Thủ phủ của địa cấp thị Kinh Môn, Đông bảo.
Tại nhà họ Uông. Tiêu Minh đang ngồi nhàn nhã uống trà tiếp chuyện với người nhà họ Uông.
Khác với lúc trước giờ đây Tiêu Minh đã quá quen với cuộc sống của người giàu có, tầng lớp thượng tầng của xã hội, mỗi ngày đều có hầu gái phục vụ mọi công việc nhà, kể cả là pha trà, ăn sáng, hắn chỉ việc nhàn nhã thưởng trà, ngắm trăng, xem một chút tin tức, lại là một võ giả cấp cao khiến khí chất của hắn biến thiên nghiêng trời lệch đất.
Cho nên bây giờ khi hắn ngồi thưởng trà trò chuyện đều toát lên vẻ lịch sự, sang trọng, của tầng lớp thượng tầng, cộng thêm khí chất bất phàm của võ giả làm tăng thêm vẻ thâm thúi khi thưởng trà của Tiêu Minh, khiến cho người nhìn thấy đều cảm thấy không dễ mạo phạm.
Nhìn Tiêu Minh thưởng trà, người nhà họ Uông gật đầu tấm tắc không thôi, nhất là Uông Tâm Như thì càng nhìn Tiêu Minh càng nổi lên hoa si :‘Tiêu đại ca càng ngày càng đẹp trai A!’ “Ha ha Tiêu huynh đệ quả thật là bất phàm a, chỉ là thưởng trà cũng khiến lão phu cảm thấy không bằng.” Uông Trường Bác thả xuống ly trà cười cười.
“Uông lão quá khen , chỉ là tiểu bối vô tri mà thôi, chỉ biết chút thưởng trà hưởng thụ nào có gì bất phàm, làm sao giống như Uông lão đây cả đời lăn lộn.” Tiêu Minh cũng khách khí đạo. “Ha Ha! Tiểu hữu nói giỡn, ta cũng chỉ là một lão già gần đất xa trời mà thôi.” Uông Trường Bác vội vàng xoa tay khách khí, nhưng mà trong giọng cũng nghe ra một phần đắc ý.
Lúc này ngồi một bên ở giữa Tiêu Minh và Uông Trường Bác, Uông Đại Cường mới khách khí lên tiếng: “Tiêu huynh đệ nghe nói là y thuật bất phàm, lần trước đã cứu cha ta một mạng, với lại thuốc kia quả thực là tiên dược, có nó cả tháng nay cha ta sinh long hoạt thổ, không khác gì là thanh niên trai tráng, hoàn toàn không nhìn ra là người có bệnh. nên nhân đây ta xin hướng về Tiêu huynh đệ tỏ lòng cảm ơn sâu sắc.” “Đúng vậy cha, Tiêu đại ca quả thực là quá giỏi nha, chỉ sờ tay một cái là lập tức cứu được gia gia nha, ….., ta, ta nói đúng mà sao mấy người lại nhìn ta như vậy?” Uông Tâm Như nghe cha mình nói lập tức hưng phấn nổi lên hoa si khen ngợi Tiêu Minh, nhưng vừa khen xong nhìn lại thấy gia gia cùng cha mình dùng ánh mắt kì quái nhìn mình, sau đó cả hai đều âm thầm thở thì bất chợt đỏ mặt, 2 bàn tay đan vào vào nhau, 2 ngón cái đẩy qua đẩy lại bối rối, rồi cúi đầu chu môi thấp giọng nói, nàng cũng biết mình có hơi thất thố.
Nhìn bộ dáng hoa si này của Uông Tâm Như, cả 2 người lớn trong nhà đều là chỉ biết thở dài , biết là Uông Tâm Như không còn cứu được A, đồng thời cảm thán con gái lớn không giữ được a.
Cháu gái (con gái) của bọn hắn bọn hắn biết, mặc dù nàng rất ngoan hiền không bao giờ cay nghiệt với ai, nhưng cũng sẽ không bao giờ chủ động gần gũi người khác phái nói gì là thân mật kêu “đại ca” rồi còn khen ngợi không dứt đây. Nàng đây là đã vướng vào lưới tình quá nặng a, gỡ không ra a! “Ha Ha! Chỉ là một chút điêu trùng tiểu kĩ mà thôi, làm sao dám xưng bất phàm đây, quả thực là xấu hổ, xấu hổ.” Nhìn thấy tình cảnh lúng túng, Tiêu Minh vội vàng lên tiếng kéo mọi người trở về chủ đề.
Nghe vậy, Uông Đại Cường cũng không quản chuyện của Uông Tâm Như nữa mà lập tức đối với Tiêu Minh khách khí: “ nào có, nào có,…. Đối với ngươi chỉ là điêu trùng tiểu kĩ, nhưng đối với chúng ta là thủ đoạn tiên gia a, là thiên đại tạo hóa nha.” “Đúng đúng, tiểu hữu một thân y thật bất phàm đối với chúng ta mà đó là chỉ thấy ở trên trời, dưới phàm chưa nghe qua a.” Uông Trường Bác cũng vội vàng vuốt mông ngựa Tiêu Minh.
Dừng một chút Uông Trường Bác lại nói : “Bất quá , không biết Tiêu huynh đệ có thể chấm dứt được căn bệnh này của ta không, nói thật tiểu hữu lúc đó cho là thuốc tốt nhưng mà dứt bệnh vẫn là hơn nha.” “Ha ha ! mọi người quá khen, làm cho tiểu tử dễ sinh lòng đắc ý nha, nhưng mà chỉ là chấm dứt bệnh căn của Uông lão vẫn có thể làm đến.” Tiêu Minh nghe vuốt mông ngựa, cũng chỉ là cười ngượng ngùng trả lời.
thấy Tiêu Minh khẳng định có thể chữa lập tức 3 người một trận mừng quýnh, lập tức Uông Trường Bác đối với Tiêu Minh cười ngượng: “Ây dà! Ngươi xem lão phu đúng thật là càng già càng hồ đồ nha, làm sao có thể lại đi nghi vấn y thuật của của tiểu hữu đây, hồ đồ , hồ đồ nha.” “Không biết lúc nào Tiêu huynh đệ có thể ra tay chữa trị đây.” Uông Đại Cường cũng là một trận cười ngượng hỏi thăm.
“Ngay bây giờ luôn đi.” Tiêu Minh cười đáp.
“Vậy tiểu hữu xin mời.” Uông Trường BÁc không chút nào nghi ngờ, ngược lại còn mừng quýnh dù sao có thể sớm ngày nào hay ngày đó nha.
Tiêu Minh gật đầu, sau đó trong ánh mắt mong chờ cuẩ mọi người bước đến bên người của Uông Trường Bác, bảo hắn cởi áo ra, sau đó Tiêu Minh cắm 5 cây châm vào các huyệt vị khác nhau trên lưng Uông Trường Bác, châm pháp này có tên là “phạt cốt châm” , có tác dủng tẩy mao phạt cốt cải biến bộ cơ thể đã thái hóa hay hư hỏng.
5 cây châm cắm xuống một cách nhanh chóng, sau đó bằng mắt thường có thể thấy được cả 5 cây châm đang rung động mạnh mẽ, liền đó là một đoàn khí thể màu trắng toát ra từ trên đuôi những cây châm thoát ra ngoài, uông trường bác cũng cảm thấy mấy cây châm tung kịch liệt trên lưng, làm hắn nhớ đến thủ đoạn châm cứu đông y cao siêu “Lấy khí ngự châm” . đây là hắn đã từng nhìn thấy mấy vị trung y cao siêu làm, nhưng mà không được rung kịch liệt như Tiêu Minh châm này. “Đây châm pháp ‘Phạt Cốt Châm’, ta lấy khí ngự châm, dẫn khí vào trong cơ thể của Uông lão, cải biết từng bộ vị đã suy kiệt trong cơ thể, nhất là hệ tuần hoàn, như vậy sau khi điều trị xong không những bệnh hết mà lại còn sức khỏe dồi dào có thể làm những việc nặng nhọc mà thanh niên trai tráng mới làm được.” Tiêu Minh nhàn nhạt giải thích.
Nửa giờ sau, theo từng bộ vị trong cơ thể được cải tạo, trên da của Uông lão liên tục bài tiết ra các chất cặn bã màu đen hôi thối cũng kết thúc, Tiêu Minh lập tức thu châm lại.
lúc này cả người Uông Trường Bác là một thân hắc nhân đen xì hôi thối, từng chất bài tiết đó bám trên trên da đông thành mảng làm Uông Trường Bác chẳng khác gì là cục than. Mặc dù vậy Uông Trường Bác cảm nhận được sự khỏe mạnh của cơ thể mình, quả thực là sức sống dồi dào vậy.
Mười mấy phút sau, Uông lão tắm rửa sạch đi ra, mặc dù trên da dẻ vẫn là có chút nheo, nhưng mặt phấn sắc hồng hào. Mọi người đều nhìn ra sức sống của ông lão đã trở nên dồi dào, bước chân nhanh nhẹn vững vàng, ánh mắt trong sáng lanh lẹ, cả người toát lên khí thế uy mãnh của một trung niên nhân, trên đầu tóc bạc tăng nhiều. “Ừm khí thế uy mãnh, mắt sáng trong vắt, sức sống dồi dào, đà này tuổi thọ cũng đã tăng lên thêm ít nhất là vài chục năm, không tệ, không tệ.” Tiêu Mịnh gật gậy đầu bình phẩm. ]
“A! tăng thêm vài chục năm tuổi thọ , vậy là gia gia có thể sống thêm đến khi bế mấy đứa chắt cho con rồi a!” Tâm như nghe vậy hứng phấn kêu lớn.
“Bế chắt, ngươi định lấy ai mà có chắt cho ta bế đây, không phải lúc trước ngươi vẫn thường nói không thèm lấy chồng, ở lại bên cạnh chăm sóc gia gia sao?” Uông lão nghe vậy có chút tâm trêu đùa nổi lên, đối với Tâm Như mỉm cười trêu đùa. “Cái này….” Uông tâm như nghe này bất giác liếc nhìn Tiêu Minh một chút, rồi lại đỏ mặt cúi gầm mặt xuống, chu môi giọng lí nhí: “Ta lúc đó chỉ là đang còn nhỏ không hiểu chuyện, với lại, với lại,… lấy chồng xong vẫn có thể ở lại bên cạnh chăm xóc gia gia mà…” “Khụ, khụ ,… Ta đây thay mặt cả nhà họ Uông cám ơn Tiêu huynh đệ đã xuất thủ chữa bệnh cho cha ta, sau này ngài có việc gì nếu trong khả năng của ta thì cứ việc phân phó, ta sẽ dóc hết sức đi làm.” Uông Đại Cường nhìn thấy con gái mình bộ dáng không thể cứu kia, vội vàng tằng hắng mấy cái lái sang chuyện khác.
Lại nói Uông Tâm Như nói cái gì lấy chồng xong vẫn theo bên cạnh chăm sóc gia gia, hắn căn bản không tin chút nào, lấy tiểu nữ mình hiện trạng hận không thể bám dính lấy Tiêu Minh này, chỉ sợ lấy Tiêu Minh xong nàng cũng sẽ là ngày đêm tính toán ở cạnh hắn, chứ đâu còn thời gian mà nghĩ đến cha cùng gia gia mình nữa đây, đây cũng vì sao người ta bảo con gái lấy chồng là như bắt nước hắt đi đây.
Mà dù là Tiêu Minh là kì nhân dị sĩ, nhưng mà lấy thân phận của Uông Đại Cường là quan chức đứng đầu 1 thị, hắn cũng không trong mong Tiêu Minh sẽ giúp nhà họ phát triển, chỉ cần hắn có thể đối tốt với Tâm Như, không để nàng chịu ủy khuất là được rồi.
Sau một hồi cảm ơn lời qua tiếng lại từ người nhà họ Uông , Tiêu Minh lúc này mới vào vấn đề chính ngày hôm nay hắn đến.
“Thật sự là ngày hôm nay đến đây ngoài chữa bệnh , bản thân ta còn có chuyện muốn nhờ.”
Nói Tiêu Minh lại ám đạo nhìn Tâm Như một chút, mọi người nhanh hiểu ý.
“Tâm như sau đây là chuyện của người lớn bàn chuyện ngươi có thể đi vào trong chơi một lúc đi” Uông lão cười cười phân phó với Tâm Như.
“Ta vẫn là đã lớn rồi đây!” Tâm Như có chút nũng nịu chu mỏ thấp giọng nói, nhưng là vẫn ngoan ngoãn đi vào trong nhà.
Sau đó là Tiêu Minh bàn chuyện về việc lập một ti để giúp hắn rửa Tiền. Hai người này nghe là vẫn là gật đầu đáp ứng, cùng lên ý kiến giúp, hóa ra là lúc trước đó người nhà họ Uông đã từng đi qua điều tra toàn cảnh Tiêu Minh, khi biết hắn là có quan hệ thân mật với gia tộc Bá Thiên thì rất là bất ngờ, rồi sau đó lại là nghĩ cũng đúng, một kì nhân dị sĩ như Tiêu Minh là một võ giả cũng không kì quái.
Với lại là một võ giả quan hệ mật thiết với Bá Thiên gia tộc thì có một chút nguồn tiền không muốn ngoại giới soi mói vào là cũng dễ hiểu, bởi nguồn thu nhập chính của Bá Thiên gia tộc không phải là từ thương nghiệp mặt ngoài của Gia Tộc, có một phần lớn tiền là đến từ các nhiệm mà quốc gia nhờ vả, bởi ai cũng biết võ giả là giỏi đánh nhau chứ không phải là thương nhân.
Bàn qua một hồi hai người khuyên nếu Tiêu Minh thỉnh thoảng làm ra được những thứ đặc biệt giống lọ thuốc trước đó, thì nên làm một công ti đấu giá, công ti đấu giá cũng không cần phải quá đắn đo nhiều lắm về vấn đề thương mại thị trường, chỉ cần tuyển mấy chuyên gia đấu giá đến quản lý giúp là được, còn về đánh tiếng tăm, với quảng thì Uông Gia sẽ lo cho, hoặc tự mình Tiêu Minh vẫn lo được, thủ tục giấy tờ hợp pháp đều có Uông Đại Cường đứng ra đảo bảo, dù sao cũng không phải là chuyện phạm pháp, hắn đối với chuyện này là không có chút áp lực nào.
Trong biệt thự.
Sau khi dùng cơm chiều do Văn Nhã chuẩn bị xong, Tiêu Minh trở về phòng nằm nghỉ ngơi, hắn bây giờ đang ngồi suy nghĩ một vài vấn đề.
Hắn lúc này Tiện thể ở trong rừng ttạo kết giới fam Lv một chút, sau khi fam xong thì phát hiện kết giới đã lên tới lv14 và bản thân lên lv 81 (thần cảnh hậu kì – cấp 7).
mà khi ra khỏi kết giới thì xuất hiện một bảng thông báo “Kết Giới Ảo Ảnh Đã Lên LV14 , đạt đầy đủ điều kiện khiến trong option xuất hiện thêm 1 chức năng mới ‘Phó Bản’ mời kiểm tra” Thế là Tiêu Minh lập tức lần vào trong thanh bảng chọn, thấy đúng là thêm một lựa chọn mới “Phó Bản”, Tiêu Minh lập tức ấn vào xem xét..
[option – Phó bản] là những phó bản mà gamer có thể lựa chọn tiến vào hay không để dạo chơi hoặc là phát triển ở trong đó, có thể xem các phó bản là một thế giới khác hoàn toàn cách ly với thế giới hiện tại, có thể lựa chọn sau khi tiến vào thời gian ở hiện thực sẽ tiếp tục trôi đi hoặc không. Có những phó bản rất cường đại để cho gamer thoải mái phát triển, nhưng cũng đồng nghĩa với việc nguy hiểm đầy rẫy. Cũng có những phó bản không khó nhưng girl xinh đầy rẫy, nên khi tiến vào loại phó bản này đề nghị mang theo rocket 10giờ để hỗ trợ :V~~. Sẽ có giới hạn cấp độ cho một số phó bản. Tiến vào mỗi phó bản sẽ tự động cập nhập một thân phận mới. [các phó bản hiện có ] -The breaker - (không giới hạn lv) - SAO – (không giới hạn lv) - Đấu Phá Thương Khung – (không giới hạn lv bởi trong này có không gian để gamer có thể phát triển từ thấp lên cao) - Yêu Thần Ký – (Không giới hạn lv bởi có không gian để phát triển từ thấp lên cao) - Fairy tail (không giới hạn LV bởi có không gian phát triển) - Naruto (không giới hạn lv bởi có không gian phát triển) - ……. Trên đây 1 số phó bản không giới hạn lv khá an toàn được kiến nghị, dưới đây là một số phó bản khó để tham khảo trước : - Tây du ký- ( lv 300 trở lên) - Đại thoại tây du – (Lv 200 trở lên) -Onpice – (LV 150 trở lên bởi phó bản chỉ dựa vào may mắn ai ăn được trái ác quỷ mạnh thì bá , hoàn toàn không có trường lớp đào tạo sức mạnh cho tân thủ) -…..
Trở lại chuyện chính
Tiêu Minh nằm suy nghĩ một chút sau đó quyết định, hắn ngồi dậy, bấm vào bảng chọn phó bản, lựa chọn phó bản “The breaker”.
Truyện “The Breaker” này là của hàn quốc hắn đã từng đọc qua cả 2 phần truyện, nói về sự quật khởi của một thằng thanh niên yêu đuối chuyên bị bắt nạt trên trường học trở thành một cao thủ võ đạo đỉnh cao của thế giới này. [ Phó bản – The breaker] Đẳng cáp không giới hạn. Đánh giá an toàn đối với gamer. Nhiều Gái Xinh V~~~. Để thời gian hiện tịa trôi đi – (không , khi quay về thời gian hiện thực chỉ mất 1 giờ dù có ở trong phó bản bao lâu đi nữa) Chấp nhận vào phó bản – Yes – No Nhấn lựa cọn Yes ngay lập tức một quang hoàng bao trùm lấy Tiêu Minh, sau đó hắn biến mất giữa thiên địa.
Tiêu Minh xuất hiện ở trong một phòng học ở nhà, phía trên có kệ sách cao gắn trên trường , đèn bàn đang chiếu sáng ánh sáng màu cam, trên bàn đang để ngổn ngang sách vở cùng bút và đồ dùng học tập, xem ra xuyên qua là thời điểm đang học bài, Tiêu Minh nhàn nhã ngồi trên ghế kiểm tra thân phận của mình ở thế giới này.
-Thân phận mới – Shi Woon -tuổi :13 - là nhân vật chính của thế giới này, sau khi lên cấp 3 vẫn là 1 học sinh yếu đuối, thường xuyên bị thằng cho ra vẻ anh hùng rơm bố đời Chang ho bắt nạt, đánh đập mỗi ngày, lý do bắt nạt , chẳng có sao cả, thấy tên này có vẻ yêu đuối dễ bắt nạt thì oánh để thể hiện sự mạnh mẽ của bản thân mình thôi, chung quy là bởi vì yếu nên mới bị lựa chọn là đối tượng bị bắt nạt , chứ hắn mà mạnh như về cuối truyện thì thằng Chang-ho kia ngay cả ho cũng không dám chứ đừng nói là bắt nạt hắn. Bởi phương châm của đầu gấu trường là chỉ bắt nạt kẻ yếu, sợ kẻ mạnh, như thế chúng mới thể hiện được sự dũng mãnh , anh hùng rơm của chúng được chứ, tìm cảm giác ưu việt trên những kẻ yếu là phương châm của bọn này. - Thân phận thật : Tiêu Minh -Lv: 81. - Tuổi : 16 (chỉ tính tuổi theo thời gian của thế giới thân sinh) Sau khi Tiêu Minh trở thành Shi Woon thì hắn đã bắt đầu chơi cho chán thời gian và chờ đợi cốt truyện diễn ra để đợi các em gái đẹp đến.
Bởi vì Tiêu Minh chơi giết thời gian nên trong thời gian này thì khu vực xung quanh trường mà Shi Woon theo học cấp 3 trở thành một cái tên mới trong liên minh Murim, người ta gọi đó là “khu vực an toàn”, xung quanh trường bao gồm rất nhiều con phố, tính ra hết các con phố xung quanh là bán kính hơn20km xung quanh trường cấp 3 này.
Ở trong khu vực an toàn này , tất cả mọi hành động đấu võ của murim bị cấm ở đây, nhân sĩ murim không được hành động quá khích ở đây, nếu như ai vi phạm thì lập tức sẽ xuất hiện một người trùm kín toàn thân bởi bộ đồ đen như ninja xuất hiện và xử lý trong chớp nhoáng, mọi người hoàn toàn không kịp bỏ chạy hay là làm ra phản kháng hữu hiệu khi đụng phải người này.
Theo lời kể của các nhân chứng, từ khi người kia xuất hiện thì chưa kịp chứng kiến hết thân hình hắn thì đã bị một chưởng vỗ bất tỉnh chứ đừng nói đến phản kháng. Người kia giống như là bóng ma len lỏi , nhanh chóng và chớp nhoáng xử lý tất cả nhân sĩ Murim quá khích.
Sau đó đều bị ném vào một xó xỉnh nào đó, Nữ nhân thì còn được gửi đến bệnh viện điều trị, nhưng bệnh viện cũng chỉ bảo là thấy nạn nhân nằm bất tỉnh trong giường bệnh trống chứ không hề thấy thân hình người đưa vào, camera cũng bó tay.
Rất nhiều người cao thủ đã ôm tâm lý thử, nên giả vờ gây chuyện để dụ người kia ra rồi cùng bao vây đánh bại, nhưng tất cả đều phải trả giá nặng nề cho âm mưu của mình, bị đánh gãy tay gãy chân là chuyện bình thường.
Mỗi người bị dọn dẹp kia đều nhận được kèm theo một lời nhắn cảnh báo trong mảnh giấy chữ đánh máy mà sau khi bọn họ tỉnh đậy nhìn thấy.
Nội dung trong giấy là lời cảnh cáo cho tất cả nhân sĩ murim không được hành động quá khích trong khu vực này nếu không sẽ nhận lấy trừng phạt, bất kể là lý do vì sao, nặng nhất có thể là phế võ công, hoặc chết.
Và sự thật là có mấy cao thủ đã phải bỏ mạng lại,hoặc nhẹ hơn là phế võ công bởi vì không nghe cảnh báo mà cố ý phá hoại dẫn dụ người kia ra để đánh nhau. Mà người đó đương nhiên chính là Tiêu Minh.
Và rồi từ đó khu vực này đã được gọi là khu vực an toàn, bởi vì chỉ cần trốn vào đây thì kẻ thù có tìm ra cũng không dám gì, mà không thể hành động quá khích nên việc tìm kiếm ở khu vực này rất khó khăn, bởi làm quá lớn sẽ dẫn động Tiêu Minh đi ra xử đẹp, khi đó được chẳng bằng mất.
Và ở đây không bao giờ có bạo loạn do Murim gây ra nữa, trở thành một khu vực hòa bình , gặp mặt cũng không được đánh nhau gây động tĩnh lớn, trừ khi là luận bàn , nhưng luận bàn cũng không cho phép đánh trước chốn đông người trong khu vực này.
Thời gian thấm thoắt qua, đã được 3 năm và giờ Tiêu Minh là học sinh cấp 3, cốt truyện chính shắp bắt đầu.