Tròng mắt Dương Tử Hiên thiếu chút nữa rơi lên trên mặt đất.
“ Cô muốn mượn tôi cái gì? “
Dương Tử Hiên sợ mình nghe lầm, cho nên tiếp tục hỏi thăm để xác nhận lại
một tý.
“ Bí thư, ngài có thể cho tôi mượn dùng dao cạo râu của ngài để dùng một lát
không? “
Dương Tử Hiên cảm giác trái tim của mình có chút không chịu nổi rồi, hít một
hơi thật sâu mới hỏi: “ Cô một nữ nhân, muốn tôi lấy dao cạo râu làm gì? “
Trong phòng tắm đầy tiếng nước ồn ào, nước ấm từ trên xuống dưới, chảy xuôi
theo da thịt trắng nõn, lúc này Tằng Thiến không còn là tiểu bảo mẫu đầy bụi
đất kia, mà đã hóa thân thành mỹ nhân khỏa thân khêu gợi mê người.
“ Bí thư, ngài lấy cho tôi, có việc cần dùng! “ Trong thanh âm tiểu Thiến lộ ra
một tia mị hoặc.
Có làm được cái gì? Cạo lông à?
Đầu óc Dương Tử Hiên có chút hỗn loạn, lên lầu lấy dao cạo râu xuống, cách
cửa phòng tắm liền mở miệng hỏi: “ Tôi phải làm sao để đưa cái này cho cô? “
Đang nói chuyện đây, cửa phòng tắm lại mở ra, một bàn tay trắng nõn từ trong
phòng tắm đưa ra ngoài, tiểu Thiến dùng thanh âm trong vắt nói: “ Bí thư, anh
đưa qua đây! “
Dương Tử Hiên cảm giác mình có chút miệng đắng lưỡi khô, không hề nghi
ngờ, Dương Tử Hiên hiện tại là nam nhân trẻ tuổi, là tuổi thọ tình dục cực kỳ
tràn đầy mà hung mãnh, đây không phải là sự tình có thể dùng lý trí áp chế.
Dương Tử Hiên chậm rãi dạo bước đi lên, đi đến trước cửa phòng tắm, có thể
loáng thoáng chứng kiến thân thể trẻ tuổi dưới ánh đèn nhu hòa trong phòng tắm,
có vẻ dị thường thon thả cùng uyển chuyển, khó chống lại nhất, đúng là loại hấp
dẫn mông lung, hở mà vẫn còn ôm khăn nửa che mặt này.
Mỹ nhân như ngọc, mười ngón tay nhỏ trắng nõn.
Dương Tử Hiên không biết tiểu Thiến có phải là thật sự trời sinh đã đẹp hay
không, làm nhiều việc thủ công nghiệp và vệ sinh như vậy, hai tay vẫn trắng
ngần không tỳ vết như thế.
Thời điểm tiếp nhận dao cạo râu, tiểu tay Thiến lơ đãng chạm vào đầu ngón tay
Dương Tử Hiên một chút.
Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, ngón tay chuyển động, dao cạo râu
liền nhẹ nhàng xẹt qua mu bàn tay tiểu Thiến, lập tức để lại một vết máu rõ
ràng.
Tiểu Thiến hô lên một tiếng, cửa phòng tắm vốn chỉ mở một khe nhỏ, lập tức
mở ra hơn phân nửa.
Một thân thể trắng ngần không mảnh vải che thân đứng lặng ở trước mặt Dương
Tử Hiên.
Hai người Dương Tử Hiên và Tằng Thiến bốn mắt nhìn nhau, nhất thời không ai
nói chuyện.
Dương Tử Hiên gian nan nuốt nước miếng một chút, yết hầu có chút tắc ứ,
không phát ra được âm thanh nào.
Tằng Thiến cũng là mặt mũi tràn đầy kinh hoảng, tay chân không biết để vào
đâu.
Khuôn mặt trắng nõn lộ ra vẻ ửng đỏ, thân thể xinh xắn lanh lợi, chăm chú kẹp
chặt và khép hai chân lại, mông đít nhỏ cong cong vểnh vểnh lên, từ phía sau
nhìn vào, cực kỳ giống một cây mật đào thành thục.
Tằng Thiến nhìn rõ ràng ánh mắt Dương Tử Hiên đang bùng lên, nhất thời từ
trên kệ quần áo, lấy ra một bộ y phục, che dấu mấy cái bộ vị mấu chốt trên thân
thể.
Cặp môi đỏ mọng nỉ non nói: “ Bí thư, ngài... “
Dương Tử Hiên chợt thấy trong ánh mắt Tằng Thiến hiện lên một tia quang
mang quỷ dị, đầu óc vốn đã trở nên đần độn, nhất thời liền tỉnh táo lại.
Cô bé này đúng là không thể đụng vào.
Trong đầu Dương Tử Hiên đột nhiên nhảy ra một cái ý nghĩ như vậy, liền quyết
đoán nói: “ Nhập thu gió lạnh, tiểu Thiến, có lẽ là cô nhanh mặc y phục vào đi!
“
“ Tay của tôi bị thương, bí thư, ngài có thể cầm ít đồ băng bó cho tôi một chút
được không? “ Hai gò má Tiểu Thiến ửng hồng, thanh âm nho nhỏ nói.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, gian nan xê dịch bước chân, từ trong ngăn kéo lấy
băng y tế ra, cẩn thận đưa cho tiểu Thiến, bình tĩnh nói: “ Mấy ngày nay cô cũng
không cần đi làm vệ sinh nữa, đợi thương thế tên tay tốt hơn hãy đến! “
Nói xong, liền đi lên thư phòng lầu hai, ngồi xuống Dương cái ghế màu đỏ, về
sau, trong nội tâm Tử Hiên lại không cách nào bình tĩnh trở lại, trong đầu tràn
ngập ý niệm đen tối.
Không hề nghi ngờ, tiểu Thiến là loại nữ nhân xinh xắn lanh lợi, nam nhân nhìn
qua, rất dễ dàng làm cho đầu óc sinh ra ý muốn bảo hộ, loại nữ nhân này, đối
với đại bộ phận nam nhân mà nói, đều có hấp dẫn thập phần trí mạng.
Điểm ấy, Dương Tử Hiên cũng không ngoại lệ, chỉ là, Dương Tử Hiên nhớ tới
bảo mẫu trong nhà Trương Lan kia, thủy chung vẫn ôm cảnh giác tương đối sâu
đối với tiểu Thiến, nhất là chuyện phát sinh đêm nay, đều lộ ra không ít sắc thái
quỷ dị.
Dương Tử Hiên đang tự dằn dục vọng trong người, tiểu Thiến đã mặc quần áo
xong, bước chân nhẹ nhàng đi tới, bưng một chén súp, vẻ ửng đỏ trên mặt vẫn
chưa rút đi, dịu dàng cười nói: “ Bí thư, ban đêm trời giá rét, tôi làm bát súp
gừng, để cho ngài uống vào, thời điểm xem văn bản tài liệu có thể tập trung tinh
thần! “
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nhìn tiểu Thiến ăn mặc áo ngủ hơi mỏng, mái tóc
khoác lên trên vai, còn có một chút dấu vết nước, nói: “ Tiểu Thiến, bây giờ cô
đang ở đâu? Có xa không? “
Tằng Thiến khom thấp cái eo xuống, Dương Tử Hiên có thể thông qua vạt áo
ngủ hơi mỏng, chứng kiến bầu vú tuyết trắng kéo dài thật sâu, tuy Tằng Thiến
không tính là cao lớn, bộ dáng nhỏ nhắn xinh xắn, nhưng chỗ nên lồi thì lồi, nên
lõm thì lõm, thân thể cũng là thập phần cân xứng mà hợp với tỉ lệ vàng.
“ Hiện tại đang ở tại ký túc xá văn phòng đảng chính khu công nghiệp an bài,
tôi đi xe tới! “ Tằng Thiến nói.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Hiện tại trời đã muộn, đường tối đen rồi, cô
cũng đừng trở về nữa, một nữ nhân đi một mình cũng không an toàn, về sau nếu
như quá muộn, cũng không phải trở về nhà, dù sao trong Tiểu Dương lầu này
cũng có rất nhiều gian phòng, cô cứ ở chỗ này đi! “
Tiểu Thiến rất nhu thuận vâng một tiếng, cũng không kéo dài thời gian, buông
súp xuống, liền đóng cửa đi ra ngoài.
...
Sáng sớm hôm sau rời giường, đi xuống lầu, liền thấy được thân ảnh Tằng
Thiến đeo tạp dề, vội vàng làm bữa sáng, trong nội tâm Dương Tử Hiên hơi
động một chút.
Rất lâu đã không có loại cảm giác ấm áp này rồi, tuy cái Tiểu Dương lâu này
đầy đủ hết thiết bị mà lại rộng rãi thoáng đãng, nhưng đúng là vẫn còn thiếu
hương vị gia đình, thiếu khuyết một nữ chủ nhân.
“ Tiểu Thiến, bình thường cô còn có nhiệm vụ nào khác không, nếu như không
có mà nói, cứ dứt khoát tới đây làm bảo mẫu trong nhà tôi là được, nếu như cô
nguyện ý, lát nữa tôi sẽ câu thông cùng Lưu chủ nhiệm một tý, điều cô tới đây. “
Bữa sáng, Dương Tử Hiên ăn bánh quẩy, sau đó là uống một chén cháo hoa
vào, trải qua giai đoạn thăm dò, Dương Tử Hiên đã hiểu được, tiểu Thiến này
có chút vấn đề, có khả năng chính là ánh mắt ai đó xếp đặt bên cạnh mình.
Trải qua sự việc tối hôm qua, Dương Tử Hiên tự tin mình có thể ngăn cản được
sự hấp dẫn của Tằng Thiến rồi, cho nên cứ dứt khoát điều Tằng Thiến tới.
Làm như vậy, vừa có thể quan sát từ khoảng cách gần, nhìn xem rốt cuộc tiểu
Thiến này là ánh mắt của ai, là ai tại có ý định đào hầm để cho mình nhảy.
Tiểu Thiến vừa mừng vừa sợ, vội vàng đáp ứng.
...
Vào văn phòng, bờ mông Dương Tử Hiên còn chưa làm mặt ghế có chút nhiệt
độ, Hồ Khải liền khẩn trương báo cáo một ít đại sự đã xảy ra sáng nay ở trước
mặt Dương Tử Hiên.
“ Bí thư, sáng sớm hôm nay, bí thư đảng ủy khu khai thác mỏ Hoàng Hồ Nghiêm
Cung đã gọi điện thoại đến tìm ngài! “
Dương Tử Hiên cảm thấy kỳ quái, công ty khai thác mỏ kỳ cũng có đơn vị quản
lý trực tiếp, trên mặt làm việc chỉ đạo thì mật thiết hơn nhiều so với khu công
nghiệp.
Chỉ là, khu công nghiệp cũng có một chút quyền lãnh đạo, hơn nữa, quyền lấy
quặng cũng khống chế ở trong tay chính phủ, cho nên, có chút công ty khai thác
mỏ quan hệ thập phần mật thiết cùng chính phủ địa phương.
Công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ là một phần của tập đoàn khai thác mỏ Nam
Hồ, quan hệ cùng chính phủ khu công nghiệp cũng không tính là quá xa.
“ Hắn nói gì rồi? “ Dương Tử Hiên hút thuốc hỏi.
“ Hắn nói muốn xin công ủy cùng chính phủ khu công nghiệp chúng ta ra mặt,
điều đình một tý, bởi vì người thân của người chết trong tai nạn mỏ đều đang
dùng công phu sư tử ngoạm, khoản yêu cầu bồi thường đều rất cao, tất cả đều
một mực chắc chắn là công ty khai thác mỏ làm cho ba người kia tử vong! “
“ Hơn nữa, người thân của ba người chết kia nói, nếu như công ty khai thác mỏ
đưa ra khoản bồi thường không đạt đến yêu cầu số lượng của bọn hắn, bọn hắn
sẽ tiến thêm một bước, đến thành phố kêu oan, hơn nữa, còn công bố cho truyền
thông, gièm pha tai nạn mỏ lần này, để cho chính phủ khu công nghiệp chúng ta
và công ty khai thác mỏ đều không xuống đài được! “
Dương Tử Hiên bồi hồi nguyên tại chỗ một chút, chuyện này hình như là càng
ngày càng kỳ quặc.
Đội phóng viên sớm nhận được tin tức, đài thành phố cho ra ánh sáng, người
thân khác thường, đưa ra yêu cầu không hợp thói thường, những sự tình liên tiếp
này, lại làm cho Dương Tử Hiên nhạy cảm ngửi được, trong này dường như có
hương vị âm mưu.
“ Diêu chủ nhiệm bên kia có ý kiến gì? Mặc dù phải ra mặt điều đình, cũng
phải là Diêu Thiên Thư chủ nhiệm quản ủy hội bên kia ra mặt điều đình, công
ủy chúng ta không thể nào ra mặt! “ Dương Tử Hiên nói.
Dù sao, quản ủy hội mới chính là đơn vị chính phủ trong khu công nghiệp, loại
chuyện này do quản ủy hội ra mặt, so với công ủy ra mặt thì tốt hơn nhiều.
Dương Tử Hiên không biết, hiện tại các đại lão bên trên thành phố rốt cuộc có
đang theo dõi chuyện này hay không, chỉ là, chú ý sẽ để cho thuyền sống vạn
năm, Dương Tử Hiên cũng không muốn nhúng tay vào sự vụ hành chính cụ thể,
lưu lại một hình tượng cán bộ vượt quyền cho lãnh đạo thành phố.
Hồ Khải khom người nói: “ Diêu chủ nhiệm đã đáp ứng ra mặt điều đình rồi,
vừa rồi còn gọi điện thoại tới, hướng ngài xin chỉ thị, muốn hỏi hỏi ý kiến của
ngài trước! “
“ Hả? “
Dương Tử Hiên thoáng cảm thấy nghi ngờ, hắn vốn cho rằng Diêu Thiên Thư sẽ
cự tuyệt, bởi vì Diêu Thiên Thư là người xuất thân từ đơn vị trong tỉnh, có
chủng loại tính cách của tên giảo hoạt cẩn thận và nhát gan sợ phiền phức ở đại
cơ quan.
Nhưng không nghĩ tới, Diêu Thiên Thư vậy mà lại đáp ứng rồi, xem ra, Diêu
Thiên Thư cũng muốn làm tốt quan hệ cùng công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ.
Đây cũng là một cái tín hiệu, dã tâm của Diêu Thiên Thư cũng bắt đầu bừng
bừng phấn chấn.
Diêu Thiên Thư nhậm chức chủ nhiệm quản ủy hội xong, về sau, vẫn luôn mang
hình tượng chủ nhiệm yếu thế hiện ra tại trước mặt công chúng, uy vọng tại quản
ủy hội thậm chí không bằng Trương Lan, Bạch Thự, hai phó chủ nhiệm này, xem
ra, Diêu Thiên Thư ngủ đông, ở ẩn lâu như vậy, đã bắt đầu lo lắng rồi.
“ Vậy hãy để cho Diêu chủ nhiệm ra mặt điều đình, công ủy chúng ta trên
nguyên tắc là đồng ý! “ Dương Tử Hiên nhàn nhạt nói.
Dương Tử Hiên cũng hiểu được, quản ủy hội bên kia, Diêu Thiên Thư bây giờ
thập phần yếu thế, hơn nữa, uy vọng tại các cơ quan lệ thuộc trực tiếp khu công
nghiệp cũng không cao, Trương Lan chỉ thủ tốt một mẫu ba phần đất của mình,
chuyện khác đều không liên quan đến hắn, chỉ còn lại Bạch Thự, phó chủ nhiệm
thường vụ chủ trì công tác này là một mình độc đoán.
Như vậy sẽ rất bất lợi với việc cân đối quản ủy hội, cũng bất lợi với việc
Dương Tử Hiên khống chế quản ủy hội, cho nên, Dương Tử Hiên một mực
muốn đề cao quyền nói chuyện của Diêu Thiên Thư tại quản ủy hội, có thể tiến
hành công việc với địa vị ngang nhau, hình thành quyền lực cân đối cùng Bạch
Thự.
Đầu tiên là ở thời điểm tổ chức hội thường ủy, Dương Tử Hiên cố ý để cho
Diêu Thiên Thư phân công quản lý cục an toàn, lại để cho Diêu Thiên Thư từng
bước thành lập uy vọng tại các đại cơ quan quản ủy hội, thông qua việc đề cao
quyền lực của Diêu Thiên Thư để đạt tới mục đích suy yếu quyền lực của Bạch
Thự.
Thời điểm Dương Tử Hiên đang suy tư, Lý Bất Phàm lại nhỏ nhẹ bước vào
trong phòng.
“ Bí thư, sự kiện lần trước, nhà khách Mây Trắng có chuột, hiện tại đã điều tra
được sơ bộ rồi. “ Lý Bất Phàm nhìn nhìn bóng lưng Dương Tử Hiên đứng lặng
tại phía trước cửa sổ, nói.
Dương Tử Hiên khẽ giật mình, Lý Bất Phàm không đề cập tới chuyện này,
Dương Tử Hiên thật đúng là đã quên mất.
“ Kết quả điều tra thế nào rồi? “ Dương Tử Hiên đưa một điếu thuốc cho Lý
Bất Phàm, về phía sau bàn làm việc, ngồi xuống hỏi.
“ Mấy thương nhân đều nói là có người sai khiến, bọn hắn đều nói là lúc ấy,
lãnh đạo khu công nghiệp đi cùng bọn họ bảo bọn họ làm... “ Lý Bất Phàm nhíu
lông mày, chú ý sắc mặt Dương Tử Hiên biến hóa thế nào, từ từ nói.
Sắc mặt Dương Tử Hiên biến hóa, miệng nói: “ Đám thương nhân này cũng thật
là lớn gan, tại sao có thể là lãnh đạo khu công nghiệp chúng ta làm, lãnh đạo
khu công nghiệp chúng ta đều là đồng chí tốt, làm sao có thể làm loại chuyện
này! “
Lý Bất Phàm sững sờ, không biết Dương Tử Hiên đang có ý gì?
Hắn vốn là bị kích động chạy tới văn phòng Dương Tử Hiên báo cáo, vốn
tưởng lần này có thể vặn ngã một lãnh đạo khu công nghiệp, giúp Dương Tử
Hiên dẹp sạch chướng ngại trên đường tiến lên, thoáng đả kích một tý những
người thường xuyên không phục, làm trái lại ý kiến của Dương Tử Hiên kia.
Ai ngờ Dương Tử Hiên vậy mà không hỏi một tiếng là ai làm, liền trực tiếp một
mực chắc chắn không phải lãnh đạo khu công nghiệp làm.
Trong lời Dương bí thư mang ẩn ý gì đây?
Lý Bất Phàm có chút không giải thích được.
“ Bí thư, đây cũng chỉ là kết luận sơ bộ chúng ta lấy được mà thôi, kết luận cuối
cùng vẫn chưa đưa ra! “ Lý Bất Phàm xem xét tình huống không đúng, liền tranh
thủ thời gian quay lời nói.
“ Tôi sẽ đốc thúc người phía dưới, tranh thủ thời gian đưa ra một cái kết luận
cuối cùng! “ Lý Bất Phàm lau dấu vết mồ hôi trên trán, tâm tư lãnh đạo thật khó
đoán, về sau đúng là không thể tự cho rằng mình thông minh.
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Lão Lý, tôi thấy anh bình thường cũng là
rất cơ linh, làm sao lại dây dưa không tha trên chuyện này vậy? “
Lý Bất Phàm há to miệng, nói không nên lời.
“ Anh biết lúc ấy tôi không trực tiếp bảo công an mang mấy thương nhân về cục
công an thẩm vấn, mà là giao bản án cho anh và Lão Lưu xử lý là vì cái gì
không? “ Dương Tử Hiên nhấp một ngụm trà rồi nói.
Lý Bất Phàm mờ mịt lắc đầu.
“ Vậy anh hãy trở về suy nghĩ thật kỹ đi! “ Dương Tử Hiên đặt chén trà xuống,
thở dài nói.
“ Tóm lại, về chuyện này, anh không cần tiếp tục điều tra, khiêm tốn xử lý đi,
thương nhân thì tranh thủ thời gian đưa trở lại Tô thành phố, không thể tạo thành
ảnh hưởng quá lớn, kết luận sơ bộ cũng không thể để cho mọi người biết, đây là
chuyện yêu cầu giữ bí mật! “ Dương Tử Hiên bình tĩnh nói.
Phía sau lưng và trên trán Lý Bất Phàm đều là dấu vết đổ mồ hôi, hắn tranh thủ
thời gian trả lời, nói: “ Tốt, bí thư, tôi sẽ lập tức đi phân phó... “
Nói xong, hắn liền lập tức chạy chậm ra khỏi văn phòng.
...
Nhìn thấy thân ảnh vội vàng của Lý Bất Phàm, Dương Tử Hiên gõ gõ khói bụi,
khóe miệng hiện lên vẻ mỉm cười.
Sự việc lần này đã dọa cho Lý Bất Phàm giật mình.
Lý Bất Phàm, loại quan cao lão làng này, nhất định phải thường xuyên trị hắn,
bằng không thì cái đầu hắn sẽ vểnh lên đến tận trời.
Lần nói chuyện này, coi như là lần thứ nhất cảnh cáo đối với việc Lý Bất Phàm
tự cho mình là người thông minh.
Không có mấy người lãnh đạo thích cấp dưới tự cho là mình thông minh.
Không hướng lãnh đạo xin chỉ thị, liền trực tiếp giúp lãnh đạo làm ra quyết
định, loại kiểu cách tự cho mình là thông minh này, càng không thể sống dai.
Kỳ thật, không cần điều tra, Dương Tử Hiên cũng biết, mấy thương nhân này tất
nhiên là Bạch Thự sai khiến đến nhà khách Mây Trắng náo loạn.
Những thương nhân này không oán không cừu với nhà khách Mây Trắng, không
có lý do gì mà vô duyên vô cớ bôi đen thanh danh nhà khách Mây Trắng, những
thương nhân này không có động cơ bôi đen, nhưng Bạch Thự tuyệt đối có động
cơ bôi đen nhà khách Mây Trắng.