“ Tôi tìm anh đến, chủ yếu là vì vấn đề lỗ hổng tài chính khu công nghiệp chúng
ta. “ Dương Tử Hiên gõ gõ khói bụi, nói.
Thân thể Đồng Hài Lực thoáng nghiêng về phía trước, nói: “ Khu công nghiệp
chúng ta có lỗ hổng tài chính rất lớn, nhất là hiện tại, nơi nộp thuế nhiều nhất
khu công nghiệp, nhà máy chế biến giấy đã bị đóng cửa, lỗ hổng lại càng lớn
hơn rồi, lúc trước khu công nghiệp chi tiêu tiền khai phá, còn cả rất nhiều khoản
bồi thường, vẫn chưa biết nên lấy từ nơi nào để bù... “
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nhướng nhướng mày, nghi hoặc hỏi: “ Bây giờ
anh ở cục tài chính, chính là chủ quản công việc xác định các khoản chi tiêu
sao? “
Đồng Hài Lực gật gật đầu.
Dương Tử Hiên thở dài, xem ra, lão Đồng này tại cục tài chính đã bị bài xích
rất lợi hại, xác định các khoản chi vốn chính là một khối khó giải quyết nhất,
vậy mà lại bị phân cho hắn, cái cục trưởng cục tài chính này, khó trách tóc lão
Đồng đầy hoa râm, một bộ dáng chưa già đã yếu, thì ra ngọn nguồn ở chỗ này,
thật sự là người thành thật, tài giỏi hay bị người khác khi dễ, sỉ nhục.
“ Xác định các khoản chi là chuyện lớn của khu công nghiệp chúng ta, phải coi
như vấn đề lớn để chăm chú thực hiện, tôi đề nghị thành lập một cái văn phòng
chuyên môn xác định các khoản chi, do lãnh đạo chủ yếu trong khu công nghiệp
kiêm nhiệm chức chủ nhiệm văn phòng, lại tìm thêm hai phó chủ nhiệm, anh
khẳng định phải là phó chủ nhiệm trên danh nghĩa, ngoài ra, anh cơ thể từ bên
trong cục tài chính, đề cử ra một phó cục trưởng kiêm nhiệm chức phó chủ
nhiệm! “
Dương Tử Hiên dựa lưng lên trên mặt ghế, điềm nhiên như không có việc gì,
nói rất dõng dạc.
Nhưng trong nội tâm Đồng Hài Lực lại thầm cả kinh, mặc dù hắn là người thành
thật, nhưng không phải là kẻ ngu dốt gì, bằng không thì trình độ nghiệp vụ cũng
không thể tốt như vậy, thoáng cái liền nhìn thấu ý nghĩa sau lưng việc đề nghị
lập ra văn phòng xác định các khoản chi này của Dương Tử Hiên.
Thành lập cái văn phòng xác định các khoản chi này, đầu tiên là có thể tháo
khối công tác xác định các khoản chi này từ trên bờ vai Đồng Hài Lực xuống,
gom góp áp lực các khoản bồi thường chi tiêu cho chủ nhiệm văn phòng và một
phó chủ nhiệm khác gánh vác, Đồng Hài Lực liền có thể thở dài một hơi.
Đồng Hài Lực biết rõ, Dương Tử Hiên đây là đang bảo vệ hắn, trong nội tâm
cảm kích một hồi, tuy không biết Dương Tử Hiên coi trọng mình ở đâu, nhưng
có một lãnh đạo thông cảm bảo vệ mình, vẫn làm cho hắn rất cảm động.
Phải biết rằng, mấy ngày này, hắn một mực làm công tác xác định các khoản chi
khoản, gặp phải áp lực rất lớn, hắn mới hơn ba mươi tuổi, nhưng đã sớm sinh
ra đầy tóc bạc.
“ Làm công tác xác định các khoản chi khoản, cường độ công việc khá lớn, cần
cán bộ trình độ nghiệp vụ tương đối cao, tôi cảm thấy phó cục trưởng Tạ Hồng
Điền cục tài chính chúng ta có thể gánh chịu trách nhiệm này! “ Trên mặt Đồng
Hài Lực lộ ra vẻ tươi cười khó thấy được.
Lúc trước, Tạ Hồng Điền là người chủ trương gắng sức đẩy công tác xác định
các khoản chi lên trên bờ vai Đồng Hài Lực, thường xuyên khiêu chiến Đồng
Hài Lực trên hội nghị nội bộ cục.
Tuy Dương Tử Hiên không biết Tạ Hồng Điền này rốt cuộc là dạng người như
thế nào, nhưng nhìn biểu lộ của Đồng Hài Lực, chắc chắn Tạ phó cục trưởng
này cũng không phải là dạng người gì tốt, lúc này liền mở miệng đáp ứng.
“ Ngoại trừ thành lập văn phòng xác định các khoản chi khoản ra, đoàn khảo sát
đầu tư Tô thành phố sẽ đến khu công nghiệp chúng ta khảo sát, đến lúc đó, chi
tiêu cũng sẽ khá lớn, cho nên phải thành lập một cái tiểu tổ phối hợp, thống nhất
an bài phân phối hạch toán các loại thu chi! “
Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói: “ Lão Đồng, anh kiêm nhiều chức, thêm cái
này sẽ phiền đó! “
“ Bí thư, tài chính tiểu tổ phối hợp này chi ra là từ đâu tới vậy? “ Đồng Hài
Lực nghi hoặc hỏi.
“ Đương nhiên là cục tài chính! “ Dương Tử Hiên nhận lấy một chồng hồ sơ tư
liệu về sơ yếu lý lịch các phó trưởng phòng phòng tổ chức do Hồ Khải đưa tới,
nói.
Đồng Hài Lực nhíu mày, trong lòng tự nhủ, tôi đây đảm nhiệm tổ trưởng tiểu tổ
phối hợp này cũng không có gì để dùng, tài chính có lẽ vẫn đặt tại cục tài chính,
quyền nói chuyện của mình ở cục tài chính cũng không lớn, làm cái tiểu tổ phối
hợp này, chẳng phải là cởi quần nói láo, vẽ vời cho thêm chuyện ra sao.
Cứ trực tiếp do cục tài chính hạch toán, chẳng phải tốt hơn sao, cần gì làm ra
một cái tiểu tổ phối hợp.
Dương Tử Hiên xem sắc mặc Đồng Hài Lực không tốt, liền lắc lắc đầu, Đồng
Hài Lực thật sự là quá trung thực rồi, nội tâm có ý kiến gì, đều là không giấu
được, tất cả ghi hết lên trên mặt, cấp dưới như vậy, chỉ có thể là nhân tài đặc
thù, phải sử dụng một cách đặc thù.
“ Hội chiêu đãi lớn như vậy, tài chính khẳng định phải do cục tài chính chi,
nhưng hiện tại, khoản tài chính này vẫn còn ở trên thành phố, không phải ở cục
tài chính! “ Dương Tử Hiên cười nói.
Đồng Hài Lực sững sờ, không biết Dương Tử Hiên có ý gì.
“ Ngày hôm qua, Thạch Phong Tín bí thư đến đây, tôi đã nói chuyện cùng Thạch
bí thư một chút, nói về tình huống tài chính khu công nghiệp chúng ta, tôi nói lỗ
hổng tài chính khá lớn, Thạch bí thư lúc ấy đã đồng ý cấp phát tiền cho chúng
ta, lại bảo cục tài chính báo số lượng lỗ hổng lên trên cục tài chính thành phố!”
“Tôi định để anh đi làm chuyện này, anh làm ra các số liệu lỗ hổng thiếu hụt,
sau đó thì đưa cho tài chính thành phố, để cho tài chính thành phố cấp phát tiền,
khoản tiền này đưa tới tài khoản cục tài chính khu công nghiệp, về sau, liền
không cho phép lộn xộn, trực tiếp dùng làm tài chính cho tiểu tổ phối hợp các
anh chuyên sử dụng! “ Dương Tử Hiên chậm rãi nói.
Hai mắt Đồng Hài Lực sáng rực lên, còn kém một chút là vỗ tay tán thưởng rồi,
một chiêu này rất hay, tiểu tổ phối hợp như vậy, liền tương đương với trực tiếp
nhận được tài chính thành phố cấp phát tiền, trong tay có tiền quyền rồi, vậy thì
eo của hắn, cái cục trưởng tài chính này có thể ưỡn thẳng lên rồi, nói chuyện tại
cục tài chính cũng vang dội hơn rất nhiều, thậm chí có khả năng một lần nữa thể
hiện được uy nghiêm của cục trưởng cục tài chính.
Phải biết rằng, hiện tại, trong cục tài chính, bất luận là sử dụng tài chính trọng
đại gì, đều phải đưa lên hội nghị cục thảo luận quyết định, mấy phó cục trưởng
mỗi người một phiếu, liên thủ lại, cơ hồ khiến hắn, cái cục trưởng này bị mất
quyền lực.
Trong nội tâm Đồng Hài Lực thầm cảm khái, Dương bí thư đề nghị làm một văn
phòng, một tiểu tổ phối hợp, có thể triệt để thay đổi phân bố thế lực trong cục
tài chính, loại thủ đoạn này, thật sự là vô cùng sắc bén.
Dương Tử Hiên biết mình phải làm một phen sự nghiệp, cái cục tài chính này
khẳng định phải nắm vào trong tới tay, bằng không thì tất cả đều là hư vô.
Cục tài chính trước kia là Giản Văn Phong tự mình phân công quản lý, Giản
Văn Phong là phó thị trưởng, cũng là thành viên ủy ban thành phố, quan hệ cùng
người ủy ban thành phố cũng rất không tệ.
Thời điểm tài chính thành phố dư dả, thường xuyên có thể từ thành phố xin về
không ít tiền, cấp phát ít tiền tiêu, cho nên hắn cũng có thể khống chế được cục
tài chính, nhưng từ khi Giản Văn Phong ngã xuống, về sau, mấy phó cục trưởng
cục tài chính bắt đầu có dị tâm.
Cục tài chính hiện tại, trên nguyên tắc là chủ nhiệm quản ủy hội Diêu Thiên Thư
được trực tiếp phân công quản lý, nhưng là Diêu Thiên Thư không đủ quyết
đoán, thủ đoạn cũng không đủ, khối thịt béo cục tài chính này đặt ở bên cạnh
miệng hắn, nhưng đầu lưỡi hắn luôn không đưa nổi lên.
Lần trước, thời điểm cục tài chính thiếu phó cục trưởng, Diêu Thiên Thư liền
động tâm tư, muốn đưa người của mình đi lên, làm gì được, ngay cả Dương Tử
Hiên cũng không đi qua nổi, càng không cần phải nói đến chuyện thảo luận trên
hội thường ủy.
Chỉ là, Diêu Thiên Thư không làm được, không có nghĩa là Dương Tử Hiên
không động tâm với cục tài chính, Dương Tử Hiên lúc ấy thoáng tìm hiểu một tý
về tình huống đại khái trong cục tài chính, liền coi trọng Đồng Hài Lực, cục
trưởng cục tài chính trên danh nghĩa này, ý định bồi dưỡng Đồng Hài Lực thành
dòng chính thân tín của mình, cắm ở cục tài chính.
Một công ủy bí thư, nếu như không có một đám thân tín dòng chính ở bên dưới
phất cờ hò reo vì chính mình, cuối cùng vẫn khó có thể làm được việc.
Dương Tử Hiên hiện tại cũng bắt đầu có ý thức, có kế hoạch, bồi dưỡng không
ít cán bộ quan trọng trong các nghành làm dòng chính của mình.
Giống như cục công an Trịnh Cường, văn phòng đảng chính Lý Bất Phàm, còn
có ca Đồng Hài Lực, cục trưởng cục tài chính vừa mới lên chiếc thuyền Dương
Tử Hiên lái này.
Sau khi bảo Hồ Khải đưa Đồng Hài Lực rời đi, về sau, Dương Tử Hiên mới
bắt đầu đọc qua tư liệu về vài phó trưởng phòng phòng tổ chức.
Tuổi tác vài phó trưởng phòng phòng tổ chức không tính là lớn, đều là cán bộ
trẻ tuổi, Dương Tử Hiên nhìn nhìn sơ yếu lý lịch Trang Triệu Lâm và Lí Tiểu
Mục.
Kinh nghiệm nhậm chức của hai người này đều đáng để cân nhắc.
Trang Triệu Lâm là cán bộ từ bên trong phòng tổ chức khu công nghiệp, thăng
lên phó trưởng phòng, Lí Tiểu Mục thì là từ phòng tổ chức thành phố tạm điều
tới, nhưng hiện tại đã làm đến phó trưởng phòng phòng tổ chức.
Chỉ cần là người hữu tâm, đều có thể phát hiện, Trang Triệu Lâm lên chức, vẫn
luôn chăm chú nương theo Lâm Hạ Viên lên chức, rất rõ ràng, đây là tùy tùng
tuyệt đối trung thành đối với Lâm Hạ Viên.
Dương Tử Hiên nhìn nhìn phân công của Lí Tiểu Mục tại phòng tổ chức, ở bên
trong mấy phó trưởng phòng là nát nhất, hiển nhiên, tuy Lí Tiểu Mục đến từ
phòng tổ chức thị ủy, nhưng tại thành ủy, hắn cũng không có bối cảnh gì, rất có
thể là từng bước một đi lên trên cao.
Như thế xem ra, người này có thể chọn, Dương Tử Hiên âm thầm đánh dấu
trong nội tâm.
Xem hết tư liệu xong, về sau, Dương Tử Hiên liền đứng dậy, đi ra ngoài văn
phòng, Hồ Khải Lập chạy đến chào đón, hỏi: “ Bí thư, ngài có cần tôi an bài
cơm tối không? “
Dương Tử Hiên khoát tay áo, nói: “ Cái này thì không cần, tôi muốn đi nội
thành, cậu cứ tìm một chỗ để ăn là được. “
Trong khoảng thời gian này, Hồ Khải và Dương Tử Hiên phối hợp rất ăn ý,
Dương Tử Hiên dùng Hồ Khải cũng rất thuận tay, trong lòng có chút thưởng
thức tiểu tử này.
Đương nhiên, Dương Tử Hiên cũng biết, Hồ Khải nhất định là đã đắc tội qua
nhân tài nào đó, nên mới bị đày đến khu công nghiệp, địa phương như góc núi
này, dù sao, với thân phận tốt nghiệp đại học hàng hiệu, hơn nữa còn đảm nhiệm
qua cán bộ học sinh, lại còn từng phát biểu qua vài thiên văn vẻ tại báo tỉnh của
Hồ Khải, điều kiện ưu tú như vậy, dù như thế nào cũng có thể được phân phối
tại cơ quan đơn vị thành phố Tử Kim.
Nhưng vẫn có điểm tốt, tiểu tử Hồ Khải này, đi vào khu công nghiệp cũng không
oán trời trách đất, luôn cụ thể, chịu kho làm việc, lại rất hợp khẩu vị của Dương
Tử Hiên.
“ Đúng rồi, tiểu Khải, hiện tại cậu nghỉ ngơi ở đâu? “ Dương Tử Hiên đang
muốn xuống thang, lại quay đầu hỏi một câu.
“ Hiện tại tôi ở tại ký túc xá khu đông. “ Hồ Khải không biết tại sao Dương bí
thư lại đột nhiên hỏi những chuyện nhỏ nhặt nà .
Dương Tử Hiên sững sờ, ký túc xá khu đông là một đám ký túc xá cũ nhất trong
khu công nghiệp, hơn nữa còn cách cao ốc văn phòng đảng chính tương đối xa
xôi, coi như là ký túc xá điều kiện kém cỏi nhất trong khu công nghiệp, chuyên
dùng cho các nhân viên đảng chính không có được thành tích công tác.
“ Tại sao cậu vẫn còn ở tại ký túc xá khu đông? “ Dương Tử Hiên dừng bước
chân xuống lầu, hỏi.
“ Lúc tôi vừa mới phân phối đến khu công nghiệp, chính là bị phân phối đến ký
túc xá khu đông, trước đó không lâu, vốn phải thay đổi sang ký túc xá gần
Hoàng Hồ một chút, tôi đã đưa đơn xin đổi ký túc xá cho Tạ Năng chủ nhiệm,
nhưng hắn một mực không cho tôi câu trả lời thuyết phục, chỉ là hiện tại, mỗi
ngày tôi vẫn ngồi xe đạp đi làm, cũng có thể rèn luyện thân thể, rất tốt! “ Hồ
Khải vừa cười vừa nói.
Dương Tử Hiên nhíu mày, hỏi: “ Cậu chuyển ký túc xá thì liên quan gì đến Tạ
Năng, nếu như tôi nhớ không lầm, Tạ Năng hẳn là ban chủ nhiệm tiếp đãi? “
“ Tạ Năng chủ nhiệm trước kia là người quản hậu cần, năm trước mới bắt đầu
tiếp nhận ban chủ nhiệm tiếp đãi, cho nên, rất nhiều chức quyền hậu cần vẫn
đang nằm trong tay Tạ Năng chủ nhiệm, quyền điều phối ký túc xá này, vẫn ở
trong tay Tạ Năng chủ nhiệm! “ Hồ Khải phân tích.
Dương Tử Hiên vừa nghe xong, lại cảm thấy nổi giận, Tạ Năng này thật đúng là
không phải vật gì tốt, một tên ban chủ nhiệm tiếp đãi nho nhỏ, lại lớn gan như
vậy, xem ra sau lưng hắn khẳng định có chỗ dựa không nhỏ.
Trước kia Dương Tử Hiên đã hoài nghi về chuyện bên trong văn phòng đảng
chính có nội ứng, bởi vì, nhất cử nhất động của hắn và Diêu Thiên Thư trong
văn phòng, đều bị người khác nắm rõ như lòng bàn tay, qua điều tra, tất cả đầu
mối về nội ứng đều tập trung ở trên người Tạ Năng này.
Lại từ tình huống hiện tại, Tạ Năng cấm thư ký của mình đổi ký túc xá, càng có
thể nhìn ra chút đầu mối.
“ Cậu tìm Lý Bất Phàm chủ nhiệm, bảo hắn đổi cho cậu, bằng không thì, mỗi
ngày đi xa như vậy để làm việc, cũng rất là cực khổ! “ Dương Tử Hiên phân
phó.
Có những lời này của Dương Tử Hiên, Hồ Khải lúc này liền cảm thấy vui vẻ
rồi, trước kia Hồ Khải cũng muốn tìm Lý Bất Phàm hỗ trợ đổi ký túc, nhưng sợ
Dương Tử Hiên biết, cho rằng hắn được làm thư ký liền kiêu, vừa làm thư ký
đã muốn đổi ký túc xá, cho nên cuối cùng vẫn gác lại.
...
Dương Tử Hiên vừa mới đi ra cửa ra vào, liền thấy được cỗ xe Audi của Hứa
Tinh đứng ở xa xa, chạy tới hướng hắn.
“ Dương bí thư, đi nơi nào vậy? Có muốn tôi chở cậu một đoạn đường không? “
Hứa Tinh từ trong cửa sổ xe thò đầu ra ngoài, cười cười, má lúm đồng tiền như
hoa.
“ Tự tôi có xe rồi! “ Dương Tử Hiên cười chỉ chỉ cỗ xe Phú Khang rách nát
kia.
“ Có phải caauk xem thường xe của tôi hay không, hay là cỗ xe Phú Khang treo
biển số 1 khu công nghiệp của cậu có vẻ khí phách hơn? “ Con mắt Hứa Tinh
vừa mịn lại vừa dài, chớp chớp nhìn Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên gãi gãi đầu, cười khổ một tiếng, nói: “ Tôi muốn đi nội thành,
cô có thể đi theo không? “
“ Tôi cũng muốn đi Nam Hồ nội thành nhìn phong cảnh, hôm nay quay ngoại
cảnh, một ngày diễn cảnh đùa giỡn với các diễn viên trên phim trường, mệt chết
tôi! “ Hứa Tinh chu cái miệng nhỏ nhắn óng ánh trắng muốt mịn màng ra, lấy tay
vỗ vỗ cánh tay và bắp chân của mình.
“ Vậy thì được rồi! “ Dương Tử Hiên liền chui lên trên ghế lái phụ, nói: “ Các
cô hiện tại thích quay cái gì, tại sao lại muốn tới khu công nghiệp tìm ngoại
cảnh? Đùa giỡn ai? Có diễn cảnh hôn nhau không? “
Hứa Tinh quay đầu, hai con mắt híp lại, nhìn chằm chằm vào Dương Tử Hiên,
nói: “ Tôi còn tưởng rằng Dương bí thư cậu chính là một kẻ bí ẩn làm cho
người ta phát bực đấy, không nghĩ tới, tư tưởng của cậu và đại bộ phận nam
nhân đều xấu xa giống nhau, diễn cảnh đùa giỡn, làm sao lại nhất định là phải
giả vờ hôn, tôi không ngu như vậy, làm sao lại để cho người khác hôn tôi, mặc
dù là hôn đùa, tôi cũng phải tìm thế thân... “
Dương Tử Hiên có cảm giác muốn cười khổ cũng không được, làm sao thoáng
cái đã bị nói là người mang đầy tư tưởng xấu xa rồi.
Bỗng nhiên, hắn thoáng nhìn bên dưới người Hứa Tinh, không ngờ là hai chân
tuyết trắng trần trụi lái xe, không khỏi âm thầm tắc luỡi, thật đúng là nữ tử độc
hành, Dương Tử Hiên nhìn kỹ tình nhân trong mộng của không ít nam nhân kiếp
trước này, khuôn mặt thật đúng là trắng hơn nhiều so với ngà voi.
Vòng eo hết sức nhỏ, chân dài eo nhỏ, ăn mặc váy dài đầy màu sắc, lại có cái
đai lưng vây quanh cái eo vô cùng chặt chẽ, làm cho bộ ngực có vẻ càng cao
hơn.
Hai người hàn huyên một hồi trên xe, trò chuyện về một ít chủ đề điện ảnh, TV.
Hứa Tinh vốn tưởng rằng Dương Tử Hiên là một quan viên, đối với chút ít
chuyện điện ảnh, khẳng định không hiểu cái gì, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên
đối với nghệ thuật điện ảnh, còn cả điện ảnh TV tương lai sẽ đi về hướng nào,
đều có giải thích thập phần khắc sâu, thật sự khiến Hứa Tinh rất chấn động.
Mặc dù nói kiếp trước, Dương Tử Hiên không say mê công việc về điện ảnh,
nhưng cũng rất ưa thích nghiên cứu những người biễu diễn trên màn ảnh, kinh
nghiệm nhiều hơn Hứa Tinh gần hai mươi năm, khẳng định rằng, rất nhiều vấn
đề trong tương lai, hắn đều thấu hiểu hơn nhiều so với nàng.
“ Tử Hiên, không nghĩ tới, dù cậu bí ẩn đến mức làm người ta phát bực, nhưng
vẫn có chút kiến thức, so với không ít quan viên tôi tiếp xúc thì tốt hơn nhiều! “
Hứa Tinh vừa lái xe vừa cảm khái nói một tiếng.
Dương Tử Hiên mỉm cười, trong nội tâm âm thầm tính toán, lúc này đầu vào tư
điện ảnh cũng là một lựa chọn tốt, dù sao, hắn cũng thuộc lòng lịch sử phát triển
gần hai mươi năm của điện ảnh, những bộ phim nào có thể bán, bộ phim nào sẽ
ảm đạm, Dương Tử Hiên đều nắm trong lòng bàn tay.
Nhưng có điều, mặc dù là muốn đầu tư vào thị trường điện ảnh, khẳng định phải
đợi thêm một thời gian ngắn nữa, dù sao, Dương Ban Mai Xích hiện tại vẫn ở
vào thời kỳ sương giá, đang chiến cùng mấy doanh nghiệp quốc doanh tỉnh
thành, càng đấu càng hừng hực khí thế.
Tuy hiện tại, mấy cửa hàng quốc doanh kia đều ký hiệp ước, làm hợp đồng
đồng minh, cùng công thủ, không cung cấp hàng cho Dương Ban Mai Xích,
nhưng Từ Minh đã trực tiếp liên hệ với vài xưởng sản xuất điều hòa.
Các loại nhà máy tựa như Xuân Lan điều hòa, Kinh Điển điều hòa..., đều cung
cấp hàng cho Dương Ban Mai Xích, cho nên, mấy nhà cửa hàng quốc doanh này
phong tỏa Dương Ban Mai Xích trên mặt cung cấp hàng, căn bản là một chút tác
dụng cũng không có.
“ Cô đi đến khách sạn phía trước, thả tôi xuống xe, tôi hẹn mấy người bạn rồi! “
Dương Tử Hiên chỉ chỉ một khách sạn đầy đèn chớp chớp phía trước, nói.
“ Nữ à? “ Hứa Tinh giống như cười mà không phải cười, nhìn nhìn Dương Tử
Hiên.
“ Nam nữ, đối với cô mà nói, có quan trọng không? Không quan trọng đâu! “
Dương Tử Hiên xuống xe, vừa cười vừa nói: “ Nội thành rất lớn, cô muốn chơi
cũng đừng có chạy lung tung, tôi cơm nước xong xuôi, sẽ điện thoại cho cô. “
“ Xem ra thật sự là nữ, cậu mới không muốn mời tôi cùng nhau tiến vào ăn
cơm, nếu như tôi đưa ra tin tức cho nhật báo Nam Hồ, Dương bí thư hẹn ước
cùng nữ nhân nào đó, chỉ sợ ngày mai sẽ trở thành tin tức hot rồi, Dương bí thư,
cậu không có ý định hối lộ tôi một tý sao? “ Hứa Tinh cười cười, nói.
“ Cho đoàn phim các cô tiến vào nhà khách Mây Trắng chính là hối lộ lớn nhất
rồi, cô đó, khỏi phải nghĩ đến chuyện được voi đòi tiên! “ Dương Tử Hiên cười
cười, đi vào khách sạn, lên lầu hai, liền thấy được Lê Khải Minh, bên cạnh còn
có một nữ nhân, trong ngực ôm một đứa bé trai, đoán chừng là thê tử Lê Khải
Minh, đã sớm ngồi chờ ở đây.
Hôm nay, người hắn hẹn chính là Lê Khải Minh, chủ yếu là để đáp tạ Lê Khải
Minh cung cấp cho hắn tin tức về tổ đôn đốc kiểm tra, còn muốn quen biết một
vài người nhà của Lê Khải Minh, tăng tiến quan hệ.
Cho nên, Dương Tử Hiên cũng không dám mang Hứa Tinh đến, nếu không thì
không biết Lê Khải Minh có thể sinh ra phỏng đoán trên trời dưới biển gì nữa.
“ Tử Hiên, cậu hẹn chúng tôi đến, chính cậu lại đến muộn, phải phạt một ly
trước! “ Lê Khải Minh vừa cười vừa nói.
“ Nên vậy, nên vậy! “ Dương Tử Hiên đứng lên, liền cầm một chén rượu, một
ngụm uống cạn, nói: “ Chị dâu đã đến, lại khiến cho chị dâu phải đợi một lúc,
chính là lỗi của tôi! “
Thê tử Yêu Linh của Lê Khải Minh là giáo viên trung học, tuy đã ba mươi mấy
tuổi, nhưng vẫn còn một chút bộ dạng thùy mị, lúc tuổi còn trẻ cũng hẳn là mỹ
nhân, đeo một đôi kính mắt mỏng, lại có vẻ rất dịu dàng.
Hứa Linh cũng nghe Lê Khải Minh nói qua một ít quan hệ giữa Dương Tử Hiên
cùng Lâm Nhược Thủy, cho nên cũng không dám chậm trễ, buông đứa con ra,
nâng chung trà lên, cười nói: “ Cũng không đợi được bao lâu, chúng tôi vừa
ngồi xuống, ghế còn chưa ngồi ấm, cậu đã đi vào rồi! “
Dương Tử Hiên hàn huyên vài câu, liền kêu phục vụ viên mang thức ăn lên, đưa
menu cho Yêu Linh cùng Lê Khải Minh, nói: “ Hôm nay hai người là khách
nhân, hai người gọi đi. “
“ Tôi đây không khách khí đâu, tôi cũng đã nghe Nhược Thủy nói, cậu là tiểu
phú hào, Yêu Linh, hôm nay chúng ta phải từ từ đánh tan thổ địa chủ này mới
được! “ Lê Khải Minh cười cười, nói với thê tử ngồi bên cạnh.
Dương Tử Hiên là người gia cảnh giàu có, tại ủy ban thành phố, cũng không
phải là bí mật gì, Dương Tử Hiên cũng không tận lực bào chữa, có cái lời đồn
này, lại có thể trợ giúp hắn ngăn lại một ít phiền toái không cần thiết, ví dụ như
bình thường hắn tiêu dùng lớn một chút, ít nhất cũng sẽ không khiến cho Ban Kỷ
Luật Thanh tra chú ý và một ít người hữu tâm tố cáo.
“ Đúng rồi, Tử Hiên, nghe nói cậu đã ngừng hoạt động cái nhà máy chế biến
giấy khu công nghiệp các cậu lại, đúng không? “ Lê Khải Minh đưa menu cho
thê tử, hai tay đặt ở trên mặt bàn, nói.
Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Đây cũng là sự tình không có biện pháp nào
khác, kỹ thuật sản xuất nhà máy chế biến giấy rớt lại phía sau, không ít công
nhân viên chức bị chết và tổn thương trong quá trình sản xuất, các ngành giám
thị khu công nghiệp, đối với sự cố sản xuất không an toàn, cũng chỉ biết bất
lực!”
“Mấy ngày hôm trước, những người vây quanh cửa ra vào ủy ban thành phố kia,
chính là chút ít người thân của công nhân viên chức không có nơi nương tựa,
chắc anh cũng có thể cảm nhận được sự oán giận của bọn hắn chứ! “
Lê Khải Minh cầm lấy chén rượu, thoáng cụng chén cùng Dương Tử Hiên, liền
uống một ngụm, sau đó mới lên tiếng: “ Các cậu có ý định tiếp tục tra thêm, hay
là bắt mấy quản lý nhà máy chế biến giấy liền coi như xong? “
Dương Tử Hiên ngây ra một lúc, không biết ý tứ trong lời Lê Khải Minh là gì,
mãi sau mới hỏi: “ Có phải là hiện tại, trong thị ủy chính phủ thành phố có
người nhảy ra phản đối tôi? “
Lê Khải Minh gật gật đầu, trong lòng tự nhủ, người thông minh chính là người
thông minh, nói một điểm liền sáng tỏ.
“ Là Từ Á Bình hay là Dương Tân? “ Dương Tử Hiên bất động thanh sắc nói.
Lê Khải Minh lắc đầu, nói: “ Đều không phải, mà là một người cậu không thể
tưởng được! “
Dương Tử Hiên cau lông mày lại, trầm ngâm một chút, hỏi: “ Bí thư Ban Kỷ
Luật Thanh tra Phùng Mạnh Lực ? “
Lê Khải Minh có chút kinh ngạc nhìn Dương Tử Hiên, nói: “ Làm sao cậu dễ
dàng đoán đúng như vậy? “
Dương Tử Hiên cười cười, lắc lắc đầu, trước kia Trương Bích Tiêu đã từng
nhắc qua với mình, Từ Á Bình thăng cấp vô cùng nhanh, từ chủ tịch khu Tĩnh
Thủy, thăng nhiệm khu ủy bí thư, bên trong việc này, ngoại trừ Dương Tân ra
lực lớn, đẩy cô ta lên, Phùng Mạnh Lực kỳ thật cũng là đã bỏ ra không ít khí
lực.
Trước khi Phùng Mạnh Lực từ Ban Kỷ Luật Thanh tra tỉnh xuống Nam Hồ, đảm
nhiệm bí thư Ban Kỷ Luật Thanh tra, đã từng là đồng học cùng lớp trường đảng
với Từ Á Bình, quan hệ rất không tầm thường.
Đương nhiên, Dương Tử Hiên không thể nhắc tới câu chuyện về Trương Bích
Tiêu với Lê Khải Minh, trước kia Trương Bích Tiêu cũng là người thị ủy, rất có
thể quen biết với Lê Khải Minh.
Dù sao, thanh danh của Trương Bích Tiêu tại thành ủy trước kia cũng không
hay, có thể sẽ khiến cho Lê Khải Minh sinh ra liên tưởng không tốt.
Lê Khải Minh thấy Dương Tử Hiên không có ý tứ giải thích, cũng không tiếp
tục hỏi sâu, Dương Tử Hiên khẳng định có con đường tin tức của mình, không
cần phải nói rõ với hắn.
“ Người phản đối thì nhất định sẽ có, nhưng tôi vẫn tra sâu được, dù sao, những
công nhân viên chức kia cũng đã tử vong, tất cả đều là nhân mạng, trước kia
Thạch bí thư cũng nói, chuyện này, nhất định phải tra rõ! “ Dương Tử Hiên vừa
cười vừa nói.
Lông mi Lê Khải Minh nhảy lên, cười nói: “ Hảo tiểu tử, thì ra là đã lấy được
thượng phương bảo kiếm rồi, vậy cũng có thể tra sâu thêm một tý! “
“ Tôi không lên được mặt bàn đấu sức bậc thành phố, tôi chỉ muốn làm tốt bổn
phận công tác của mình mà thôi! “ Dương Tử Hiên cười nói.
Dương Tử Hiên minh bạch, Phùng Mạnh Lực nhảy ra phản đối chuyện chính
mình đóng cửa nhà máy chế biến giấy, khẳng định không phải hoàn toàn vì hai
huynh muội Từ Á Bình Từ Cương, khẳng định còn có ý tứ hàm xúc càng sâu
hơn.
Điểm ấy, từ trong yêu cầu tra rõ ràng của Thạch Phong Tín cùng La Trạch
Minh, hắn liền nhìn ra mánh khóe.
Bí thư thị ủy đã muốn điều tra rõ rồi, hắn chỉ là một bí thư Ban Kỷ Luật Thanh
tra, vẫn còn dám nhảy ra phản đối, bản thân đã nói lên rất nhiều vấn đề.
Lê Khải Minh có chút ngoài ý muốn, giơ ngón tay cái về hướng Dương Tử
Hiên, nói: “ Dưới loại tình huống này, giải quyết việc chung, làm tốt bổn phận
của mình, là phương pháp ứng đối không tệ, rất tốt! “
Lúc này, Yêu Linh đã gọi thức ăn xong xuôi rồi, nàng cũng không tận lực làm
thịt thổ địa chủ Dương Tử Hiên, đều gọi một ít thức ăn ở nhà, nhưng các món ăn
lại rất phong phú, rượu có cả Ngũ Lương Dịch.