Lý Bất Phàm bị Dương Tử Hiên nhìn đến hoảng sợ, không biết mình chọc
Dương Tử Hiên ở chỗ nào.
“ Lão Lý, nói chuyện phải khách quan một chút, đừng lẫn nhiều tình cảm cá
nhân như vậy vào bên trong “ Dương Tử Hiên run rẩy khói bụi trên ngón tay,
dùng ngữ khí bình thản nói.
Lý Bất Phàm chỉ cảm thấy cái trán không ngừng toát ra mồ hôi, cánh tay lau như
thế nào cũng không lau sạch nổi, cúi đầu xuống, không dám đối mặt với hai con
mắt dường như có thể xem thấu tâm tư người khác của Dương Tử Hiên.
Dương Tử Hiên rất dễ dàng nghe ra, Lý Bất Phàm đang ở cố ý nói quan hệ giữa
Thư Bình cùng Giản Văn Phong thập phần mật thiết, dùng cái này để nói dối,
làm sai lệch phán đoán của mình, làm mình cho rằng Thư Bình là người trên
tuyến Giản Văn Phong, làm cho mình sinh ra ý kiến đối với Thư Bình.
Tuy Dương Tử Hiên không biết Thư Bình có dạng bối cảnh quan hệ gì, nhưng
từ ấn tượng sơ bộ để xem xét, Thư Bình là quan viên điển hình của học giả, rất
không có khả năng lẫn vào bên trong những đấu tranh cơ quan này.
Thư Bình phối hợp công tác với Giản Văn Phong, hơn phân nửa cũng là bởi vì
trên nguyên tắc, Giản Văn Phong cũng là lãnh đạo của nàng, mà không phải bởi
vì nàng có quan hệ gì đó cùng Giản Văn Phong.
“ Lão Lý, anh nói tiếp đi! “ Dương Tử Hiên thấy Lý Bất Phàm không ngừng
đứng ở cạnh cái bàn lau mồ hôi trên trán, liền khoát tay áo nói, hắn biết rõ, Lý
Bất Phàm đã muốn bôi đen Thư Bình ở trước mặt mình, nhất định là bởi vì đã
phát sinh qua mâu thuẫn gì đó cùng Thư Bình rồi, cho nên, Dương Tử Hiên
cũng có chút hiếu kỳ về nguyên nhân trong đó.
Ở trong mắt Dương Tử Hiên, Thư Bình hẳn là chủng loại người thanh tâm quả
dục(không cầu danh lợi) kia, làm sao lại mâu thuẫn với Lý Bất Phàm đây?
“ Bí thư, tôi chỉ biết đến như vậy, sự tình sâu xa khác, tôi cũng không tiếp xúc
được, dù sao tôi cũng chỉ là một phó chủ nhiệm văn phòng đảng chính, không
phải chủ nhiệm ban đảng chính! “ Bổn sự nhìn mặt mà nói chuyện của Lý Bất
Phàm tương đối rất cao minh, thoáng cái lại đem thoại đề chuyển tới trên người
Lưu mặt đen.
Dương Tử Hiên nhíu mày, có chút bất mãn đối với Lý Bất Phàm, nói: “ Anh
không biết, liền đi ra ngoài đi, đợi tí nữa tôi sẽ tìm người khác hỏi một chút! “
Lý Bất Phàm có chút lo sợ bất an rồi, hắn cũng nghe ra được Dương Tử Hiên
đang bất mãn đối với hắn, đây cũng không phải là chuyện tốt.
“ Bí thư, tôi thừa nhận tự bản thân tôi có chút thành kiến đối với Thư Bình phó
bí thư, nhưng cái này cũng trách không được tôi! “ Lý Bất Phàm rất biết mình,
hiện tại, ngoại trừ Dương Tử Hiên, đã không có chỗ nào để dựa vào rồi, nếu
như lại bị Dương Tử Hiên không tín nhiệm mà vứt bỏ, như vậy, chỉ sợ Lý Bất
Phàm hắn vô pháp xuất đầu nữa.
Cho nên, Lý Bất Phàm cũng có ý định bất chấp bất cứ giá nào rồi, đem hết ân
oán giữa mình và Thư Bình nói ra.
“ Sự tình phải nói đến một năm trước, lúc ấy tôi đã là phó chủ nhiệm văn phòng
đảng chính rồi, tôi và có quan hệ cá nhân rất tốt cùng một ban chủ nhiệm đảng
chính, chuyên chăm lo công tác của Thư Bình phó bí thư, Trịnh Thanh Bình!”
“Trịnh Thanh Bình là đồng học trường cấp 3 của tôi, nhưng về sau, không biết
bởi vì sao, Trịnh Thanh Bình phản bội Thư Bình phó bí thư, tại thời điểm lãnh
đạo cấp tỉnh xuống khảo tra, cố ý khiến cho Thư Bình phó bí thư xảy ra sự cố,
làm cho ấn tượng của Thư Bình phó bí thư trong mắt lãnh đạo cấp tỉnh cực kỳ
không tốt.”
“Lần khảo sát kia có thể nói là tương đối không thoải mái, thị ủy cũng rất có ý
kiến đối với Thư Bình phó bí thư, lúc ấy, thành phố vốn đề cử Thư Bình phó bí
thư kiêm nhiệm phó chủ nhiệm quản ủy hội, với tư cách người chuẩn bị cho chủ
nhiệm quản ủy hội, nhưng vì chuyện này xảy ra, lại không còn cơ hội lên chức!
“
“ Sau đó, Thư Bình phó bí thư lập tức đề nghị di dời Trịnh Thanh Bình, điều
Trịnh Thanh Bình đến một nha môn bình thường trong khu công nghiệp, về sau,
rốt cuộc không hề đề cập qua chuyện chuyển công tác của nàng về văn phòng
đảng chính!”
“Lúc tôi lên làm phó chủ nhiệm, tại một nơi không quá thích hợp, nói về chuyện
Trịnh Thanh Bình, bị Thư Bình phó bí thư nghe được, từ đó về sau, tôi liền
ngày đêm lo lắng Thư Bình phó bí thư sẽ ghi hận đối với tôi, dù sao tôi cũng
chỉ là một phó chủ nhiệm văn phòng đảng chính nho nhỏ, không thể nào đấu
được với Thư Bình phó bí thư... “
Lý Bất Phàm chứng kiến sắc mặt Dương Tử Hiên không thay đổi, mới dám tiếp
tục nói.
Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: “ Anh đây là lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân tử,
Thư Bình phó bí thư là người quang minh lỗi lạc, tuy anh có quan hệ tốt cùng
Trịnh Thanh Bình, nhưng cũng sẽ không giận chó đánh mèo, đánh đến trên
người anh! “
Lý Bất Phàm vội vàng gật đầu đồng ý, mặc dù Dương Tử Hiên phê bình hắn,
nhưng lại làm cho Lý Bất Phàm mừng thầm trong lòng, Dương bí thư chính là
đang coi hắn là người một nhà, nên mới phê bình hắn.
“ Không đúng! “ Dương Tử Hiên lại đột nhiên nói một câu, vui sướng trong
lòng Lý Bất Phàm thoáng cái đã bị hòa tan.
“ Không đúng chỗ nào rồi? “ Trong nội tâm Lý Bất Phàm thầm tự hỏi, không
biết chỗ nào có vấn đề.
“ Lời của anh không đủ, khẳng định còn có lời nói giữ lại chưa nói xong, Lý
Bất Phàm, anh định chơi cái gì đây? “ Ánh mắt Dương Tử Hiên bắt đầu lạnh
xuống.
“ Anh và Trịnh Thanh Bình rốt cuộc có quan hệ như thế nào? Anh muốn thông
qua việc nói xấu Thư Bình bí thư, khiến cho tôi sinh ra mâu thuẫn và ý kiến đối
với Thư Bình, sau đó lại thông qua tôi vận hành, giúp Trịnh Thanh Bình trở lại
văn phòng đảng chính, đúng không? Đây mới là mục đích thực sự của anh! “
Ngữ khí Dương Tử Hiên cũng trở nên lạnh lùng bức người.
Tâm Lý Bất Phàm vừa buông xuống, lại nâng lên đến tận cổ họng, trong lòng
bàn tay đầy mồ hôi, xem ra, thủ đoạn lừa gạt thông minh nho nhỏ tại trước mặt
Dương bí thư, thật đúng là tự tìm đường chết.
“ Bí thư, tôi sai rồi! “
Dưới sự thất kinh, Lý Bất Phàm vội vàng nhận sai, còn kém chút nữa là quỳ lên
trên mặt đất
“ Tôi nói, Trịnh Thanh Bình là đồng học trường cấp 3 của tôi, khi đó nàng rất
xinh đẹp, học hành lại giỏi giang, rất được con trai trong lớp hoan nghênh,
trong nhà tôi, tuy thành tích tôi cũng rất tốt, nhưng trong lớp, mọi người đều xem
thường tôi, cũng chỉ có Trịnh Thanh Bình đối với tôi rất tốt.”
“Thời điểm đọc sách, tôi thường xuyên bị đói bụng, Trịnh Thanh Bình vụng
trộm mua cơm cho tôi ăn, cả đời tôi không quên được, tôi thừa nhận bản thân
mình đã từng có ý nghĩ muốn không an phận đối với nàng, nhưng tôi biết rõ, cho
tới bây giờ, nàng luôn không ưa thích tôi! “
“ Chỉ là, hiện tại tôi cũng là người có gia có thất, đã sớm chết phần tâm này đối
với nàng, tôi muốn thông qua bí thư, triệu hồi nàng về văn phòng đảng chính,
cũng chỉ là vì tận tâm bổ sung nhân sự mà thôi, ngoài ra còn là báo đáp ân tình
của nàng lúc ở trường cấp 3, tôi thật không có ý tứ gì khác! “ Thanh âm Lý Bất
Phàm có chút khàn giọng, nói.
Dương Tử Hiên không nghĩ tới, bên trong này còn có nhiều câu chuyện như vậy,
chỉ là, Lý Bất Phàm đã cung cấp cho hắn rất nhiều tin tức, đầu tiên, Thư Bình
không phải người thanh tâm quả dục, trong tâm triệt để phẳng lặng như mặt
nước, cũng rất muốn tiến bộ trên con đường làm quan, nhưng ý nghĩ đó không
biểu hiện mạnh và rõ ràng như Bạch Thự mà thôi.
Tiếp theo, bên trong chuyện Trịnh Thanh Bình bán đứng Thư Bình, khẳng định
còn nội tình có thể đào lên, Thư Bình khẳng định có đối địch người ở bên trong
các lãnh đạo khu công nghiệp, chỉ là do Lý Bất Phàm không biết, cho nên
Dương Tử Hiên cũng không có ý định tiếp tục hỏi Lý Bất Phàm.
Có tin tức về Thư Bình, Dương Tử Hiên liền có mấy phần nắm chắc, mình có
thể chậm rãi bố cục, khiến cho Thư Bình dựa vào hắn, dù sao, Thư Bình cũng
là phó bí thư chủ quản xây dựng nhân sự đảng, sức nặng khi nói chuyện tại hội
thường ủy vẫn rất không thể coi thường, vì vậy, Thư Bình là đối tượng Dương
Tử Hiên nhất định phải tranh thủ.
“ Coi như anh trung thực, về sau khỏi phải nghĩ đến chuyện lừa gạt thủ đoạn nhỏ
nữa, nếu như lại bị tôi phát hiện, anh sẽ biết hậu quả! “ Dương Tử Hiên dùng
ngữ khí bình tĩnh nói.
Đối với Lý Bất Phàm, loại người hám lợi láu cá này, phải ân uy cùng dùng,
không thể quá mức chèn ép, còn phải cho hắn chứng kiến hi vọng tiến bộ, vừa
phải gõ đầu đúng giờ, bằng không thì cái mũi của hắn sẽ vểnh lên trời.
Trong căn phòng xa hoa của trung tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, mặc dù là ban
ngày, bên trong vẫn có đầy đèn đuốc sáng trưng, làn váy chập chờn, tà âm tràn
ngập bên tai, thỉnh thoảng có thanh âm cô nương tiểu thư thét lên vui cười, rất
có không khí hoang dã trên sông Tần Hoài thời cổ.
Ngoại nhân rất khó tưởng tượng, khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ dĩ nhiên lại là sản
nghiệp cấp dưới của quản ủy hội khu công nghiệp.
“ Lúc đầu tôi đã nhắc nhở anh, bảo ông sớm tráng sĩ tự chặt đứt cổ tay một
chút, bỏ qua nhà máy chế biến giấy, khỏi phải va chạm chính diện cùng với
Dương Tử Hiên, chính ông lại không tin! “ Trương Lan mặc một bộ áo sơmi
hoa văn ô vuông, cúc áo bên trên bị cởi bỏ toàn bộ, lộ ra lồng ngực ngăm đen,
khóe miệng ngậm một điếu thuốc, thật lâu mới thở ra một vòng khói.
Bạch Thự ngồi ở đối diện, một tay trực tiếp đâm vào dưới làn váy của một
người nữ tử mặc sườn xám màu đỏ, chỉ gật gật đầu, không nói gì.
“ Lão Phương chết rồi! “ Trương Lan vẫy vẫy tay về hướng một nữ nhân xinh
đẹp hầu hạ bên cạnh.
“ Không biết là ai làm nữa! “
Trương Lan ôm ấp một nữ nhân xinh đẹp, tiếp tục nói chuyện như nước chảy
mây trôi.
Động tác trên tay Bạch Thự ngừng một chút, lại mạnh mẽ đi vào bên trong làn
váy, chọc chọc một chút.
Nữ tử bị chọc đến chỗ đau, thân thể lui về sau một chút, chỉ muốn thoát khỏi
bàn tay Bạch Thự, ánh mắt nhìn về phía Bạch Thự đều là vẻ sợ hãi, Bạch chủ
nhiệm này thật sự là đáng sợ.
“ Mày, nếu mày lại trốn một lần nữa, mày lập tức cuốn gói rời khỏi đây cho tao!
“ Bạch Thự lạnh lùng quát, nữ nhân trên ghế lại càng hoảng sợ rơi bịch xuống
dưới mặt đất.
Nữ tử vội vàng chống thân thể dạy, đi ra cửa ra vào, lại bị một nam tử dáng
người bưu hãn chặn đường.
“ A Đức, kéo nàng đi! “ Bạch Thự lạnh lùng nói.
“ Vâng, chủ nhiệm! “ A Đức mặt không biểu tình, ôm nữ tử đi.
Trương Lan rất hứng thú nhấp ngụm rượu đỏ, vừa cười vừa nói: “ Tôi nói Bạch
chủ nhiệm này, từ khi Dương Tử Hiên đến đây, về sau, ông càng ngày càng thiếu
kiên nhẫn đó. “
“ Dương Tử Hiên khó đối phó, trước mắt vẫn vô pháp nhìn thấy hắn lộ ra sơ
hở, chúng ta cũng không có đường nào, chỉ có thể dùng lôi kéo làm chủ, tìm cơ
hội làm phụ! “
“ Ông càng thiếu kiên nhẫn, sẽ lộ ra càng nhiều sơ hở, Dương Tử Hiên càng dễ
dàng đánh một chiêu làm ông chết đứng, giống như nhà máy chế biến giấy kia! “
“ Tôi vốn cho rằng, mặc dù Dương Tử Hiên muốn làm chết nhà máy chế biến
giấy, khẳng định cũng phải phí khí lực và trắc trở rất lớn, còn phải đấu một trận
cùng Từ Á Bình Từ Cương, nhất định sẽ gặp phải nguyên khí đại thương! “
“ Ai ngờ hắn mượn nhờ người thân của công nhân viên chức nhà máy chế biến
giấy, bởi vì tai nạn lao động mà tử vong, chạy lên ủy ban thành phố kêu oan, tạo
ra thời cơ mấu chốt, mượn nhờ thị ủy ủy ban thành phố tức giận, cầm được
thượng phương bảo kiếm của thị ủy ủy ban thành phố, một kiếm đánh chết nhà
máy chế biến giấy! “
“ Hắn dùng danh nghĩa thị ủy, ngừng hoạt động của nhà máy chế biến giấy, hai
tỷ đệ Từ Á Bình đến hiện tại dù là cái rắm cũng không dám phóng, đám cục
trưởng khu công nghiệp đã từng cầm qua không ít chỗ tốt của nhà máy chế biến
giấy kia, cũng là không dám thở mạnh một hơi, ai có ý kiến đối với việc đóng
cửa nhà máy chế biến giấy, chính là có ý kiến đối với cách xử lý của thị ủy ủy
ban thành phố! “
Trương Lan thở dài một hơi, nói: “ Nhân vật thủ đoạn lợi hại như thế, lúc trước
ông còn kém một chút là đã chính diện đối kháng cùng hắn, nếu như không phải
ông kịp thời tráng sĩ đứt cổ tay, thu tay lại, chỉ sợ hiện tại, mũ quan trên đầu ông
đã bị thị ủy chém mất, còn bị cài lên một đống chén đĩa đầy * liên quan đến
sự cố sản xuất thương vong trong nhà máy chế biến giấy, đến lúc đó, ông chết
cũng không biết chết như thế nào nữa! “
Xương sống lưng Bạch Thự mát lạnh.
Hắn biết rõ Trương Lan nói không sai, sự thật chính là như thế, nếu như không
phải hắn kịp thời bứt ra, không tiếp tục mưu đồ bí mật cùng Từ Cương, chỉ sợ
hắn sẽ chết rất thảm.
Dù sao, uy lực của thị ủy ủy ban thành phố, không phải là hắn, một phó chủ
nhiệm quản ủy hội khu công nghiệp có thể chống lại được.
“ Ông nên nghe tôi nói một chút, không cần phải giao du với kẻ xấu nhà máy
chế biến giấy này, không phải sự tình gì cũng không thể thiếu được tiền, trung
tâm nghỉ dưỡng Hoàng Hồ kiếm được tiền, cũng đủ để ông chơi nữ nhân cả đời,
bên trong khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, nữ nhân gì không có đây? Hết lần này tới
lần khác, ông vẫn thu tiền Từ Cương cùng lão Phương đưa tới, thật không rõ
ông nghĩ như thế nào nữa! “
Trương Lan hút một hơi thuốc, gõ gõ khói bụi, sau đó mới tiếp tục nói.
Bạch Thự có chút không phục rồi lời này rồi, trong lòng tự nhủ, chính cậu
chiếm đoạt mấy cái khu khai thác quặng trong khu công nghiệp, đương nhiên
không thiếu tiền, tôi làm gì có gì.
...
Diêu Thiên Thư có chút bực bội, đi tới đi lui trong phòng làm việc, thư ký cũng
không dám quấy rầy hắn, lặng lẽ khép cánh cửa lại, đi ra ngoài.
Trong khoảng thời gian này, Diêu Thiên Thư cũng một mực tự hỏi đường ra cho
chính mình, từ đơn vị tỉnh hàng không hạ cánh xuống khu công nghiệp, đảm
nhiệm chủ nhiệm quản ủy hội, về sau, hắn làm mọi chuyện đều không thuận,
hoàn toàn không có cảm giác thành thạo ở cơ quan cơ sở.
Tuy trong khoảng thời gian này, Diêu Thiên Thư đi lại rất gần cùng Bạch Thự
Trương Lan, nhưng lòng dạ Diêu Thiên Thư biết rõ, Trương Lan có lẽ có thể
giao hảo cùng mình, nhưng Bạch Thự thì tuyệt không có khả năng thổ lộ tình
cảm cùng mình.
Dù sao, Bạch Thự vẫn luôn cho rằng, bởi vì Diêu Thiên Thư hàng không đến
đây, mới đưa đến chuyện hắn không thể như ý nguyện, leo lên vị trí chủ nhiệm
quản ủy hội khu công nghiệp, đây là một khối tâm bệnh ở trong lòng Bạch Thự,
khối tâm bệnh này vĩnh viễn không thể phai mờ.
Nhìn nhìn đồng hồ trên tường, sắp đến mười giờ mười lăm phút, Diêu Thiên
Thư bước ra khỏi văn phòng, bởi vì Dương Tử Hiên đã thông báo, lần đầu tiên
tổ chức cuộc họp hội ý bí thư chính thức tại văn phòng bí thư.
Trong nội tâm Diêu Thiên Thư có chút bất định.
Hắn không biết, cử động lần này của Dương Tử Hiên rốt cuộc là vì cái gì, tại
sao phải chọn thời khắc này để tổ chức họp hội ý bí thư? Chẳng lẽ Dương Tử
Hiên sắp sửa đệ trình, lần đầu tiên tổ chức hội thường ủy khu công nghiệp? Cái
họp hội ý bí thư này chính là diễn thử trước khi tổ chức hội thường ủy?
Nếu là như vậy, sự tình sẽ trở nên rất thú vị.
Nghĩ tới đây, trong nội tâm Diêu Thiên Thư thầm nóng lên, bước chân lại nhanh
hơn rất nhiều.
...
Trong văn phòng rộng rãi, Diêu Thiên Thư cùng Thư Bình, một trái một phải,
tách ra mà ngồi, Dương Tử Hiên phân phó Hồ Khải đưa nước trà cùng thuốc lá
lên.
Diêu Thiên Thư ngồi tương đối tùy ý, hai chân cong cong xuống dưới cái ghế,
hai tay giao nhau, đặt ở trên đùi, có vẻ nhàn nhã mà tự nhiên
Thực tế, Diêu Thiên Thư đặt tay ở trên đùi, trong lòng bàn tay không ngừng đổ
mồ hôi, chỉ có thể ra vẻ trấn định, để che dấu khẩn trương trong nội tâm.
Thật sự là uất ức.
Diêu Thiên Thư không nhịn được mà chửi mình một câu, như thế nào mà ở
trước mặt Dương Tử Hiên, một bí thư nho nhỏ này, vậy mà mình lại khẩn
trương như thế? Không có lý do, tại sao nội tâm mình giống như rất sợ thằng
con nít chưa mọc lông, nhỏ hơn mười tuổi so với mình đây?
So với việc Diêu Thiên Thư miệng cọp gan thỏ, sắc mặt Thư Bình có vẻ tự
nhiên hơn nhiều, dáng ngồi thập phần đứng đắn, yên lặng chờ Dương Tử Hiên
lên tiếng trước.