Chương 55: Genjitsushugi Yuusha no Oukokusaikenki

“Liệu có phải những luật lệ đó … đã thất bại trong việc ngăn chặn cuộc chiến?”

Jeanne hỏi, trông cô ấy có vẻ khó chịu. Tôi lắc đầu.

“Ồ, không đâu, những luật lệ đó thực sự có hiệu quả. Ít nhất thì trong khoảng thời gian 2 vị thần đối đầu với nhau, viễn cảnh tồi tệ nhất về một cuộc chiến tranh thế giới nổ ra do 2 vị thần đó đã được ngăn chặn. Cuối cùng vị thần phương Đông bị ‘tan rã’, mất đi sức mạnh để chiến đấu, và vị thần phương Tây khi cảm thấy an toàn đã ngưng việc cảnh giác”

“Vậy, đó là một kết thúc tốt đẹp mà. Có vấn đề gì trong câu chuyện đó chứ?”

“… ừm, nếu nó kết thúc tại đó, mọi người tất nhiên sẽ được sống một cuộc sống hạnh phúc từ nay về sau”

“Vẫn còn nữa sao?”

“Đây là tất cả những gì tôi có thể nói lúc này. Xin thứ lỗi, nhưng tôi chưa thể để lộ ý đồ của mình được”

Tôi cắt đứt cuộc hội thoại bằng một giọng dứt khoát. Jeanne xem ra còn cảm thấy tò mò hơn, nhưng đành từ bỏ khi cô ta thấy được ánh mắt của tôi. Sau khi thư giãn đôi vai của mình, tôi nói với Jeanne.

“Cô không cần phải lo lắng, sớm hay muộn cô sẽ hiểu được thôi. Nó sẽ không gây phiền phức gì cho Đế quốc đâu”

“… thật khó chịu”

“Tôi muốn các vị hãy tin tưởng tôi trong vấn đề này, ngoài ra theo góc nhìn của đất nước chúng tôi, chúng tôi muốn cùng bước chung một con đường với các vị. Miễn là Nữ Hoàng Maria vẫn ủng hộ việc ‘nhân loại cần phải hợp sức lại với nhau và chống lại [Quân đoàn quỷ]’, Vương quốc sẽ không trở thành kẻ thù của các vị”

Jeanne nhìn tôi nghi ngại.

“Ngài đã không kí [Tuyên ngôn nhân loại], và giờ Ngài lại muốn chúng tôi tin tưởng Ngài ư?”

“[Tuyên ngôn nhân loại] đâu phải là thứ Hiệp ước duy nhất ở đây, đúng chứ? Chúng tôi không thể là một phần của [Tuyên ngôn nhân loại], nhưng tôi nghĩ đất nước chúng tôi có thể chấp nhận một liên minh song phương với Đế quốc. Một liên minh bí mật”

“Liên minh … bí mật à?”

Tôi gật đầu một cách chắc chắn.

“Chúng tôi sẽ sớm ổn định được tình hình nội bộ, và tiếp theo đó chúng tôi sẽ cải tổ lại quân đội. Chúng tôi đang lên kế hoạch cho việc xây dựng lại quân đội thành một thể thống nhất. Với lại, chúng tôi đã cắt được móng vuốt của bọn Amidonia qua sự cố này rồi. Thế nên chúng tôi chẳng cần phải dự phòng quân lực ở mặt trận phía Tây nữa. Quân đội Elfrieden giờ đã có thể hành quân tự do. … và chính là điểm đó. Hiện tại, Đế quốc đã nhận được lời kêu gọi chi viện từ [Liên bang chư Đông quốc], phải chứ?”

“… đúng vậy, Bọn họ hầu hết là những tiểu quốc, nhưng đa số họ đều là thành viên của [Tuyên ngôn nhân loại]. Là minh chủ, chúng tôi tất nhiên sẽ phải gửi quân đến chi viện cho họ”

“Chính là nó. Tôi đang tự hỏi nếu các vị có thể giao công việc đó lại cho chúng tôi”

Cái mà tôi đang đề nghị chính là đây: Ở trung tâm của lục địa là dãy Tinh Long Liên Sơn nơi cư trú của loài rồng thông tuệ. Nếu loài quỷ muốn hành quân xuống phía Nam, chúng sẽ phải xâm chiếm những vùng núi phía Đông hoặc phía Tây. Ở phía Tây đã có Đế quốc lo liệu, còn cuộc tấn công xuyên qua phía Đông sẽ được Vương quốc đón tiếp. Nói một cách cụ thể, nếu [Liên bang chư Đông quốc] yêu cầu viện trợ quân sự, Vương quốc sẽ gửi đi quân cứu viện. Tuy vậy, cần phải có một số thủ tục cho việc đó.

“Lúc đó, khi Đế quốc với tư cách là minh chủ của [Tuyên ngôn nhân loại] nhận được lời thỉnh cầu, các vị sẽ gửi lời kêu gọi đến Vương quốc, và chúng tôi sẽ đáp lại lời kêu gọi đó và gửi quân đội đi. Bề ngoài, đó là cách chúng ta sẽ làm”

“… Xem chừng, khá là chậm chạp. Mục đích của nó là gì?”

“Về sức mạnh, chúng tôi vẫn chưa thể được gọi là một nước lớn, nhưng về lãnh thổ, nước chúng tôi đứng thứ 2 nếu ta loại trừ [Lãnh địa quỷ]. Nếu thông tin về nước lớn nhất và nước lớn thứ 2 liên minh với nhau mà lan truyền, các quốc gia khác sẽ lập tức cảnh giác. Cụ thể là, Amidonia, [Dong binh quốc Zem], và [Cộng hòa Torgis], những nước bị kẹp giữa 2 chúng ta. Đó là lý do vì sao chúng tôi không muốn công khai việc Vương quốc và Đế quốc lập liên minh với nhau”

“Tôi hiểu rồi. Vậy ra đó là lý do Ngài muốn một liên minh bí mật”

Jeanne làm một bộ mặt trầm tư, có lẽ cô đang nghĩ đến những mặt lợi và hại mà Vương quốc sẽ phải chịu. Dù thế nào thì, Đế quốc cũng không mất mát gì cả nếu đồng ý. Họ có thể để dành được đội quân mà họ sẽ gửi về phía Đông để gia cố hàng phòng thủ ở phía Tây nơi biên giới của đất nước họ giáp với [Lãnh địa quỷ]. Nếu có điều gì khiến họ lo lắng, thì đó chính là về ý định của chúng tôi … nhưng cuối cùng thì Jeanne cũng tự tin gật đầu.

“Tôi không nghĩ chúng tôi sẽ mất mát gì khi chấp nhận. Tuy nhiên, Ngài thật sự sẽ nhận được những lợi ích gì khi làm điều đó?”

“Nếu buộc phải nói ra, thì tôi sẽ nói rằng đó là để có được sự tin tưởng của Đế quốc. Chính là thế, và còn về sau này khi chúng tôi tham chiến, các vị sẽ không đòi hỏi chúng tôi trợ cấp tiền bạc nữa”

“Ừm, tất nhiên là vậy. Việc đó chỉ áp dụng đối với những quốc gia không tham chiến … nhưng Ngài chắc chứ? Tôi không nghĩ đó có thể được xem là lợi ích …”

“… À thì, chẳng tốt đẹp gì khi hành xử như những lũ dong binh(lính đánh thuê) trong khi sự tồn vong của nhân loại đang bị đe dọa. Các quốc gia khác sẽ không nhìn nhận chúng tôi bằng con mắt tử tế nếu chúng tôi cư xử một cách dửng dưng dù cho chúng tôi có đáng tin đi chăng nữa”

“Tôi hiểu rồi …”

Jeanne khoanh tay lại và rên lên 1 tiếng, “hmm”

“Trong trường hợp đó thì vấn đề là sự hợp tác sẽ chặt chẽ như thế nào. Đế quốc và Vương quốc nằm ở 2 đầu giới hạn của lục địa, như vậy sẽtốn thời gian để truyền tải những ý định của chúng tôi. Đúng là rất tốt khi có thể tránhđượccái việcyêu cầu viện trợ nhưng với lượng thời gian bỏ ra như vậy sẽ là cả một vấn đề”

“Về việc đó, tôi đã nghĩ đến một thứ. … Hakuya, hãy mang nó đến đây”

“Vâng ạ”

Hakuya đứng dậy và rời khỏi phòng. Anh ta quay trở lại với 1 chiếc hộp đang cầm trên tay. Sau đó anh ta đưa chiếc hộp cho Jeanne. Cô nhận chiếc hộp với vẻ mặt lúng túng.

“Đây là thứ gì?”

“Xin cứ tự nhiên mở nó ra. Tôi muốn Nữ hoàng Maria nhận nó”

“…? Đây là … một thiết bị tiếp nhận tín hiệu? Ah!”

Jeanne có vẻ đã nhận ra. Bên trong chiếc hộp, là một thiết bị tiếp nhận tín hiệu đơn giản mà tôi đã sử dụng khi truyền lời phủ dụ cuối cùng đến Georg và những người khác.

“Cái thiết bị tiếp nhận đó đã từng được dùng để phát chương trình cho 1 trong những viên ngọc truyền thanh ở đất nước chúng tôi. Tôi muốn Jeanne-donohãy gửi cho tôi 1 cái từ Đế quốc khi cô về đến đó. Cái đó tất nhiên cũng phảitừng được dùng để phát chương trình cho 1 trong những viên ngọc truyền thanh của Đế quốc. Như vậy chúng ta có thể liên lạc với nhau bất cứ lúc nào”

“Ôi …”

Nói cách khác, khi sử dụng những viên ngọc truyền thanh quốc gia và các thiết bị tiếp nhận đơn giản của cả 2 nước, chúng tôi sẽ tạo được một đường dây nóng giữa Đế quốc và Vương quốc. Không giống như những viên ngọc, ta có thể mang theo các thiết bị tiếp nhận bên mình một cách dễ dàng. Khi một trong hai quốc gia liên lạc với bên còn lại thông qua thiết bị tiếp nhận, bên còn lại chỉ cần đi đến nơi đặt viên ngọc và tổ chức một phiên họp. Chúng ta không thể gửi bất cứ tài liệu nào qua đường này vì chúng ta chỉ có thể nhận được đường truyền, nhưng việc đó sẽ khả thi khi kết hợp với những quan chức ngoại giao có trình độ. Jeanne cảm thấy rất ấn tượng bởi đề nghị này.

“Thế này thì ngay cả Đại tỷ dù không thể rời khỏi Đế quốc cũng có thể dễ dàng mở một cuộc đàm thoại … tôi nên nói thế nào nhỉ, khả năng sáng tạo của Quốc vương Soma thật khiến tôi phải rùng mình”

“Cô nói quá rồi. Ở thế giới mà tôi từng sống điều này rất đỗi bình thường”

“Cho rằng một điều như vậy là bình thường … um, Soma, thưa Bệ hạ. Mạn phép cho tôi cả gan nói ra một việc …”

“Hm? Được thôi, hãy cùng lắng nghe nào”

“Xin đa tạ. Vậy … thưa công chúa Liscia”

“Eh, tôi á!?”

Liscia giật mình khi bỗng dưng bị gọi bất thình lình như vậy, nhưng Jeanne vẫn tiếp tục nói mà không để tâm đến.

“Cô sẽ trao trả ngai vàng lại cho Ngài Alberto chứ? Đế quốcsẵn lòng giúp đỡ Ngài ấy toàn tâm toàn ý”

Một lời yêu cầu thoái vị. Chờ đã, cô ta đang nói cái gì trước mặt 1 vị Vua của đất nước thế!? Trong một thoáng, Liscia thoái lui vài bước nhưng sau khi nắm bắt được tình hình, gương mặt của cô ấy đỏ lên.

“Cô vừa mới nói cái gì vậy! Điều đó chắc chắn sẽ không xảy ra!”

“Tại sao lại không? Ngay từ đầu nơi đây đã là Vương quốc của Ngài Alberto. Vậy sau khi Ngài Soma được tự do, hãy đi cùng chúng tôi! Nếu Ngài chấp nhận Ngài có thể trở thành một vị thừa tướng hay bất cứ chức vụ nào Ngài muốn! Tôi thậm chí sẽ bắt Đại tỷ nhường ngôi lại ngay bây giờ, thế nên xin hãy trở thành Hoàng đế của chúng tôi!”

“Cô bị mất trí rồi à!? Cô có hiểu những gì cô đang nói không!?”

“Tất nhiên tôi hiểu. Những tư tưởng của Ngài Soma sẽ đưa chúng tôi đến một kỉ nguyên mới. Tôi muốn được thấy kiểu Đế quốc mà Ngài Soma cùng Đại tỷ có thể xây dựng nên … Nếu biết trước chúng tôi đã không nhận khoản tiền trợ cấp chiến tranh và mang Ngài Soma đến bằng mọi giá rồi. Vậy bây giờ Ngài sẽ sẵn lòng đi với chúng tôi chứ?”

Trước khi tôi kịp nói gì, Liscia đã đập mạnh tay lên chiếc bàn 1 tiếng cực lớn.

“TẤT NHIÊN ANH ẤY SẼ KHÔNG ĐI ĐÂU HẾT! Soma là của t … là người không thể thay thế của đất nước chúng tôi!”

Cô ấy đang mang một cái nhìn đầy hăm dọa, và cực kỳ giận dữ. Tôi thực sự rất hạnh phúc khi cô ấy coi trọng tôi đến như vậy, nhưng hiện tại chúng ta đang trong một cuộc đàm phán. Tôi xoa đầu Liscia.

“Bình tĩnh nào Liscia. Anh sẽ không đi đâu hết, được chưa?”

“… Xin lỗi. Em đã mất bình tĩnh”

“Cô nữa Aisha. Ở yên đó! Bỏ cái tay ra khỏi chuôi kiếm đi”

“S, sao Ngài lại đối xử thô lỗ với em vậy!?”

Phớt lờ lời phản đối của Aisha, tôi nhìn Jeanne.

“Xin thứ lỗi, nhưng tôi không thể chấp nhận lời đề nghị đó”

“Fuh … thôi được rồi. Nhưng quả thực là chúng tôi đang rất hối tiếc”

Jeanne cúi đầu, “Xin cảm ơn vì đã lắng nghe những lời nói thô lỗ của tôi”

“Trở lại với chủ đề kết liên minh … một vấn đề quan trọng như vậy tôi không thể đơn phương quyết định được. Vì Ngài đưa ra một sáng kiến tuyệt vời là đề nghị một cuộc hội nghị cấp cao sử dụng Đài phát thanh Hoàng gia, tôi nghĩ sẽ thích hợp hơn nếu Ngài thảo luận trực tiếp với Đại tỷ. Để cho phù hợp, tôi muốn trở về Đế quốc cùng với một số quan chức ngoại giao phía Ngài, và để lại một số người phía chúng tôi để đảm nhiệm công việc ở Vương quốc”

“Chúng ta tất nhiên cần phải trao đổi những tài liệu đã kí kết. Hum … hay là thế này. Hãy bổ nhiệm một người trong Phái đoàn ngoại giao với chức vụ Đại sứ đặc mệnh toàn quyền (1) và thành lập một Đại sứ quán trên cả 2 thủ đô quốc gia. Sẽ không có hiệu quả nếu cứ phải đi qua đi lại mỗi khi chúng ta cần đi đến một quyết định”

“Đó là một sáng kiến tuyệt vời! Chúng tôi sẽ xem xét nó ngay bây giờ. Quả thực … Sự thông thái của Quốc vương Soma cứ như là một dòng suối chảy vô tận vậy”

“Như tôi đã nói, nó không phải sáng kiến của tôi”

Sau đó, Jeanne và tôi dần có sự hiểu biết về nhau và thảo luận về rất nhiều thứ. Chẳng hạn như, về việc Nữ hoàng Maria muốn chặn đứng chế độ nô lệ. Cô ấy đang muốn xóa bỏ cái vấn nạn buôn người này, hiện tại với mối đe dọa đến từ [Lãnh địa quỷ] đang lớn dần, cô ấy đã có thể làm được điều đó dưới danh nghĩa Tình đoàn kết Nhân loại. Lường trước được việc này sẽ rất khó thực hiện trong thời bình nên cô ấy cần phải thực hiện nó ngay bây giờ, có vẻ như cô ấy không hẳn là một người ‘chuộng hòa bình’.

Còn đối với tôi, tôi cũng đồng ý rằng chúng ta cần phải chặn đứng chế độ nô lệ(trong trường hợp của tôi, nó mang nặng vấn đề kinh tế hơn là vấn đề nhân đạo: tôi muốn họ trở thành những công dân tự do và làm việc gì đó kiếm ra tiền càng sớm càng tốt), nhưng tôi nghĩ rằng hãy còn quá sớm cho việc đó và quyết định ‘chờ đợi’. Việc bất chợt thay đổi, cho dù đó là điều tốt đẹp đi nữa (tôi nghĩ vậy), vẫn sẽ mang lại sự hỗn loạn. Vì biết trước được cách mạng mùa xuân Ả Rập đã gây ra hỗn loạn khủng khiếp như thế nào cho các quốc gia xung quanh (tất nhiên tôi không có ý chê bai gì phong trào này), tôi cần phải cẩn trọng trong vấn đề này.

Đó là lý do vì sao, đối với vấn nạn nô lệ, tôi đã đề cập với Đế quốc rằng chúng cần được thực hiện theo từng bước, và cũng để Vương quốc có thể bắt kịp với những hành động của họ.

… những vấn đề quan trọng kiểu như vậy cứ xuất hiện hết cái này tới các khác, thế nên các quan chức của 2 bên phải hối hả chạy tới chạy lui một cách điên cuồng. Họ cứ tiếp tục công việc như vậy cho đến nửa khuya, cho dù hội nghị đã tàn cuộc. Tôi chắc chắn rằng họ sẽ phải thức cả đêm. Đưa mắt lướt qua các quan chức một lúc, tôi dẫn Liscia và Jeanne ra ngoài ban công của văn phòng.

◇ ◇ ◇

Trời đã vào cuối thu và cũng đã quá khuya rồi, nhiệt độ ngoài trời đang rất lạnh. Tôi bảo Serina chuẩn bị cho chúng tôi vài cốc sữa nóng cỡ lớn, không hẳn là để chúc mừng kết thúc tốt đẹp của cuộc đàm phán, mà là để sưởi ấm cho cả ba chúng tôi.

“Vì sự phồn vinh của Đế quốc”, Liscia nói, và nâng cốc của cô ấy lên

“Vì sự phát triển của Vương quốc, “ Jeanne nói, và nâng cốc của mình lên

“Vì tình bằng hữu giữa hai quốc gia” tôi nói, và cũng nâng cốc của mình lên

“”Cạn ly!””

Chúng tôi nâng cốc của mình lên, vì là sữa nóng, nên chúng tôi chỉ nhấp từng ngụm (Nếu uống một hơi thì chúng tôi sẽ bị bỏng mất) … nhưng, ah, thật là ngọt ngào. Tôi đang tận hưởng hương vị tuyệt hảo của sữa bò từ ở thế giới này. Thay vì phải tiệt trùng, họ không hề làm điều đó (Sau khi vắt sữa, hình như họ chỉ để chúng vào một cái bình sắt giống cái bình trong cuốn tiểu thuyết “Chú chó vùng Flanders” và làm mát nó bằng cách dùng nước giếng hoặc nước sông), để không phá hỏng hương vị của sữa. Cho dù đó là một vấn đề về an toàn vệ sinh nhưng … tôi không thể cưỡng lại được!

“Chúng ta đã có được rất nhiều lợiích sau buổi hội nghị lần này, đúng không,” Jeanne nói trong khi đang thoải mái thưởng thức mùi vị sữa nóng.

“Cuộc nói chuyện quả thực rất dài. Trời đã sắp bình minh rồi”

“… Giờ nghĩ lại thì, chúng ta thậm chí đã nói về nhiều thứ mà chúng ta không cần thiết phải đề cập lúc này”

Vì chúng tôi đã thiết lập đường dây nóng cho Đài phát thanh Hoàng gia, chúng tôi có thể thảo luận cơ số việc vào lúc khác. Vì lẽ đó, tôi cảm thấy chúng tôi đã làm một việc không phải đối với các quan chức.

“Chúng tôi hiện mang một tâm trạng rất lạ từ khi sự việc tiến triển tốt đẹp vào lúc tối …”

“Đâu thể trách được. Chúng tôi cũng rất vui mừng khi có được một người bạn đáng tin cậy,” Jeanne nói, rồi nở một nụ cười.

Bạn ư? Ừm, vì chúng ta là đồng minh bí mật của nhau, chúng tôi có thể gọi Đế quốc là bạn của mình. Về sau liên minh bí mật này sẽ ảnh hưởng đến thế giới như thế nào … Tôi vẫn chưa có câu trả lời rõ ràng, nhưng thật yên tâm khi có thêm một quốc gia để cùng chia sẻ những giá trị có ích với nhau. Đế quốc có lẽ cũng cảm thấy như vậy. Rồi, gương mặt của Jeanne bỗng dưng trở nên nghiêm túc.

“Có một điều tôi muốn cho những người bạn phương Đông của mình biết”(TL: chỉ Vương quốc)

“Là chuyện gì vậy? Anh bạn phương Tây của chúng tôi”(TL: chỉ Đế quốc)

“Về một thực thể được gọi là ‘Quỷ vương’ bên trong [Lãnh địa quỷ]”

Quỷ vương. Trong các game RPG, đó là một thực thể thống trị cả [Sinh vật quỷ] và [Quỷ tộc]. Dù vẫn chưa chắc chắn, nhưng có vẻ thứ như vậy có tồn tại, theo như Cựu vương Alberto đã từng nói.

“Thế Jeanne-dono đã từng thấy hắn chưa?”

“Chưa, và thực tế là, chưa có ai thấy hắn. Khi đoàn quân chinh phạt thâm nhập đến nơi sâu nhất của [Lãnh địa quỷ], đoàn quân gần như đã bị hủy diệt hòa toàn”

“Hm? Vậy cô có nhận ra được điều gì không?”

“Trong những [Quỷ tộc] có một số kẻ có vẻ như sở hữu một loại ngôn ngữ gì đó. Chúng tôi không hiểu thứ ngôn ngữ đó, nhưng có một từ có vẻ như được xướng lên khá thường xuyên. Những nhà nghiên cứu ở đất nước chúng tôi tin rằng từ đó chính là tên của Quỷ vương”

Jeanne dừng lại một lúc, rồi đọc từ đó lên như đang tuyên bố một phán quyết.

“Từ đó là … Diable Roi (2)”

“Diable Roi … ‘Quỷ vương Diable Roi’?”

“Vâng. Đó là từ mà họ cho rằng chính là tên của Quỷ vương”

Jeanne gật đầu một cách nghiêm nghị. Quỷ vương Diable Roi … hm?

“Quỷ vương Diable Roi … Quỷ vương … Diable Roi … Quỷ vương …”

Huh? Quái lạ? Tôi nghĩ tôi nhớ là đã nghe cái lối ngôn ngữ này trước đây. Một cảm giác déjà vu? … không, không phải nó. Tôi đã nghe nó trước đây. Là ở đâu? Ở đâu? Không phải ở đây, nhưng ở đâu mới được? Không phải ở thế giới này. Vậy là ở thế giới trước? Không, khoan đã. Tại sao lại là Trái Đất? Không hề có Quỷ vương nào ở Trái Đất. Vậy tại sao? Tôi chẳng biết bất kỳ thứ gì gọi là Diable Roi cả. Vậy mà, tại sao nó cứ lẩn quẩn trong đầu của tôi?

“C, chuyện gì vậy Soma!?”

Khi tỉnh táo trở lại, tôi đang được Liscia đỡ lấy. Có vẻ như tôi vừa đang ôm đầu của mình và loạng choạng bước đi. Nhìn thấy Liscia và Jeanne đang lo lắng, tôi mỉm cười và nói “Tôi ổn”

“Chỉ là tôi bỗng dưng cảm thấy mệt”

“Hum, cũng đã trễ quá rồi. Hãy dừng ở đây thôi”

Bởi Jeanne đã đề nghị, chúng tôi quyết định sẽ chính thức công bố những gì chúng tôi đã thỏa thuận vào trưa ngày mai trong phòng Yết kiến với Julius hiện diện ở đó, và dành 1 ngày nghỉ ngơi. Tôi yêu cầu Serina dẫn Jeanne tới phòng của cô ấy trong khi Liscia và tôi đi đến phòng riêng của Liscia. Tôi rất muốn đi ngủ ngay bây giờ nhưng vì giường của tôi ở trong văn phòng, tôi không thể ngủ được khi các quan chức vẫn còn đang làm việc. Thế nên đó là lý do vì sao tôi đã nghĩ đến việc mượn một góc trong phòng của Liscia.

“Soma, anh có thật sự ổn không vậy?”

Khi chúng tôi bước vào phòng, Liscia hỏi tôi với một giọng đầy lo lắng.

“… Anh ổn mà. Chỉ là hơi mệt một chút”

“Nói dối! Soma người có khả năng thức 3 đêm liền không thể nào trở nên mệt mỏi mới chỉ sau 1 đêm được!”

“Thôi nào, bị bắt quả tang như thế có hơi …”

“Haah … lại đây nào”

Liscia ngồi xuống giường and giục tôi ngồi bên cạnh cô ấy. Thật là một tình huống khiến tim tôi đập loạn nhịp khi được ngồi canh một cô gái dễ thương như vậy, nhưng trước sức ép đến từ bầu không khí nghiêm túc của Liscia. Tôi đành lặng lẽ vâng lời. Khi tôi ngồi xuống, Liscia dùng tay giữ lấy đầu của tôi và đặt nó xuống đùi của mình. Đây là lần thứ 2 cô ấy cho tôi gối đùi kể từ lần hẹn hò ở Parnam. Giọng của Liscia nhẹ nhàng vang xuống tai của tôi.

“Nếu anh không muốn nói cho em nghe nguyên do cũng được, nhưng ít nhất hãy dựa vào em mỗi khi anh mệt mỏi”

Liscia vuốt ve trán của tôi.

“… Anh xin lỗi. Và cảm ơn em nhé”

“Fufu, không có chi”

Tôi nhắm mắt lại và thư giãn. Cái cảm giác bất ổn mà tôi cảm thấy lúc nãy khi nghe cái tên Diable Roi và cảm thấy quen thuộc ấy vẫn chưa tan biến, nhưng trái tim hiện đang rất yên ổn vì đang được ai đó xoa đầu. Tôi đã có thể chìm vào giấc ngủ mà không phải lo lắng gì nữa nhờ Liscia.

———————————————————————————————————————

TN: Ambassador Extraordinary: là một người sứ giả mang nhiệm vụ thường trực trên đất khách, khác với sứ giả thông thường, người được gửi đi và giao cho những nhiệm vụ đặc biệt.

Ambassador Plenipotentiary: một người sứ giả có quyền đại diện cho một nguyên thủ quốc gia.

Ambassador Extraordinary and Plenipotentiary : Đại sứ đặc mệnh toàn quyền

TN: Diable Roi: Nghĩa là Demon King. “Quỷ vương”, thật đấy. (TL: nếu mình không nhầm thì nó là tiếng Pháp)