Chương 198: Tôi không sợ

“ Dương phó thị trưởng tốt, cậu tới tìm Thạch bí thư của chúng ta à? “ Từ

Khoáng Đạt thoáng cái liền nhận ra Dương Tử Hiên, hướng Dương Tử Hiên

chào hỏi.

Sự tình Thạch Phong Tín, Lý Chí Hồng, Tiếu Hoài Hoa, ba đại cự đầu thường

ủy bản địa này ở trên mặt hội thường ủy, dùng lực mạnh đẩy Dương Tử Hiên

lên, đã sớm truyền khắp đại viện thị ủy, phần lớn cơ quan thị ủy đều nghiên cứu

chuyện này, cho nên, không khí nghiên cứu trong đại viện thị ủy dày đặc hơn

nhiều ủy ban thành phố Nam Hồ bên kia, cho nên, trên hội thường ủy có cái gì

gió thổi cỏ lay, lập tức liền truyền khắp cả đại viện thị ủy.

Trước kia, biểu hiện của Dương Tử Hiên bên trong đoàn khảo sát kêu gọi

thương nhân Tô thành phố rất đẹp, tuy tại ủy ban thành phố bên kia oanh động

rất lớn, nhưng tại đại viện thành ủy bên này, lại là không có chút gợn sóng nào

dâng lên, người đại viện thị ủy cũng chỉ biết đến một người công ủy bí thư tuổi

còn trẻ mới tới Nam Hồ mà thôi.

Nhưng lần này, Dương Tử Hiên ở trên hội nghị thường ủy thành ủy, nhận được

phần đông thường ủy ủng hộ to lớn, lại làm cho Dương Tử Hiên tại đại viện

thành ủy bắt đầu oanh động.

Một công ủy bí thư vừa tới mấy tháng, có thể được nhiều thường ủy như vậy tán

thành, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề.

“ Từ chủ nhiệm, buổi chiều tốt, tôi muốn hướng Thạch bí thư báo cáo công tác

sắp tới một tý. “ Dương Tử Hiên cười cười trả lời.

Từ Khoáng Đạt ngoại trừ đảm nhiệm ban chủ nhiệm thị ủy ra, còn kiêm nhiệm

phó trưởng thư ký thị ủy, Dương Tử Hiên cũng nghe nói Từ Khoáng Đạt một

mực canh cánh trong lòng đối với việc mình không thể ngồi lên trên vị trí

trưởng thư ký thị ủy, cho nên, Dương Tử Hiên đương nhiên không biết vạch trần

vết sẹo, gọi Từ Khoáng Đạt là “ Từ phó thư ký trưởng “ .

“ Còn chưa kịp chúc mừng Dương thị trưởng cậu, đi, chúng ta cùng vào thôi. “

Từ Khoáng Đạt không biết, rốt cuộc thái độ chân thật của Thạch Phong Tín đối

với Dương Tử Hiên là cái gì, chỉ là, từ biểu hiện bên ngoài để xem xét, Thạch

Phong Tín cũng tương đối thưởng thức Dương Tử Hiên, đã từng mấy lần tại

trước mặt Từ Khoáng Đạt, thoái mái nói Dương Tử Hiên là “ phúc tướng “ của

hắn.

Cho nên, Từ Khoáng Đạt cũng cố ý kết giao với Dương Tử Hiên, ngôi sao mới

trên quan trường Nam Hồ này.

Dương Tử Hiên cười cười, nói một tiếng tốt, thời điểm đi đường, cố ý rớt lại

phía sau Từ Khoáng Đạt vài bước, quan sát bóng lưng Từ Khoáng Đạt, đây là

lần đầu tiên hắn tiếp xúc gần gũi cùng đệ nhất quản gia thị ủy này.

Bởi vì lúc trước, Từ Khoáng Đạt kia không biết là quan hệ thân thích như thế

nào với Lý Học Đa, cho Dương Tử Hiên ấn tượng tương đối xấu, cho nên, lúc

Dương Tử Hiên chưa tiếp xúc với Từ Khoáng Đạt, ấn tượng trong lòng cũng rất

kém, nhưng bắt đầu tiếp xúc, trên người Từ Khoáng Đạt này, ngoại trừ khí tức

tiểu quan liêu hơi đậm một chút ra, cử chỉ ăn nói lại thập phần quy củ, xem ra,

nhân phẩm Từ Khoáng Đạt và thân thích Lý Học Đa kia có khác biệt cực kỳ

lớn.

Dương Tử Hiên cũng nghe Trương Bích Tiêu nói qua, trước khi Giản Văn

Phong rơi đài, về sau, Thạch Phong Tín đã từng muốn đề bạt Từ Khoáng Đạt

đến vị trí công ủy bí thư khu công nghiệp, nhưng tỉnh ủy chặn ngang một gạch,

làm rối loạn kế hoạch của Thạch Phong Tín.

Không biết hiện tại Từ Khoáng Đạt chứng kiến mình, có thể có cách nghĩ lệch

lạc hay không, từ mặt ngoài xem ra, Từ Khoáng Đạt có lẽ vẫn là rất hoà hợp êm

thấm, không nhìn ra hắn có dấu hiệu tức giận gì.

Đi đến bên ngoài văn phòng bí thư thị ủy, Từ Khoáng Đạt đi vào thông báo một

tiếng, Dương Tử Hiên liền bị gọi tiến vào.

“ Thạch bí thư tốt. “ Dương Tử Hiên ân cần thăm hỏi một tiếng theo lệ.

Thạch Phong Tín gọi Dương Tử Hiên đến, hỏi vài câu: “ Sao vậy, sáng nay tổ

chức hội nghị đảng ủy ban thành phố, phân công điều chỉnh thế nào rồi? “

Thạch Phong Tín là bí thư thị ủy trông coi toàn bộ công tác của cả thành phố

Nam Hồ, cho nên, ủy ban thành phố bên kia có gió thổi cỏ lay gì, hắn đều có thể

lập tức nhận được tin tức, điều chỉnh phân công xong, về sau, khẳng định là

Thạch Phong Tín nhận được tin tức trước tiên, cho nên, cái này có chút giống

như là đã biết rõ còn cố hỏi.

“ Rất khỏe, cám ơn bí thư đây cũng là kết quả tập thể bộ máy thành phố thảo

luận ra được, tôi sẽ làm tốt bổn phận công tác của mình. “ Trong giọng nói

Dương Tử Hiên không lộ ra một tia cao hứng hoặc là bất mãn ý tứ nào.

Nói như thế, lại làm cho Thạch Phong Tín có chút kinh ngạc, Thạch Phong Tín

vốn cho rằng Dương Tử Hiên có thể cảm thấy buồn bực, Ở trong mắt Thạch

Phong Tín, những nghành Dương Tử Hiên được phân công, ngoại trừ hai khối

radio TV, kêu gọi thương nhân này ra, cái khác đều là gân gà, thật sự không thể

nói là phân công an bài gì tốt, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên lại không hề hiển

lộ ra một tia bất mãn.

Cái này lại làm cho Thạch Phong Tín đề cao Dương Tử Hiên hơn vài phần, còn

nhỏ mà tâm cơ thâm trầm, làm việc ổn trọng, hơn nữa còn hữu dũng hữu mưu, là

người đáng để bồi dưỡng.

Thạch Phong Tín gật gật đầu, nói: “ Tôi vốn cho rằng có thể an bài công tác tái

cơ cấu cho cậu, tôi đã xem qua văn vẻ cậu viết về việc cải cách kia, từng đao

chém vào tận xương, có lẽ là rất có kiến giải, thành phố Nam Hồ chúng ta là

thành phố đại công nghiệp, xí nghiệp nhà nước rất nhiều, tiền lời không ít,

nhưng lỗ lã thì càng nhiều hơn, quả thật là cần một người dứt khoát dũng cảm

hẳn hoi đi cải cách, biến đổi! “

Ủy ban thành phố, La Trạch Minh một mực thừa hành nguyên tắc không xuất

hiện sai lầm chính là đồng chí tốt, hiện tại rất nhiều cải cách thành phố Nam Hồ

đều ở vào trạng thái đình trệ, hoặc là trạng thái nửa đình trệ.

Cái này lại làm cho Thạch Phong Tín hết sức bất mãn, chỉ là, hiện tại đúng vào

mùa nhiệm kỳ mới, rất mẫn cảm, hơn nữa, trước kia, liên tiếp có con cái tỉnh ủy

gặp chuyện không may tại Nam Hồ, Thạch Phong Tín cũng bị đánh cho sứt đầu

mẻ trán, cho nên cũng một mực phản đối việc ra tay với ủy ban thành phố.

Dương Tử Hiên nhạy cảm bắt được bất mãn đối với ủy ban thành phố trong

giọng nói của Thạch Phong Tín, xem ra, đợi nhiệm kỳ mới vừa trôi qua, về sau,

rất có thể Thạch Phong Tín sẽ xuất thủ với ủy ban thành phố, chính mình có lẽ

là sớm làm tốt công phu ứng đối mới đựơc.

“ Ha ha, bây giờ tôi còn kiêm nhiệm công ủy bí thư khu công nghiệp, làm công

việc khu là chính, công tác phân công quản lý phương diện ủy ban thành phố

này quá nhiều cũng không nên. “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

Thạch Phong Tín gật gật đầu, nói: “ Cậu chia được ra chủ yếu và thứ yếu là tốt

rồi, cũng không phải nói công tác ủy ban thành phố bên này không quan trọng,

nhưng khu công nghiệp bên kia, nhất định phải làm ra cái thành tích mới được!

Cùng Thạch Phong Tín nói chuyện một phen, Dương Tử Hiên cũng làm rõ mạch

suy nghĩ rồi, thời điểm đi ra ngoài, vừa vặn đụng phải thư ký Thạch Phong Tín

vội vàng đi đến.

“ Bí thư, án kiện giả mạo nông sản huyện Thủy Đô, xuất hiện vấn đề mới rất

quan trọng! “

Thạch Phong Tín nhíu mày, Dương Tử Hiên biết điều, đi nhanh vài bước, thuận

tay kéo cửa, ra ngoài cửa cơ quan, liền nhìn thấy một người thập phần chán ghét

—— Lý Học Đa.

Lý Học Đa đang đi theo sau lưng Từ Khoáng Đạt, nhưng vẫn giữ một khoảng

cách, Dương Tử Hiên thầm nghĩ, xem ra, Lý Học Đa này chắc chắn là thân

thích cuả Từ Khoáng Đạt.

Lý Học Đa không nghĩ tới, tại thành ủy mà cũng đụng phải Dương Tử Hiên, nhớ

tới lần trước trong điện thoại, thái độ của Dương Tử Hiên đối với hắn rất hách

dịch, Lý Học Đa liền có điểm căm tức rồi, mấy ngày nay, khoa đôn đốc kiểm

tra văn phòng đảng chính khu công nghiệp cũng hướng cả khu công nghiệp,

thông báo phê bình cục du lịch, Lý Học Đa lại càng căm tức hơn.

Cho nên, tuy thấy được Dương Tử Hiên, hắn cũng cúi đầu đi đường, giả bộ như

không phát hiện ra.

Dương Tử Hiên nhíu mày, cũng không nói gì, cùng Từ Khoáng Đạt gật đầu chào

hỏi một tý rồi rời đi.

“ Cậu làm cái gì hả, Dương Tử Hiên là lãnh đạo khu công nghiệp cậu, nhìn thấy

hắn sao không chào hỏi? “ Từ Khoáng Đạt đi vào văn phòng, đóng cửa lại, liền

mắng Lý Học Đa.

“ Tôi không thấy, vừa rồi hắn có ở đây à? “ Lý Học Đa giải trang như không

biết gì.

“ Cậu muốn lừa gạt đứa trẻ con ba tuổi hả? Cậu coi tôi là đứa trẻ con ba tuổi

phải không? Một người lớn như vậy, từ cửa cơ quan đi bộ xuống dưới, cậu lại

không nhìn thấy? Cậu thật sự là bùn nhão không vịn được vào tường, chỉ bằng

cái tính nết này của cậu, thành thục chính trị kém cỏi như thế, cả đời khỏi phải

nghĩ đến chuyện lên chức đề bạt, đề bạt cũng chỉ là hại cậu thôi! “ Từ Khoáng

Đạt uống một hớp nước, nhuận nhuận yết hầu.

“ Cậu cứ làm tại cục du lịch cả đời đi, chuẩn bị ngốc cả đời được rồi đó, nếu

cậu không sửa tính nết, khỏi phải nghĩ đến chuyện tôi sẽ giúp cậu cái gì nữa! “

Từ Khoáng Đạt tức giận nói.

“ Anh rể, cái này thật sự không thể trách tôi, Dương Tử Hiên này cũng quá chán

ghét, vậy mà lại để cho khoa đôn đốc kiểm tra văn phòng đảng chính đến làm

thịt tôi, cứ vài ngày lại đến cục du lịch điều tra cái này, điều tra cái kia, nói

công tác cục du lịch chúng ta tản mạn chậm trễ, lại còn thông báo phê bình tôi

trước toàn bộ khu công nghiệp nữa! “ Lí Học Đa thể hiện ra một bộ dáng rất ủy

khuất.

“ Cậu khỏi phải nghĩ tôi là người ngu, tuy tôi không biết chính thức là chuyện

gì, nhưng vì cái gì mà Dương Tử Hiên vô duyên vô cớ tìm làm phiền cậu? Nhất

định là chính cậu già không nên nết, nhất định là cậu ở cục du lịch phạm phải sự

tình gì khác, khiến cho hắn không thể nhịn được nữa, mới để cho khoa đôn đốc

kiểm tra đến cục du lịch điều tra. “ Từ Khoáng Đạt nói.

“ Dương Tử Hiên không phải là người không biết đúng mực, nếu như cậu không

chủ động trêu chọc hắn, khẳng định là hắn cũng sẽ không quản đến cậu! “

Từ Khoáng Đạt hướng cái trán Lý Học Đa, hung hăng ấn một chút, nói: “ Đầu

óc cậu đó, tỉnh táo một chút đi, hiện tại công ủy bí thư khu công nghiệp là

Dương Tử Hiên, không phải Từ Khoáng Đạt tôi, cậu thành thành thật thật giữ

khuôn phép, đần ra tại cục du lịch, khỏi phải dẫn đến cái gì phiền toái cho tôi

nữa! “

“ Nếu như cậu cảm thấy cái cục trưởng cục du lịch này không dễ làm, cậu liền

trở về gia tộc chăn trâu đi, dù sao trước kia cậu cũng là trẻ chăn trâu, nếu làm

tôi không được đề bạt, khỏi phải nói đến cậu rồi, chính là tỷ tỷ của cậu, tôi cũng

muốn đuổi đi “ Từ Khoáng Đạt xụ mặt, buông mấy lời vô cùng tuyệt tình.

Lời nói đã nói đến mức này, Lý Học Đa không dám tiếp tục nói chuyện phiếm ở

trước mặt Từ Khoáng Đạt nữa rồi, Lý Học Đa ở trong gia tộc, cũng là người

xuất thân lưu manh côn đồ, nhưng vô cùng sợ ông anh rể này.

“ Từ chủ nhiệm, Thạch bí thư đồng chí gọi anh đến hội nghị, mở cái hội nghị

khẩn cấp, án giả mạo nông sản Thủy Đô huyện có tiến triển mới, tình huống rất

nghiêm trọng, anh lập tức tới! “ Thạch Phong Tín thư ký gõ cửa nói.

Từ Khoáng Đạt lập tức trả lời một tiếng, trước khi đi, có lẽ vẫn là hung hăng

nói một câu: “ Thằng nhóc, cậu trở về, cơ linh lên một chút, không nên trêu

chọc Dương Tử Hiên, bằng không thì cậu chết cũng không biết chết như thế nào

đâu, cậu một cục trưởng cục du lịch nho nhỏ, trong mắt hắn, dù là cái rắm cũng

không phải! “

Lý Học Đa ngoài miệng thì đáp ứng, nhưng đáy lòng lại rất không phục, một

thằng nhóc Dương Tử Hiên có gì đặc biệt hơn người, người khác sợ hắn, tôi

không sợ.

...

Tuy Dương Tử Hiên bị Lý Học Đa làm cho không thoải mái, nhưng lên xe xong,

về sau liền quên rất nhanh, hiện tại, tầm mắt hắn cũng càng ngày càng cao, bắt

đầu liên quan đến trình tự đánh cờ một bậc thành phố rồi.

Trước kia, Dương Tử Hiên cũng chỉ có thể nhìn cấp bậc thành phố đánh cờ,

chen vào thì không lọt tay, nhưng hiện tại đã thăng nhiệm phó thị trưởng, nhất

định là không thể tránh khỏi chuyện trở thành một kỳ thủ hoặc là quân cờ trong

bàn cờ cấp thành phố, loại tiểu nhân vật như tên Lý Học Đa này, đương nhiên

không thể lọt vào trong mắt hắn.

Trở lại văn phòng, Dương Tử Hiên lại để cho Hồ Khải và Lý Bất Phàm cùng

nhau định ra phương án của tiểu tổ công tác, về việc kiến tạo khai phá du lịch

trong khu công nghiệp.

Dương Tử Hiên muốn làm cho du lịch thành một hạng mục tinh phẩm của khu

công nghiệp, tăng thêm hiện tại, hắn là phó thị trưởng, cũng vừa vặn được phân

quản du lịch, thao tác thập phần thuận tiện.

Một phương diện khác, Dương Tử Hiên cũng muốn thông qua cái tiểu tổ công

tác du lịch này, danh chính ngôn thuận để Trương Bích Tiêu tăng cấp cục trưởng

cục du lịch.

Sáng sớm, lúc vừa vào phòng làm việc, Dương Tử Hiên cố ý phân phó thư ký

Hồ Khải gọi điện thoại, kêu Hứa Tinh từ nhà khách Mây Trắng đến.

Bản tính Hứa Tinh rất tự nhiên, trong khoảng thời gian này, ngoại trừ gặp phải

chuyện thập phần không vui tại khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ ra, phần lớn thời gian

đều một bên quay phim một bên thăm quan non sông tươi đẹp ở cả Nam Hồ.

Sáng sớm liền chạy tới hồ phụ cận khu nam trấn tập chạy bộ, nhận được điện

thoại của Hồ Khải, mới chậm rì rì ăn sáng một chút, sau đó mới lái xe tới cao

ốc văn phòng đảng chính.

Hứa Tinh ở trong nước bây giờ, thật sự là rất nổi tiếng, diễn viên chính trong

mấy bộ phim truyền hình gần đây ở CCTV, trên TV thì liên tục truyền bá rất náo

nhiệt, cho nên, Hứa Tinh xuất ngoại, thường xuyên mang theo kính râm.

Bởi vì khu công nghiệp gần hồ, độ ẩm tương đối lớn, nhập thu về sau, thời tiết

cũng tương đối mát mẻ, cho nên, Hứa Tinh luôn luôn đeo khăn quàng cổ, rất có

phong phạm đại minh tinh, ăn mặc bộ váy màu hồng, đi dép lê cao, thùng thùng

đi tới cao ốc văn phòng đảng chính, liền trở thành một phong cảnh rất xinh đẹp.

Nhân viên công tác văn phòng đảng chính đi lại ở bốn phía liên tiếp ghé mắt

nhìn, đều đang suy đoán nữ nhân trẻ tuổi này rốt cuộc là ai? Đến văn phòng

đảng chính làm gì?

Bên trong khu công nghiệp, những người chân chính biết rõ thân phận Hứa Tinh,

cũng chỉ có một nhóm người nhà khách Mây Trắng, thậm chí, không ít người khu

nghỉ dưỡng Hoàng Hồ bên kia cũng không có biết thân phận chân thật của Hứa

Tinh.

Không nói về cách ăn mặc của Hứa Tinh có sai biệt cực kỳ lớn so với bên

trong các vở kịch, cho dù nhận ra, cũng không thể tin được, minh tinh nổi danh

trên CCTV, làm sao lại đến Nam Hồ, cái vùng thành thị đất liền ven sông hẻo

lánh này.

Hồ Khải đã sớm đứng tại cửa ra vào tiếp ứng, dẫn dắt Hứa Tinh đi vào văn

phòng Dương Tử Hiên.

Thời điểm đi qua mấy phòng trong văn phòng đảng chính, không ít khoa viên

đều thăm dò ngó đầu ra, ngắm Hứa Tinh cao gầy cách ăn mặc mới mẻ trang nhã

một chút, thấy được là Hồ thư ký dẫn đường, vội vàng co đầu trở về.

“ Cô bé này rất đẹp, thật sự là rất đẹp mắt, nếu văn phòng đảng chính có một

mỹ nữ đẹp mắt như vậy, phỏng chừng hiệu suất công tác của chúng ta cũng cao

hơn vài lần! “ Hai tiểu khoa viên chứng kiến Hứa Tinh và Hồ Khải đi vào văn

phòng bí thư, về sau, mới hạ giọng xì xào bàn tán.

“ Tuy đeo một bộ kính râm rất lớn, còn có khăn quàng cổ bao lấy nửa bên mặt,

nhưng vẫn là có thể nhìn ra được, đây là một đại mỹ nữ, dáng người, da thịt đều

là nữ nhân vô cùng xinh đẹp, khu công nghiệp chúng ta lúc nào lại có nhân vật

như vậy rồi? “ Một tiểu khoa viên khác vừa cười vừa nói.

“ Khu công nghiệp chúng ta sớm đã có nhân vật như vậy, chỉ là cậu không ăn

được mà thôi, Trương Bích Tiêu cục du lịch kia cũng không hề kém người này,

nhưng cậu có thể vươn tay tới người ta đựơc sao? “

“ Cái này độ khó rất lớn, nghe nói đã có người xuất thủ, muốn theo đuổi Trương

Bích Tiêu, nhưng thoáng cái đã bị Trương Bích Tiêu cự tuyệt, à quên, rốt cuộc

nữ nhân này vào Dương văn phòng bí thư làm gì vậy? “

“ Có phải là vì công sự không, cái này thì không cần phải hỏi, một đại mỹ nữ

cũng dám đi tới văn phòng bí thư nghênh ngang như vậy, hiển nhiên không sợ

những người cơ quan chúng ta truyền đi, hơn phân nửa cũng là vì công sự!”

“Nếu như là vì việc tư, làm sao có thể giống trống khua chiên như vậy, chạy

đến trước cửa cao ốc văn phòng đảng chính, Dương bí thư lén vụng trộm

thương lượng cùng đại mỹ nữ này, chẳng phải vẫn được sao? “