Chương 239: Sáu thành

Về phần Trương Luân, Dương Tử Hiên và Trương Luân này, ngay cả mặt mũi

cũng chưa từng thấy qua một lần, Trương Luân cũng đã ra tay giúp mình mấy

lần, không nhất định sẽ trợ giúp mình nói chuyện ở trên mặt nhân sự.

Cho nên, Dương Tử Hiên cảm giác, mình cơ bản không có khả năng thông qua

quan hệ lãnh đạo Tỉnh ủy, làm cho mình ngồi vào vị trí thường ủy.

Cho nên, ánh mắt Dương Tử Hiên có lẽ là chăm chú xác định tại thị ủy Nam

Hồ.

Chỉ cần thị ủy Nam Hồ, Thạch Phong Tín, Dương Tân, những bí thư, phó bí thư

đều ủng hộ Dương Tử Hiên tiến vào thường ủy, khẳng định Tỉnh ủy cũng sẽ thận

trọng cân nhắc ý kiến thị ủy Nam Hồ, không dễ dàng phủ quyết, như vậy, đến

lúc đó, Trần Chí Ôn và Trương Luân tùy tiện thuận tay ban chút nhân tình, sẽ có

thể giúp trợ hắn thông qua hội thường ủy Tỉnh ủy.

Bởi vậy, Dương Tử Hiên cảm giác, có lẽ là mình thuyết phục bí thư thị ủy, phó

bí thư Nam Hồ là tốt nhất, làm thông công tác tư tưởng xong cho một vài thường

ủy rồi, như vậy, việc hắn ngồi vào bộ máy thường ủy, độ khó sẽ giảm xuống rất

nhiều.

“ Bí thư, ngài cảm thấy tôi có thể chứ? “ Dương Tử Hiên đột nhiên hỏi.

Thạch Phong Tín, với tư cách lớp trưởng bộ máy thị ủy Nam Hồ, ý kiến của hắn

rất quan quan trọng, Tỉnh ủy cũng sẽ cân nhắc thái độ và ý kiến của hắn.

Thạch Phong Tín cười nhạt một tiếng, nói: “ Tôi đề cử cậu, chỉ là, không phải ở

vị trí trưởng thư ký thị ủy, tính cách của cậu không thích hợp làm loại công tác

yêu cầu tính chi tiết, tỉ mỉ tương đối cao này! “

“ Tôi chỉ đề cử cậu tiến vào bộ máy thường ủy, không xác định chức vụ cho

cậu! “ Thạch Phong Tín cười nói.

Ánh mắt Dương Tử Hiên sáng lên, Thạch Phong Tín cuối cùng vẫn là bí thư thị

ủy, góc độ nhìn vấn đề hoàn toàn cao hơn không chỉ một bậc so với mình.

Chỉ đề cử Dương Tử Hiên tiến vào bộ máy thường ủy, mà không định ra chức

vụ rõ ràng, cái này sẽ để cho Dương Tử Hiên rất nhiều không gian phát huy,

cũng để cho Tỉnh ủy nhiều ra rất nhiều không gian tưởng tượng, rõ ràng đã làm

giảm lực cản cản trở Dương Tử Hiên tiến vào bộ máy thường ủy.

Nếu như xác minh rõ ràng một cái chức vụ cho Dương Tử Hiên, rất dễ dàng

khiến cho kẻ thù chính trị công kích Dương Tử Hiên thiếu hụt tại phương diện

nào đó, nói Dương Tử Hiên không thích hợp đảm nhiệm chức vụ này, như vậy,

lực cản sẽ gia tăng thật lớn.

“ Bí thư ra chiêu rất tuyệt diệu! “ Đáy lòng Dương Tử Hiên tự nói, xem ra mình

còn phải học tập rất nhiều, loại này cử động tránh nặng tìm nhẹ như vậy, có lẽ

là mình vẫn chưa học được.

Thạch Phong Tín uống trà, không lên tiếng, hồi lâu mới nói: “ Tất cả vẫn phải

xem cố gắng của cậu, tôi cũng chỉ có thể giúp đến đây thôi. “

...

Ra khỏi văn phòng Thạch Phong Tín, Dương Tử Hiên cẩn thận suy nghĩ về lời

Thạch Phong Tín nói vừa rồi.

Mặc dù biết sự tình rất xa vời, nhưng Dương Tử Hiên có lẽ là vẫn quyết định

nghiêm túc đi tranh giành một chuyến, cũng không phải là không có cơ hội.

Dù sao, khu công nghiệp vốn đã trở thành một cái đuôi rách nát, cũng được hắn

làm cho phát triển không ngừng, Hiện Hải tập đoàn ngụ lại khu công nghiệp, lại

càng đưa tới oanh động cực lớn tại toàn bộ tỉnh, tất cả đã thành chiến tích chói

mắt giúp hắn tiến vào bộ máy thường ủy.

Nương tựa theo điểm này, Dương Tử Hiên tự tin mình sẽ không thua cho người

khác.

Mấu chốt có lẽ là phó bí thư thị ủy Dương Tân, còn có cả thái độ của một ít

thường ủy khác.

Trưởng ban tổ chức Tiếu Hoài Hoa nhất định sẽ ủng hộ mình.

Trưởng phòng tuyên truyền Lỗ Văn Hứa nhiều lần không đi cùng mình, muốn

tranh thủ hắn rất khó.

Ban Kỷ Luật Thanh tra bí thư Phùng Mạnh Lực, có thể dùng Trương Tuyết Bách

đến hù dọa hắn một chút, một phiếu vé này có thể khống chế trong tay.

Bí thư chính pháp ủy Phùng Tranh, người này thì có chút lắt léo rồi, tuy Phùng

Tranh không có uy vọng quá lớn tại hệ thống chính pháp Nam Hồ, hoàn toàn bị

cục trưởng công an Đỗ Sơn Mộc bao trùm, nhưng Thạch Phong Tín lại sáng tạo

cho mình một cái tuyệt diệu cơ hội —— hành động sửa trị trị an toàn bộ thành

phố.

Hành động lần này là Phùng Tranh làm chủ đạo, Dương Tử Hiên và Đỗ Sơn

Mộc phụ trợ Phùng Tranh.

Dương Tử Hiên cảm thấy mình hoàn toàn có thể ở trong khi hành động, bán cho

Phùng Tranh một cái nhân tình, bởi vì việc trị an toàn bộ thành phố, bản thân là

một hành động thay đổi hệ thống công an, nếu như Phùng Tranh muốn ở bên

trong hành động lần này kiếm được một ít vị trí tốt, khẳng định phải cần chính

mình phối hợp, đến lúc đó, mình hoàn toàn có thể làm thông công tác tư tưởng

cho Phùng Tranh.

Về phần Lý Chí Hồng, cũng đã ủng hộ mình, nếu như làm được công tác đả

thông tư tưởng tất cả đám người này, khiến cho tất cả đều ủng hộ mình, Dương

Tử Hiên chí ít cũng có sáu thành nắm chắc.

Tính toán như thế, Dương Tử Hiên cảm giác phần thắng của mình đã lớn hơn rất

nhiều.

Tiếp theo phải bắt đầu bố cục hành động rồi.

...

Hành động củng cố trị an toàn bộ thành phố diễn ra tại ngày kế tiếp, tiến hành

đả kích thế lực hắc ám trong phạm vi toàn bộ thành phố, dưới sự chỉ huy thống

nhất của chính pháp ủy, thị ủy thành phố, đội liên hợp chấp pháp cường điệu

hiện tượng cảnh thương cấu kết nghiêm trọng ở Đương Quy huyện, Long Sơn

huyện, tiến hành đả kích trọng điểm.

Bí thư chính pháp ủy Phùng Tranh tự mình nắm giữ ấn soái, tự mình đi trước

đánh tuyến đầu.

Cuối cùng, tại Long Sơn huyện, Đương Quy huyện, bắt bảy thủ lĩnh thế lực lưu

manh, bắt được tám người cảnh sát cấu kết, tại toàn bộ đều dẫn đến oanh động.

Lúc này, Dương Tử Hiên đang ngồi ở trong nhà nhìn tin tức buổi chiều, trên

màn hình tivi, Phùng Tranh đầy mặt hồng quang, chậm rãi nói chuyện, đàm luận

về vấn đề trị an và dân sinh, ổn định và phát triển, bộ dáng hoàn toàn giống như

một pho tượng Phật chất phác.

Cuối cùng Phùng Tranh còn nâng lên hiện tượng trong đội ngũ cảnh sát có

người cấu kết với cướp, yêu cầu các cấp đảng uỷ tăng mạnh việc xây dựng liêm

khiết công chính đối với đội ngũ cảnh sát, phải làm cho tất cả lãnh đạo khu

huyện một lần nữa phối hợp với công an.

Dương Tử Hiên cười hắc hắc, Phùng Tranh này rõ ràng chính là muốn mượn

vấn đề cảnh sát cấu kết với cướp lần này, thoáng đả kích Đỗ Sơn Mộc, thuận

tiện bồi dưỡng, xếp mấy người dòng chính vào vị trí mấu chốt trong bộ công an.

Chỉ là, biểu hiện của Dương Tử Hiên hôm nay đúng là cho đủ Phùng Tranh mặt

mũi, cả quá trình hành động, Dương Tử Hiên đều thập phần phối hợp với Phùng

Tranh

Phùng Tranh lăn lộn trên sở tỉnh, là một người tinh quái, khẳng định cũng đã

hiểu, đây là nhân tình của Dương Tử Hiên, nếu là nhân tình, khẳng định sẽ có

thời điểm trả lại.

Dương Tử Hiên muốn, đúng là Phùng Tranh thiếu tự mình một nhân tình mà

thôi, cũng không muốn thân cận quá nhiều cùng Phùng Tranh, đến gần với Phùng

Tranh rồi, rất dễ dàng trêu chọc Đỗ Sơn Mộc oán hận.

Dù sao, hiện tại, quan hệ giữa Đỗ Sơn Mộc và Dương Tử Hiên rất không tệ, đã

cùng một chỗ phối hợp hành động mấy lần, hơn nữa, Đỗ Sơn Mộc kia, ngoại trừ

có chút chủ nghĩa tự kiêu ngạo ra, các mặt khác vẫn là một người thập phần

đáng giá để kết giao bạn bè, trình độ nghiệp vụ cũng rất cao.

Nghĩ đến Đỗ Sơn Mộc, Dương Tử Hiên liền nghĩ đến người anh em Cân Vân

Sơn, đã cùng mình kề vai chiến đấu tại Hồng Thủy huyện, trong khoảng thời

gian này loay hoay tại Nam Hồ bên này, Dương Tử Hiên cũng ít trao đổi cùng

Cân Vân Sơn rồi, xem ra cũng phải rút thời gian nói chuyện với Cân Vân Sơn

một chút.

Nắm bút máy trong tay, hai con mắt Dương Tử Hiên híp lại, nhìn bộ dáng ba

người Diêu Thiên Thư, Bạch Thự, Trương Lan tranh nhau đến mức mặt đỏ tới

mang tai, trong nội tâm âm thầm cười một tiếng.

Đây là khu công nghiệp hội nghị thường ủy, Dương Tử Hiên tự mình chủ trì, đề

tài thảo luận chủ yếu, có lẽ là vấn đề kiến lập tiểu tổ quy hoạch thổ địa mới.

Đây chính là một khối thịt béo, nhưng Dương Tử Hiên có chút bàng quan, với

tư cách công ủy bí thư, tài nguyên chính trị hắn có thể tiếp xúc, đã vượt xa hơn

cái này rất nhiều, cho nên, Dương Tử Hiên cũng không có ý định tranh giành

làm cái tổ trưởng tiểu tổ quy hoạch thổ địa này.