh tra dừng lại ở giai đoạn điều tra nữa, nhắc nhở
Ban Kỷ Luật Thanh tra rất nhanh dời đưa viện kiểm sát cùng tòa án, tiến vào
giai đoạn tư pháp.
Thạch Phong Tín nhắm mắt làm ngơ, trong khoảng thời gian này, Nam Hồ gặp
rất nhiều chuyện không may, lại làm cho hắn bề bộn không rút ra nổi thời gian.
Từ Khoáng Đạt bị đưa đến cơ quan tư pháp, về sau, Lý Học Đa rất nhanh cũng
bị bắt, vị trí cục trưởng cục du lịch vẫn luôn là một cái ghế trống.
"Em không cần, hiện tại em làm cái tổ trưởng này, so với cục trưởng cục du lịch
kia thì thú vị hơn nhiều, hơn nữa, vị trí kia cũng có điềm xấu, trở lại cục du
lịch, liền nhớ lại một ít người đáng ghét." Trương Bích Tiêu chôn đầu ở trong
ngực Dương Tử Hiên.
...
"Thị trưởng, lần này danh ngạch thường ủy đoán chừng là không trốn thoát khỏi
tay ngài rồi?" Thư Bình ngồi ở đối diện Dương Tử Hiên, vừa cười vừa nói.
Trong khoảng thời gian này, Nam Hồ nhiều lần phát sinh đại án.
Trong hầm ngầm chỗ ở cũ của Dương Tân ở Kim Dương trấn, phát hiện đồ
trang sức và sổ tiết kiệm giá trị cao tới trăm vạn.
Tổ điều tra tỉnh ủy liên hợp với các cục thành phố, nhân viên Ban Kỷ Luật
Thanh tra thành phố, tại biệt thự Nam Lĩnh thành phố phát hiện rất nhiều sổ sách
và chứng cớ Dương Tân phạm tội, không tuân theo quy định pháp luật.
Dương Tân và tình nhân Kim Bình Nhi lúc ấy đang ở trong biệt thự Hồ Thiên
Hồ Đế làm loạn, hai người đều bị nhân viên Tổ điều tra tỉnh ủy từ trên trời
giáng xuống dọa ngất tại chỗ.
Sau đó, Bí thư Tỉnh ủy Chu Trì Khôn hạ lệnh, nhất định phải nghiêm tra, tra rõ
đại án cuộc sống cán bộ hủ hóa này, Tổ điều tra tỉnh ủy nhanh chóng hành động,
lấy được rất nhiều chứng cớ từ Dương Tân, bản án Dương Tân này đã triệt để
biết thành thiết án, dù là ai cũng không cách nào lật lại được bản án.
Những ngày gần đây, Dương Tân đang sống trong cảnh tuyệt vọng, sau khi biết
rõ Hà Tân Nghi và Trang Đạo Hiền đều không thể trợ giúp hắn thoát hiểm, bắt
đầu cắn ra rất nhiều quan viên Nam Hồ, khai ra rất nhiều chứng cớ phạm tội
của quan viên Nam Hồ, còn có một vài lãnh đạo thị ủy thành phố có hạng mục
hợp tác cùng hắn ở Nam Hồ.
Chính vì thế, Dương Tân điên cuồng cắn La Trạch Minh không tha, kỳ vọng có
thể tuôn ra lời khai để lập công chuộc tội, giảm bớt hình phạt.
Tuy bị nhốt, nhưng đầu óc Dương Tân vẫn cực kỳ tốt, hắn biết chỉ cần mình
khai ra nhân vật càng thêm quan trọng, là hắn có thể giảm bớt tội trạng.
Chỉ cần Dương Tân hắn không bị phán tử hình, hắn có nắm chắc thông qua quan
hệ với Hà Tân Nghi, chậm rãi từ trong ngục giam đi ra, ít nhất là tuổi già cũng
sẽ không quá thảm.
Dù sao, Hà Tân Nghi cũng là bí thư chính pháp ủy, lãnh đạo trên mặt chính trị
của cục tư pháp, mà ngục giam chỉ là đơn vị cấp dưới cục tư pháp, vô luận là
nghiệp vụ hay là trên mặt chính trị,đều phải nghe cục tư pháp lãnh đạo.
Bởi vậy, Dương Tân vắt hết óc ra, muốn cắn ra một lãnh đạo quan trọng hơn
hắn, như vậy Dương Tân hắn mới có thể lập đại công, giảm bớt tội phạt.
Rất không may mắn, La Trạch Minh đã bị Dương Tân nhìn trúng, đã trở thành
đối tượng để Dương Tân cắn.
Trong lúc nhất thời, cả chính đàn Nam Hồ, không ít cán bộ tâm tư lý có quỷ,
hoặc là từng có quan hệ cùng Dương Tân, đều là mỗi người cảm thấy bất an,
lòng người bàng hoàng.
...
Thư Bình nhìn nhìn Dương Tử Hiên, thở dài một hơi, trong khoảng thời gian
này, mỗi một lần Nam Hồ phát sinh động đất chính trị, đằng sau đều có bóng
dáng của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên có chút giật mình nhìn Thư Bình, trong lòng kỳ quái thầm hỏi,
tại sao tin tức của Thư Bình linh thông như vậy, cũng biết tin tức thị ủy Nam Hồ
muốn gia tăng thường ủy, chỉ là, sự kỳ quái đó lập tức tiêu tan.
Năm đó, Thư Bình làm ở trung tâm quy hoạch ủy ban tỉnh, ở trong tỉnh khẳng
định cũng có một số nhân mạch, khẳng định cũng có thể thu được một ít trong
tỉnh tiếng gió, biết tin tức Nam Hồ muốn gia tăng thường ủy thị ủy cũng không
kỳ quái.
"Cái này vẫn rất khó nói, dù sao thì quyền quyết định vẫn đang nằm trong tay
Tỉnh ủy." Dương Tử Hiên cười nhạt một tiếng rồi nói.
Trong khoảng thời gian này, ở cơ quan thị ủy, bởi vì Dương Tân, Từ Khoáng
Đạt, những quan viên cấp cao ngã xuống, cũng loay hoay đến sứt đầu mẻ trán,
cho nên sự tình tăng thường ủy mới, vẫn chưa được đề cập trên hội thường ủy.
Tới gần tết nguyên đán, vào lúc này năm trước, các đơn vị hành chính sự
nghiệp Nam Hồ đã sớm bề bộn, đưa các loại báo biểu cùng báo cáo tổng kết
cuối năm cuối năm lên trên, chuẩn bị tốt lễ mừng năm mới.
Nhưng năm nay khác rồi.
Bởi vì phó bí thư thị ủy Dương Tân bị song quy, không ngừng cắn ra rất nhiều
quan viên, khiến cho chính đàn Nam Hồ một mảnh khủng hoảng, lòng người
bàng hoàng.
Rất nhiều cán bộ được Dương Tân đề bạt lên, đều là ăn không ngon, ngủ không
yên, trằn trọc khó có thể ngủ, không biết ngày mai Ban Kỷ Luật Thanh tra thành
phố hoặc là Tổ điều tra tỉnh ủy có tới tìm mình nói chuyện hay không.
...
Mà Dương Tử Hiên, người làm cho tất cả mọi chuyện xảy ra, lúc này đang vểnh
chân lên bắt chéo trên ghế sa lon, thoải mái nhàn nhã trò chuyện cùng Hứa Ấn
Gia.
Từ lúc Lâm Bái bỏ bí thư thị ủy Đại Danh, nhậm chức phó chủ tịch tỉnh ủy ban
tỉnh, về sau, Hứa Ấn Gia cũng mượn gió đông phe phái Đại Danh, nhất cử trở
thành thị trưởng thành phố Đại Danh, có thể nói là đã thành nhân vật chủ chính
một phương.
"Tử Hiên, lần này cậu đúng là lập được công lớn, mấy ngày hôm trước tôi đi ủy
ban tỉnh họp, gặp được chủ tịch tỉnh Chí Ôn, nói chuyện riêng với ông ta một
hồi, ấn tượng của ông ta đối với cậu không tệ, cũng rất thoả mãn đối với biểu
hiện của cậu gần đây." Hứa Ấn Gia vừa cười vừa nói.
Thân thể Dương Tử Hiên khẽ run lên, hắn cũng sẽ không nông cạn đến mức cho
rằng, Hứa Ấn Gia nói những lời này, chỉ là vì truyền đạt một tý thưởng thức của
Trần Chí Ôn đối với mình.
Trong này còn có hàm nghĩa càng sâu hơn.
Hiện tại xem ra, không hề nghi ngờ, đằng sau chính đàn Nam Hồ động đất lần
này, cũng có cánh tay của phe phái Đại Danh nhúng vào, có thể nói là lần thứ
nhất Chu Trì Khôn và phe phái Đại Danh liên thủ.
Trần Chí Ôn nói thoả mãn đối với mình, có phải là mang ý nghĩa, kỳ khảo sát
khảo nghiệm của phe phái Đại Danh đưa ra, mình đã vượt qua rồi sao?
Dương Tử Hiên có chút không sờ được ý tứ hàm xúc chính thức trong lời nói
của Ấn Gia.
"Tử Hiên, cục diện chính trị Nam Hồ gần đây rất không ổn định, nhiệm vụ của
cậu tính toán là đã hoàn thành, ngàn vạn lần không nên lẫn vào, lần này Tổ điều
tra tỉnh ủy đúng là Chu bí thư Tỉnh ủy tự mình điểm tướng, ai cũng chịu không
nổi một mồi lửa nữa của Chu bí thư." Hứa Ấn Gia nhắc nhở Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: "Tôi sẽ chú ý."
"Gần đây Chu bí thư ở trên hội nghị thường ủy Tỉnh ủy đã nói, muốn đề bạt và
sử dụng cán bộ trẻ tuổi, nhất là người đứng đầu đảng uỷ khu huyện phát triển
kinh tế khá, thế phát triển tốt, tiến vào lãnh đạo thị ủy."
"Tử Hiên, vừa nghe lời này, giống như là đã xác định bước tiếp theo cho cậu,
khu công nghiệp các cậu trong cả La Phù tỉnh, đúng là vang dội hàng đầu, tiềm
lực phát triển rất lớn, hấp thu nhiều đầu tư bên ngoài, một khu công nghiệp điển
hình, rất có thể sẽ được làm điển hình để mở rộng ra toàn bộ tỉnh."
"Huống chi, cậu ở trong địa chấn Nam Hồ lần này biểu hiện rất xuất sắc, phỏng
chừng Chu bí thư cũng có chút ấn tượng đối với cậu, cơ hội của cậu rất lớn."
"Người anh em thật đúng là bội phục cậu, mới bao nhiêu tuổi, liền tiến vào lãnh
đạo thị ủy, hơn nữa còn là thành viên lãnh đạo thành phố Nam Hồ, loại kinh tế
phát triển này."