Chương 200: Đá cho quả boom

“ Đã xảy ra chuyện rất lớn sao? “ Trương Bích Tiêu nắm chặt cánh tay Dương

Tử Hiên.

“ Phỏng chừng vấn đề không nhỏ, mấy ngày hôm trước, thời điểm anh ở văn

phòng thành ủy, báo cáo công tác cho Thạch bí thư, cũng đã nghe nói tình huống

huyện Thủy Đô bên kia tương đối nguy cấp! “

Dương Tử Hiên vội vàng đưa Trương Bích Tiêu về nhà, sau đó liền đi ô-tô tới

ủy ban thành phố.

Thời điểm đi vào phòng họp ủy ban thành phố, hội nghị đã bắt đầu rồi, Dương

Tử Hiên thoáng xin lỗi một tý, sau đó mới ngồi xuống vị trí của mình.

“ Vấn đề Thủy Đô thập phần nghiêm trọng, trước kia, ủy ban thành phố chúng ta

đã nhận được một ít tiếng gió, là có án hạt giống giả xảy ra, chính là loại hạt

giống không rắn chắc, nhưng hiện tại, lại xuất hiện vấn đề mới rồi, còn xuất

hiện cả nông dược giả, khiến cho cây cối sinh trưởng dị thường, một vấn đề

nữa, là vấn đề phân hóa học, đã có rất nhiều câu hỏi ở bên trên quan ngại về

vấn đề phân hóa học. “

Ngữ khí La Trạch Minh có chút trầm trọng, Thủy Đô là đại huyện nông nghiệp

quan trọng của Nam Hồ, nếu thật sự một đại án mà nói, chỉ sợ sẽ lan đến gần thị

ủy ủy ban thành phố, nếu như vấn đề nhỏ đi thì còn tốt, nhưng từ tình huống

trước mắt xem xét, chỉ sợ là không thể nhỏ được.

“ Tình huống trước mắt chỉ phát sinh ở Thủy Đô huyện sao? “

Dương Tử Hiên đột nhiên mở miệng hỏi: “ Khu Tĩnh Thủy và bốn huyện khác

không có vấn đề gì chứ? Khu công nghiệp chúng tôi vẫn chưa thấy vấn đề nông

sản giả. “

“ Không chỉ là Thủy Đô huyện xuất hiện vấn đề này, Bìa Nhị huyện, còn có mấy

cái huyện khác, đều xuất hiện vấn đề tương tự, nhưng chưa đến mức nghiêm

trọng như Thủy Đô huyện mà thôi, trước mắt, đã có rất nhiều nông dân bị hại tụ

tập tại cửa ra vào ủy ban huyện Thủy Đô, yêu cầu ủy ban huyện ra mặt giải

quyết. “ La Trạch Minh khẽ nghiêng thân thể nói.

Dương Tử Hiên nhíu mày, không tiếp tục nói chuyện.

“ Chí Hồng, anh là người được phân công quản lý khối công thương này, anh

nói một chút xem chúng ta nên bố trí xử lý vấn đề như thế nào đi!”

“Thị ủy bên kia đã tổ chức hội nghị rồi, khiến trách ủy ban thành phố chúng ta,

các nghành chức năng phải giải quyết vấn đề này trong thời gian ngắn nhất, qua

một tháng nữa, chính là đại hội đảng tỉnh rồi, không thể tại thời khắc mấu chốt

này, xảy ra sai sót gì quá lớn. “ La Trạch Minh híp mắt lại nhìn Lý Chí Hồng

rồi nói.

Dương Tử Hiên liếc qua Lý Chí Hồng, chứng kiến dưới con mắt hắn, rõ ràng

có một túi mắt đen, khẳng định là không ngủ ngon, phỏng chừng cũng là do tại

trước khi đại hội đảng diễn ra, xuất hiện một sự tình như vậy, áp lực dồn vào

hắn rất lớn.

Vấn đề này liên quan đến lợi ích thiết thân của dân chúng nông dân, cũng là vấn

đề có thể lớn có thể nhỏ, mấu chốt là phải xem xử lý như thế nào.

Dương Tử Hiên cũng nhìn ra, La Trạch Minh rõ ràng là muốn đẩy trách nhiệm

của bản thân, thậm chí ngay cả phương án giải quyết cụ thể cũng không nói, rõ

ràng cho thấy là muốn vứt vấn đề này cho Lý Chí Hồng.

Dù sao, một khối công thương này vẫn thuộc về Lý Chí Hồng phân công quản

lý, xuất hiện sản phẩm giả mạo chất lượng kém như vậy, cùng với vấn đề đội

chấp pháp công thương chấp pháp không nghiêm, cũng có quan hệ nhất định,

thật sự muốn bắt đầu ngược dòng tìm hiểu, Lý Chí Hồng vẫn có trách nhiệm

nhất định trong chuyện nhắc nhở giám thị không nghiêm.

Dương Tử Hiên cũng chú ý tới chi tiết này, xem ra, quan hệ giữa La Trạch

Minh và Lý Chí Hồng không tính là hòa hợp.

Trước kia, Dương Tử Hiên còn nghe Lê Khải Minh nói, quan hệ giữa Lý Chí

Hồng và La Trạch Minh coi như khá hòa hợp, Lý Chí Hồng cũng rất phối hợp

khai triển, mở rộng công tác với La Trạch Minh tại ủy ban thành phố, Lý Chí

Hồng công tác nhiều năm trong ủy ban thành phố, lực khống chế tương đối mạnh

đối với thành phố tất cả cơ quan và nghành chuyên môn, cho nên, La Trạch

Minh cũng rất nể trọng Lý Chí Hồng.

Nhưng hiện tại, La Trạch Minh vậy mà lại bắt đầu thường xuyên ném củ khoai

lang phỏng tay cho Lý Chí Hồng rồi, rất rõ ràng, quan hệ giữa hai người chưa

nói tới cái gì hòa hợp, thậm chí còn có khả năng đã xuất hiện vết rách.

Sự biến hóa này, đối với Dương Tử Hiên mà nói, thật sự là một phát hiện trọng

đại.

Xem ra, La Trạch Minh cũng không cam lòng bình tĩnh, chuẩn bị xuất thủ đối

với Lý Chí Hồng, đẩy hết trách nhiệm lên trên người Lý Chí Hồng, chính là một

tín hiệu tuyên chiến mãnh liệt mà vô cùng rõ ràng.

Lý Chí Hồng nhíu mày nói: “ Vấn đề phân hóa học, ngụy tạo hạt giống kém, giả

mạo nông dược, mấy cái vấn đề lớn này, đều là cùng một lúc phát sinh tại tất cả

khu huyện phía dưới Nam Hồ, tuyệt đối không phải chuyện ngẫu nhiên, khẳng

định cũng không chỉ là vấn đề của cục công thương chúng ta!”

“Phương diện giám thị nông nghiệp, các biện pháp giám thị cũng là làm chưa

đầy đủ, lãnh đạo ủy ban thành phố chúng ta ban nên thập phần coi trọng đối với

chuyện này. “

Lý Chí Hồng nói những lời này ra, đúng là dùng lời đáp lời, dẫn ngòi nổ về

phía các lãnh đạo ủy ban thành phố ban, trong nội tâm thầm nghĩ, lão La à lão

La, muốn đẩy toàn bộ chén đĩa đầy * lên trên đầu tôi sao, không có cửa đâu.

Sắc mặt La Trạch Minh biến hóa, Lý Chí Hồng nói những lời này ngay ngoài

sáng, chính là nói lãnh đạo ủy ban thành phố tử lãnh đạo bất lực, thực tế cũng

đang nhắc nhở La Trạch Minh hắn, thật sự muốn truy cứu nhận trách nhiệm, lớp

trưởng ủy ban thành phố La Trạch Minh hắn cũng tuyệt đối không trốn thoát.

“ Việc cấp bách vẫn là nên thảo luận giải quyết vấn đề này như thế nào trước

đã, không thể kéo dài được, càng kéo dài, chỉ sợ dân chúng nông dân Thủy Đô

huyện có khả năng tiến thêm một bước nữa, về phần vấn đề trách nhiệm, có lẽ

là đợi vấn đề này đựơc giải quyết xong, về sau lại chậm rãi thảo luận. “ Dương

Tử Hiên chậm rãi mà nói.

Lời này vừa nói ra, lại dẫn tới không ít người ghé mắt nhìn qua, đây chính là

lần thứ nhất, trên hội nghị ủy ban thành phố, Dương Tử Hiên phó thị trưởng phát

ra tiếng nói của mình.

Trong phòng họp này, ngoại trừ mấy phó thị trưởng ra, còn có người phụ trách

công thương, nông sản, an toàn, các nghành tương quan dự thính, những cục

trưởng thực quyền này cũng là lần đầu tiên nhìn thấy Dương Tử Hiên, ngôi sao

mới trên quan trường Nam Hồ phát ra tiếng nói.

La Trạch Minh nhíu mày, liếc liếc Dương Tử Hiên, thầm nghĩ, cậu chỉ là một

thằng nhóc chưa hết bú sữa, xung cái gì mà phong, còn bày làm ra một bộ giọng

điệu giáo huấn, chẳng lẽ là bởi vì đảm nhiệm phó thị trưởng rồi, về sau, liền

cho rằng đã có năng lực cùng vị trí ngồi ngang hàng với tôi?

Lý Chí Hồng lại có chút cảm kích liếc nhìn Dương Tử Hiên, thằng nhóc này

vẫn có chút ngộ tính, một câu vừa nói ra, lại giải vây cho mình, bằng không thì

vừa rồi, La Trạch Minh thật sự vẫn tiếp tục làm khó dễ.

Lý Chí Hồng lúc này liền nói theo câu chuyện của Dương Tử Hiên: “ Xác thực

là như vậy, việc cấp bách của chúng ta, chính là giải quyết vấn đề này, về phần

vấn đề trách nhiệm, có lẽ là đợi vấn đề đựơc giải quyết, về sau lại chậm rãi

thương thảo, dù sao, nếu như chuyện này náo loạn, sẽ có tổn thương khá lớn đối

với hình tượng thị ủy ủy ban thành phố Nam Hồ chúng ta. “

“ Tử Hiên đồng chí có ý kiến gì không? “ La Trạch Minh hút thuốc, nhổ ra một

vòng khói rồi hỏi.

“ Dựa theo những lời thị trưởng ngài vừa rồi, có thể biết được mấy điểm, hiện

tại, Nam Hồ thành phố chúng ta không chỉ có một huyện Thủy Đô bộc phát ra

vấn đề nông sản giả mạo, mà là mấy huyện khu đều xuất hiện vấn đề này, như

vậy, vấn đề này tuyệt đối không nhỏ.”

“Chúng ta có thể bố trí như thế này, trước tiên là tìm mấy công ty và nơi kinh

doanh tiêu thụ loại nông sản giả mạo này ở huyện Thủy Đô, sau đó mới tìm hiểu

nguồn gốc, tìm ra nhà xưởng chính thức chế tạo những nông sản giả mạo này,

lúc đó mới đánh một gậy, phá huỷ triệt để cơ sở chế tạo nông sản giả mạo. “

Dương Tử Hiên ho ho mấy tiếng rồi nói.

Chung quanh, một ít người không khỏi gật gật đầu, phó thị trưởng mới nhậm

chức này vẫn có chút trình độ.

“ Vậy thì ủy ban huyện và huyện ủy Thủy Đô hiện tại đang có rất nhiều nông dân

bị hại tụ tập, cậu định giải quyết vấn đề này như thế nào? “ La Trạch Minh tiếp

tục hỏi.“ Cái này thì rất đơn giản, đầu tiên là phải bình định dân phẫn, thu hoạch

hoa mầu không tốt, trong lòng những dân chúng này khẳng định là có lời oán

hận, chúng ta nhất định phải tranh thủ thời gian bắt được mấy tên đầu sỏ chế tạo

nông sản giả mạo, bắt lấy mấy tên điển hình, cho dân chúng một cái công bằng,

bọn hắn tự nhiên sẽ tản đi.”

“Tiếp theo, chính là phải cứu chữa rồi, đốc thúc các huyện khu liên quan

nghành liên quan, cam đoan nông sản chính quy được gửi đến tận tay dân chúng,

lại để cho chuyên gia nông nghiệp địa phương hỗ trợ tiến hành công tác bổ

xung, tận lực giảm tổn thất thu hoạch xuống đến mức thấp nhất! “ Sắc mặt

Dương Tử Hiên rất bình tĩnh, nói.

Lý Chí Hồng cùng mấy phó thị trưởng khác đều gật gật đầu, nói: “ Tử Hiên, đề

nghị này của cậu có thể thực hiện. “

Dương Tử Hiên đương nhiên không dám ôm công, gấp gáp nói: “ Đây cũng chỉ

là cách nghĩ của tôi cá nhân, cụ thể có lẽ là cần La thị trưởng và Chí Hồng thị

trưởng, còn có các vị thị trưởng được phân công quản lý chỉ điểm và chỉnh sửa

phương án! “

La Trạch Minh gật đầu cười cười, trong đầu nghĩ, tiểu Dương này có lẽ là rất

thuần thục nha, ngoài miệng thì vừa cười vừa nói: “ Tôi bổ sung vài điểm nữa,

tất cả mọi việc, sẽ do các vị phó thị trưởng đến từng huyện khu cụ thể thực hiện,

như vậy đi, hiện tại tôi liền phân phối một tý!”

“Xây Minh, anh là phó thị trưởng được phân công quản lý nông nghiệp, anh

cùng với Tử Hiên cùng nhau đi Thủy Đô huyện, Đại Tần, anh liền phụ trách đi

một chuyến đến Bìa Nhị huyện, Tông Trạch, cậu đi xem Đương Quy huyện, tôi

phụ trách khu Tĩnh Thủy, Chí Hồng thị trưởng đây, xin phiền toái anh đi một

chuyến đến Long Sơn huyện! “

“ Mọi người có ý kiến gì không? “ La Trạch Minh nhìn quanh một vòng rồi hỏi.

Sắc mặt Trịnh Xây Minh biến hóa, phải biết rằng, vấn đề Thủy Đô huyện vô

cùng phức tạp, thực sự không biết mình đắc tội La Trạch Minh ở đâu, lại ném

củ khoai lang phỏng tay khó giải quyết nhất cho mình.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên cũng trầm xuống, thầm nghĩ, xem ra La Trạch

Minh đã có thành kiến đối với mình, tuy mình đưa ra phương án giải quyết

tương đối nguyên vẹn, cũng không muốn ôm công, nhưng La Trạch Minh vẫn

phân phối bao hỏa dược nguy hiểm nhất cho mình.

Dương Tử Hiên nhất thời cũng không nghĩ thông, rốt cuộc mình đã đắc tội La

Trạch Minh ở đâu, phải biết rằng, một khối này vốn không thuộc về nghành hắn

được phân công quản lý, nhưng lại được phân phối nhiệm vụ nguy hiểm nhất,

đến tận Thủy Đô huyện.

Chẳng lẽ là vì mình giải vây cho Lý Chí Hồng, nên mới chọc giận La Trạch

Minh?

...

Xe chạy trên đường lớn đi thông Thủy Đô huyện, bốn phía con đường, có thể

tùy ý thấy được từng mảng lớn đồng ruộng.

“ Dương phó thị trưởng, xem ra lần này chúng ta phải từ từ chung sức hợp tác,

vấn đề Thủy Đô huyện rất khó giải quyết. “ Trịnh Xây Minh có chút hiếu kỳ đối

với Dương Tử Hiên, ngôi sao mới trên quan trường Nam Hồ này.

Thời điểm điều chỉnh phân công phó thị trưởng, Dương Tử Hiên cũng không

đoạt thức ăn từ trong miệng hắn, cho nên, ấn tượng của Trịnh Xây Minh đối với

Dương Tử Hiên cũng không xấu.

Dương Tử Hiên nhếch khóe miệng, cười một tiếng, Trịnh Xây Minh này rõ ràng

là đang sợ chính mình lâm trận lại đào thoát, trốn tránh trách nhiệm, cho nên

mới dùng cái “ chung sức hợp tác “ để trói mình lại.

“ Cái này cũng không thể phớt lờ, ủy ban thành phố giao nhiệm vụ gian khổ nhất

cho chúng ta, cũng là tín nhiệm đối với chúng ta! “ Dương Tử Hiên nói những

lời này, lại không khác gì cho Trịnh Xây Minh một liều thuốc an thần.

Tuy Dương Tử Hiên không biết, La Trạch Minh ném bao hỏa dược Thủy Đô

này cho hắn là có ý gì, nhưng Dương Tử Hiên tin tưởng vững chắc, nguy cơ

cũng là cơ hội, nếu xử lý tốt vấn đề Thủy Đô, nói không chừng có thể gia tăng

một chút ấn tượng cho lãnh đạo, khả năng là sẽ có thu hoạch ngoài ý muốn.

Xe treo biển số ủy ban thành phố dừng lại tại cửa ra vào ủy ban huyện Thủy

Đô, trước cửa chính phủ là một đồng hỗn độn, xem ra nông dân bị hại đã về nhà

ăn cơm, cửa ra vào cũng không có nhiều người.

Dương Tử Hiên và Trịnh Xây Minh cùng đi vào cao ốc ủy ban huyện, lại bảo

các đồng chí nhân viên công tác tới thông báo chủ tịch huyện cùng huyện ủy bí

thư huyện Thủy Đô một chút, tất cả cùng tới triển khai họp nghị.

“Trịnh thị trưởng, Dương thị trưởng, hiện tại, nông dân bị hại cũng đã trở về,

đoán chừng cơm nước xong lại đến náo loạn một lần nữa, ngài bảo chúng ta nên

làm sao bây giờ?” Nói chuyện chính là bí thư huyện ủy Bành Thanh.

Dương Tử Hiên chú ý tới xưng hô trước sau của Bành Thanh, hắn gọi Trịnh thị

trưởng trước, sau đó mới gọi Dương thị trưởng, trong lòng Dương Tử Hiên

thầm thở dài một tiếng, xem ra lực ảnh hưởng của mình ở cấp bậc huyện khu

đúng là không bằng Trịnh Kiến Minh này, cục diện như thế rất không tốt, nhất

định phải nghĩ biện pháp thay đổi mới được.

Trịnh Kiến Minh nhìn Dương Tử Hiên một chút, muốn chờ Dương Tử Hiên hạ

lệnh trước, chính mình thì trốn phía sau, không làm mà hưởng phú, có công lao

thì lấy, làm hư hại cũng là Dương Tử Hiên gánh trách nhiệm, nhưng đợi hồi lâu,

Dương Tử Hiên vẫn là một bộ dạng nhàn nhã bất động.

“Trịnh thị trưởng?” Bành Thanh thấy hai thị trưởng đều trầm mặc không nói,

liền hỏi một tiếng.

“Làm sao, huyện ủy các ngươi không biết nghĩ ra biện pháp để giải quyết

chuyện này sao?”

Đáy lòng Trịnh Kiến Minh rất tức giận, hắn vốn tưởng rằng Dương Tử Hiên còn

trẻ khí thịnh, mới vừa đi lên địa vị thị trưởng, nhất định muốn danh tiếng, cho

nên mới cố ý chờ Dương Tử Hiên ra lệnh trước, chính mình thì trốn ở phía sau

hưởng lại, ai ngờ Dương Tử Hiên căn bản không hề đứng ra, đáy lòng sao có

thể không tức giận được đây?

Bành Thanh nghiêng người xuống, rất khổ sở nói: “Trịnh thị trưởng, nếu huyện

ủy chúng ta có thể nghĩ ra biện pháp, sao có thể để cho mấy nguời nông dân này

tụ tập trước cửa chính phủ huyện như vậy, xin thị trưởng giúp đỡ!”

Dương Tử Hiên ngồi ở một bên, vẫn bất động thanh sắc.

“Dương thị trưởng, ngươi có đề nghị gì hay không?” Trịnh Kiến Minh quay đầu

nói chuyện với Dương Tử Hiên, sắc mặt cũng hòa hoãn xuống một chút.

“Cái này, trong hội nghị khẩn cấp của thị ủy, La thị trưởng đã nói rất rõ ràng

rồi.” Dương Tử Hiên căn bản không tiếp nhận quả bóng Trịnh Kiến Minh đá

tới.

Trịnh Kiến Minh hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, tiểu tử này thật đúng là

đao thương không nhập, hắn vốn là muốn đẩy Dương Tử Hiên lên trên lò sấy, ai

biết Dương Tử Hiên thật sự là quá giảo hoạt, không thể cậy mở miệng hắn ra.

“Cứ dựa theo chỉ đạo của La thị trưởng để làm đi!”

Dương Tử Hiên cười cười nói: “Lão Bành, anh lập tức sắp xếp nhân thủ điều

tra một chút, xem bọn giả mạo nông sản này rốt cuộc là tiêu thụ từ nơi nào, sau

đó thuận tay bắt hết đám người đứng sau lưng sản xuất nông sản giả mạo!”

“Sau đó, lập tức ngừng hết hoạt động tiêu thụ giả mạo nông sản, tuyên truyền

trên TV, để cho dân chúng nhìn kết quả xử lý đám tiêu thụ nông sản giả mạo

này!”.

Trước mắt Bành Thanh hiện lên ánh sáng sáng ngời, liên tục đáp lại:“Dương thị

trưởng, biện pháp của ngài rất có thể thực hiện được, ta sẽ lập tức liền triệu tập

hội nghị khẩn cấp huyện ủy, tiến hành hành động theo ý kiến của thị ủy!”

Dương Tử Hiên gật đầu.

Chờ đến thời gian giữa trưa, ngoài đại viện huyện ủy chính phủ huyện, lại bắt

đầu có không ít nông dân tụ tập, yêu cầu chính phủ ra mặt giúp bọn hắn đòi công

bằng.

Dương Tử Hiên và Trịnh Kiến Minh ra ngoài điều đình dân chúng, hứa thị ủy

sẽ hỗ trợ người dân, nghiêm trị đám người sản xuất nông sản giả, dân chúng lúc

này mới bình tĩnh, giải tán ra về.

“Lão Bành, tình huống thế nào?” Dương Tử Hiên mới vừa trở lại huyện ủy, liền

thấy Bành Thanh cau mày, không lộ ra một chút sắc mặt vui mừng vào, làm cho

Dương Tử Hiên có chút kỳ quái.

“Dương thị trưởng, đội liên hợp chấp pháp đã đi mấy cửa hàng, tiến hành đóng

cửa khám sét, chỉ là......” Bành Thanh nói chuyện rất đứt quãng.

“Ấp a ấp úng làm gì, có chuyện gì khó xử, cứ việc nói thẳng ra.” Dương Tử

Hiên tức giận nói.

Bành Thanh không nghĩ tới, Dương Tử Hiên tức giận lên, cũng rất dọa người,

thấp giọng nói:“Đội liên hợp chấp pháp tra ra, phát hiện đứng sau đều là công

ty có thân phận!”