Chương 25: Big Mac

Buổi sáng, giờ làm việc, xe máy hội tụ, chạy nhanh về hướng ủy ban huyện.

“ Ai, lão Vương, có nghe nói ngày hôm qua hội thường ủy huyện tình huống như

thế nào hay không? Thảo luận cái gì? “

“ Ta cũng là nghe lão đại của chúng ta nói vài câu, ngày hôm qua, hội thường ủy

huyện chủ yếu thảo luận phương án thay đổi nhân sự, Dương chủ tịch huyện đề

cử cục trưởng cục thẩm tra, còn có tân nhiệm phó cục trưởng cục tài chính, đều

được thông qua ở hội thường ủy. Chỉ là, vị trí bí thư khu ủy Hồng Hà liền tranh

giành vô cùng kịch liệt, Tô Nam bí thư còn có Hoàng Hòa trưởng phòng đều

không biểu lộ thái độ, còn muốn kéo dài một thời gian. “

“ Dương chủ tịch huyện trâu như vậy sao? Những biểu hiện trước kia của hắn

tại hội thường ủy đều là giả vờ? “

“ Khẳng định, hôm nào phải lão Hà mời ăn cơm rồi, tiểu tử hắn được thăng

nhanh, ngồi hỏa tiễn đi lên cục trưởng cục thẩm tra rồi. “

“ Lên tuyến Dương chủ tịch huyện, về sau sẽ là tiền đồ vô lượng thôi! “

Tốp năm tốp ba tiểu cán bộ cán sự cơ quan tụ tập, trò chuyện câu được câu

không trên đường, đối với chủ tịch huyện mới có thể lập tức ở đứng vững gót

chân ở phía trong huyện ủy, đều cảm thấy hâm mộ, hơn nữa còn là bội phục.

Dương Tử Hiên ngồi ở trong phòng làm việc, mở « công tác báo cáo về chuẩn

bị kiến tạo khu công nghiệp hợp tác kinh tế Hồng Thủy » do Lam Nhạc đưa tới

ra, một nữ tử dáng người cao gầy, ăn mặc bình thường gõ cửa, đi đến.

“ Dương chủ tịch huyện, ngài tìm ta ? “

“ À, Lý Linh đến rồi, tìm cái ghế ngồi xuống đi. “ Dương Tử Hiên thoáng đưa

mắt lên, liếc nhìn nữ tử, ánh mắt lại một lần nữa đưa xuống báo cáo trên tay.

Lý Linh sáng sớm hôm nay liền nhận được điện thoại chủ nhiệm văn phòng

Huyện ủy Tống An, nói Dương chủ tịch huyện muốn tìm nàng nói chuyện.

Dương Tử Hiên một mực không tuyển thư ký, Tống An cũng vui vẻ hành động

theo ý Dương Tử Hiên, tạm thời chưa tuyển thư ký đến.

“ Bệnh tình Khâu Nam ra sao, vẫn còn hôn mê sao? “ Dương Tử Hiên không

ngẩng đầu, hỏi.

Lý Linh là thê tử Khâu Nam, cho nên Dương Tử Hiên cố ý tìm nàng tới nói

chuyện, liếc qua xem sắc mặt nàng rất kém cỏi, biết rõ áp lực hiện tại của nàng

cũng rất lớn.

“ Vâng, vẫn còn hôn mê, thầy thuốc nói đã qua kỳ nguy hiểm, mấy ngày nữa có

thể tỉnh lại. “ Thanh âm Lý Linh có chút câu nệ.

“ Khâu Nam lần này nhảy lầu, ảnh hưởng cũng không nhỏ, cũng có người thị ủy

nghe nói, tối hôm qua còn có lãnh đạo thị ủy gọi điện thoại cho ta, hỏi đến

nguyên nhân hắn nhảy lầu, hỏi ta có phải là Lãnh đạo ban Tiền Trì trấn có vấn

đề. “

Dương Tử Hiên xem xong báo cáo, liền để xuống trên bàn, nhìn con mắt Lý

Linh, hỏi. “ Hôm nay, ta gọi ngươi tới, cũng là muốn tìm hiểu tình huống gia

đình Khâu Nam một tý. “

“ Chủ tịch huyện, chúng ta không có vấn đề gì, chúng ta là đồng học cấp 2, hắn

tốt nghiệp không lâu, liền trở về kết hôn cùng với ta, những năm này, hắn cũng

rất chiếu cố ta. “ Lời Lý Linh nói có chút chậm chạp.

“ Vậy hắn có thường xuyên đề cập cùng ngươi về sự tình Lý Tộc bí thư, hoặc là

sự tình trên thị trấn hay không? “ Dương Tử Hiên tiếp tục truy vấn.

“ Sau khi hắn đến thị trấn Tiền Trì, buổi tối thường xuyên qua đêm tại ký túc xá

đằng sau tòa nhà chính phủ trấn, ghi bản thảo cái gì đó, cho nên, sự tình công

tác ta nghe được, cũng không phải rất nhiều. Lý Tộc bí thư, ta không nghe nói

qua về hắn, nhưng phó Trấn trưởng Lý Thiên, ta lại nghe hắn đề cập tới mấy

lần, quan hệ giữa bọn hắn giống như không tốt lắm... “ Ngữ khí Lý Linh có chút

do dự, nhưng vẫn nói ra hết.

“ Hả? “ Dương Tử Hiên nhếch lông mi lên, tin tức như thế thật sự rất mới lạ.

Dương Tử Hiên tiếp tục hỏi vài câu, xem Lý Linh do do dự dự, ấp a ấp úng,

nói vô cùng rời rạc, cũng không thể hỏi ra cái gì, liền để cho nàng đi.

Xem ra bản thân Khâu Nam này có vấn đề, tất cả chỉ cần đợi Khâu Nam tỉnh lại

là có thể vạch trần đáp án.

Đang suy tư, liền gặp được Tống An nhẹ nhàng đi đến, nhỏ giọng nói: “ Chủ

tịch huyện, ta vừa mới nhìn thấy phó chủ tịch huyện Phương Linh đi vào văn

phòng bí thư Tô Nam. “

Dương Tử Hiên nhướng mày, hắn rất không thích loại rình người khác này, tuy

nói khẳng định có thể từ chỗ thường ủy đi đi lại lại trông được ra chút ít dấu vết

để lại, nhưng hắn càng tôn trọng dương mưu, đương nhiên, khi tất yếu phải chơi

đùa âm mưu, cũng không ảnh hưởng đến toàn cục.

Nhưng mà không cần phải thời khắc rình coi nhất cử nhất động người khác như

vậy.

Chỉ là, Tống An cũng có ý tốt, Dương Tử Hiên không muốn ở trước mặt quát

hắn: “ Lão Tống, loại sự tình này, ngươi chỉ thoáng lưu ý một tý là được rồi,

không cần tận lực chú ý, tại thời điểm thích hợp, nói cho ta một câu, được chứ?

Tống An cũng là tên giảo hoạt, lúc này đã minh bạch ý tứ Dương Tử Hiên, trả

lời một tiếng, liền đi ra ngoài.

…………………………………………� �� �� �.

Thùng xe lửa có vẻ quạnh quẽ, bây giờ là lễ mừng năm mới, mùa về quê, cho

nên lần này, xe lửa từ La Phù tỉnh lị chạy nhanh hướng Nam Tô sẽ bỏ bớt mấy

tuyến, lúc đi không có nhiều người, chỉ là, khi trở về, hẳn là người người mãnh

liệt, phải hiểu được cách lách vào lách vào.

Tỉnh Nam Tô là đại tỉnh vùng kinh tế duyên hải trong nước, phát triển kinh tế

hương trấn cũng không tệ lắm.

Dương Tử Hiên lấy tay nhẹ nhàng xoa xoa khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ của Tô

Ban Mai, trong lòng dâng lên một cỗ nhu tình khó tả.

Tô Ban Mai dưới sự trợ giúp của Tào Mỹ, đã làm một cửa hàng tại Tử Kim.

Tào Mỹ xuất thân làm kế toán, người rất khôn khéo, cũng là có chút ít ý nghĩ

làm sinh ý, tăng thêm Dương Tử Hiên sai người giúp các nàng hai mẹ con giải

quyết vấn đề hộ khẩu ở Tử Kim, bắt đầu làm việc lại càng dốc sức hơn.

Việc này cũng giảm bớt không ít chuyện của Dương Tử Hiên.

Cuối tuần, Dương Tử Hiên bứt ra đã khỏi sự tình bận rộn ở bên trong huyện ủy,

mang theo Tô Ban Mai đi tỉnh Nam Tô tìm đại lý Motorola Nam Tô lấy hàng.

Tỉnh Nam Tô có xí nghiệp phát đạt hương trấn, đã xuất hiện không ít tiểu lão

bản tiểu thương nhân, một cái điện thoại di động bên hông, gia tăng một cái máy

nhắn tin, vô cùng uy phong.

Cho nên, đại lý nghiệp vụ Motorola tại tỉnh Nam Tô cũng sớm trải rộng ra.

Tô Ban Mai bị Dương Tử Hiên vuốt ve khuôn mặt khiến cho tỉnh lại, bật cười.

Tô Ban Mai mặc một bộ áo khoác màu đen thật dài, đầu gối ở trên bờ vai

Dương Tử Hiên, trong nội tâm có một hồi tình cảm ấm áp, người nam nhân này,

luôn có thể làm cho mình an tâm.

“ Sắp đến Kim Kinh rồi, ngủ một lát nữa đi. “ Dương Tử Hiên trêu chọc sợi tóc

bên tai Tô Ban Mai, nhẹ nhàng hít hà, nhưng trong đầu lại nghĩ đến công ty tỉnh

Nam Tô đời sau ——tập đoàn Sa Hà.

Cái tập đoàn Sa Hà này, kiếp trước hắn cũng từng nghe nói, tại thời đại của hắn,

Sa Hà đã là Cự Vô Phách (Big Mac) sản phẩm điện tử trong nước, thẩm thấu

đến từng địa phương, đầu tư các ngành sản xuất, tổng giám đốc rất thần bí, phó

tổng có một cũng là người khách quen ở Forbes, có bối cảnh phía chính phủ,

được che dấu rất sâu.

Sa Hà tập đoàn lúc này, mặc dù không có hiển hách như đời sau, nhưng ở trong

nước cũng có thể có là số má rồi, đợi cho tháng hai, lãnh tụ vĩ nhân đứng đầu

quốc gia đến phía nam nói chuyện, phỏng chừng Sa Hà tập đoàn còn có thể có

tiến thêm một bước, vượt qua thời kỳ phát triển.

Hiện tại Dương Tử Hiên muốn liên lạc, đúng là một tiểu quản lý kinh doanh

phía dưới Sa Hà tập đoàn, về phần tổng giám đốc cùng quản lý cao tầng kia,

Dương Tử Hiên cũng không dám quan hệ.

Lôi kéo Tô Ban Mai xuống xe lửa, Dương Tử Hiên nhìn nhà ga Nam Tô rất có

quy mô, không khỏi than thở nói: “ Chỉ từ tỉnh lị là có thể nhìn ra, La Phù chúng

ta cùng Nam Tô chênh lệch quá xa, Kim Kinh vô luận là xây dựng phương tiện

cơ bản hay là thương mậu, đều muốn tốt hơn không ít so với Tử Kim chúng ta. “

Tô Ban Mai thì hiếu kỳ dò xét cố đô phồn vinh này, không nghe lời Dương Tử

Hiên nói.

Ra nhà ga, Dương Tử Hiên liền tìm khách sạn ở.

Phục vụ viên trước khách sạn xem hai người tay trong tay, một bộ hình dáng

tình lữ thân mật, liền vô ý thức hỏi: “ Các ngươi là muốn nhà một gian hay là

hai gian? “

“ Nhà một gian là đủ rồi! “ Dương Tử Hiên không đợi Tô Ban Mai kịp phản

ứng, liền nói luốn, rồi cầm hành lý lên trên lầu.