Chương 14: 『Chiếc lược・Thứ Ba』

Holly vừa chuẩn bị tinh thần xong thì Shouji bật cười rời khỏi ghế, nhưng rồi cậu nhanh chóng dùng miệng bật nắp một lọ tròn đựng thuốc hồi phục nguyên tử.

Đoạn cậu nhỏ dung dịch vào một cái đĩa nhỏ mang ra từ bếp.

Hành động của cậu giống như đang thử nghiệm hơn là lấy mẫu, giữ khoảng cách để không bị sánh vào người, cậu cẩn thận đeo gang để không chạm vào dung dịch.

Cậu nhìn xoáy vào dung dịch để xem liệu có ngửi được mùi không. Chậm rãi cậu đặt chiếc đĩa nhỏ vào góc phòng. Thuốc hồi phục sóng sa sóng sánh dù trên đĩa chỉ dải một lớp màng mỏng.

Sau cùng, cậu lật cái túi giấy đựng bánh mì, và rắc nốt chỗ vụn bánh mì còn lại, xác nhận thành quả xong cậu gật đầu.

Rảo bước tới chỗ bồn rửa, tiếng bashabasha vang lên trong lúc cậu cẩn thận rửa tay.

「…Đang làm trò gì thế?」

「Màu cam là thuốc hỗn hợp. Màu đỏ là thuốc tấn công. Còn màu vàng là thuốc chuyển hóa. Trộn hai loại với nhau sẽ thành loại hỗn hợp. Nếu nguyên tố của thuốc chuyển hóa trội hơn thì tôi cũng uống được. Tùy thuộc vào tác dụng, tôi sẽ uống thứ này để tăng sức mạnh 」

「Bộ anh ghét đụng chạm tôi thế sao?」

「Đúng là dù không nhiều nhưng tôi có thích cô thật. Tuy là con gái, nhưng cô thuộc loại can đảm. Đã giữ trinh tiết lại còn cầu nguyện Chúa cho tới ngày lên xe hoa cơ mà」

Một cách đầy mỉa mai Shouji đứng dậy sau khi xong việc và quay trở lại cái ghế ban đầu. Cậu buông hai tay xuống phần thân dưới và ngồi thoải mái.

Holly thoáng có chút ngạc nhiên, song trông thấy chỗ vụn bánh mì ướt đẫm cô bèn thở dài.

「Làm thế để coi thuốc có hiệu quả không phải không? Tốt hơn hết là anh đừng hy vọng quá nhiều.」

「Coi, tới kìa」

Phát ra tiếng chít chít, con chuột ngửi ngửi và ló đầu ra khỏi cái lỗ sụp trên bức vách.

Đôi mắt híp của nó đảo liên tọi, đồng thời hít bằng mũi, nó lẹ làng vụt tới chỗ vụn bánh mì rải trên cái đĩa nhỏ.

Phải chăng nó chần chừ do mùi thuốc hồi phục? Bởi lẽ nó thận trọng nhón từng vụn bánh mì trông có vẻ an toàn rải quanh rìa đĩa. Tình huống thay đổi khi một con chuột nữa bị thu hút bởi mùi bánh mì.

Có lẽ vì con chuột mới xuất hiện có phần nhỏ bé, nó rụt rè trước bộ răng cửa của đồng loại và dường như không thể động được vào phần bánh mì an toàn. Chẳng còn lựa chọn nào khác cho nó ngoài nhắm đến chỗ thức ăn đổi màu được ngâm trong thuốc. Chần chừ một lát, nó nhảy tới cái đĩa nhỏ và ăn ngấu nghiến.

Chỉ trong khoảnh khắc―― một tiếng rít thấu tai vang dội.

Tiếng thét dữ dội như thể bất ngờ chạm trán một kẻ thù tự nhiên.

Lông của con chuột ăn phần thức ăn chứa thuốc đã rụng từ lúc nào. Trông như thể da của nó bị nung chảy bằng hóa chất axit, cơ mà nói phân rã thì đúng hơn là tan chảy nhỉ?

Ngay trước khi chết hẳn, nó va vào cạnh cái đĩa nhỏ. Thuốc hồi phục bắn vào phần an toàn chỗ con chuột kia đang nhắm.

Thế là―― Nó giật mình trước những giọt nước bay tới và nhảy tứ tung một hồi.

Trong lúc chạy nó dần vỡ vụn mà không hề gián đoạn.

Nó trở thành cát mỏng, và trên sàn chỉ đọng lại một vũng cát hình tam giác.

「Cái gì… Vậy là sao!?」

Vẫn để mắt tới tình hình Shouji thấp giọng trả lời câu thốt lên của Holly.

「Uống bằng miệng hoặc hấp thụ qua da… Một loại thuốc hồi phục biến mục tiêu thành cát hử ? Nếu được sản xuất hàng loạt và đem phun, thì sẽ tiêu diệt được kẻ thù trong không gian kín. Tuy khó điều khiển, nhưng nó có thể hạ sát chỉ với một lượng nhỏ và cũng có thể được xài để giết những nhân vật quan trọng, và không cần cả xử lý xác nũa… Khá giống một vũ khí sinh học phải không?」

「Anh đang làm cái thứ như vậy sao? Quá độc ác… Sử dụng một thứ như vậy lên người khác là điều không thể tha thứ!」

Không như Holly bị chi phối bởi công lý bản thân, Shouji chỉ đơn giản là đang cân nhắc cách để sử dụng thuốc hồi phục nguyên tử hiệu quả. Cậu không đặc biệt quan tâm đến đạo đức cho lắm. Có là bị lửa thiêu hay biến thành cát, đối với một người từng trải nghiệm việc bị cầu lửa thiêu thành đuốc như Shouji, thì cũng như nhau cả.

Một loại thuốc hồi phục sở hữu khả năng giết sinh vật sống có thể hái ra tiền tùy theo cách tiếp cận.

Giả như Percibell có thể tìm ra cách sản xuất hàng loạt nó, thì đem bán cho Thương Buôn Tử Thần cũng được giá chứ chẳng phải tìm đâu xa.

Kiểu gì chả có mấy thằng làm cái trò như vậy.

Cho dù tự thân không tìm được chúng, thì vẫn còn lũ bạn của mình.

Dĩ độc trị độc. Cách thực hiện thì mình biết, cơ mà―― liệu có kham nổi không? Không hẳn là mình muốn thành một kẻ buôn vũ khí, cơ mà thuốc hồi phục tấn công loại không uống được thì đối với mình cũng chẳng để làm gì.

「Tôi không có đặc biệt muốn ai tha thứ cho mình đâu… Mà Holly nè, biết là xấu hổ, nhưng tôi đã đưa ra quyết định cho cả hai chúng ta rồi」

「Đừng có quanh co mấy lời nhảm nhí nữa. Anh sẽ làm đúng không ? 」

「Có lẽ… tôi không ngại bắt nạt một đứa con gái xấc xược, nhưng… Tôi xin lỗi nhưng mà, vẻ ngoài không phòng bị của cô khiến tôi không thích」

Cậu đặt tay dựa vào tường ở chỗ cao ngang mình rồi cúi người xuống.

Holly ngước lên nhìn lại cậu, đặng mím môi lại.

Cô nhắm tịt mắt, răng hơi run phát ra tiếng va nhỏ, nhưng không như dự đoán của cậu, cô không cắn lưỡi tự vẫn. Trước cô gái nhỏ thiếu kinh nghiệm cậu chợt có lại cảm giác như hồi trước.

Mà không, trông cái biểu hiện lo sợ này, sự thiếu kinh nghiệm rõ là có thật.

「Sao thế, mau làm đi chứ! 」

「Nhỡ đâu trong lúc chúng ta từ từ tận hưởng, cứu trợ lại đến thì sao」

「Không… Tôi không muốn thế nữa, điều đó… Tối qua nhiêu đó nạn nhân là quá đủ rồi」

Phải chăng cậu đã không tính xa đến vậy sao? Nghe lời tuyên bố mà cậu phải nén cười trong lúc tránh ánh mắt cô nàng.

Cậu duỗi tay phải ra ngay trên phía trước và dùng đầu ngón tay để cởi nút.

Cả hai tay Holly đều được thả. Chúng liền buông thõng xuống. Áp lực được giải tỏa và cô nhìn trân trân với khuôn mặt không cảm xúc.

「Tôi không phiền bị khạc nhổ vào đâu」

「Đùa đấy hả?」

「Tất nhiên, là đùa thôi」

Sự thật thì không phải là đùa, nhưng Shouji đã thay đổi ý định

Nó hơi khác so với cậu tưởng, cậu không quan tâm lắm đến xúc cảm kì lạ trong long mình, cậu có ý định thoái lui, nhưng bên kia có muốn hay không thì lại là chuyện khác.

Lặng lẽ, mắt Holly bắt đầu ánh lên màu sắc nguy hiểm, cô bặm môi để nó không vuột mất.

「Nnn」

Cô cuộn tay ra sau gáy Shouji. Thế là cậu hết đường thoát.

Nghĩ lại thì, hắn đã mất cảnh giác, mà còn chẳng thèm xài phép. Ý tưởng thì hay ho đấy, nhưng hình như mình mới là người đang nóng vội ở đây thì phải. Phải chăng phía sau linh hồn ác độc của hắn là một linh hồn quý tộc hoàn toàn trái ngược?

Shouji mau chóng cởi áo và để lộ ra phần thân trên.

Những chiếc lưỡi không ngừng trao đổi chiêu thức, thân nhiệt tăng lên nhờ nội tại hung phấn. tực tực lò than đang cháy góc phòng phát ra tiếng tí tách. Phần nhiệt ở gáy tăng lên, mang lại một cảm giác huyền bí như thể họ hiểu nhau mà chẳng cần nói thành lời.

Holly đã hoàn toàn chuyển từ giọng ảo não sang giọng tươi sáng vui vẻ.

「…Tại sao anh lại bước đi khỏi con đường vinh quang? Tôi có thấy anh ở bữa tiệc, nhưng trông anh không mang sắc thái xám xịt như hiện giờ」

「Tôi vẫn còn nhớ khá rõ ngày mình ra tù. Tuyết rơi nặng hạt như thiêu đốt làn da. Không một ai tới đón, cũng chẳng có ai giúp đỡ」

「Hahaha, tôi thì không thích cúi đầu trước người khác đâu」

「Hừm, để xem nào … Số là tôi cũng không giỏi làm điều đó」

Cậu luồn tay vào giữa hai háng, và ấn vào chỗ nhô ra ở đỉnh tam giác bằng đầu ngón tay. Phần thịt đàn hồi vừa bị ấn vào cái là nảy lại liền.

Cậu cảm nhận được thân nhiệt ấm áp trong lúc nhẹ nhàng vuốt ve vùng sinh dục bằng lòng bàn tay. Cậu xoa nó bằng một động tác thật chậm rãi để tạo thêm sự kích thích cho khe hở.

Hàm cậu hoạt động hết công suất. Cột sống và lông mày cũng chịu tác động. Cậu liếm một đường xuống cổ rồi bẻ lái lên tận dái tai.

「Fua」

Mỗi lần phản ứng đều xuất sắc. Hơi thở gấp dần hóa thành giọng hổn hển. Mọi thứ được làm theo trình tự nhằm rũ bỏ mọi căng cứng cơ thể, rồi cậu tì đầu vào lỗ rốn.

「Nè, Quik… Tôi đã nghĩ thật kì khi mà anh không có vũ khí. Nhưng giờ chạm vào lưng anh thì hiểu rồi. Nè, nếu anh muốn――」

「Im nào. Để yên cho người ta làm việc」

「…Tôi không nhớ là đã đồng ý, cơ mà…Hyaa~」

Thay vì kéo tuột xuống, cậu xoắn quẩy luôn cái quần nhỏ và chà chỗ thịt giấu kín bằng ngón tay cái.

Holly trước sự kích thích tinh tế cố khép hai cẳng chân kiều diễm lại để kìm nén, song lại chẳng thấy sức lực đâu ngay cả khi nghĩ về việc cự tuyệt.

Cậu nắm lấy chiếc quần nhỏ cho dễ cởi và tiện đẩy mông cô lên.

Khuôn mặt nhơ nhuốc đầy xấu hổ của cô đang tránh để mắt hai người chạm nhau.

Cậu lướt những ngón tay trên bờ lưng và cởi móc áo. Khuôn ngực tròn lư lắc. Sự mất cân bằng được tạo ra giữa cơ thể mảnh mai và bầu vú đầy đặn. Cảm tưởng như chỉ vậy là đủ để tạo nên một bầu không khí dâm dục.

Tiếp tục cho màn dạo đầu, cậu bú lấy hai đầu ti, Holly do cảm giác nhột đã bật cười mà không hay biết.

Nơi bí mật với lông co cụm nhưng mỏng đã đủ độ ướt. Phải chăng còn chút hồi hộp nào vẫn ở đó cho tới khúc này? Hay sự chuẩn bị vốn đã là đủ?

Cậu thọc ngón tay vào môi mềm, chơi đùa với nó bằng đẩy và thúc. Chất lỏng đậm đặc nhớp nháp chảy qua các kẽ ngón và rỉ vào lòng bàn tay. Thước phim chữ V phản chiếu từ ánh trăng rót vào cửa sổ như một cô bé không hề cảm thấy sự thô tục.

「Nnn…uahh」

Shouji cũng cởi bỏ chiếc quần lót để cậu nhỏ cương cứng của mình được hít thở không khí trong lành, Holly hạ thấp tầm nhìn và ngạc nhiên trợn mắt.

Và rồi cứ thế nheo mắt nhìn nó chằm chằm đầy bối rối.

Cô đang cố quan sát kĩ lưỡng các phần mình cho là kỳ quái, điều này khiến Shouji có phần không hài lòng.

「Hừm, hiểu rồi」

「Hiểu gì cơ ?」

「À không, thú vị chứ」

「…Vậy hả ?」

「Tôi có hứng thú với dương vật đàn ông, nhưng còn hứng thú với tinh trùng hơn nữa」

「Khoan, tôi không muốn nghe」

「Chuyên môn của tôi là triệu hồi và điều khiển vi sinh vật. Tôi muốn thử kiểm soát tinh trùng. Trước hết, tôi muốn nếm thử sự xuất tinh bên trong âm đạo của mình――」

「Không, tôi từ chối」

「Thế, hãy làm trong miệng tôi đi. Tôi muốn xem chất liệu」

「… À, nếu vậy thì」

Cô nghiêm túc mở to miệng và còn tiện lấy ngón tay vạch ra.

Nhà nghiên cứu cơ thể Holly đưa ra yêu cầu lạnh lùng, nhưng vì không thể gán cho nó cái mác ham muốn dục vọng, cậu đành phải xem xét lại tư tưởng của mình. Đây là lần đầu tiên cậu bắt gặp một đứa con gái đích thân bảo rằng hãy cho cô ta uống.

Mà không, nghĩ rằng cô ta mắc hội chứng erotomania (ham muốn quá mức đâm ra tưởng người khác yêu mình) thì hợp lí hơn đấy.

Theo cách đó, nó sẽ nhẹ nhàng hơn.

「Để xem nào, tôi sẽ phục vụ anh nhé」

Đoạn nắm lấy dương vật, cô áp mặt lại gần không quên vén tóc và nuốt nó. Ngậm miệng cho hơi ấm lan tỏa, bên trong chiếc lưỡi vuốt ve đầu khấc.

Cậu nhắm nghiềm mắt để giữ mình trước màn thổi kèn không được khéo, song lại hí mắt ra để nhìn cụ thể sự tình.

Không quá tệ, và có vẻ cậu như đang muốn nữa.

「Khá ổn đấy」

「Hmmăm… Nn… chuu… k-không tốt lắm sao ?」

「Tập luyện cùng tôi đi」

「Đ-Được thôi… Unn」

Khuôn mặt của Holly trông thật tục tĩu với cái dương vật thò ra thụt vào, nhưng sự thanh tao độc đáo của một cô gái non nớt thì vẫn còn đó. Cảm giác thỏa mãn phủ lấp sự đáng yêu ấy mang hương vị của thú vui tàn nhẫn.

Dù vẫn chưa thể làm núi lửa phun trào, nhưng khá nhiều nước bọt đọng lại khiến phần gốc trở nên nhớp nháp.

Cậu đẩy tấm thân mảnh khảnh và đè nó xuống. Ấn xuống dương vật cao chót vót bằng ngón tay rồi giữ lại ngay trước cửa mình rộng mở. Holly bị bối rối đúng như dự đoán. Chỗ thịt đang dần chuyển đỏ do bị đè nén đã khá ướt, mũi khấc đưa đẩy đoạn ngập xuống một vài li.

Thịt âm đạo mềm lại tạo sức khít chặt như một bàn tay nắm lại.

Một sự phản kháng mạnh mẽ như cố loại bỏ vật chất lạ.

Suốt đoạn đường từ đầu tới cuối là cảm giác lớp màng rách ra từng chút một. Công cuộc khai phá một mảnh đất đóng mạng nhện trong gần hai mươi năm đã kết thúc trong niềm hân hoan và cảm xúc khó thốt nên lời.

「…Ku, đau.. quá… Nn」

「Có đau không ?」

「Dù đau, nhưng vẫn chưa nhằm nhò gì so với đợt huấn luyện ngày trước… Ua~a, hii!」

Cậu đặt tay lên một chỗ tì mỏng, rồi nhấc và kéo nó ra. Chuyển sang thế Quan ông bế Phật bà.

Cậu thọc vào sâu hơn đồng thời vẫn giữ eo hai người ở sát. Hầu hết những bụi rậm đã được cắt tỉa sạch sẽ và đỉnh mu múp míp có thể được trông thấy.

Khi giao tranh nổ ra giữa hai phần thân dưới ướt đẫm, sự chênh lệch nhiệt độ ngày càng tăng giữa hai phần chất ẩm trong và ngoài âm đạo phản ánh điều Holly cảm nhận.

Mới đầu dương vật còn thúc từ từ. Dần dà độ trơn đã chín, mỗi cú thúc đều chứa đựng khao khát cháy bỏng.

Cậu dùng lực tay để lắc qua lắc lại bờ hông mảnh khảnh. Tuy sức mạnh là cần thiết, nhưng Holly cũng đã dần bắt được nhịp.

Cậu tự hỏi liệu chất dầu bôi trơn trào ra từ khe nứt có phải đã mất tự chủ rồi hay không.

「Ưưư… Sướng quá… Có khi sẽ thành thói quen mất」

Cô lẩm bẩm để kìm nén điều gì đó đồng thời cho ngón tay vào miệng.

Sự thực là, Shouji có chút hơi lạnh do lần đổi chỗ lúc nãy, nhưng Holly thì rõ ràng là xinh đẹp, thế nên không quá khó để có được thú vui thông qua xác thịt.

Do tập trung cậu trở nên im lặng, nhưng có vẻ hiện giờ không cần thiết phải nói ra những lời trách móc.

「Nnn… chụụt」

Trong lúc hôn, cậu cảm nhận từ gương mặt nhớp nhúa của Holly một cảm giác dâm dục.

Chỗ nào cậu chạm trên da cô, cũng đều mượt và dịu.

Trông mảnh mai nhưng lại dễ chuyển động, cậu cũng có một cảm giác biến thái như thể đang hủy hoại những điều đẹp đẽ nhỏ bé.

「Ra… Ra mất!! … ưưư」

Cô nghiến hàm răng run rẩy. Tay chân duỗi ra còn lòng bàn tay thì siết lại.

Bất kể vẫn không ngừng thúc, Holly há miệng ra mà thở hổn hển. Cô mở to mắt, nhưng trong lúc bị cuốn đi bởi cơn khoái cảm trực chào, cô phó thác cơ thể của mình cho Shouji.

Cậu xoay mông cô ra tiện đưa tay xoa một lượt.

Tay cậu đã mỏi, nhưng còn muốn nhìn bờ mông mềm mại ấy.

Hai tảng thịt thượng hạng có hình dạng xuất sắc với đường cong uốn lượn ngoạn mục toát lên nguồn cảm hứng tuôn chảy.

Cặp đào tiên sở hữu độ trắng và căng mọng mọi người đàn ông hằng ao ước. Cỡ nhỏ vừa tay phù hợp với người con gái ở độ tuổi này.

Là pháp sư, cơ bắp ở chân đều được rèn luyện. Cậu có cảm giác bị làm cho mê man khi thử chạm vào bề mặt nhẵn mịn ấy.

「Phuu… Ưu, Đ-Đủ rồi phải không, tôi sắp mệt rồi」

「Sẽ xong sớm thôi」

Cậu đặt tay lên hông cô và thúc một lần nữa.

Sự ẩm ướt gần cửa mình đã hết, nhưng phía trong cậu thấy khí hư đọng lại và đang lan tỏa. Độ khít vẫn còn đó. Nó vắt lấy con cu cậu khi cậu đưa nó vào. Cậu đẩy nhanh nhịp độ và hướng đến việc xuất.

Thịt va vào nhau thành tiếng rõ rệt, Holly rũ rượi cả ra với mái tóc đuôi ngựa xõa xuống lưng.

Holly quay ra phía sau khi cô nhận thấy chất lỏng màu trắng phun ra cùng cú nấc.

「Uoaa, anh ra bên trong hả… ?」

「Đó là điều cô muốn lúc đầu mà phải không?」

「Ừm… Đúng thế… Đúng thế nhưng mà, này nhé… Những ai cố làm việc gì quá sức mình mà có ý chí dễ lung lay thì sẽ――」

Holly đẩy chỗ tinh dịch ra và lau vùng tam giác bằng khăn, rồi cô ngồi xuống và niệm một phép chú.

Trong lúc vẫn không rời mắt khỏi bẹn của mình.

Shouji cảm tưởng như có gì đó không nói nên lời, nhưng rồi cậu cảm thấy bẩn thỉu một cách kì lạ và rất muốn đi tắm.

「Hiểu rồi, nó chẳng có chức năng nào khác ngoài thụ tinh. Ngu ngốc quá mà. Tôi không thể sử dụng nó làm phương tiện.」

「Oi」

Cảm giác như chính bản thân cậu đang bị phủ nhận.

「Tuy nhiên, nó trở thành kiến thức của tôi. Giờ đã nắm được bản chất, từ giờ trở đi tôi sẽ có thể điều khiển tinh trùng trong phạm vi mười mét」

Cô nhặt tinh tràn ra từ âm đạo mình và tách nó bằng hai ngón tay.

Khuôn mặt tươi tắn của cô tràn ngập niềm vui khi có được một kĩ thuật mới.

Bằng cách nào đó Shouji đáp lại được bằng cách nuốt tiếng thở dài.

「Tốt cho cô」

「Ừ. Bộ sưu tập đã tăng lên. Cảm giác như vừa lên cấp vậy」

「Tôi chẳng có muốn làm mấy trò dâm dục đâu. Cô đã thắng tôi rồi, có bị hiếp thì tôi cũng chẳng làm gì được. Cô là loại người bất nhân và tệ hại, nhưng được cái ngoại hình thuộc vào tuýp tôi thích」

「… Tôi vui lắm. Mà tôi cũng có gì ngoài lời khen cho cơ thể của anh. Một sự thay thế tuyệt vời mà tôi đã không thấy trong nhiều năm qua」

「Dĩ nhiên rồi. Tôi tự tin vào nó mà, trông được phải không ?」

Cô chống hông ra vẻ tự hào.

Những cuộc trò chuyện kỳ dị có làm họ mệt không ? Shouji bước tới chỗ để tắm, Holly liền nhanh chóng theo sau.

Nước lạnh chảy ra từ vòi nước mà có vẻ đám quân đội chưa nghĩ tới việc phá hủy.

Hòn đá phép khiến nước thành nước nóng là nhu yếu phẩm phổ biến trong gia đình không được cất giữ ở phòng an ninh.

Đang tắm dưới dòng nước mát, Holly bất ngờ ôm Shouji từ phía sau.

Khuôn ngực đầy đặn chạm vào và nhẹ nhàng nhấn xuống. Sự tròn trịa của bờ hông vẽ thành một đường như bình gốm Samisen. Shouji nhắm mắt lại và chìm đắm trong một điều gì đó.

Cậu không rõ là mình đang hối hận hay đã sa vào lưới tình, nhưng đôi mắt không tròng chợt tỉnh táo trở lại.

Cậu bỗng dung quay lại và hai người đối mặt nhau, đồng thời cậu đẩy cô vào bức tường. Cậu đặt tay lên đùi cô và mở nó ra, rồi khẽ chà vào vùng lông mu hãy còn khô ráo.

Cậu lại đẩy vào bên trong, nhưng nó chật chội.

「Ugh… Quik, anh sẽ chết sớm cho mà xem …」

Thứ cong cong trồi ra từ âm đạo, Holly bị dương vật thúc lấy thúc để vào miệng dưới, thở ra một hơi nóng bỏng êm dịu.

Mắt cô ướt đẫm, và một giọt lệ lăn xuống má.

Cô ấn ngón tay vào ngực cậu.

「Tôi nên làm gì đây…」

Vẫn đang bị đẩy vào thật sâu, cô nắm lấy một bàn tay đang chơi đùa với ngực mình. Cuộc sống là hối tiếc, nhưng cô tin rằng trong cuộc sống rồi sẽ đến một thời khắc.

「Mà, anh là một người đàn ông tự tin ngạo mạn đấy… Nhưng, tôi sẽ cứ để cuộc sống như thế thêm một chút nữa vậy …」

「Bộ cô có kế hoạch gì sao ?」

「…Fuu, ư… Mau lên và nhanh chóng xuất tinh ra khỏi con cu đó đi. Người ta vừa mới mất trinh thôi đấy. Tôi sẽ giết anh trước khi nói về kế hoạch cho mà xem」

「Cô có thể điều khiển nó mà phải không ?」

「Unn… híc… lúc này thì, tôi vẫn còn non nớt mà phải không… mà tôi cũng có thích anh một chút」

「Cô thích làm chuyện này với tôi hả ?」

「Aa… không, không phải thế !」

Trong lúc hứng những giọt nước từ vòi hoa sen, Holly phủ nhận, nhưng ngay cả khi mái tóc dài đã sũng nước, cô vẫn bám vào ngực cậu như một cô gái đang làm nũng với người yêu của mình.