Chương 172: Bẩn thỉu

“ Cái này, Thạch bí thư, có thể là do bây giờ đang vào lúc hạ thu giao mùa, thời

tiết biến ảo, Lâm trưởng phòng cảm mạo sinh bệnh cũng là chuyện rất bình

thường! “ Dương Tử Hiên làm bộ giải thích cho Lâm Hạ Viên, thực chất là để

kích thích Thạch Phong Tín, hung hăng đổ hết tội cho Lâm Hạ Viên.

“ Tôi mặc kệ cái này, Tử Hiên, cậu lập tức bảo người ta thông báo cho Lâm Hạ

Viên, bảo hắn trong 10' phải chạy tới cao ốc văn phòng đảng chính, không làm

được, cái trưởng ban tổ chức này, hắn cũng không cần phải tiếp tục làm nữa

đâu! “ Thanh âm Thạch Phong Tín vô cùng gấp gáp.

“ Cái quái gì, đều là cán bộ kỳ cựu vài chục năm tuổi đảng, làm những thủ đoạn

nhỏ này, còn ra bộ dáng gì nữa, thật là trong mắt không tổ chức, không kỷ luật! “

Thạch Phong Tín thì thào tự nói, sau đó mới đuổi kịp đoàn người tổ đôn đốc

kiểm tra.

Khóe miệng Dương Tử Hiên hiện lên dáng tươi cười, ấn tượng của Thạch

Phong Tín đối với Lâm Hạ Viên xác định là hư hỏng rồi, phỏng chừng sau vụ

này, Lâm Hạ Viên cũng phải mất vài ngày không ngủ được, nhìn xem hắn còn ổn

thỏa ngồi làm ngư ông đắc lợi thế nào đây.

“ Tiểu Khải! “ Dương Tử Hiên vẫy vẫy tay về hướng Hồ Khải đứng cách đó

không xa, Hồ Khải vội vàng đi lên.

“ Cậu lập tức gọi điện thoại cho Lâm trưởng phòng, nói tổ đôn đốc kiểm tra của

tỉnh ủy đã muốn đến khu công nghiệp chúng ta rồi, Thạch Phong Tín bí thư cũng

cùng đi, bảo hắn tranh thủ thời gian tới báo cáo công tác! “ Dương Tử Hiên vừa

cười vừa nói.

Hồ Khải đáp ứng một tiếng, liền chạy đi gọi điện thoại, bấm điện thoại xong, về

sau, vẫn là Lâm Linh nghe.

“ Lâm tiểu thư à, tôi là Dương bí thư thư ký Hồ Khải, em tranh thủ thời gian

thông báo cho Lâm trưởng phòng một tý, bảo ông ấy nhanh tới cao ốc đảng

chính. “

“ Cái gì, bị bệnh? Không, không, bị bệnh cũng phải tới! “

“ Hiện tại, rất nhiều đại lãnh đạo đã đến khu công nghiệp chúng ta, tổ đôn đốc

kiểm tra của tỉnh ủy cũng đến, Thạch Phong Tín bí thư cũng đến, em bảo ông ấy

tranh thủ thời gian tới đi, đây chính là Thạch Phong Tín bí thư phân phó, tóm

lại, em hãy tranh thủ thời gian thông báo hắn là được, cứ như vậy đi. “

...

Lâm Linh cảm thấy có chút kỳ lạ, để điện thoại xuống, hướng Lâm Hạ Viên

đang nhàn nhã ngồi, hô một tiếng: “ Cha, thư ký Dương bí thư lại gọi điện thoại

tới, bảo cha đi qua cao ốc đảng chính! “

“ Không đi, con không nói với hắn là cha bị bệnh sao? “ Lâm Hạ Viên khoát tay

áo nói.

“ Con nói rồi, nhưng hắn vẫn kiên trì nói là muốn cha đi qua, còn nói cái gì tổ

đôn đốc kiểm tra của tỉnh ủy đến khu công nghiệp rồi, Thạch Phong Tín bí thư

cũng tới khu công nghiệp rồi, là Thạch Phong Tín bí thư bảo cha đi qua! “ Lâm

Linh không biết về những đại nhân vật này, chỉ nói lại lời Hồ Khải nói.

“ Cái gì? “ Lâm Hạ Viên giật mình một cái, từ trên mặt ghế nhảy dựng lên.

“ Tổ đôn đốc kiểm tra của tỉnh ủy cùng Thạch Phong Tín bí thư đều đến rồi

sao? “ Lâm Hạ Viên lúc này đúng là không thể bình tĩnh, vội vàng đứng dậy,

chạy vào trong phòng, thay quần áo tây.

“ Cái tên Dương Tử Hiên đáng chết này, vậy mà chơi mình một vố, trước kia

trong điện thoại, hắn không chịu nói bởi vì sự tình gì mà bảo mình đi văn

phòng, đợi Thạch bí thư cùng tổ đôn đốc kiểm tra đến, mới nói cho mình biết! “

“ Hư lắm rồi, hư lắm rồi! “

Lâm Hạ Viên có chút luống cuống tay chân rồi, lần này bị Dương Tử Hiên xếp

đặt một vố, không biết Thạch bí thư sẽ nhìn mình thế nào nữa.

Lâm Linh nhìn cha mình, lúc trước thì trấn định như một, bây giờ lại hùng hùng

hổ hổ đi xuống nhà, trong nội tâm hiện lên một tia hiếu kỳ, Dương bí thư này

hình như rất là lợi hại, ngay cả cha của mình cũng bị hắn đùa bỡn trong bàn tay.

...

Thái Lang Minh cùng Thạch Phong Tín phân ra ngồi ở chính giữa hội nghị, nhân

viên công tác đảng chính đều lục tục ngo ngoe dâng nước trà lên, Diêu Thiên

Thư liền đứng ở sau lưng Thạch Phong Tín, chỉ huy nhân viên công tác văn

phòng đảng chính châm trà rót nước, xem ra cũng muốn thể hiện mình tại trước

mặt Thạch Phong Tín.

Dương Tử Hiên hiểu tâm tư của hắn, văn phòng đảng chính vốn đã cơ bản nằm

dưới sự khống chế của Dương Tử Hiên rồi, Diêu Thiên Thư cơ bản không thể

nhúng tay vào, nhưng Dương Tử Hiên cũng bán cho Diêu Thiên Thư một cái

mặt mũi, phân phó người văn phòng đảng chính nghe theo Diêu Thiên Thư chỉ

huy, để thỏa mãn một lần lộ mặt của hắn.

Diêu Thiên Thư nhìn Dương Tử Hiên bình tĩnh ngồi ở trên mặt ghế, đáy lòng

cũng có một chút cảm kích, phải biết rằng, đoạn thời gian trước, hắn vẫn cùng

những người Bạch Thự kia để đồ bí mật, muốn đào hầm để cho Dương Tử Hiên

nhảy xuống, không nghĩ tới, Dương Tử Hiên tuyệt không mang thù, lại lấy ơn

báo oán, không làm mất mặt mũi hắn ở trước mặt Thạch Phong Tín.

Cái này lại khiến cho đáy lòng Diêu Thiên Thư b có chút cảm khái, hắn cũng là

người lắt léo công tác vài chục năm tại cơ quan, nhìn quen thủ đoạn bỏ đá

xuống giếng trong cơ quan, cán bộ có lòng dạ như Dương Tử Hiên, không kể

hiềm khích lúc trước, cũng không phải quá nhiều.

Thái Lang Minh ngồi xuống, vẫy vẫy tay về phía Dương Tử Hiên, ý bảo Dương

Tử Hiên ngồi ở bên cạnh hắn.

Thạch Phong Tín ở một bên lại thập phần buồn bực, phải biết rằng, vừa rồi

Thái Lang Minh ở tại Đương Quy huyện, toàn bộ quá trình đều là khuôn mặt đen

lên, một điểm nhan sắc tốt cũng không cho lãnh đạo Đương Quy huyện, thiếu

chút nữa làm cho bộ máy huyện ủy ủy ban huyện Đương Quy bị hù ngất tại chỗ.

Nhưng vừa đến khu công nghiệp, lập tức liền vui vẻ ra mặt, thái độ với đối đãi

Dương Tử Hiên, người đứng đầu khu công nghiệp này, cũng là thập phần thân

thiết.

Cái này thật sự làm cho Thạch Phong Tín có chút trăm mối vẫn không có cách

giải, từ biểu lộ của Dương Tử Hiên, hai người chắc là trước kia không biết mới

đúng, vì cái gì mà Thái Lang Minh lại coi trọng Dương Tử Hiên như thế?

...

Dương Tử Hiên có chút nghi hoặc, ngồi xuống bên cạnh Thái Lang Minh, không

biết Thái tổ trưởng này rốt cuộc đang chơi cái gì.

“ Tiểu Ngô, cậu báo cáo trước một chút về tình huống khai triển công tác tuyên

truyền giáo dục trong nhiệm kỳ mới đi! “ Thạch Phong Tín nhìn nhìn cửa ra

vào, phát hiện Lâm Hạ Viên còn chưa tới, cau mày, liền kêu Ngô Lực Khắc báo

cáo trước.

Bí thư chọn tên, Ngô Lực Khắc đương nhiên không dám chậm trễ, vội vàng

đứng dậy, đem tình huống nghành mình mở rộng công tác nói rõ, lại tổng quát

một chút về tình huống khai triển công tác toàn bộ khu, mới khẩn trương nhìn

Thái Lang Minh, đợi chứng kiến Thái Lang Minh thoả mãn gật gật đầu, Ngô

Lực Khắc mới dám nhẹ nhàng thở ra, ngồi xuống.

“ Trưởng ban tổ chức khu công nghiệp các cậu đâu? Như thế nào mà không thấy

người vậy? “ Thái Lang Minh cúi đầu hỏi Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên vừa định trả lời, Lâm Hạ Viên liền đầu đầy mồ hôi tiến đến

cửa ra vào hội nghị, quần áo tây trên người cũng có chút nhăn nhíu, dính không

ít bùn đất, xem xét cũng đã bị ngã vài lần rồi.

Thạch Phong Tín nhíu mày, Lâm Hạ Viên này làm sao lại nôn nôn nóng nóng

như thế, hi vọng bộ dạng này không chọc giận đám người Thái Lang Minh kia.

Nếu làm Thái Lang Minh và những người này tức giận, trở về nói xấu Nam Hồ

thị ủy ở trước mặt các đại lão tỉnh ủy, cũng đủ để bí thư thị ủy hắn uống một

bình nước bẩn.

“ Lâm trưởng phòng vừa từ đâu đến vậy? Chắc là vừa mới xuống dưới hương

trấn trong khu công nghiệp điều tra nghiên cứu phải không? “ Thái Lang Minh

không rõ chân tướng, nhìn bộ dáng Lâm Hạ Viên vô cùng chật vật, liền trêu

chọc nói.

Lâm Hạ Viên thấy bộ dáng Thái Lang Minh, liền biết người này hơn phân nửa

chính là người dẫn đội tổ đôn đốc kiểm tra, làm bộ ho khan vài tiếng, che dấu

xấu hổ của mình, cong eo cười nói: “ Vừa mới có chút việc gấp, bây giờ mới

chạy tới được... “

Nói đến một nửa, thấy được ánh mắt Thạch Phong Tín lạnh như băng, trong nội

tâm Lâm Hạ Viên thầm rùng mình một cái, không nói được nữa.

“ Tìm vị trí ngồi trước đã! “ Dương Tử Hiên liếc nhìn Lâm Hạ Viên, nhắc nhở

hắn.

Lâm Hạ Viên vội vàng gật gật đầu, tìm cái vị trí ngồi xuống, biểu hiện Lâm Hạ

Viên như thế, thật sự khiến không ít nhân viên văn phòng đảng chính trong khu

công nghiệp rất kinh ngạc, tính tình Lâm trưởng phòng này không phải rất trâu

bò, rất bướng bỉnh đấy sao, như thế nào lại dịu dàng ngoan ngoãn nghe theo lời

Dương bí thư nói như vậy đây?

“ Lâm trưởng phòng vừa tới xong, cứ nghỉ một chút, hiện tại cứ để cho những

nghành khác báo cáo một tý về tình huống khai triển công tác nghành bọn hắn

trước đã. “ Dương Tử Hiên giải vây cho Lâm Hạ Viên, trừng mắt nhìn về

hướng trưởng phòng tuyên truyền Chương Bằng ngồi bên cạnh.

Chương Bằng lập tức hiểu ý, bước ra một bước, nói: “ Tuyên truyền chúng ta

cũng là nghành có công tác chủ yếu là tuyên truyền, vậy thì xin mọi người để

cho chúng ta thể hiện một ít tình huống khai triển công tác với tổ đôn đốc kiểm

tra trước. “