Chương 152: Hổ báo

Ngô thiếu khác thường như thế, lại khiến cho hai người đều mở rộng tầm mắt,

trong lòng cũng âm thầm phỏng đoán địa vị của Dương Tử Hiên.

“ Ngô thiếu, người này là ai vậy? Sao cậu phải sợ hắn? “ Đỗ thiếu lách vào

lách vào bên cạnh Ngô thiếu, vỗ vỗ bả vai hỏi.

Ngô thiếu hiển nhiên không muốn nhắc tới sự tình mình bị Dương Tử Hiên bắt

giữ vào nhà giam tại trước mặt tên gia hỏa này, hàm hàm hồ hồ ừ ừ vài tiếng bỏ

qua.

“ Đã có người làm chứng rồi, vậy thì mời tiểu thư, xin cô đi theo chúng ta trở

lại cục công an một chuyến. “ Cảnh sát có thâm niên phân phó mấy cảnh sát bên

người, một đám cảnh sát lại muốn đi lên bắt người.

“ Các người không nên đụng vào tôi, tự bản thân tôi đi được. “ Nữ tử cao gầy

một lần nữa giơ roi da trong tay lên, hù dọa những cảnh sát đang định xông lên

kia.

Cảnh sát thâm niên cũng nhẫn nhịn một bụng đầy tức giận, trong nội tâm oán hận

thầm nghĩ, xem tao trở lại cục công an sẽ thu thập mày như thế nào, cái đồ đàn

bà không biết nặng nhẹ này, ngoài miệng lại phân phó: “ Cô ta không muốn vậy

thì đừng bắt, cứ để cho cô ta tự đi là được. “

Nữ tử cao gầy xinh đẹp hướng Dương Tử Hiên vẫy vẫy tay, nói: “ Cậu tới đây,

theo tôi cùng đi. “

Dương Tử Hiên do dự một chút, đi tới bên người nữ tử, nữ tử cong eo, đưa cái

chìa khóa xe cho lão nhân đầu đầy tóc trắng trong xe kia, khuôn mặt hiện lên vẻ

mỉm cười, má lúm đồng tiền như hoa, nói: “ Sư phụ, con đi trước đến cục công

an một lúc, điện thoại di động con xin mang đi trước, ngài cứ ngồi ở chỗ này,

nếu như vượt qua một giờ, con còn chưa có trở lại, ngài liền gọi điện thoại cho

ba mẹ con, nói con bị cục công an thành phố Nam Hồ lạm dụng hình phạt riêng

vây khốn rồi, bảo bọn họ tranh thủ thời gian cứu con đi ra. “

Cảnh sát thâm niên ở một bên nghe được nữ nhân nói lạm dụng hình phạt riêng,

cũng là một bụng đầy bức xúc, tuy hắn cũng hiểu được gia cảnh cô bé này không

đơn giản, trong nhà rất có tiền, dù sao đầu năm nay, thật đúng là không có mấy

người có thể được lái loại xe việt dã rất tốt này.

Nhưng cảnh sát thâm niên cũng không quá để ý, kẻ có tiền sao, hắn đã chứng

kiến không ít.

Tuy Nam Hồ thành phố không phải thành thị kinh tế phát đạt nhất La Phù tỉnh,

nhưng luận số lượng người giàu có, tại La Phù tỉnh, tuyệt đối có thể xếp trong

top 3, những người giàu có này đều là chút ít ông chủ mỏ nhà giàu mới nổi.

Cho nên, cảnh sát thâm niên kia bình thường cũng không thiếu liên hệ cùng

những ông chủ nhà giàu mới nổi này, hắn cho rằng nữ tử cao gầy hẳn là con cái

của đám nhà giàu mới nổi này, cũng không hề cảm thấy sợ.

Dương Tử Hiên đi theo sau lưng nữ tử cao gầy xinh đẹp, ngồi lên trên xe cảnh

sát, cùng một chỗ đi tới cục công an Nam Hồ thành phố.

Dương Tử Hiên nhìn cao ốc cục công an bên ngoài, xây dựng thập phần khí

phái, bên ngoài được xếp đặt thiết kế nghiêm chỉnh, nghiêm túc và trang trọng,

tuyệt đối có thể làm cho dân chúng bình thường cảm thấy sợ hãi.

Nhìn đến đây, hắn không khỏi lắc đầu, tài chính Nam Hồ thành phố mấy năm

này, do việc khai phá các loại khoáng sản, đã trở nên thập phần dư thừa, nhưng

những tài chính thu vào này đều là dùng cho xây dựng một ít kiến trúc xinh đẹp

không thật, đều là công trình chiến tích, thật sự không thể không nói thị ủy ủy

ban thành phố Nam Hồ có tầm mắt rất ngắn.

La Trạch Minh phỏng chừng cũng muốn tranh thủ thời gian ra một vài chiến

tích, tại nhiệm vài năm như vậy, công trình chiến tích quả thực không ít, tiền

tiêu đi rồi, nhưng mấy cái gì đó có ích thật sự lại không có mấy.

Dương Tử Hiên đi theo sau lưng nữ tử cao gầy xuống xe, nữ tử cao gầy ngửa

đầu nhìn nhìn khí thế cao ốc cục công an, chậc chậc tán thưởng: “ Cục công an

Nam Hồ các người so với cao ốc cục công an tỉnh thành Tử Kim còn muốn khí

phái hơn, có phải là tài chính Nam Hồ rất nhiều, lại không có chỗ nào tiêu? “

“ Cái đó và em gái có quan hệ như thế nào vậy? Đi vào cục công an, em gái có

lẽ là nên ngẫm lại xem mình làm sao để được đi ra ngoài, đó mới là chính đạo!

Đỗ thiếu cùng Ngô thiếu, mấy tên quần là áo lượt cũng từ phía sau xuống xe,

thanh âm cạc cạc, tiếng cười quái dị, thập phần chói tai khó nghe.

“ Có lẽ, nếu như cô em chịu chủ động ngủ mấy đêm cùng đại gia tôi, có lẽ tôi

có thể thoáng cân nhắc một tý, bỏ qua cho em. “ Đỗ thiếu cười hắc hắc nói, nhất

thời quên mất cảm giác mới vừa rồi bị nữ tử cao gầy dùng roi da hung hăng

quất vài cái.

“ Chẳng lẽ cục công an chính là nhà các người mở? Anh nói buông tha là có thể

bỏ qua? “ Hai tay bắt chéo trước ngực, con mắt nữ tử cao gầy nhìn chằm chằm

vào Đỗ thiếu.

“ Thật đúng là bị cô em nói trúng rồi, cục công an chính là nhà tôi mở đó! “ Đỗ

thiếu cười ha ha.

“ Cục trưởng cục công an chính là phụ thân của hắn, cô em nói cục công an có

phải là do nhà hắn mở không? “ Trương thiếu gia cũng theo chân, ồn ào nói.

Nhìn nữ tử cao gầy nhíu đôi lông mày lại, Dương Tử Hiên khóe miệng hiện lên

vẻ mỉm cười, hắn chính là muốn Đỗ thiếu và những người này chọc giận nữ tử

cao gầy.

Sở dĩ Dương Tử Hiên đáp ứng giúp nữ tử này làm chứng, đương nhiên cũng

nhìn ra bối cảnh nữ tử này chắc chắn là không đơn giản, đương nhiên không thể

đơn giản nhận thức nữ tử này chỉ là người xuất thân nhà giàu mới nổi, nữ tử có

thể kiếm được Grand Cherokee đeo cái biển quân đội, trong nhà khẳng định

cũng là có một chút bối cảnh chánh trị.

Mà nữ tử này không hề có thái độ sợ hãi, lại càng chứng thực cách nghĩ của

Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cũng đã tìm hiểu qua, hiện tại, cục trưởng cục công an thành

phố Nam Hồ, Đỗ Sơn Mộc cũng không phải là thường ủy thị ủy, bí thư chính

pháp ủy.

Bí thư chính pháp ủy là một người hoàn toàn khác —— Phùng Tranh

Phùng Tranh là người từ phòng công an trên tỉnh xuống, vốn lúc trước, Đỗ Sơn

Mộc có tư cách là lão cục trưởng cục công an Nam Hồ, vốn tưởng rằng có thể

tấn chức thường ủy thị ủy bí thư chính pháp ủy, kiêm nhiệm công an cục trưởng,

nhưng lại bị Phùng Tranh tử sở tỉnh xuống, chặn ngang một viên gạch vào họng,

đánh nát mộng đẹp thường ủy thị ủy của Đỗ Sơn Mộc, lại khiến cho Đỗ Sơn

Mộc một bụng tức giận không có phát tiết.

Chỉ là, Đỗ Sơn Mộc cũng đã chậm rãi hồi phục xong, tại phương diện cục công

an, đối với các chỉ thị của Phùng Tranh, cho tới bây giờ, đều là âm phụng

dương vi (ngoài nóng trong lạnh), chưa bao giờ phối hợp với Phùng Tranh, lại

khiến cho Phùng Tranh bị cản tay rất nhiều.

Có một lần Phùng Tranh thống nhất chỉ huy điều hành công an, phá một đại án

trong thành phố, Đỗ Sơn Mộc chính là rất không phối hợp, tại trước mặt viện

trưởng viện kiểm sát thành phố, không cho Phùng Tranh, cái bí thư chính pháp

ủy này chút mặt mũi nào, về sau lại nghênh ngang rời đi.

Chuyện đó làm cho Phùng Tranh không xuống đài được, vài ngày sau, Phùng

Tranh tức giận đến mức ăn không ngon, có lẽ là do Thạch Phong Tín ra mặt,

điều hòa quan hệ của hai người, cuối cùng mới phá được cái đại bản án kia.

Từ lúc này về sau, Phùng Tranh đối với cục công an, một cái nghành cường lực

này, cơ hồ là đã không có lực khống chế gì nữa, người trong thị ủy ủy ban thành

phố đều biết, Đỗ Sơn Mộc vẫn là xứng danh với cục trưởng cục công an thực

quyền, cục công an vẫn là một mẫu ba phần Đỗ Sơn Mộc cai quản, Phùng Tranh

căn bản không nhúng tay vào nổi.

Cho nên, khối cục công an này cũng đã trở thành tâm bệnh cực lớn trong lòng

thường ủy thị ủy Phùng Tranh này.

Thạch Phong Tín cũng vui vẻ rất xem hai người kia đấu nhau, Đỗ Sơn Mộc là

người thân cận hắn, mặc dù Phùng Tranh là từ sở trên tỉnh xuống, tính khuynh

hướng không phải rất rõ ràng, nhưng ở trên hội nghị thường ủy thành ủy, phần

lớn thời gian, Phùng Tranh đều là thân cận với Thạch Phong Tín.

Thời điểm Thạch Phong Tín biết mâu thuẫn giữa hai người kia huyên náo túi

bụi, cũng sẽ không ra mặt điều đình, ngược lại, thời điểm nhìn thấy hai người

quan hệ tương đối hòa hợp, liền cố ý dùng một ít việc nhỏ, tiếp tục khơi mào

mâu thuẫn, làm sâu sắc khoảng cách giữa hai người.

Chỉ cần Phùng Tranh cùng Đỗ Sơn Mộc có mâu thuẫn, như vậy, vô luận là

Phùng Tranh hay là Đỗ Sơn Mộc, đều muốn dựa vào Thạch Phong Tín hắn ủng

hộ, như vậy, hắn có thể một mực cục công an khống chế cái nghành cường lực

này trên tay.

Dương Tử Hiên cũng nghiên cứu qua điểm này, cho nên, Dương Tử Hiên cảm

giác, nếu như mình muốn lên vị phó thị trưởng mà nói, nếu như có thể tranh thủ

thêm cả Phùng Tranh ủng hộ, tăng thêm Thạch Phong Tín, Tiếu Hoài Hoa, Lý

Chí Hồng, La Trạch Minh ủng hộ, như vậy, phần thắng của hắn cũng rất nhiều,

mặc dù trưởng ban tổ chức Dương Tân có ý kiến, chỉ sợ cũng không dám nói,

nói cũng là tự tìm chuyện xấy, tự vẽ mặt.

Mấu chốt đột phá Phùng Tranh ngay ở chỗ Đỗ Sơn Mộc, chỉ cần có thể làm cho

Đỗ Sơn Mộc ăn giảm nhiều (thiệt thòi lớn), bán một cái nhân tình cho Phùng

Tranh, chỉ sợ Phùng Tranh cũng sẽ ở vào lúc hắn tranh thủ phó thị trưởng, bán

hắn một cái mặt mũi, ủng hộ hắn một phiếu.

Nghĩ thông suốt điểm này, Dương Tử Hiên liền biết, sự tình hôm nay mình nên

làm như thế nào.

Dương Tử Hiên đi theo đằng sau nữ tử cao gầy, đi vào cục công an, cảnh sát

phía trước dẫn hai người đi vào một cái phòng nhỏ, bên trong cũng chỉ có ba

cái ghế cùng một cái bàn, hai cảnh sát cao lớn đi ở phía sau.

“ Các người ngồi đi! “

Hai cảnh sát cao lớn ngồi xuống trên hai cái ghế, chỉ vào một cái ghế còn lại,

nói rất nặng nề, hai cảnh sát biết rõ, hai người trước mặt đã đắc tội công tử cục

trưởng, trước kia cũng nhận được một ít phân phó của Đỗ thiếu, phải cho hai

người này biết mùi đau khổ, cho nên hai người cảnh sát này đều xụ mặt, mang

một bộ dáng hung thần ác sát.

“ Tại đây chỉ có một cái ghế, hai người ngồi như thế nào đây? Còn các người

nữa, bày ra hình dáng như vậy để hù dọa ai đây? “ Nữ tử cao gầy lạnh lùng nói.

“ Ai nha nha, tôi nói cho cô biết, một con đàn bà thối thì có cái gì? Đi vào cục

công an là phải tuân thủ quy củ của chúng ta, chúng ta kêu các người ngồi ghế

sao? Chúng ta bảo các người ngồi lên trên sàn nhà! “ Một người cảnh sát cao

lớn giận tím mặt, vỗ bàn, chỉ vào nữ tử cao gầy, chửi ầm lên.

“ Mày tốt nhất nên rửa sạch sẽ miệng đi, nếu không kết quả của mày sẽ rất đáng

thương đó! “ Nữ tử cao gầy không biết từ nơi nào lại rút cái roi da kia ra, lạnh

lùng nói.

“ Lão Hà, cậu huyên náo cùng con bé này làm cái gì, đàn bà thối như vậy, đi lên

đánh nàng hai cái tát, nàng sẽ sợ thôi! “ Một cảnh sát khác đứng lên, mạnh mẽ

phóng tới hướng nữ tử cao gầy, tát một cái về hướng mặt nữ tử cao gầy.

Kỳ biến lúc này liền nảy sinh.

Nữ tử cao gầy đột nhiên dùng roi da quấn vòng quanh cái tay vươn ra bạt tai

của tên cảnh sát, lui về phía sau kéo thật mạnh, cảnh sát cao lớn lập tức mất đi

trọng tâm, ngã gục xuống đất, đang tại thời điểm hắn chưa kịp phản ứng, roi da

đã hung hăng trút xuống trên đồng phục cảnh sát của hắn, ra tay vừa ngoan độc

vừa nhanh nhẹn.

Quả thật là cô em tính cách náo nhiệt.

Dương Tử Hiên đứng ở một bên kinh ngạc đến há hốc mồm, nữ tử này có tướng

mạo bề ngoài nhã nhặn, khí chất văn nhã, không nghĩ tới lúc ra tay lại lợi hại

như thế, xem ra nhìn con người thật đúng là không thể nhìn tướng mạo.

Một cảnh sát cao lớn khác cũng cản thấy chấn động, muốn tranh thủ thời gian đi

lên hỗ trợ, đang chuẩn bị từ phía sau đánh lén nữ nhân cao gầy, Dương Tử Hiên

gấp gáp bước lên phía trước chặn đường hắn, hô: “ Chú ý! “

Đáng tiếc, tuy khí lực Dương Tử Hiên rất lớn, cuối cùng cũng không phải là

người luyện võ gì, cảnh sát cao lớn dùng một chút xảo kình, đã đẩy được hắn

ra, nhưng vừa thời điểm Dương Tử Hiên dịch chuyển khỏi chỗ đứng, nữ tử cao

gầy đã kịp phản ứng, roi da khẽ quấn lên trên cổ cảnh sát, liền quấn thật chặt cổ

của cảnh sát cao lớn này.

Dương Tử Hiên biết rõ khí lực nữ nhân không phải quá lớn, liền tranh thủ thời

gian chạy đến, muốn hỗ trợ nàng kéo roi da, không nghĩ tới, hai tay trắng nõn

của nữ tử cao gầy vừa động, dùng sức kéo về phía sau một phát, cảnh sát đã

ngã gục xuống đất.

Nữ tử cao gầy nhấc dép lê cao lên, dùng lực giẫm mạnh xuống lưng hai cảnh sát

đang nằm dưới đất.

“ Ai ui! “

Hai người cảnh sát đều là đau nhức hô lên một tiếng.

“ Còn ngẩn người làm gì vậy, còn không qua đây hỗ trợ? “ Nữ tử cao gầy tức

giận trừng mắt liếc nhìn Dương Tử Hiên đứng ở một bên, vẫn đang há hốc

miệng nhìn cảnh bên này, cánh môi trắng muốt mịn màng óng ánh hơi nhếch lên.

“ Hỗ trợ cái gì vậy? “

Dương Tử Hiên có chút đần độn lên tiếng hỏi, hắn ngây người ở một bên, nhìn

nữ tử cao gầy dùng gót dép lê cao, không chút do dự đè xuống cổ một người

cảnh sát cao lớn, trong lòng lạnh run một hồi.

Nữ nhân này thật sự cũng quá hổ báo!

“ Làm sao anh lại ngu như vậy, tranh thủ thời gian tới giẫm lên đầu người kia

đi! “ Nữ tử cao gầy chỉ chỉ một cảnh sát ngã gục đầu xuống dưới đất khác.

Dương Tử Hiên máy móc gật gật đầu, chạy tới nhấc giầy lên, hung hăng giẫm

một cước lên trên đầu một tên cảnh sát khác, đột nhiên cảm thấy trong lòng rất

sảng khoái, không nhịn được, lại giẫm nhiều thêm mấy cước.

“ Bà cô, xin cô tha cho chúng ta, chúng ta cũng chỉ là phụng mệnh làm việc mà

thôi, chuyện không liên quan đến chúng ta! “ Cảnh sát bị nữ tử cao gầy dùng

dép lê cao dẫm lên trên cổ, và người bị Dương Tử Hiên dẫm lên trên đầu chảy

đầy nước mũi nước mắt, khóc lóc kể lể xin tha.

Hai người cảnh sát này đều không nghĩ tới, nữ nhân mặt ngoài thoạt nhìn rất là

yếu nhược văn nhã này, lại có một mặt nóng bỏng như thế, quan trọng hơn là,

hai người bọn họ nằm mơ cũng không nghĩ tới, nữ nhân này dĩ nhiên là một

người luyện võ, lại còn là một người luyện võ trình độ rất cao.

“ Đánh bọn hắn như vậy cũng không phải biện pháp, nên làm theo thủ tục bình

thường, thả bọn hắn trước, bọn hắn cũng không dám chơi xấu gì đâu! “ Dương

Tử Hiên nhíu mày nói.

Nữ tử cao gầy tưởng tượng một chút, cảm thấy rất có đạo lý, chỉ cần trong tay

nàng có roi da, nàng sẽ không sợ những cảnh sát này, hừ lạnh một tiếng, mới

buông lỏng chân ra, nói: “ Các người thành thật một chút cho tôi, không cần

phải chơi ngu! “

Hai cảnh sát cao lớn không nghĩ tới, mình bị đánh cho đầy bụi đất tại trước mặt

một nữ nhân, tuy trong nội tâm rất là phẫn nộ, nhưng nhìn roi da trong tay nữ tử

cao gầy, đều là một hồi lạnh run, không dám có ý khác, quả nhiên là rất quy củ

ngồi xuống, hai cảnh sát cao lớn gạt ghế ra, ngồi ở trên một cái, chuyển một cái

ra cho Dương Tử Hiên.

“ Tên gọi là gì? Người ở nơi nào? Phạm vào tội gì? “

“ Trần Ấu Trúc, người Tử Kim, xe bị hai tên tửu quỷ uống say đập phá, rơi vào

đường cùng mà phải tự vệ! “

Trần Ấu Trúc cùng hai cảnh sát một hỏi một đáp.

Sau đó hai cảnh sát lại hỏi Dương Tử Hiên một ít, xác nhận lời Trần Ấu Trúc

nói, mới khoát tay áo để cho Dương Tử Hiên cùng Trần Ấu Trúc đi ra ngoài.

Dương Tử Hiên cùng Trần Ấu Trúc vừa mới vừa đi tới cửa ra vào trong cục

công an, liền gặp được Ngô thiếu, Đỗ thiếu, Trương thiếu gia, mấy tên quần là

áo lượt đã sớm cùng mười cái cảnh sát đứng chờ tại đó.

Chứng kiến hai người Dương Tử Hiên cùng Trần Ấu Trúc bình yên vô sự từ

bên trong đi ra, tất cả đều chấn động.

“ Hai người đã làm xong khẩu cung rồi à? “ Đỗ thiếu kinh ngạc hỏi.

“ Chúng ta đã khai xong hết rồi, nếu như không có việc gì, chúng ta xin đi! “

Trần Ấu Trúc lạnh lùng nói, mang theo roi da trong tay, muốn đi ra bên ngoài.

“ Chậm đã! “ Đỗ thiếu đột nhiên đi tới trước mặt Trần Ấu Trúc, vươn ra hai tay

ngăn cản.

“ Đã khai hết khẩu cung rồi, vậy cô em nên biết chính mình sai ở nơi nào rồi

chứ? Chỉ cần theo anh một đêm, anh có thể tha thứ cho sai lầm của em, không

truy cứu trách nhiệm luật pháp của em nữa, thế nào? “ Đỗ thiếu nhìn bộ ngực

Trần Ấu Trúc, nuốt một ngụm nước miếng, ánh mắt đầy vẻ dâm tà.