Chương 174: Mỹ nhân đến

Thạch Phong Tín liếc nhìn Dương Tử Hiên, những lời tiểu tử này nói đúng là

hư hư thật thật, làm cho người ta cân nhắc không thấu, xem ra, tiểu tử này thật

đúng là có quan hệ trong tỉnh, bằng không thì Thái Lang Minh cũng không có lý

do gì mà phải coi trọng một công ủy bí thư khu công nghiệp như thế.

Dương Tử Hiên muốn, đúng là loại hiệu quả như lọt vào trong sương mù này.

Trên quan trường phải rất chú ý, mặc dù là lòng dạ mình biết rõ, nhưng mặt

ngoài vẫn phải là giả bộ như không biết, làm được đến mỗi câu chuyện đều bí

hiểm, nói chuyện cũng như lọt vào trong sương mù mới tốt.

Thạch Phong Tín thấy từ trong miệng Dương Tử Hiên không thể lấy được lời

nào, cũng không bắt buộc nữa, hai người lại thảo luận một hồi về vấn đề phát

triển khu công nghiệp.

“ Bí thư, hiện tại nơi nộp thuế nhiều nhất khu công nghiệp chúng ta—— nhà

máy chế biến giấy đã bị ngừng hoạt động, trên mặt tài chính cũng đã thành trứng

chọi đá, nhất là, chúng ta sẽ phải trù bị tiếp đãi đoàn khảo sát đầu tư của Tô

thành phố, kinh phí chi ra cũng là phi thường lớn, lỗ hổng tài chính cũng không

nhỏ, thành phố có thể hỗ trợ hay không? “ Thừa dịp cơ hội thân cận Thạch

Phong Tín, Dương Tử Hiên bắt đầu khóc lóc.

Hướng lãnh đạo khóc than, kỳ thật cũng phải rất chú ý, thời cơ nhất định phải

tuyển cho thật thỏa đáng, hơn nữa, không thể để tần suất quá cao, nếu như thời

cơ không thỏa đáng, sẽ khiến lãnh đạo phản cảm và tạo thành ảnh hưởng mặt

trái.

Dương Tử Hiên tuyển chọn thời gian khóc than vào lúc này, cũng là có nguyên

nhân.

Bởi vì Thạch Phong Tín lúc này đang xem khu công nghiệp bên ngoài, đã biến

thành từng mảnh hoang vu, nhất định sẽ là tức cảnh sinh tình —— đây chính là

khu công nghiệp hắn đích thân thôi động, thật không ngờ lại thất bại đến mức

này.

Cho nên, Dương Tử Hiên khóc than lúc này, sẽ dễ dàng kích động sự đồng tình

cùng thương cảm trong tâm Thạch Phong Tín nhất, cũng là thời cơ tương đối

thỏa đáng, thời cơ tương đối dễ dàng thành công.

“ Hiện tại, khu công nghiệp các cậu có lỗ hổng tài chính cụ thể là bao nhiêu? “

Thạch Phong Tín hỏi.

“ Cái này, cục tài chính còn chưa đưa số dữ liệu cụ thể cho tôi. “ Dương Tử

Hiên có chút xấu hổ nói.

Thạch Phong Tín nhìn ra nơi hoang vu ngoài cửa sổ xe, thở dài nói: “ Như vậy

đi, lần sau cậu quay về, bảo người cục tài chính khu công nghiệp, làm ra số dữ

liệu lỗ hổng cụ thể, đến báo cáo tài chính thành phố, tôi trở về, sẽ phân phó tài

chính thành phố giúp các cậu bổ sung. “

Dương Tử Hiên gật gật đầu, tâm tình thật tốt, quả nhiên, dưới loại tình huống

này, thật sự là rất dễ dàng thành công, nếu đi vào trong văn phòng bí thư thị ủy

khóc than, chỉ sợ tỷ lệ thành công sẽ giảm xuống rất nhiều

Dương Tử Hiên cũng đã được nghe nói một ít lời đồn về Thạch Phong Tín, tuy

hiện tại tài chính Nam Hồ thành phố đã thập phần đầy đủ, nhưng thời điểm

Thạch Phong Tín đảm nhiệm thị trưởng, lại là người nổi danh keo kiệt.

Huyện khu phía dưới muốn từ trên tay Thạch Phong Tín xin ít tiền xuống dưới,

thật đúng là phải phí một phen công phu rất lớn.

Cho nên Dương Tử Hiên mới đưa ra hạ sách nầy, gọi là tức cảnh sinh tình,

không nghĩ tới lại thành công rực rỡ.

...

Vài cỗ xe công vụ đều đứng tại trước cửa nhà khách Mây Trắng, vài người Lưu

mặt đen cùng Lý Bất Phàm, cũng đã đứng chờ ở cửa ra vào.

Nhà khách Mây Trắng có tổng giám đốc là nữ, thân thể đầy đặn, mặc một bộ

váy bó, kéo căng quá chặt chẽ, lộ hết đường cong, trên mặt cười má lúm đồng

tiền như hoa, rất có vẻ phong tình, xem xét cũng biết là một nhân vật khéo léo,

tới tới lui lui, mời một đám người tổ đôn đốc kiểm tra và bí thư Thạch Phong

Tín đi vào nhà khách Mây Trắng.

Dương Tử Hiên đi ở cuối cùng, thoáng quan sát bốn phía nhà khách Mây Trắng

một tý, tuy nhà khách Mây Trắng không bì kịp trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ

ở khoản xa hoa hoành tráng, nhưng vẻ ngoài so với trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng

Hồ lại mạnh mẽ to lớn hơn rất nhiều.

Quản lý kinh doanh nhà khách Mây Trắng cũng chờ ở chỗ cuối cùng, nhìn

Dương Tử Hiên, liền đến đón chào, cười nói: “ Dương bí thư, ngài không đi

vào sao? “

Dương Tử Hiên cười cười, nói: “ Bây giờ sẽ đi vào, đúng rồi, cô tên là gì? “

“ Bí thư, cứ gọi tôi là Tô Chính Mị được rồi! “ Nữ tử rất phong lưu, thanh âm

cũng có vẻ mềm mại, làm cho người đối diện cảm thấy muốn nằm ngủ với nàng

một phen.

Dương Tử Hiên cười nói: “ Tô Chính Mị, quả nhiên có mị hoặc, tên rất hay! “

“ Không nghĩ tới, bí thư cũng ẩn dấu như vậy! “ Tô Chính Mị cười rộ lên, trên

hai gò má vậy mà lại hiện lên lúm đồng tiền nhẹ nhàng.

Dương Tử Hiên khoát tay áo, cười cười một tiếng, liền đi vào rồi, Tô Chính Mị

theo ở phía sau, cẩn thận đánh giá Dương Tử Hiên.

Dương bí thư này, lớn lên thật đúng là còn trẻ tuổi anh tuấn hơn so với chính

mình tưởng tượng, khó trách, hiện tại hầu hết nữ nhân trong các cục cơ quan khu

công nghiệp đều lén la hét muốn gả cho Dương bí thư này.

Trẻ tuổi, anh tuấn, thân ngồi địa vị cao, trong tay cầm quyền cao, hơn nữa nghe

nói gia đình người ta ở kinh thành cũng là thập phần giàu có.

Những thứ này, cái nào không mang sức hấp dẫn trí mạng đối với nữ nhân hoài

xuân đây, mặc dù là Tô Chính Mị nghe thấy, cũng thập phần động tâm, chỉ là,

nàng đã là nữ nhân trải qua hôn nhân, không dám mộng mơ làm bí thư phu nhân.

Chỉ là, Tô Chính Mị lại rất bất mãn đối với đoạn thời gian trước, Lưu mặt đen

thường xuyên đến nhà khách Mây Trắng khoa tay múa chân, nàng cũng là người

sắc xảo, tuy chức vụ không cao, nhưng Lưu mặt đen định tính toán cái gì, trong

nội tâm nàng cũng rất minh bạch.

Lưu mặt đen muốn thừa dịp Dương Tử Hiên tiền nhiệm, bận không để ý nổi,

chẳng quan tâm đến nhà khách Mây Trắng, cho nên muốn bỏ nhà khách Mây

Trắng vào trong túi.

Đây là một khối thịt béo.

Nhà khách Mây Trắng không giống với trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ.

Trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ cởi mở với mọi người bên ngoài, ngoại trừ

tiếp đãi lãnh đạo ra, khách nhân bình thường chỉ cần có tiền cũng có thể vào ở,

lại càng có không ít đại phú hào khu khai thác quặng đến hưởng thụ vàng son

bên trong đó, vung tiền như rác, có thể nói thu vào nhiều vô cùng.

Nhà khách Mây Trắng lại không cởi mở đối ngoại, chủ yếu là mang tư cách nơi

chiêu đãi chính phủ, không có khoản thu vào gì thêm, nhưng hàng năm, tài chính

dự toán của khu công nghiệp đều là chuyển vào nhà khách Mây Trắng, chỉ cần

là phí tiếp đãi nghiệp vụ, cũng đã ăn không ít, cho nên, cũng có thể được xưng

tụng là một khối thịt béo.

Đương nhiên, Tô Chính Mị biết rõ, Lưu mặt đen ngoại trừ việc muốn chiếm lấy

nhà khách Mây Trắng ra, đối với thân thể của nàng cũng đã ngấp nghé thật lâu,

là một lão dê xồm điển hình, cái này lại khiến cho nội tâm Tô Chính Mị đặc

biệt bực bội.

Chỉ là, trong khoảng thời gian này, Lưu mặt đen bỗng nhiên lại không đến nhà

khách Mây Trắng nữa rồi, đều này làm cho Tô Chính Mị nhẹ nhàng thở ra.

Sau đó, nàng lập tức nghe nói nhà máy chế biến giấy bị Dương bí thư ngừng

hoạt động, rất nhiều nhân viên quản lý bị bắt, Tô Chính Mị liền đoán được hơn

phân nửa là Lưu mặt đen e ngại Dương bí thư, không dám tiếp tục nuốt nhà

khách Mây Trắng.

Trong nhà khách Mây Trắng, người tổ đôn đốc kiểm tra, Thái Lang Minh, Thạch

Phong Tín đều ngồi xuống, Thạch Phong Tín cùng Thái Lang Minh làm chủ, đều

ngồi trên ghế đầu, Dương Tử Hiên cùng Diêu Thiên Thư ở bên cạnh tiếp khách.

Tuy Dương Tử Hiên không biết vì cái gì mà Thái Lang Minh đối xử với hắn

nhiệt tình như thế, nhưng cũng cố gắng kết giao lại, dù sao, Thái lang là người

xuất thân phòng tuyên truyền tỉnh ủy, có lực ảnh hưởng không nhỏ tại phòng

tuyên truyền tỉnh.

Dương Tử Hiên hiểu thật sâu về tầm quan trọng của tiếng nói dư luận cùng báo

chí, cho nên, đối với Thái Lang Minh, cũng là thập phần tôn trọng, hy vọng có

thể đáp lên tuyến đường của phòng tuyên truyền tỉnh ủy.

Trong lúc đang Dương Tử Hiên uống rượu, chỉ thấy Tô Chính Mị có chút bối

rối, chạy chậm tiến đến, nói mấy câu tại bên tai Lý Bất Phàm, sắc mặt Lý Bất

Phàm biến hóa, lại chạy ra ngoài.

Dương Tử Hiên giả trang, làm như cái gì cũng không phát hiện, vẫn y nguyên

chuyện trò vui vẻ cùng mấy phó tổ trưởng trong tổ đôn đốc kiểm tra.

Chỉ chốc lát sau, Tô Chính Mị lại chạy tiến đến, thân thể đẫy đà, lúc vận động

thật sự là có một phen tư vị mê người khác.

Tô Chính Mị dán đầu vào lỗ tai Dương Tử Hiên, nói: “ Bí thư, bên ngoài có

một đoàn phim, nói muốn ngủ lại tại nhà khách Mây Trắng chúng ta! “

Dương Tử Hiên hướng vài người chung quanh, nói câu thật có lỗi, liền theo Tô

Chính Mị đi ra ngoài.

Dương Tử Hiên nhíu mày nói: “ Đoàn phim nơi nào đến, chúng ta là nhà khách

chiêu đãi phía chính phủ, sao có thể để cho một đoàn phim đến ngủ lại? Hơn

nữa, tại đây còn có nhiều lãnh đạo như vậy đang ở, nếu để cho một đoàn phim

tiến vào, vậy thì còn ra thể thống gì? “

“ Nghe nói đoàn phim này tới Nam Hồ chúng ta để quay chụp ngoại cảnh, ngài

cũng biết đấy, Nam Hồ chúng ta nhiều hồ nước, non sông tươi đẹp, ngẫu nhiên

sẽ có đoàn phim đến quay chụp ngoại cảnh, chuyện này cũng không có gì kỳ lạ

quý hiếm!”

“Vừa rồi, Lý Bất Phàm chủ nhiệm ở bên ngoài, cũng nói chúng ta đang chiêu

đãi lãnh đạo, không tiện để tiếp đãi các nàng, nhưng cô gái đầu lĩnh kia chỉ

muốn vào trong, còn có một đám người mò mẫm ồn ào tại bên cạnh nàng! “

“ Bảo vệ nhà khách làm ăn kiểu gì vậy? Như thế nào mà không ra mặt duy trì

trật tự? “

Dương Tử Hiên từ phía sau nhìn làn váy Tô Chính Mị chập chờn, bờ mông đẫy

đà thành thục giống như là nước mật đào, rất có vẻ phong tình quyến rũ.

“ Bí thư, cái này thì cậu không biết, cô gái đầu lĩnh kia dường như có chút địa

vị! “ Tô Chính Mị có chút khó xử nói.

Dương Tử Hiên sững sờ, một tiểu diễn viên cũng có lai lịch sao?

Dương Tử Hiên tìm kiếm diễn viên nổi danh trong nước thời kì này từ trong trí

nhớ, lúc này, sự nghiệp điện ảnh và truyền hình trong nước còn chưa phát đạt

đến cái loại tình huống phồn hoa đời sau, rất nhiều phương diện đều là ở vào

trạng thái nảy sinh.

“ Địa vị gì? “ Dương Tử Hiên nhíu mày hỏi.

“ Cụ thể tôi cũng không rõ ràng lắm, tôi chỉ nhìn thấy biển số xe nàng, là biển

quân đội kinh thành, đối với biển số xe, tôi cũng hiểu được một chút, là biển

quân đội, biệt hiệu của không quân kinh thành! “ Tô Chính Mị quay đầu nhìn

nhìn khuôn mặt trầm tĩnh như nước của Dương Tử Hiên.

“ Biệt hiệu của biển quân đội không quân kinh thành? “

Dương Tử Hiên nhíu mày, quả nhiên là lai lịch không nhỏ, chỉ là, cái biển quân

đội này cũng có thể làm giả ra được mà, một nữ nhân có lai lịch như vậy, người

trong nhà nàng sẽ để cho nàng đi làm diễn viên sao?

“ Đúng vậy, tôi sợ bản thân mình nhìn lầm rồi, cho nên cố ý gọi Lý Bất Phàm

chủ nhiệm đến nhìn, hắn ngồi tại văn phòng đảng chính cũng đã nghiên cứu

nhiều văn bản, tri thức về biển số xe, so với tôi thì tốt hơn nhiều, hắn cũng cảm

thấy nữ nhân đầu lĩnh này lai lịch không nhỏ, không dám xuất động bảo vệ duy

trì trật tự! “ Tô Chính Mị vẻ mặt đau khổ nói.

“ Lý Bất Phàm chủ nhiệm cũng không biết nên xử lý như thế nào, nữ nhân đầu

lĩnh kia thì một mực nói, muốn ngủ lại tại nhà khách Mây Trắng chúng ta, bằng

không thì nàng sẽ đứng ngay tại cửa ra vào, không chịu đi! “ Tô Chính Mị nhìn

Dương Tử Hiên, toàn một bộ dáng trấn định, không khỏi thở dài, Dương bí thư

này tuy trẻ tuổi, nhưng xác thực là đẳng cấp hơn nhiều so với những người như

mình, lúc này mà vẫn có thể bảo trì bình thản.

Cửa ra vào nhà khách Mây Trắng, lúc này đúng là đã thành một mảnh mất trật

tự, ngoại trừ vài xe công vụ màu trắng ra, còn có vài chiếc xe MiniBus ngừng

lại, đánh giá chính là cỗ xe của đoàn phim, ngoài ra còn có một cỗ xe Audi thập

phần chói mắt, giắt biển quân đội, biệt hiệu không quân kinh thành.

Lúc này, Lý Bất Phàm đang đứng tại phía trước, chặn một đám người đoàn

phim và cô gái cầm đầu, cách đó không xa là một loạt bảo vệ, không nhận được

mệnh lệnh của Lý Bất Phàm và Tô Chính Mị, không ai dám tiến lên.

“ Gọi lãnh đạo chủ quản các người đi ra, tôi muốn hỏi xem, vì cái gì chúng ta

không được ở đây? “

Dương Tử Hiên ở xa xa đã nghe thấy rồi, đây là một giọng nữ tinh tế, thanh âm

không lớn, nhưng âm điệu xác thực là không nhỏ, cũng thập phần thanh thúy.

“ Tôi chính là lãnh đạo chủ quản, cô có ý kiến gì, có thể hỏi tôi! “ Dương Tử

Hiên đi theo đằng sau Tô Chính Mị, chậm rãi lộ diện trước mặt cô gái kia.

Nhìn thấy Dương Tử Hiên đi ra, Lý Bất Phàm cùng mấy nhân viên công tác nhà

khách Mây Trắng đều ào ào tránh sang hai bên, nhượng cho hắn một con đường,

người đoàn phim cũng đình chỉ nói chuyện, thăm dò nhìn nhìn, xem quan viên

quản nhà khách này rốt cuộc là có bộ dáng như thế nào.

Cô gái đầu lĩnh và Dương Tử Hiên liếc mắt nhìn nhau một cái, đều cảm thấy

sững sờ.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên âm thầm khiếp sợ rồi, cô bé này, tại kiếp trước

của Dương Tử Hiên, đúng là một đại minh tinh nổi danh khiêm tốn, cơ hồ chưa

bao giờ tiếp nhận tiết mục phỏng vấn, một hình tượng trên màn ảnh làm rất

nhiều người khó quên, danh khí bất đầu từ niên đại 90 đến thế kỷ về sau, đều là

trường thịnh không suy, thật sự khiến rất nhiều nam tử coi là tình nhân trong

mộng.

Nàng mang tiêu chuẩn mỹ nữ cổ điển của Trung Quốc, mặt trứng ngỗng trắng

muốt không tỳ vết, không phải vừa thấy liền cho người ta cảm giác nghiêng

nước nghiêng thành, mà là cái loại càng xem càng xem càng đẹp.

Ngũ quan tinh sảo đoan trang, mi mắt nhàn nhạt, cặp môi đỏ mọng nhẹ nhàng,

một thác tóc dài dựa vào phía sau lưng, trên đầu đỉnh đầu là mũ lưỡi trai đáng

yêu thục nữ, khí chất quyến rũ, mặc dù bây giờ là đang cãi lộn, cũng là rất nhẹ

nhàng, thần sắc không màng danh lợi, không phải mặt đỏ tới mang tai.

“ Cậu chính là lãnh đạo chủ quản cái nhà khách này đúng không? “ Nét mặt nữ

nhân hiện lên một vòng kinh ngạc, hiển nhiên không thể tin được vẻ trẻ tuổi của

Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên vẫn còn ở trong sự hoảng hốt, không nghĩ tới, sau khi sống lại

ở cái thế giới này, còn có đại mỹ nhân kiếp trước đến với mình, vô ý thức gật

gật đầu, nói: “ Đúng, tôi chính là lãnh đạo quản lý nhà khách Mây Trắng, tôi gọi

Dương Tử Hiên! “

Nói xong, Dương Tử Hiên liền chủ động vươn tay ra.

Nữ nhân cũng đưa tay ra, nhẹ nhàng nắm tay cùng Dương Tử Hiên, lại để cho

Dương Tử Hiên cảm giác được sự trơn bóng mát lạnh của làn da mỹ nhân,

trong nội tâm khẽ run lên.

“ Tôi gọi Hứa Tinh! “ Nữ nhân cảm giác được bàn tay Dương Tử Hiên run rẩy,

trong nội tâm thầm hoảng hốt, ngay lập tức rút tay khỏi lòng bàn tay Dương Tử

Hiên.

Dương Tử Hiên gật gật đầu, nói: “ Các người tới Nam Hồ chúng ta là để quay

chụp ngoại cảnh à? Không tìm thấy địa phương ngủ lại sao? “

Hứa Tinh nhíu mày lại, nói: “ Đúng vậy, bởi vì chúng ta muốn lấy cảnh tại vài

địa phương phụ cận, khả năng sẽ phải nghỉ ngơi tại khu công nghiệp các cậu

hơn mười ngày, nhà khách Mây Trắng cách địa điểm chúng ta lấy cảnh quay

chụp gần nhất, hơn nữa các thiết bị cũng đầy đủ hết, vì cái gì không thể để cho

chúng ta ngủ ở chỗ này? “

Nhìn quanh bốn phía một tý, Dương Tử Hiên phát hiện, người đoàn phim cũng

không hề ít, có chừng mười mấy người, ăn mặc Jacket màu đen nên là đạo diễn,

còn có một vài nhân viên quay chụp.

Những người này đều vây quanh chỗ Hứa Tinh đứng, giữ im lặng, hiển nhiên

Hứa Tinh mới là nhân vật quan trọng chính thức trong đoàn phim này, chỉ sợ,

Hứa Tinh này thật đúng là lai lịch không nhỏ, không dễ đắc tội.

Tuy La Phù cách kinh thành không phải quá gần, nhưng nếu như bối cảnh Hứa

Tinh đủ cứng rắn, muốn làm thịt một cái khu công nghiệp, cũng không phải là

việc gì khó, huống chi, bên trong thường ủy Nam Hồ cũng không phải không có

quan viên xuất thân ở kinh thành.

Thị ủy phó bí thư Lý Lỵ chính là người từ bộ ủy trung ương xuống để mạ vàng,

ai biết có thể cùng Hứa Tinh này có quan hệ gì quanh co lòng vòng hay không?

“ Hứa tiểu thư, cô làm như vậy, thật sự khiến cho tôi vô cùng khó khăn, nhà

khách Mây Trắng chúng ta là sản nghiệp của khu công nghiệp, chưa bao giờ cởi

mở đối ngoại với công chúng, chỉ chuyên dùng để tiếp đãi thượng cấp lãnh đạo

các nghành và lãnh đạo cơ quan trong khu công nghiệp thôi! “ Dương Tử Hiên

mang một bộ dáng giải quyết việc chung nói.