Chương 4: Quyển 1 Chương 4: Công Nhân Vệ Sinh

Edit: Ngọc Hân – Diễn đàn

Đầu ngón tay tháo kính mắt có vành màu đen xuống, vẻ mặt mềm mại vô cùng hiện ra dưới ánh trăng, môi đỏ nhạt như cánh hoa đào tay cô đang cầm, mềm mại xen lẫn hồng phớt, trong hồng phớt xen lẫn e ấp, trong e ấp lộ ra sự quyến rũ.

Đi từ thư phòng ra, Cố Tuyết Y bước vào phòng bếp.

Cố Tuyết Y ở một mình, từ trước đến giờ ít khi nấu ăn, phòng bếp bình thường thoạt nhìn vô cùng sạch sẽ.

Nấu nước, rửa tô, mở gói mỳ để vào trong tô, nước vừa sôi cô đổ vào trong tô.

Cuộc sống một ngày của cô như vậy là kết thúc!

Bình thường yên ổn!

……….

Tám giờ, thân thể Cố Tuyết Y đúng giờ sinh học rời giường.

Mười phút sau đúng giờ ra cửa, cô không giống mấy người phụ nữ khác là cần phải ăn mặc chải chuốt trang điểm một vài tiếng đồng hồ mới đi ra ngoài.

Thành phố D là một trong nhiều thành phố đông dân nhất, giờ này mọi người đều đi làm, lúc này xe công cộng cũng đông đúc nhất.

Cố Tuyết Y đứng im nơi trạm xe bus, nhìn những người vội vã đi làm kia, cố chấp chen lên xe, con ngươi dưới mắt kính xuất hiện sự tĩnh lặng, phảng phất như cô là thần tiên đang đứng ở chỗ cao nhất thế giới.

Nửa giờ sau.

Trạm xe bus người càng lúc càng ít, lúc ấy Cố Tuyết Y mới lên một chiếc xe bus.

Đôi mắt nhìn những tòa nhà cao tầng tráng lệ của thành phố D, nhưng lại không hề khiến cô nổi dậy nổi chút say mê hứng thú nào.

Trước kia khi cô tốt nghiệp đại học thì lập tức nhập mình vào công việc, nhưng lại khiến cô phát hiện ra một chuyện, đó chính là cô vốn không thích hợp chiến đấu tại nơi làm việc.

Cô không khôn khéo thích phô bày thích nịnh nọt cấp trên như người khác, thậm chí cô không muốn đạp lên lưng đồng nghiệp để bò lên cao. Nhưng thế giới này vì sinh tồn, bạn không đạp người khác thì người khác sẽ đạp lên bạn để tiến lên. Công việc cực nhọc vất vả hoàn thành lại bị mộ câu của người khác cướp hết tất cả công lao.

Cuộc sống như vậy, cô không muốn trải qua. Cho nên cô mới từ chức, chọn viết tiểu thuyết.

Nhưng, đời người không do người quyết định!

Cuộc sống ở thành phố D không phải 2 ngàn đồng là có thể sống trong 1 tháng, tiền thuê nhà, tiền nước vân vân tất cả đều phải tiêu, tùy tiện vung tay một lần là đã mất cả trăm đồng.

Đến trạm, Cố Tuyết Y xuống xe, đi dọc đường đi khoảng 5 phút đồng hồ.

Trước mắt xuất hiện một tòa cao ốc thương mại 50 tầng.

Dưới ánh mặt trời sáng sớm, chiếu lên cửa thủy kính khúc xạ ra hàng vạn tia sáng chói mắt, khiến tròng mắt người ta khó có thể mở ra, giống như khí phách ngang ngược của hoàng đế cổ đại.

Bốn chữ “Công ty Bác Âu” màu vàng hiên ngang đứng trong mưa gió.

Phía trước có một vườn hoa rộng lớn, suối phun mộng ảo, phun trào không ngừng như đứa bé vui đùa, phản chiếu ánh sáng lấp lánh như ngọc.

Cửa kính xoay tròn, kính cao cấp đắt tiền trong suốt.

Mấy nhân viên quản lý cấp cao thành phần trí thức mặc tây trang phẳng phiu, bước vội vào cửa kính xoay, hiện giờ đã sắp trễ giờ làm việc.

Cố Tuyết Y bước vào bên phải tòa cao ốc.

Năm phút đồng hồ sau đi tới cửa sau của tòa nhà.

Mặc dù cửa sau không hoa lệ như cửa trước, nhưng vẫn được xem là đẹp.

Lôi thẻ công nhân viên trong túi ra, đè lên máy cảm ứng, tích một tiếng, cửa chống trộm mở ra.

Sàn nhà bằng đá cẩm thạch sáng bóng, Cố Tuyết Y dọc theo hành lang đi đến chỗ có tấm bảng “Bộ phận vệ sinh” treo trên cửa màu trắng, đưa tay đẩy cửa ra.

“Tuyết Y em đến rồi à!” Chị Bội tầm hơn 40 tuổi, quần áo màu xám nhạt, bên phải đeo bảng tổ trưởng, vẻ mặt chứa sự nhiệt tình cười vui đi tới chỗ Cố Tuyết Y.

“Dạ!” Cố Tuyết Y đưa mắt nhìn chị Bội, nụ cười xen lẫn sự xa cách.

Cô đến đây làm công nhân vệ sinh một tháng rồi, đối với người không quen lắm, bình thường cô đều duy trì khoảng cách nhất định, hơn nữa hôm nay cô tới là có dự định khác.

“Công việc hôm nay của em, lau sạch toilet từ tầng 40 đến tầng 50 là có thể tan làm.”

“Dạ! Em đi thay quần áo trước.”

“Chờ một chút!”

Gọi Cố Tuyết Y lại không phải là chị Bội mà là cô gái trẻ tuổi Lý Tinh Tinh.

Cố Tuyết Y ngoái đầu lại, lạnh nhạt nhìn Lý Tinh Tinh, “Có chuyện gì sao?”

“Tôi đi dọn toilet từ tầng 40 đến 50, cô đi dọn cầu thang đi.” Trên mặt Lý Tinh Tinh lúc nào cũng treo bộ dạng “Đương nhiên.”

“Tùy cô!” Cố Tuyết Y lạnh nhạt bỏ đi.

“Tổ trưởng! Tại sao chị lại để công việc tốt như vậy cho cô ta làm! Em tới đây đã hơn một năm rồi, cô ta chỉ mới tới đây một tháng.” Lý Tinh Tinh bất mãn oán thán.

Tầng 40 chính là nhân viên quản lý cấp cao của công ty, tố chất của nhân viên vệ sinh cũng cao hơn, yêu cầu bằng cấp cao hơn. Có lẽ yêu cầu như vậy hơi biến thái, nhưng nhân viên vệ sinh trong công ty Bách Âu lương cao hơn rất nhiều so với mấy người làm công việc trung bình bên ngoài.

“Tôi sắp xếp thế nào là có lý do của tôi.” Trên mặt chị Bội có chút bất mãn đối với Lý Tinh Tinh chất vấn chị, “Tôi là cấp trên của cô, tất cả sắp xếp không cần cấp dưới cô tới chất vấn.”

Lý Tinh Tinh làm việc trong bộ phận vệ sinh đã một năm, nhưng Lý Tinh Tinh hoàn toàn không phải là tổ trưởng, thường xuyên phân chuyện cô cần làm, làm không được còn không nói, còn thường tìm phiền toái cho cô.

Mỗi ngày đến bộ phận vệ sinh đều nghĩ làm thế nào để quyến rũ đàn ông có tiền.

Tuyết Y làm việc không giống vậy, vô cùng cố gắng, khắp ngõ ngách trong ngoài đều quét dọn rất sạch sẽ.

“Chị Bội nói như vậy là chị giúp Cố Tuyết Y rồi!” Lý Tinh Tinh trừng mắt liếc nhìn chị Bội.

“Chị Bội! Em đi làm việc trước!”

Cố Tuyết Y đã thay đồng phục, không đổi chính là mắt kính, mái tóc đen óng ánh được buộc lên, lộ ra cần cổ trắng noãn, chẳng hợp với quần áo lao động màu xám nhạt trên người cô chút nào, phảng phất giống như phong cảnh mỹ lệ bị đồ che khuất, nhưng lại khiến người ta nhìn rồi lại muốn nhìn nữa.

“Ừ!” Chị Bội nhìn Cố Tuyết Y, trong mắt lộ vẻ hài lòng.

Cố Tuyết Y đeo khẩu trang cầm khăn lau, mang theo thùng, lướt qua chị Bội và Lý Tinh Tinh bước ra khỏi bộ phận vệ sinh.

Thời điểm này, dưới ánh mặt trời sáng rực, một chiếc xe Bentley dài màu đen lấp lánh chạy tới, ngừng trước cửa tập đoàn Bách Âu.

Trước cửa cao ốc Bách Âu chẳng biết từ lúc nào đã có hơn mười quản lý cấp cao đứng yên ở đó.

Tài xế lái xe đến đây mặc đồng phục màu trắng cúc áo màu vàng, găng tay trắng đặt trên nắm cửa, mở cửa xe ra.

Xuống xe là một người đàn ông ưu nhã, người này chính là tổng giám đốc tập đoàn Bách Âu Trì Đông Quân.

Gia tộc Bách Lý có lịch sử đã lâu, tài lực hùng hậu, dưới trướng gia tộc Bách Lý có rất nhiều công ty con, công ty Bách Âu là một công ty con trong đó.

Cửa xe phía sau mở ra, lộ ra khuôn mặt đẹp hết mức, đường cong cằm dưới lạnh lùng kiêu căng như quý tộc châu Âu, hai con ngươi âm trầm lộ ra sự lạnh lẽo và cao ngạo.

Xuống xe, ánh mặt trời sáng rực vẩy lên, tây trang màu bạc hàng hiệu tinh tế đươc thiết kế thủ công như tỏa sáng, mũi cao thẳng tắp, có vẻ vô cùng lạnh lẽo, khí chất kiêu căng cao cao tại thượng dưới ánh mặt trời lộ ra vô cùng rõ rệt.

Phảng phất giống như trong mắt anh mọi người đều là thần dân hèn mọn, anh chính là hoàng đế xa hoa vương giả, chí tôn cao sang.