Chương 7: 7. Những đứa con nhà Stormwinds

Lâu đài Stormwinds, nằm chính giữa thành phố Elanrador, hôm nay đặc biệt náo nhiệt. Phòng ăn vốn trước giờ chỉ có gia đình của ngài Maximus sử dụng đang đầy ắp những người. Tiếng nói cười và cả những lời bàn tán xì xào khiến cho toà lâu đài vắng vẻ này trở nên rộn rã hơn nhiều.

Họ là những gia đình quý tộc sống trong thành và cả những vị bá tước, tử tước thuộc những dòng họ danh giá xứ Elanradis cũng đều có mặt đông đủ.

Thường thì chỉ có lễ hội mùa xuân, hoặc những ngày lễ trọng đại của nhà Stormwinds, Elysia mới thấy nhiều người như vậy xuất hiện. Edna nhìn vẻ mặt bối rối của cô, liền chủ động nắm tay kéo cô ngồi vào bàn, nơi mà những đứa con của Maximus đang rôm rả trò chuyện.

Maximus Stormwinds có cả thảy chín người con. Năm người con gái và bốn người con trai. Edna là chị cả, dưới nàng còn bốn người em gái khác. Đó là lý do tại sao Elysia được gọi là vị tiểu thư thứ sáu.

Edmond, người anh thứ hai, một chiến binh kiên cường đang phục vụ cho Hoàng đế tối cao tại Lidon dưới tước phong Hiệp sĩ-Knight, cũng có mặt trong buổi tiệc. Kéo ghế cho Edna và Elysia với một cử chỉ đầy lịch thiệp, anh nói: “Chúc mừng Elysia, ước mơ của em đã thành sự thật”

“Cảm ơn Edmond” Elysia ngại ngùng lí nhí. Đối diện cô là bốn người chị em khác: chị hai Dylis, cô thứ ba tên là Elain và hai cô em út sinh đôi Aurelia và Aurora. Phía bên cạnh Edmon là hai người anh em khác, Eric và Frederick. Edna ngồi phía bên phải, kế bên Elysia, và bên trái cô là người con trai nhỏ tuổi nhất trong bốn anh em, Edgar Stomrwinds.

Bình thường, những người này chẳng có ai xa lạ với Elysia. Hầu hết, trừ cặp sinh đôi và Edgar, những đứa con lớn của Maximus đều là bạn học cùng với cô. Họ lớn lên, vui đùa và học tập cùng nhau, chẳng hề phân biệt giai cấp như những gia đình khác. Nhưng, Elysia luôn tự biết rằng, bản thân cô vẫn chỉ là một người giúp việc, nói thẳng ra, một cô hầu gái.

Việc sắp trở thành vị tiểu thư thứ sáu khiến cho Elysia vừa có chút hồi hộp lại vừa khó xử. Không biết, ngoài Edna và Edmond ra, những anh chị em khác có chấp nhận cô hay không?

“Chị Eli, có phải sau hôm nay chị sẽ đến Lidon để trở thành pháp sư chính hiệu như anh Edmond và chị Edna không?” Edgar, đứa trẻ vừa mới qua sinh nhật bảy tuổi tháng trước, ngây ngô hỏi nhỏ.

Ngồi bên cạnh nó, Edmond xoa đầu ra vẻ đàn anh, giải thích:”Edgar, Elysia còn phải trải qua một cuộc thi tuyển chọn nữa, nhưng đúng, sau đó chị ấy sẽ đến Lidon”

“Vậy là sẽ chẳng có ai vào rừng bắt chim cùng em nữa rồi” thằng bé tiu nghỉu, nó quậy nát cả tô súp đang ăn dở trước mặt.

Dylis dỗ dành một cách đầy thông thái: “Edgar, em phải vui lên mới đúng. Elysia có thể đến Lidon học phép thuật chẳng phải nhà ta sẽ có thêm một Praefator nữa sao?”

“Đúng vậy” Aurora nhanh nhảu tiếp lời “chị Elysia sẽ giống như anh Edmond và chị Edna, sẽ làm rạng rỡ cho gia đình chúng ta sau khi tốt nghiệp”

Trong người con của Maximus, chỉ có Edna và Edmond chịu nhận tước phong Sage và Knight. Edmond thường làm việc tại đế đô Lidon và rất ít khi về nhà. Nhưng Edna, cô yêu thích công việc của một pháp sư tự do nhiều hơn là làm việc cho Hoàng gia Allianza. Eric và Frederick, hai người em trai của Edmond thích trở thành một Demon Hunter hơn cả. Dylis, nhỏ hơn Edna ba tuổi, thì không có đam mê với phép thuật. Cô ưa thích việc sống tại Elanrador và lo việc kinh doanh cho gia đình nhiều hơn là trở thành pháp sư. Do vậy, đối với Gia tộc Stormwinds, chỉ có Edmond được nhận tước phong làm rạng rỡ cho gia tộc.

Chẳng quan tâm tới những điều đó, thứ mà cậu con trai út mong muốn là có người chơi với nó hàng ngày. Dylis cũng không dỗ dành thêm. Cô quay ra và hỏi Elysia: “Eli, sau khi đến Lidon, em sẽ muốn học ngành nào? Trở thành một Witch, Sage, Summoner hay Knight? Ồ, phụ nữ mà trở thành Knight thì nghe kỳ quá”

Elysia nhún vai vô tư đáp: “Em muốn trở thành Mage”

Câu trả lời của Elysia khiến cho mọi người có chút ngạc nhiên. Các Mage thường đứng vai trò như một giáo sư nghiên cứu học thuật nhiều hơn các pháp sư thông thường. Họ cũng ít khi có được quyền lực hay cơ hội thăng tiến khác. Dù rằng, một Mage sẽ được phong tước vị Bá tước nhưng sẽ không được phân chia lãnh thổ giống như những quý tộc khác. Hơn nữa, công việc của Mage đối với những người học pháp thuật khá là buồn tẻ.

Elain, ngươi con gái thứ ba, nãy giờ không lên tiếng, nói: “Tôi nghĩ Elysia nên trở thành một Summoner thì hơn. Chúng ta đã có một Witch, ồ dù không chịu phục vụ đất nước” Elain nhìn Edna và nói với giọng đầy mỉa mai, Elain không hoà hợp với hai cô chị của mình cho lắm. Thấy Edna không phản ứng, cô nói tiếp: “ Edmond là một Knight, còn tôi sẽ trở thành một Sage, hy vọng nhà chúng ta sẽ có thêm một Summoner. Như vậy sẽ hữu ích hơn nhiều”.

Dylis huých nhẹ khuỷa tay vào Elain tỏ ý không hài lòng. Edmond cũng nhíu mày tỏ vẻ phật ý vì thái độ của em gái. Chỉ có Edna điềm nhiên trả lời: “Elysia sau hôm nay cũng là người trong gia đình của chúng ta. Em ấy cũng có quyền lựa chọn và mơ ước cho riêng mình”

“Đúng vậy, chị không nên quá thực dụng như vậy El à” Frederick hưởng ứng và nhanh chóng nhận được sự đồng tình của Eric. Hai đứa vỗ tay nhau đôm đốp tỏ vẻ khoái chí khi đả kích Elain, người luôn càu nhàu và bất mãn vì lựa chọn làm Demon Hunter của hai người”

Elysia không dám nói gì. Dù sao, việc trở thành vị tiểu thư thứ sáu cũng sẽ thay đổi lại toàn bộ quan hệ của mấy người. Nhất là giữa cô và Elain. Hai người bằng tuổi nhau, Elain chỉ sinh sau Elysia một tháng. Trước đây, hai người là bạn bè xưng hô rất tự nhiên và bình đẳng.

Còn hiện tại, sau lễ sắc phong, theo truyền thống của giới quý tộc, Elain sẽ phải gọi Elysia bằng chị.

Và tất nhiên, một chi tiết nhỏ như vậy thật khó thoát khỏi tính cách cầu kỳ và ưa thích lễ nghi của Edmond, anh nhắc nhở: “Elain, sau này em phải gọi Eli bằng chị Elysia mới đúng”

Điều khiến Elysia khó xử xảy ra sớm hơn cô tưởng tượng. Vội vã xua tay phải đối, cô lúng túng nói: “Không, em chỉ là con đỡ đầu theo nghi lễ, nên gọi Elain là...chị mới đúng”.

Elain khó chịu lườm Edmond một cái rồi quay lại nhìn Elysia vô tư nói: “Đừng nghe anh ấy nói. Tôi và cậu vẫn là bạn bè như trước.”

Elysia thở phào một cái, gật đầu và mỉm cười đồng ý. Mặc cho ở cách đó một ghế, Edmond mặt ngắn tũn vì nói mà chẳng ai nghe.

Bởi vì chiếc váy và trên đường còn mải chòng ghẹo lẫn nhau, cả Edna và Elysia đều nhập tiệc khá muộn. Cô còn chưa kịp ăn xong thì tiếng kèn báo hiệu mục sư đã tới vang lên. Quan khách quý tộc lục tục đứng dậy đi ra phía đại sảnh. Chỉ còn lại những đứa con nhà Stormwinds còn đang mải trêu chọc nhau.

Edmond, người luôn chú trọng hình thức và đặc biệt tôn trọng các nghi lễ của giới quý tộc, đứng dậy đầu tiên thúc giục: “Chúng ta nên đi thôi, không thể để những người khác coi thường nhà Stormwinds được”. Cầm lên thanh kiếm chuôi khảm hồng ngọc, Edmond dẫn đầu bước ra đại sảnh. Dylis và Elain nhìn nhau cười trộm rồi cũng mau chóng dẵn ba người em nhỏ tuổi đi theo. Eric và Frederick cũng cuống cuồng đuổi tới, trước khi đi còn không quên vơ một nắm hoa quả và một bình rượu nhét vào túi. Với bọn họ, một buổi lễ buồn tẻ mà không có gì nhấm nháp thì thật không thể chịu đựng được.

Edna đứng dậy chỉnh sửa lại quần áo cho mình và Elysia, cô nhìn vào mắt người em gái khác họ: “Eli, em đã chuẩn bị tinh thần rồi chứ”

Elysia bối rối trả lời: “Em vẫn chưa biết mình sẽ phải làm gì”

“Đừng lo, Eli, chị sẽ đưa em vào trong lễ đường. Còn sau đó, em chỉ việc nghe theo hướng dẫn của mục sư là được” Edna nắm chặt bàn tay của Elysia và kéo cô về phía đại sảnh, nơi nghi lễ sắp diễn ra.

(Edna 23, Edmond 22, Dylis 20, Eric 18, Frederick 17, Elain 16, Aurelia và Aurora 14, Edgar 7.)